Live Giữ quân đội trong tầm kiểm soát: Từ Võ Nguyên Giáp đến Phan Văn Giang

Chiến thuật phụ thuộc vào khoa học kỹ thuật quân sự: khi mà đéo có hàng ngon thì dùng người mà lấp vào, khi có hàng ngon thì chơi bằng hào, bằng công sự….
Còn Trung Quốc dùng chiến thuật biển người ntn thì lên gg đi, T mới đọc lại thấy chiến tranh Trung, triều và mỹ + đàn em ở triều tiên có đó
Toàn bộ chiến tranh Trung Triều thì tỷ lệ thương vong của Trung Quốc là bao nhiêu?
Và chưa bao giờ có khái niệm biển người trong chiến tranh hiện đại cả
Máy bay pháo và đại liên thì biển người lên đéo đủ cho tụi nó bắn
 
Chiến thuật phụ thuộc vào khoa học kỹ thuật quân sự: khi mà đéo có hàng ngon thì dùng người mà lấp vào, khi có hàng ngon thì chơi bằng hào, bằng công sự….
Còn Trung Quốc dùng chiến thuật biển người ntn thì lên gg đi, T mới đọc lại thấy chiến tranh Trung, triều và mỹ + đàn em ở triều tiên có đó
Bốc phét đéo ngại =))
 
Thanh tấn thái. Trung trước vẫn biển người, nào là tới chiến tranh biên giới vẫn áp dụng. Giờ cùng với sự phát triển khoa học kỹ thuật quân sự chắc trung dùng chiến thuật khác

Biển cái con cặc. Đó là chiến thuật "đột nhập và xung kích" có từ thời thế chiến I. Chỉ có đại tướng nhòm quần nhà cmày chả đi học quân sự ngày Lồn nào mới chơi "biển người" thôi.
 
Biển cái con cặc. Đó là chiến thuật "đột nhập và xung kích" có từ thời thế chiến I. Chỉ có đại tướng nhòm quần nhà cmày chả đi học quân sự ngày lồn nào mới chơi "biển người" thôi.
Chiến thuật giant wave sóng người
Cái này có và Bành Đức Hoài chỉ áp dụng một lần ở Triều Tiên trong tình trạng bất khả kháng
 
Hồi ký của tướng Giáp
Trang 136 có thêm một đoạn nói về việc tướng Giáp tới lán chúc Tết trưởng đoàn cố vấn Trung Quốc. Đó là dịp Tết Giáp Ngọ. Nhân đó, ông Vi Quốc Thanh ‘đã đề nghị Quân ủy Trung ương và Bộ Tổng tham mưu quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc gửi sang gấp những tài liệu tổng kết kinh nghiệm chiến đấu mới nhất ở Triều Tiên, nhất là kinh nghiệm xây dựng trận địa và chiến đấu đường hầm, kể cả cuốn sách Thượng Cam Lĩnh, để bộ đội Việt Nam tham khảo'.

Trong phần về ‘trận địa chiến hào’ ở trang 155 có đoạn:

Các cố vấn Trung Quốc giới thiệu với chúng ta kinh nghiệm của bạn trong chiến dịch Hoài Hải. Tại đây, giải phóng quân đã đào những đường hào cho pháo và ô tô vận động dưới những trận oanh kích của địch. Các đồng chí cũng nhắc đến kinh nghiệm chiến đấu đường hầm ở Triều Tiên. Quân chí nguyện Trung Quốc và quân đội Triều Tiên đã kiến thiết những đường hầm trong lòng núi tuyệt đối an toàn trong những trận đấu pháo với địch. Anh Thái tổ chức cho một đơn vị công binh đào thực nghiệm…Tôi cùng đồng chí Cố vấn Mai Gia Sinh trực tiếp theo dõi việc đào trận địa chiến hào của một tiểu đội theo những yêu cầu Bộ chỉ huy Mặt trận đã đề ra…


Có nghĩa là tướng Giáp chả biết gì cả.
Hoàn toàn lệ thuộc vào kinh nghiệm tác chiến của cố vấn Tàu
Lệ thuộc vào vũ khí đạn dược thuốc men hậu cần lương thực của Tàu
Mày có đoạn nào rõ ràng hơn về quyết sách đào hào ở đbp hay ko.chuyện hậu cần thì khỏi nói rồi,tất nhiên là bố tàu cộng lo hết
 
Mày có đoạn nào rõ ràng hơn về quyết sách đào hào ở đbp hay ko.chuyện hậu cần thì khỏi nói rồi,tất nhiên là bố tàu cộng lo hết
Người đồng chí tốt trong chiến dịch Điện Biên Phủ
Ông lấy trong túi áo ngực ra một chiếc hộp rất nhỏ rồi đưa cho tôi xem. Đó là một con dấu cá nhân của sĩ quan Trung Quốc. Trên dấu có khắc chữ “Kháng Mỹ, viện Triều” và tên người. Tôi lấy làm lạ. Ông liền giải thích, đó là dấu của đồng chí Tùy Minh, cố vấn Trung Quốc trong chiến dịch Điện Biên Phủ tặng tôi trước khi về nước. Đại tá Đoàn Sự, nguyên cán bộ phiên dịch cho cố vấn Trung Quốc đã chia sẻ như vậy.

Ông kể: Sau Tết âm lịch, chúng ta chuẩn bị Chiến dịch Điện Biên Phủ theo phương châm “Đánh chắc, tiến chắc”, một quyết tâm sáng tạo, đúng đắn của Đảng, Bác Hồ mà trực tiếp là Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Lúc này, đoàn cố vấn Trung Quốc đã cử một số cán bộ có kinh nghiệm chiến đấu ở Triều Tiên sang giúp ta. Tôi được giao làm phiên dịch cho đồng chí Tùy Minh, người được cử làm cố vấn cho Trung đoàn 36, Sư đoàn 308. Gặp đồng chí Tùy Minh lần đầu đã cho tôi một ấn tượng. Anh cao, gầy, đen, trên người còn mang nhiều vết thương từ cuộc chiến đấu ác liệt tại Triều Tiên. Tùy Minh rất ít nói, mới gặp đã yêu cầu giải thích tình hình và xuống đơn vị ngay.


Khi sang giúp ta, đồng chí có mang theo cuốn sách “Chiến đấu ở Thượng Cam Lĩnh"-một cuốn sách nhỏ nói về cuộc chiến ác liệt của quân tình nguyện Trung Quốc ở Triều Tiên, trong đó có nói đến cách đánh bằng chiến hào, bao vây, đánh lấn… Cuốn sách được hai đồng chí Đỗ Thị Hồng và Nguyễn Thụy Ứng dịch ngay rồi in ra cho các đồng chí lãnh đạo, chỉ huy đơn vị tham khảo. Sau này, đồng chí Lê Quảng Ba, Đại đoàn trưởng 316 đã đề xuất ý kiến đào hầm để đánh đồi A1 bằng một tấn thuốc nổ vào đêm ngày 5-5, tạo điều kiện để ta đánh thẳng vào trung tâm Mường Thanh.

Sau khi quan sát chiến trường, đồng chí Tùy Minh cùng với cán bộ Trung đoàn đề xuất ý kiến. Đại ý nói: “Các cứ điểm địch đã bố phòng rất mạnh, chắc chắn, hỏa lực dày đặc. Tuy công sự không phải là loại kiên cố chống trả được pháo lớn, nhưng địch có hỏa lực mạnh kết hợp không quân, pháo binh cùng nhiều lớp rào dày đặc trên cánh đồng Mường Thanh bằng phẳng. Với điều kiện của ta, nếu không thay đổi cách đánh sẽ gặp khó khăn và thương vong. Vì vậy, không thể vận dụng cách đánh công kiên như trước đây mà phải thay đổi cách đánh khác”.

Sau khi nghe đồng chí tư vấn, đơn vị nhất trí và tổ chức thảo luận, nêu lên các phương án áp dụng rồi báo cáo Sư đoàn cho Trung đoàn 36 được tổ chức thí điểm. Ngay chiều hôm đó, đồng chí Tùy Minh xuống tận đơn vị hướng dẫn bộ đội thực hiện. Đồng chí trực tiếp thị phạm cho mọi người thấy từ động tác nằm, đào dũi... và yêu cầu được trang bị: Mũ sắt, xẻng cán ngắn, cán dài, thuổng, cuốc...

Đêm hôm sau, đơn vị triển khai cho một bộ phận làm thử, kết quả thật tốt, nhưng ta bị địch phát hiện nên thương vong lớn. Ngay sáng hôm ấy, đồng chí lại tìm xuống đơn vị nghe các chiến sĩ phát biểu ý kiến. Tùy Minh đề xuất, làm các bao cát để che chắn cho bộ đội đào hầm và ngụy trang cho kỹ. Về xẻng phải có mũi nhọn và được mài sắc, cắm cọc buộc đáy định hướng thay địa hàn. Tối hôm sau, đơn vị tiến hành đào nhưng vẫn gặp khó khăn. Không thể dùng bao cát làm vật che đỡ vì khó di chuyển, lại bị hỏa lực địch bắn thủng… Bộ đội ta đề nghị, làm các khối chắn bằng rơm, bện thành các con lăn đặt tên là con “cúi”, mỗi con “cúi” dài 2m, dày 1,5m, có thể lăn được để làm khối chắn bảo vệ. Các chiến sĩ sẽ bám theo, bò lên nấp sau các con “cúi” để đào. Cứ 5 phút đào sâu khoảng 10 phân lại rút về phía sau và đồng chí khác lên thay. Nhưng rồi các con “cúi” bị địch dùng đạn lửa bắn cháy, vì vậy phải tẩm nước ướt để địch không thể bắn cháy. Hào đào sâu 1,5 đến 1,7m, rộng 1,2m, cứ cách 10 đến 20m lại đào rộng ra làm hầm ếch để có chỗ nghỉ và chứa thương binh. Mấy đêm liền, Tùy Minh liên tục xuống các đơn vị xem bộ đội đào. Buổi sáng, khi anh em về lại họp bàn rút kinh nghiệm.

Người đồng chí tốt trong chiến dịch Điện Biên Phủ
Đại tá Đoàn Sự.
Các đơn vị của Trung đoàn sắp xếp lại lực lượng tổ chức đào suốt đêm, sáng ra mới rút về. Ban đầu địch phát hiện nên tập trung lực lượng cho xe tăng hỗ trợ rồi ra lấp lại. Ta đối phó lại bằng cách bố trí quân sự trong chiến hào dùng lực lượng bắn tỉa, ba-zo-ca và trung liên chặn địch ra phá. Lúc đầu ta còn ngụy trang nhưng khi đã đi sâu ra đồng bằng thì không thể ngụy trang hết đành hất đất sang hai bên, địch phát hiện nhưng không làm gì được.

Hằng ngày, đồng chí Tùy Minh nằm trong hầm dùng que tre dựng các cứ điểm địch, lấy chỉ làm hàng rào và chú ý quan sát, vạch các hướng đi đề xuất đào thêm đường hào trục và hào nhánh, tính toán thời gian và nhân lực, rồi lại cùng cơ quan tham mưu bàn cách phổ biến cho các đơn vị thực hiện. Nhiều đêm đồng chí không ngủ, ngồi thao thức theo dõi việc đào, ban ngày lại xuống đơn vị nghe rút kinh nghiệm và đề xuất cách giải quyết khi gặp các tảng đá cứng, phải đào vòng hoặc khoét sâu chui qua, sau địch phát hiện bố trí hỏa lực bắn cạnh sườn, vì vậy phải làm nhiều con “cúi” đặt ở cạnh sườn để giảm thương vong.

Bộ đội ta đào suốt đêm, cực kỳ gian khổ, sáng về chỉ được vắt cơm nắm ăn với măng luộc và mắm cô, mỗi tối được phát một bi đông nước gạo rang, mỗi đơn vị chỉ có một tổ mang súng còn lại thì mang lựu đạn, dao, xẻng. Lúc này trời còn rất rét vậy mà anh em chỉ mặc quần đùi áo cổ vuông đi đào. Đào suốt đêm thay phiên nhau. Chiếc xẻng mòn vẹt cả, có chiếc chỉ còn 1/3.

Ở cứ điểm 206 có đến 7 lớp hàng rào thép gai và có gài mìn, Tùy Minh đã hướng dẫn đào sâu ở mép ngoài rồi đào hầm luồn sâu qua hàng rào mà không cần phá, làm như vậy rất an toàn nhưng vất vả và chậm. Thế là lại phải rút kinh nghiệm, phát động thi đua: đào nhanh, đào sâu, đúng yêu cầu. Các đơn vị triển khai rất tích cực, tạo thành một vành đai chiến hào dày đặc bao quanh cứ điểm địch như những mạng nhện. Trước đây, dự tính phải đào khoảng 100km, nhưng sau này tính toán lại ta đã đào đến 200km.

Suốt thời gian công tác ở đơn vị, đồng chí không nghỉ ngơi lúc nào, hễ rảnh lại xuống gặp anh em, bàn bạc và đề xuất hướng giải quyết. Thấy anh em mỗi buổi sáng rút về phờ phạc, mệt mỏi, nhem nhuốc, ăn uống quá khắc khổ, đồng chí rất buồn. Trung đoàn phải giải thích, lương thực, thực phẩm chỉ đủ cấp cho các bệnh viện và trại thương binh, vì vậy được như thế này đã khá lắm. Thấy anh em khi về chia nhau điếu thuốc lào, đồng chí quay về lấy tút thuốc lá duy nhất “Đại Tiền Môn” chia cho đơn vị, nhưng người đông, số thuốc quá ít, phải chia mỗi tổ 3 người 1 điếu.

Thấy đồng chí tận tình giúp đỡ, đơn vị rất cảm động. Biết đồng chí thích loại mũ nan bọc vải dù, đơn vị đã chọn một cái đẹp nhất để tặng. Trên vành mũ ta có dán khẩu hiệu “Đảng Lao động Việt Nam muôn năm. Quyết tâm thắng trận Trần Đình”, đồng chí hỏi tôi và cũng xin được dán khẩu hiệu lên mũ.

Đêm 1-4, ta đánh chiếm được cứ điểm 26 phía tây sân bay. Đến ngày 6-5, chúng ta đồng loạt đánh vào trung tâm hoàn toàn giải phóng Điện Biên. Sau chiến dịch 2 tháng, đồng chí lại trở về Triều Tiên tiếp tục nhiệm vụ của mình.

Bài và ảnh: TRỊNH VĂN DŨNG
 
Người đồng chí tốt trong chiến dịch Điện Biên Phủ
Ông lấy trong túi áo ngực ra một chiếc hộp rất nhỏ rồi đưa cho tôi xem. Đó là một con dấu cá nhân của sĩ quan Trung Quốc. Trên dấu có khắc chữ “Kháng Mỹ, viện Triều” và tên người. Tôi lấy làm lạ. Ông liền giải thích, đó là dấu của đồng chí Tùy Minh, cố vấn Trung Quốc trong chiến dịch Điện Biên Phủ tặng tôi trước khi về nước. Đại tá Đoàn Sự, nguyên cán bộ phiên dịch cho cố vấn Trung Quốc đã chia sẻ như vậy.

Ông kể: Sau Tết âm lịch, chúng ta chuẩn bị Chiến dịch Điện Biên Phủ theo phương châm “Đánh chắc, tiến chắc”, một quyết tâm sáng tạo, đúng đắn của Đảng, Bác Hồ mà trực tiếp là Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Lúc này, đoàn cố vấn Trung Quốc đã cử một số cán bộ có kinh nghiệm chiến đấu ở Triều Tiên sang giúp ta. Tôi được giao làm phiên dịch cho đồng chí Tùy Minh, người được cử làm cố vấn cho Trung đoàn 36, Sư đoàn 308. Gặp đồng chí Tùy Minh lần đầu đã cho tôi một ấn tượng. Anh cao, gầy, đen, trên người còn mang nhiều vết thương từ cuộc chiến đấu ác liệt tại Triều Tiên. Tùy Minh rất ít nói, mới gặp đã yêu cầu giải thích tình hình và xuống đơn vị ngay.


Khi sang giúp ta, đồng chí có mang theo cuốn sách “Chiến đấu ở Thượng Cam Lĩnh"-một cuốn sách nhỏ nói về cuộc chiến ác liệt của quân tình nguyện Trung Quốc ở Triều Tiên, trong đó có nói đến cách đánh bằng chiến hào, bao vây, đánh lấn… Cuốn sách được hai đồng chí Đỗ Thị Hồng và Nguyễn Thụy Ứng dịch ngay rồi in ra cho các đồng chí lãnh đạo, chỉ huy đơn vị tham khảo. Sau này, đồng chí Lê Quảng Ba, Đại đoàn trưởng 316 đã đề xuất ý kiến đào hầm để đánh đồi A1 bằng một tấn thuốc nổ vào đêm ngày 5-5, tạo điều kiện để ta đánh thẳng vào trung tâm Mường Thanh.

Sau khi quan sát chiến trường, đồng chí Tùy Minh cùng với cán bộ Trung đoàn đề xuất ý kiến. Đại ý nói: “Các cứ điểm địch đã bố phòng rất mạnh, chắc chắn, hỏa lực dày đặc. Tuy công sự không phải là loại kiên cố chống trả được pháo lớn, nhưng địch có hỏa lực mạnh kết hợp không quân, pháo binh cùng nhiều lớp rào dày đặc trên cánh đồng Mường Thanh bằng phẳng. Với điều kiện của ta, nếu không thay đổi cách đánh sẽ gặp khó khăn và thương vong. Vì vậy, không thể vận dụng cách đánh công kiên như trước đây mà phải thay đổi cách đánh khác”.

Sau khi nghe đồng chí tư vấn, đơn vị nhất trí và tổ chức thảo luận, nêu lên các phương án áp dụng rồi báo cáo Sư đoàn cho Trung đoàn 36 được tổ chức thí điểm. Ngay chiều hôm đó, đồng chí Tùy Minh xuống tận đơn vị hướng dẫn bộ đội thực hiện. Đồng chí trực tiếp thị phạm cho mọi người thấy từ động tác nằm, đào dũi... và yêu cầu được trang bị: Mũ sắt, xẻng cán ngắn, cán dài, thuổng, cuốc...

Đêm hôm sau, đơn vị triển khai cho một bộ phận làm thử, kết quả thật tốt, nhưng ta bị địch phát hiện nên thương vong lớn. Ngay sáng hôm ấy, đồng chí lại tìm xuống đơn vị nghe các chiến sĩ phát biểu ý kiến. Tùy Minh đề xuất, làm các bao cát để che chắn cho bộ đội đào hầm và ngụy trang cho kỹ. Về xẻng phải có mũi nhọn và được mài sắc, cắm cọc buộc đáy định hướng thay địa hàn. Tối hôm sau, đơn vị tiến hành đào nhưng vẫn gặp khó khăn. Không thể dùng bao cát làm vật che đỡ vì khó di chuyển, lại bị hỏa lực địch bắn thủng… Bộ đội ta đề nghị, làm các khối chắn bằng rơm, bện thành các con lăn đặt tên là con “cúi”, mỗi con “cúi” dài 2m, dày 1,5m, có thể lăn được để làm khối chắn bảo vệ. Các chiến sĩ sẽ bám theo, bò lên nấp sau các con “cúi” để đào. Cứ 5 phút đào sâu khoảng 10 phân lại rút về phía sau và đồng chí khác lên thay. Nhưng rồi các con “cúi” bị địch dùng đạn lửa bắn cháy, vì vậy phải tẩm nước ướt để địch không thể bắn cháy. Hào đào sâu 1,5 đến 1,7m, rộng 1,2m, cứ cách 10 đến 20m lại đào rộng ra làm hầm ếch để có chỗ nghỉ và chứa thương binh. Mấy đêm liền, Tùy Minh liên tục xuống các đơn vị xem bộ đội đào. Buổi sáng, khi anh em về lại họp bàn rút kinh nghiệm.

Người đồng chí tốt trong chiến dịch Điện Biên Phủ
Đại tá Đoàn Sự.
Các đơn vị của Trung đoàn sắp xếp lại lực lượng tổ chức đào suốt đêm, sáng ra mới rút về. Ban đầu địch phát hiện nên tập trung lực lượng cho xe tăng hỗ trợ rồi ra lấp lại. Ta đối phó lại bằng cách bố trí quân sự trong chiến hào dùng lực lượng bắn tỉa, ba-zo-ca và trung liên chặn địch ra phá. Lúc đầu ta còn ngụy trang nhưng khi đã đi sâu ra đồng bằng thì không thể ngụy trang hết đành hất đất sang hai bên, địch phát hiện nhưng không làm gì được.

Hằng ngày, đồng chí Tùy Minh nằm trong hầm dùng que tre dựng các cứ điểm địch, lấy chỉ làm hàng rào và chú ý quan sát, vạch các hướng đi đề xuất đào thêm đường hào trục và hào nhánh, tính toán thời gian và nhân lực, rồi lại cùng cơ quan tham mưu bàn cách phổ biến cho các đơn vị thực hiện. Nhiều đêm đồng chí không ngủ, ngồi thao thức theo dõi việc đào, ban ngày lại xuống đơn vị nghe rút kinh nghiệm và đề xuất cách giải quyết khi gặp các tảng đá cứng, phải đào vòng hoặc khoét sâu chui qua, sau địch phát hiện bố trí hỏa lực bắn cạnh sườn, vì vậy phải làm nhiều con “cúi” đặt ở cạnh sườn để giảm thương vong.

Bộ đội ta đào suốt đêm, cực kỳ gian khổ, sáng về chỉ được vắt cơm nắm ăn với măng luộc và mắm cô, mỗi tối được phát một bi đông nước gạo rang, mỗi đơn vị chỉ có một tổ mang súng còn lại thì mang lựu đạn, dao, xẻng. Lúc này trời còn rất rét vậy mà anh em chỉ mặc quần đùi áo cổ vuông đi đào. Đào suốt đêm thay phiên nhau. Chiếc xẻng mòn vẹt cả, có chiếc chỉ còn 1/3.

Ở cứ điểm 206 có đến 7 lớp hàng rào thép gai và có gài mìn, Tùy Minh đã hướng dẫn đào sâu ở mép ngoài rồi đào hầm luồn sâu qua hàng rào mà không cần phá, làm như vậy rất an toàn nhưng vất vả và chậm. Thế là lại phải rút kinh nghiệm, phát động thi đua: đào nhanh, đào sâu, đúng yêu cầu. Các đơn vị triển khai rất tích cực, tạo thành một vành đai chiến hào dày đặc bao quanh cứ điểm địch như những mạng nhện. Trước đây, dự tính phải đào khoảng 100km, nhưng sau này tính toán lại ta đã đào đến 200km.

Suốt thời gian công tác ở đơn vị, đồng chí không nghỉ ngơi lúc nào, hễ rảnh lại xuống gặp anh em, bàn bạc và đề xuất hướng giải quyết. Thấy anh em mỗi buổi sáng rút về phờ phạc, mệt mỏi, nhem nhuốc, ăn uống quá khắc khổ, đồng chí rất buồn. Trung đoàn phải giải thích, lương thực, thực phẩm chỉ đủ cấp cho các bệnh viện và trại thương binh, vì vậy được như thế này đã khá lắm. Thấy anh em khi về chia nhau điếu thuốc lào, đồng chí quay về lấy tút thuốc lá duy nhất “Đại Tiền Môn” chia cho đơn vị, nhưng người đông, số thuốc quá ít, phải chia mỗi tổ 3 người 1 điếu.

Thấy đồng chí tận tình giúp đỡ, đơn vị rất cảm động. Biết đồng chí thích loại mũ nan bọc vải dù, đơn vị đã chọn một cái đẹp nhất để tặng. Trên vành mũ ta có dán khẩu hiệu “Đảng Lao động Việt Nam muôn năm. Quyết tâm thắng trận Trần Đình”, đồng chí hỏi tôi và cũng xin được dán khẩu hiệu lên mũ.

Đêm 1-4, ta đánh chiếm được cứ điểm 26 phía tây sân bay. Đến ngày 6-5, chúng ta đồng loạt đánh vào trung tâm hoàn toàn giải phóng Điện Biên. Sau chiến dịch 2 tháng, đồng chí lại trở về Triều Tiên tiếp tục nhiệm vụ của mình.

Bài và ảnh: TRỊNH VĂN DŨNG
Ông kể: Sau Tết âm lịch, chúng ta chuẩn bị Chiến dịch Điện Biên Phủ theo phương châm “Đánh chắc, tiến chắc”, một quyết tâm sáng tạo, đúng đắn của Đảng, Bác Hồ mà trực tiếp là Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Tức là nó sang sau khi quyết định đánh kiểu đào hào vây công sự đc đưa ra mà
 
Ông kể: Sau Tết âm lịch, chúng ta chuẩn bị Chiến dịch Điện Biên Phủ theo phương châm “Đánh chắc, tiến chắc”, một quyết tâm sáng tạo, đúng đắn của Đảng, Bác Hồ mà trực tiếp là Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Tức là nó sang sau khi quyết định đánh kiểu đào hào vây công sự đc đưa ra mà
Ông sự phải nói thế chứ chả lẽ bảo thay đổi cách đánh là ý kiến của quân ủy trung ương Trung Quốc?
 
Ông sự phải nói thế chứ chả lẽ bảo thay đổi cách đánh là ý kiến của quân ủy trung ương Trung Quốc?
:)) thế thì vẫn là đoán thôi.Để mà đoán thì tao đoán mỹ cố tình để pháp thua
 
Người đồng chí tốt trong chiến dịch Điện Biên Phủ
Ông lấy trong túi áo ngực ra một chiếc hộp rất nhỏ rồi đưa cho tôi xem. Đó là một con dấu cá nhân của sĩ quan Trung Quốc. Trên dấu có khắc chữ “Kháng Mỹ, viện Triều” và tên người. Tôi lấy làm lạ. Ông liền giải thích, đó là dấu của đồng chí Tùy Minh, cố vấn Trung Quốc trong chiến dịch Điện Biên Phủ tặng tôi trước khi về nước. Đại tá Đoàn Sự, nguyên cán bộ phiên dịch cho cố vấn Trung Quốc đã chia sẻ như vậy.

Ông kể: Sau Tết âm lịch, chúng ta chuẩn bị Chiến dịch Điện Biên Phủ theo phương châm “Đánh chắc, tiến chắc”, một quyết tâm sáng tạo, đúng đắn của Đảng, Bác Hồ mà trực tiếp là Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Lúc này, đoàn cố vấn Trung Quốc đã cử một số cán bộ có kinh nghiệm chiến đấu ở Triều Tiên sang giúp ta. Tôi được giao làm phiên dịch cho đồng chí Tùy Minh, người được cử làm cố vấn cho Trung đoàn 36, Sư đoàn 308. Gặp đồng chí Tùy Minh lần đầu đã cho tôi một ấn tượng. Anh cao, gầy, đen, trên người còn mang nhiều vết thương từ cuộc chiến đấu ác liệt tại Triều Tiên. Tùy Minh rất ít nói, mới gặp đã yêu cầu giải thích tình hình và xuống đơn vị ngay.


Khi sang giúp ta, đồng chí có mang theo cuốn sách “Chiến đấu ở Thượng Cam Lĩnh"-một cuốn sách nhỏ nói về cuộc chiến ác liệt của quân tình nguyện Trung Quốc ở Triều Tiên, trong đó có nói đến cách đánh bằng chiến hào, bao vây, đánh lấn… Cuốn sách được hai đồng chí Đỗ Thị Hồng và Nguyễn Thụy Ứng dịch ngay rồi in ra cho các đồng chí lãnh đạo, chỉ huy đơn vị tham khảo. Sau này, đồng chí Lê Quảng Ba, Đại đoàn trưởng 316 đã đề xuất ý kiến đào hầm để đánh đồi A1 bằng một tấn thuốc nổ vào đêm ngày 5-5, tạo điều kiện để ta đánh thẳng vào trung tâm Mường Thanh.

Sau khi quan sát chiến trường, đồng chí Tùy Minh cùng với cán bộ Trung đoàn đề xuất ý kiến. Đại ý nói: “Các cứ điểm địch đã bố phòng rất mạnh, chắc chắn, hỏa lực dày đặc. Tuy công sự không phải là loại kiên cố chống trả được pháo lớn, nhưng địch có hỏa lực mạnh kết hợp không quân, pháo binh cùng nhiều lớp rào dày đặc trên cánh đồng Mường Thanh bằng phẳng. Với điều kiện của ta, nếu không thay đổi cách đánh sẽ gặp khó khăn và thương vong. Vì vậy, không thể vận dụng cách đánh công kiên như trước đây mà phải thay đổi cách đánh khác”.

Sau khi nghe đồng chí tư vấn, đơn vị nhất trí và tổ chức thảo luận, nêu lên các phương án áp dụng rồi báo cáo Sư đoàn cho Trung đoàn 36 được tổ chức thí điểm. Ngay chiều hôm đó, đồng chí Tùy Minh xuống tận đơn vị hướng dẫn bộ đội thực hiện. Đồng chí trực tiếp thị phạm cho mọi người thấy từ động tác nằm, đào dũi... và yêu cầu được trang bị: Mũ sắt, xẻng cán ngắn, cán dài, thuổng, cuốc...

Đêm hôm sau, đơn vị triển khai cho một bộ phận làm thử, kết quả thật tốt, nhưng ta bị địch phát hiện nên thương vong lớn. Ngay sáng hôm ấy, đồng chí lại tìm xuống đơn vị nghe các chiến sĩ phát biểu ý kiến. Tùy Minh đề xuất, làm các bao cát để che chắn cho bộ đội đào hầm và ngụy trang cho kỹ. Về xẻng phải có mũi nhọn và được mài sắc, cắm cọc buộc đáy định hướng thay địa hàn. Tối hôm sau, đơn vị tiến hành đào nhưng vẫn gặp khó khăn. Không thể dùng bao cát làm vật che đỡ vì khó di chuyển, lại bị hỏa lực địch bắn thủng… Bộ đội ta đề nghị, làm các khối chắn bằng rơm, bện thành các con lăn đặt tên là con “cúi”, mỗi con “cúi” dài 2m, dày 1,5m, có thể lăn được để làm khối chắn bảo vệ. Các chiến sĩ sẽ bám theo, bò lên nấp sau các con “cúi” để đào. Cứ 5 phút đào sâu khoảng 10 phân lại rút về phía sau và đồng chí khác lên thay. Nhưng rồi các con “cúi” bị địch dùng đạn lửa bắn cháy, vì vậy phải tẩm nước ướt để địch không thể bắn cháy. Hào đào sâu 1,5 đến 1,7m, rộng 1,2m, cứ cách 10 đến 20m lại đào rộng ra làm hầm ếch để có chỗ nghỉ và chứa thương binh. Mấy đêm liền, Tùy Minh liên tục xuống các đơn vị xem bộ đội đào. Buổi sáng, khi anh em về lại họp bàn rút kinh nghiệm.

Người đồng chí tốt trong chiến dịch Điện Biên Phủ
Đại tá Đoàn Sự.
Các đơn vị của Trung đoàn sắp xếp lại lực lượng tổ chức đào suốt đêm, sáng ra mới rút về. Ban đầu địch phát hiện nên tập trung lực lượng cho xe tăng hỗ trợ rồi ra lấp lại. Ta đối phó lại bằng cách bố trí quân sự trong chiến hào dùng lực lượng bắn tỉa, ba-zo-ca và trung liên chặn địch ra phá. Lúc đầu ta còn ngụy trang nhưng khi đã đi sâu ra đồng bằng thì không thể ngụy trang hết đành hất đất sang hai bên, địch phát hiện nhưng không làm gì được.

Hằng ngày, đồng chí Tùy Minh nằm trong hầm dùng que tre dựng các cứ điểm địch, lấy chỉ làm hàng rào và chú ý quan sát, vạch các hướng đi đề xuất đào thêm đường hào trục và hào nhánh, tính toán thời gian và nhân lực, rồi lại cùng cơ quan tham mưu bàn cách phổ biến cho các đơn vị thực hiện. Nhiều đêm đồng chí không ngủ, ngồi thao thức theo dõi việc đào, ban ngày lại xuống đơn vị nghe rút kinh nghiệm và đề xuất cách giải quyết khi gặp các tảng đá cứng, phải đào vòng hoặc khoét sâu chui qua, sau địch phát hiện bố trí hỏa lực bắn cạnh sườn, vì vậy phải làm nhiều con “cúi” đặt ở cạnh sườn để giảm thương vong.

Bộ đội ta đào suốt đêm, cực kỳ gian khổ, sáng về chỉ được vắt cơm nắm ăn với măng luộc và mắm cô, mỗi tối được phát một bi đông nước gạo rang, mỗi đơn vị chỉ có một tổ mang súng còn lại thì mang lựu đạn, dao, xẻng. Lúc này trời còn rất rét vậy mà anh em chỉ mặc quần đùi áo cổ vuông đi đào. Đào suốt đêm thay phiên nhau. Chiếc xẻng mòn vẹt cả, có chiếc chỉ còn 1/3.

Ở cứ điểm 206 có đến 7 lớp hàng rào thép gai và có gài mìn, Tùy Minh đã hướng dẫn đào sâu ở mép ngoài rồi đào hầm luồn sâu qua hàng rào mà không cần phá, làm như vậy rất an toàn nhưng vất vả và chậm. Thế là lại phải rút kinh nghiệm, phát động thi đua: đào nhanh, đào sâu, đúng yêu cầu. Các đơn vị triển khai rất tích cực, tạo thành một vành đai chiến hào dày đặc bao quanh cứ điểm địch như những mạng nhện. Trước đây, dự tính phải đào khoảng 100km, nhưng sau này tính toán lại ta đã đào đến 200km.

Suốt thời gian công tác ở đơn vị, đồng chí không nghỉ ngơi lúc nào, hễ rảnh lại xuống gặp anh em, bàn bạc và đề xuất hướng giải quyết. Thấy anh em mỗi buổi sáng rút về phờ phạc, mệt mỏi, nhem nhuốc, ăn uống quá khắc khổ, đồng chí rất buồn. Trung đoàn phải giải thích, lương thực, thực phẩm chỉ đủ cấp cho các bệnh viện và trại thương binh, vì vậy được như thế này đã khá lắm. Thấy anh em khi về chia nhau điếu thuốc lào, đồng chí quay về lấy tút thuốc lá duy nhất “Đại Tiền Môn” chia cho đơn vị, nhưng người đông, số thuốc quá ít, phải chia mỗi tổ 3 người 1 điếu.

Thấy đồng chí tận tình giúp đỡ, đơn vị rất cảm động. Biết đồng chí thích loại mũ nan bọc vải dù, đơn vị đã chọn một cái đẹp nhất để tặng. Trên vành mũ ta có dán khẩu hiệu “Đảng Lao động Việt Nam muôn năm. Quyết tâm thắng trận Trần Đình”, đồng chí hỏi tôi và cũng xin được dán khẩu hiệu lên mũ.

Đêm 1-4, ta đánh chiếm được cứ điểm 26 phía tây sân bay. Đến ngày 6-5, chúng ta đồng loạt đánh vào trung tâm hoàn toàn giải phóng Điện Biên. Sau chiến dịch 2 tháng, đồng chí lại trở về Triều Tiên tiếp tục nhiệm vụ của mình.

Bài và ảnh: TRỊNH VĂN DŨNG
đào 200km hầm khiếp nhỉ, ngày ăn có vắt cơm nắm, uống nước gạo rang, vậy mới thấy ngày xưa các cụ nha ta chiến đấu vì lí tưởng nó vĩ đại làm sao
 

Có thể bạn quan tâm

Top