Live Damlolol giải bài tập toán " chia hết cho 0 và nhân với 0 " của mấy thằng ngu đang làm náo động Xamvn dạo gần đây.

Damlolol

Địt Bùng Đạo Tổ
Tao không ngờ thời buổi công nghệ 4.0, chat gpt 5 rồi mà vẫn còn có những thằng ngu đi hỏi 50tr nhân 0 bằng bao nhiêu, 50tr chia 0 bằng bao nhiêu. @ManhThuong nên banned hết những thằng này kẻo làm tụt lùi văn hoá diễn đàn.

Nhưng để tụi mày có thể tâm phục khẩu phục thì bây giờ tao triển khai giáo dục lại kiến thức cho tụi mày nhé.

Đầu tiên, số tài khoản của tao là Mbbank 49495969798.
Giải bài toán 50tr nhân 0 bằng ?
Giả sử 0 là STK, và phép nhân là lặp lại của phép cộng. Bọn mày cứ chuyển 50tr vào stk của tao là ra kết quả, chưa ra thì cứ cộng lặp lại vào stk của tao là sẽ ra

Tiếp theo là giải bài toán 50 chia 0 bằng ?
Vẫn như trên, giải sử 0 là STK, và phép chia là phép trừ lặp lại. Bọn mày cứ chuyển 50tr vào STK của tao là sẽ ra kết quả, chưa ra thì cứ chuyển lặp lại nhiều lần cho đến khi hết tiền thì sẽ ra.

Như vậy là tao đã tìm ra được công thức cho bài toán chia 0 và nhân 0. Xứng đáng nhận giải noben toán học 2025.

Lời cuối, mọi sự ngu dốt luôn trả giá bằng tiền mặt. Trân trọng.
 
Tiếp theo là giải bài toán 50 chia 0 bằng ?
Vẫn như trên, giải sử 0 là STK, và phép chia là phép trừ lặp lại. Bọn mày cứ chuyển 50tr vào STK của tao là sẽ ra kết quả, chưa ra thì cứ chuyển lặp lại nhiều lần cho đến khi hết tiền thì sẽ ra.
chuyển 50tr cho anh là chia 1 rồi, anh bị ngu à
 
Chủ thớt mới là thằng ngu. Bọn hỏi câu này căn bản không có nổi 5tr trong tk chứ đừng nói là 50tr.
 
Tao không ngờ thời buổi công nghệ 4.0, chat gpt 5 rồi mà vẫn còn có những thằng ngu đi hỏi 50tr nhân 0 bằng bao nhiêu, 50tr chia 0 bằng bao nhiêu. @ManhThuong nên banned hết những thằng này kẻo làm tụt lùi văn hoá diễn đàn.

Nhưng để tụi mày có thể tâm phục khẩu phục thì bây giờ tao triển khai giáo dục lại kiến thức cho tụi mày nhé.

Đầu tiên, số tài khoản của tao là Mbbank 49495969798.
Giải bài toán 50tr nhân 0 bằng ?
Giả sử 0 là STK, và phép nhân là lặp lại của phép cộng. Bọn mày cứ chuyển 50tr vào stk của tao là ra kết quả, chưa ra thì cứ cộng lặp lại vào stk của tao là sẽ ra

Tiếp theo là giải bài toán 50 chia 0 bằng ?
Vẫn như trên, giải sử 0 là STK, và phép chia là phép trừ lặp lại. Bọn mày cứ chuyển 50tr vào STK của tao là sẽ ra kết quả, chưa ra thì cứ chuyển lặp lại nhiều lần cho đến khi hết tiền thì sẽ ra.

Như vậy là tao đã tìm ra được công thức cho bài toán chia 0 và nhân 0. Xứng đáng nhận giải noben toán học 2025.

Lời cuối, mọi sự ngu dốt luôn trả giá bằng tiền mặt. Trân trọng.
Hãy thử tưởng tượng 1 xamer có 10 cái bánh và muốn chia cho 0 đứa bạn.

Bạn của xamer sẽ rất buồn vì bọn nó không tồn tại :pudency:
Xamer cũng sẽ rất buồn vì sống cô đơn, không có bạn :pudency:
 
Chủ thớt mới là thằng ngu. Bọn hỏi câu này căn bản không có nổi 5tr trong tk chứ đừng nói là 50tr.
em còn 9tr nha a
fPEGqs.jpeg
 
Đây là câu chuyện về số không, từ khi ra đời trong thời cổ đại, lớn lên và
được nuôi dưỡng ở phương Đông, đấu tranh để được chấp nhận ở châu
Âu, vươn lên ở phương Tây, và luôn là mối đe dọa với vật lý hiện đại. Đó là
câu chuyện về những con người tranh cãi về ý nghĩa của con số bí ẩn này
– các học giả, nhà thần bí, nhà khoa học, và giáo sĩ – mỗi người cố gắng
hiểu số không. Đó là câu chuyện về nỗ lực bất thành, đôi khi bạo lực, của
phương Tây để ngăn chặn một ý tưởng từ phương Đông. Và đó là lịch sử
của những nghịch lý mà một con số tưởng chừng vô hại mang lại, làm
rung chuyển những bộ óc xuất sắc nhất thế kỷ này, đe dọa phá vỡ cả
khung khoa học.
Số không mạnh mẽ vì nó là anh em song sinh của vô cực. Chúng cân
bằng và đối lập, âm và dương. Cả hai đều nghịch lý và bất an như nhau.
Những câu hỏi lớn nhất trong khoa học và tôn giáo xoay quanh hư không
và vĩnh cửu, khoảng trống và vô hạn, số không và vô cực. Những cuộc
đụng độ về số không là những trận chiến làm lung lay nền tảng của triết
học, khoa học, toán học, và tôn giáo. Dưới mỗi cuộc cách mạng luôn ẩn
chứa một số không – và một vô cực.
Số không nằm ở trung tâm cuộc chiến Đông-Tây. Nó là tâm điểm của mâu
thuẫn giữa tôn giáo và khoa học. Số không trở thành ngôn ngữ của tự
nhiên và công cụ quan trọng nhất trong toán học. Và những vấn đề sâu
sắc nhất trong vật lý – lõi tối của hố đen hay tia sáng rực rỡ của vụ nổ lớn
– đều là cuộc chiến để vượt qua số không. Nhưng qua bao lịch sử, bất
chấp sự chối bỏ và trục xuất, số không luôn chiến thắng những kẻ chống
lại nó. Con người không thể ép số không phù hợp với triết lý của mình.
Thay vào đó, số không định hình cách nhân loại nhìn về vũ trụ – và về
Chúa.
 
Câu chuyện về số không bắt đầu từ rất xa xưa, đâm rễ sâu vào bình minh
của toán học, hàng ngàn năm trước khi nền văn minh đầu tiên xuất hiện,
khi con người còn chưa biết đọc biết viết. Nhưng dù số không hôm nay
dường như tự nhiên với chúng ta, với người cổ đại, nó là một ý tưởng xa lạ
– và đáng sợ. Là một khái niệm phương Đông, ra đời ở vùng Lưỡi Liềm
Màu Mỡ vài thế kỷ trước Công nguyên, số không không chỉ gợi lên hình
ảnh của hư vô nguyên thủy, mà còn mang những đặc tính toán học nguy
hiểm. Trong số không ẩn chứa sức mạnh để phá vỡ khung logic.
Toán học khởi nguồn từ nhu cầu đếm cừu, theo dõi tài sản, và ghi nhận
thời gian. Chẳng nhiệm vụ nào cần đến số không; các nền văn minh vận
hành hoàn hảo hàng thiên niên kỷ mà không cần nó. Thậm chí, số không
đáng ghét đến mức một số nền văn hóa chọn sống mà không có nó.

“Về số không, điều đáng nói là chúng ta không cần dùng nó trong đời sống
hàng ngày. Chẳng ai đi mua không con cá. Nó là con số văn minh nhất
trong các số cơ bản, và việc dùng nó chỉ bị ép buộc bởi nhu cầu của
những tư duy cao cấp.”
—ALFRED NORTH WHITEHEAD
 
> “Thời xa xưa nhất, Ymir sống: chẳng có biển, chẳng có đất, chẳng có
sóng mặn, chẳng có trái đất, chẳng có trời cao, chỉ có một hư không rộng
lớn, và chẳng có gì xanh tươi.”
> —THE ELDER EDDA
Tưởng tượng sợ một con số thật khó. Nhưng số không gắn liền với hư vô –
với cái không có gì. Con người cổ đại mang nỗi sợ nguyên thủy về hư
không và hỗn loạn, và số không cũng bị sợ hãi như thế. Hầu hết các dân
tộc cổ tin rằng trước khi vũ trụ hình thành, chỉ có trống rỗng và hỗn loạn.
Người Hy Lạp cho rằng Bóng Tối là mẹ của vạn vật, từ đó sinh ra Hỗn
Loạn, rồi Hỗn Loạn và Bóng Tối tạo nên phần còn lại của vũ trụ. Thần
thoại sáng tạo Do Thái kể rằng trái đất hỗn độn và trống rỗng trước khi
Chúa rải ánh sáng và định hình nó. (Cụm từ Do Thái là *tohu vbohu*.
Robert Graves liên kết *tohu* với Tehomot – rồng nguyên thủy trong thần
thoại Semite, cơ thể nó trở thành trời và đất; *bohu* liên quan đến
Behomot, quái thú huyền thoại.) Truyền thống Hindu cổ kể về đấng sáng
tạo khuấy bơ hỗn loạn thành trái đất. Thần thoại Norse nói về một hư
không bị băng bao phủ, và từ hỗn loạn của băng và lửa, một gã khổng lồ
nguyên thủy ra đời.
Trống rỗng và vô trật tự là trạng thái nguyên thủy của vũ trụ, và luôn có nỗi
lo rằng khi thời gian kết thúc, hỗn loạn và hư không sẽ trở lại. Số không đại
diện cho hư không đó. Nhưng nỗi sợ số không không chỉ là lo lắng về cái
trống rỗng. Với người cổ đại, các đặc tính toán học của số không là điều bí
ẩn, khó giải thích, như chính sự ra đời của vũ trụ.

Số Không: Kẻ Phá Rối Toán Học**
Số không khác biệt hoàn toàn với các số khác. Trong hệ Babylon, không
như các chữ số khác, số không không bao giờ được phép đứng một mình
– và có lý do chính đáng. Một số không đơn độc luôn “hư hỏng”. Ít nhất, nó
không hành xử như các số khác. Cộng một số với chính nó, số đó sẽ thay
đổi: 1 + 1 không còn là 1, mà là 2; 2 + 2 thành 4. Nhưng 0 + 0 vẫn là 0.
Điều này vi phạm một nguyên tắc cơ bản của số học, gọi là tiên đề
Archimedes, nói rằng nếu cộng một số với chính nó đủ lần, nó sẽ vượt qua
bất kỳ số nào về độ lớn. (Tiên đề Archimedes được diễn đạt qua diện tích;
một số được xem là hiệu của hai diện tích không bằng nhau.) Số không từ
chối lớn lên. Nó cũng không làm số khác lớn hơn. Cộng 2 với 0 vẫn được
2, như thể bạn chẳng cộng gì. Trừ cũng thế: 2 trừ 0 vẫn là 2. Số không
chẳng có thực chất.
Nhưng con số vô thực chất này đe dọa phá hoại cả những phép toán đơn
giản nhất, như nhân và chia. Trong thế giới số, nhân là một dạng “kéo
giãn” – theo nghĩa đen. Hãy tưởng tượng đường số là một dải cao su có
các vạch (Hình 4). Nhân với 2 giống như kéo giãn dải cao su gấp đôi: vạch
ở 1 giờ ở 2, vạch ở 3 thành 6. Nhân với 1/2 là thả lỏng dải: vạch ở 2 về 1,
vạch ở 3 thành 1.5. Nhưng nhân với 0 thì sao?
Mọi thứ nhân với 0 đều thành 0, nên tất cả vạch tụ lại ở 0. Dải cao su đứt.
Đường số sụp đổ. Không thể tránh sự thật phiền toái này. Bất cứ thứ gì
nhân với 0 phải là 0; đó là đặc tính của hệ số chúng ta. Để các số thông
thường có nghĩa, chúng phải tuân theo *tính phân phối*, dễ thấy qua ví dụ.
Giả sử một cửa hàng đồ chơi bán bóng theo bộ 2 và khối theo bộ 3. Cửa
hàng bên cạnh bán gói combo có 2 bóng và 3 khối. Một bộ bóng cộng một
bộ khối tương đương một gói combo. Để nhất quán, mua 7 bộ bóng và 7
bộ khối từ một cửa hàng phải bằng 7 gói combo từ cửa hàng kia. Đó là
tính phân phối, diễn đạt toán học là: 7 × 2 + 7 × 3 = 7 × (2 + 3). Mọi thứ
khớp.
Áp dụng tính này cho số không, điều kỳ lạ xảy ra. Ta biết 0 + 0 = 0, nên
một số nhân với 0 cũng như nhân với (0 + 0). Lấy 2 làm ví dụ: 2 × 0 = 2 ×
(0 + 0). Theo tính phân phối, 2 × (0 + 0) bằng 2 × 0 + 2 × 0. Vậy 2 × 0 = 2 ×
0 + 2 × 0. Dù 2 × 0 là gì, cộng nó với chính nó vẫn không đổi – giống số
không. Và đúng vậy, trừ 2 × 0 từ cả hai vế, ta được 0 = 2 × 0. Dù làm gì,
nhân một số với 0 luôn cho 0. Con số phiền toái này nghiền nát đường số
thành một điểm.
 
Câu chuyện về số không bắt đầu từ rất xa xưa, đâm rễ sâu vào bình minh
của toán học, hàng ngàn năm trước khi nền văn minh đầu tiên xuất hiện,
khi con người còn chưa biết đọc biết viết. Nhưng dù số không hôm nay
dường như tự nhiên với chúng ta, với người cổ đại, nó là một ý tưởng xa lạ
– và đáng sợ. Là một khái niệm phương Đông, ra đời ở vùng Lưỡi Liềm
Màu Mỡ vài thế kỷ trước Công nguyên, số không không chỉ gợi lên hình
ảnh của hư vô nguyên thủy, mà còn mang những đặc tính toán học nguy
hiểm. Trong số không ẩn chứa sức mạnh để phá vỡ khung logic.
Toán học khởi nguồn từ nhu cầu đếm cừu, theo dõi tài sản, và ghi nhận
thời gian. Chẳng nhiệm vụ nào cần đến số không; các nền văn minh vận
hành hoàn hảo hàng thiên niên kỷ mà không cần nó. Thậm chí, số không
đáng ghét đến mức một số nền văn hóa chọn sống mà không có nó.

“Về số không, điều đáng nói là chúng ta không cần dùng nó trong đời sống
hàng ngày. Chẳng ai đi mua không con cá. Nó là con số văn minh nhất
trong các số cơ bản, và việc dùng nó chỉ bị ép buộc bởi nhu cầu của
những tư duy cao cấp.”
—ALFRED NORTH WHITEHEAD
Tao nghĩ vũ trụ chưa bao giờ tồn tại số 0.
Nếu ai đó tìm ra được 0, hãy chứng minh
 
**Sức Mạnh Hủy Diệt của Chia cho Không**
Nhưng nếu nhân với 0 đã phiền, sức mạnh thực sự của số không bộc lộ
qua phép chia. Nếu nhân là kéo giãn đường số, chia là thu nhỏ. Nhân với 2
kéo giãn gấp đôi; chia cho 2 thả lỏng gấp đôi, đảo ngược phép nhân. Chia
cho một số đưa vạch trên đường số về vị trí ban đầu. Ta đã thấy nhân với
0 phá hủy đường số. Chia cho 0 lẽ ra phải đảo ngược sự phá hủy đó, khôi
phục đường số. Nhưng không phải vậy.
Ta biết 2 × 0 = 0. Để đảo ngược, (2 × 0)/0 phải đưa ta về 2. Tương tự, (3 ×
0)/0 nên là 3, và (4 × 0)/0 nên là 4. Nhưng 2 × 0, 3 × 0, và 4 × 0 đều bằng
0, nên (2 × 0)/0, (3 × 0)/0, và (4 × 0)/0 đều là 0/0. Vậy 0/0 vừa bằng 2, vừa
bằng 3, vừa bằng 4. Điều này vô lý hoàn toàn.
Xét 1/0 theo cách khác cũng lạ. Nhân với 0 nên đảo ngược chia cho 0, tức
1/0 × 0 phải bằng 1. Nhưng ta biết bất cứ gì nhân với 0 đều là 0! Không có
số nào nhân với 0 lại cho 1 – ít nhất không phải số ta biết. Tệ hơn, nếu chia
tùy tiện cho 0, bạn có thể phá hủy nền tảng của logic và toán học. Chỉ cần
chia cho 0 một lần – đúng một lần – bạn có thể chứng minh toán học bất
cứ điều gì trong vũ trụ. Bạn có thể chứng minh 1 + 1 = 42, rồi từ đó chứng
minh J. Edgar Hoover là người ngoài hành tinh, William Shakespeare đến
từ Uzbekistan, hay thậm chí bầu trời có chấm bi. (Xem phụ lục A để chứng
minh Winston Churchill là củ cà rốt.)
Nhân với 0 làm sụp đường số. Nhưng chia cho 0 phá hủy cả khung toán
học. Con số đơn giản này chứa đựng sức mạnh khủng khiếp. Nó trở thành
công cụ quan trọng nhất trong toán học. Nhưng với những đặc tính toán
học và triết học kỳ lạ, số không va chạm mạnh mẽ với nền triết học phương
Tây.
 
có thể đó là số dư tài khoản ngân hàng của một ai đó
Số 0 đó do người ta cố tình định ra mà thôi, Ai cũng có cái gì đó có giá trị, nếu quy đổi ra thì giá trị đó sẽ tạo nên bất cứ thứ gì
 
Số 0 đó do người ta cố tình định ra mà thôi, Ai cũng có cái gì đó có giá trị, nếu quy đổi ra thì giá trị đó sẽ tạo nên bất cứ thứ gì
Đồng ý. Nhưng giá trị đó lại có ý nghĩa khác nhau đối với mỗi người.
Ví dụ: Bạn có thể giỏi vẽ nhưng ngân hàng của bạn sẽ không quan tâm đến chuyện đấy. Tài khoản của bạn vẫn sẽ là 0 đồng.
 
Top