Thiền sư và tên cướp

  • Tạo bởi Tạo bởi ntsu
  • Start date Start date

ntsu

Con Chym bản Đôn
Thiền sư đang đi thì gặp một tên cướp. Hắn ta bắt ông phải giao nộp hết tiền, không sẽ phải mất mạng.

Thiền sư bình tĩnh đáp: "Được, tôi sẽ đưa tiền cho anh, nhưng trước tiên phải trả lời được câu hỏi này đã. "Tại sao anh lại đi cướp?"

Hắn giật mình. Chưa từng có ai hỏi hắn câu này, hắn cũng chưa bao giờ tự hỏi bản thân. Ừ nhỉ! Tại sao mình lại đi cướp?

"Vì tôi còn mẹ già và vợ con ở nhà." Hắn đáp. "Tôi phải nuôi họ."

Thiền sư nói: "Vậy thử về hỏi họ xem. Hãy mang câu trả lời tới đây. Ta sẽ đợi."

Tên cướp bối rối. Nhưng rồi hắn rất tò mò. Người trước mặt như có sức mạnh thần bí nào đó, như mang theo chìa khoá để mở cánh cửa nào đó trong hắn. Thế nên hắn chạy về nhà, hỏi mẹ và vợ.

Khi ấy mẹ hắn ngồi may vá trước cửa, hắn lật đật chạy tới và hỏi: "Mẹ à? Tại sao con lại phải đi ăn cướp thế?"

Không hiểu sao khi nghe câu này, bà nổi giận mắng chửi hắn té tát: "Vì mày phải nuôi tao chứ thằng ngu. Tao là mẹ đẻ ra mày, mày phải có trách nhiệm phụng dưỡng cho tao."

Hắn lại đem câu hỏi đi hỏi vợ. Giống như mẹ, tự nhiên vợ lại giận dỗi, làm hắn ngạc nhiên.

"Tôi là vợ và anh phải có trách nhiệm với tôi. Nếu không, tôi sẽ tìm người đàn ông khác có phẩm giá và tiền bạc hơn anh gấp nhiều lần."

Tên cướp sụp đổ hoàn toàn. Hắn không ngờ chính những người thân thuộc của mình lại buông lời khinh thường như vậy, dù hằng ngày hắn vẫn đi cướp bóc về để nuôi họ. Tự nhiên hắn chẳng còn một động lực gì để tiếp tục đi ăn cướp nữa. Cuối cùng hắn rời bỏ gia đình, đến gặp vị thiền sư, và trở thành 1 đệ tử.
 
Truyện này thể loại gì v m.
Truyện ngụ ngôn hay truyện hài 🤣🤣
 
Truyện này thể loại gì v m.
Truyện ngụ ngôn hay truyện hài 🤣🤣
phân tích của chat gpt
Khi thiền sư hỏi: “Tại sao anh lại đi cướp?”, đây không chỉ là một câu hỏi bình thường mà là câu hỏi căn bản, buộc tên cướp phải dừng lại và soi chiếu vào chính mình. Nhiều khi trong cuộc sống, ta làm việc gì đó theo thói quen, theo hoàn cảnh, mà chưa bao giờ tự hỏi: “Tại sao mình làm việc này?”, và chính việc tự hỏi mới có sức mạnh chuyển hóa.

Tên cướp tưởng rằng mình “có chính nghĩa”, rằng đi cướp là để nuôi mẹ, nuôi vợ con. Nhưng khi hỏi lại họ, anh nhận ra đó không phải là yêu thương hay biết ơn, mà chỉ là gánh nặng trách nhiệm và sự đòi hỏi ích kỷ. Người thân thay vì cảm thông lại chỉ biết nhận và áp đặt, khiến anh vỡ lẽ rằng mình đã sống sai đường, lấy lý do để biện minh cho tội lỗi.

Khi động lực “vì mẹ, vì vợ con” sụp đổ, tên cướp thấy mình mất hết ý nghĩa sống. Chính lúc ấy, thiền sư lại mở cho anh một con đường mới: tìm kiếm ý nghĩa thật sự từ bên trong, chứ không phải dựa vào sự đòi hỏi của người khác. Việc trở thành đệ tử không đơn thuần là theo một tôn giáo, mà còn là biểu tượng của sự bắt đầu lại, một cuộc đời sáng suốt và tự do hơn.

Câu chuyện nhắn nhủ chúng ta rằng đôi khi ta vẫn viện cớ “vì người này, vì người kia” để biện minh cho những hành vi sai trái. Nhưng nếu thật sự quay lại nhìn, ta sẽ thấy đó chỉ là tham, sân, si được khoác lên tấm áo “trách nhiệm”. Thiền dạy rằng muốn thay đổi cuộc đời, hãy biết đặt đúng câu hỏi và dám nhìn thẳng vào sự thật. Từ đó ta mới có thể sống một cuộc đời chân thật, không còn là nô lệ cho sự đòi hỏi của người khác hay cho chính dục vọng của mình. Tên cướp không bị đánh bại bởi gươm giáo, mà bởi một câu hỏi, và một câu hỏi đúng lúc có thể phá tan bóng tối, khai mở con đường giác ngộ.
 
thật là đau đớn, bài học tôi rút ra được là hãy làm phụ nữ:vozvn (25):, như vậy có thông minh quá không ?
 
Top