Thắc mắc Tây Du Ký - Tại sao không để Natra đi lấy kinh với Đường Tăng?

Mày phân tích bậy rồi
Khi gặp Bồ Đề tổ sư có bài thơ mô tả nè
Hầu vương đi thẳng đến dưới đài ngọc, thấy vị Bồ Đề tổ sư ngồi ngay ngắn ở trên, hai bên có ba mươi vị tiểu tiên đứng hầu. Quả là:

Kim tiên đại giác sạch ghê,
Phương Tây diệu tướng Bồ Đề tổ sư.
Không sinh diệt, đức cao xa,
Thần tròn khí vẹn rất là từ bi.
Chân như bản tính an vi.
Tự nhiên không tịch, tùy nghi biến dời.
Trang nghiêm thọ sánh đất trời,
Pháp sư muôn kiếp sáng ngời là đây
Nghe thấy Phật Pháp vậy.
 
Tôn giả Tu Bồ-đề quê ở thành Vương-xá, trong một gia đình giàu có thuộc giai cấp phú thương, nghiệp chủ. Ngài vốn là cháu gọi trưởng giả Cấp-cô-độc (một đại thí chủ nổi tiếng trong thời đức Phật) bằng bác ruột. Trong hàng thánh chúng, chỉ có tôn giả là có nhận thức sâu sắc về tính Không của vạn pháp, Ngài đã hoàn toàn thấu triệt về đạo lí Không cũng như đã chứng nghiệm được tuệ giác Không. Ngài được đức Thế Tôn cho là Giải Không bậc nhất hay còn gọi là Thanh tịnh và Vô tránh đệ nhất. Để chứng minh cho điều đó, đức Phật đã từng bảo tôn giả thay Người giảng thuyết về tính Không để cho đại chúng được bổ túc thêm kiến thức. Không có tài liệu nào ghi nhận về thời khắc viên tịch của tôn giả.
Như có lần Tu-bồ-đề (Subhuti) là một đệ tử của Phật, ông có khả năng hiểu sâu xa thực thể của tánh không, là không có gì hiện hữu trừ sự tương quan đối đãi. Một hôm Tu-bồ-đề đang ngồi dưới gốc cây hoa, trong một tâm cảnh tánh không cao độ. Hoa bắt đầu rơi quanh ông. Rồi có tiếng thì thầm của trời Đế-thích từ trên không: "Chúng tôi rải hoa ca ngợi Ngài về bài thuyết pháp Bát nhã tánh không của Ngài". Tu-bồ-đề đáp: "Nhưng tôi không hề thuyết về Bát-nhã tánh không". Trời Đế-thích lại vang lên: "Ngài không nói Bát-nhã tánh không, tôi không nghe Bát-nhã tánh không. Đây chính là Bát-nhã tánh không chân thật
 
Vì sao ĐÁ TIÊN mà lại đẻ ra YÊU HẦU , không được CHƯ TIÊN công nhận . Vậy là ĐÁ YÊU hay ĐÁ TIÊN ? các anh em phân tích đi .
 
Vì sao ĐÁ TIÊN mà lại đẻ ra YÊU HẦU , không được CHƯ TIÊN công nhận . Vậy là ĐÁ YÊU hay ĐÁ TIÊN ? các anh em phân tích đi .
tao nghĩ nữ oa đẻ trứng bên trong đá đó, đến ngày nó nở ra thành con khỉ. Mà ảo ma vcl, trung quốc chế cháo ghê quá làm cho xamer bình loạn tới trang 11 12 luôn
 
Vì sao ĐÁ TIÊN mà lại đẻ ra YÊU HẦU , không được CHƯ TIÊN công nhận . Vậy là ĐÁ YÊU hay ĐÁ TIÊN ? các anh em phân tích đi .
Từng nghe số của trời đất, gồm một trăm hai mươi chín nghìn sáu trăm năm là một nguyên. Một nguyên chia làm mười hai hội, tức mười hai chi: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Mỗi một hội là mười nghìn tám trăm năm. Lại lấy một ngày mà nói: giờ Tý được khí dương, thì giờ Sửu gà gáy. Giờ Dần ánh sáng chưa khắp, thì giờ Mão mặt trời mọc. Giờ Thìn ăn cơm xong, thì giờ Tỵ đã liền kề. Giờ Ngọ mặt trời ở giữa trời, thì giờ Mùi ngả về tây. Giờ Thân là lúc mặt trời lặn ở phương tây. Giờ Tuất là lúc hoàng hôn và giờ Hợi mọi người yên nghỉ. So trong số lớn, đến cuối hội Tuất là lúc trời đất tối tăm mờ mịt, muôn vật ở vào vận bĩ. Vào đầu hội Hợi, đúng lúc đang mờ mịt, người và vật đều chưa có, nên gọi là hỗn độn.
Trải qua bốn nghìn năm trăm năm nữa, hội Hợi sắp hết. Hết vòng lại quay lại từ đầu, chuyển sang hội Tý, trở lại dần dần sáng tỏ. Thiệu Khang Tiết [11] nói:
“Giữa giờ Tý đông chí, Lòng trời chẳng đổi dời Lúc một dương lay động Vạn vật chưa ra đời”
Đến đây, trời bắt đầu có rễ. Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, đúng vào hội Tý, những thứ nhẹ trong bay lên, có mặt trời, mặt trăng, tinh tú. Mặt trời, mặt trăng tinh tú (tinh và thần) gọi là tứ tượng. Cho nên nói rằng: trời mở ở Tý. Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, hội Tý sắp hết, gần sang hội Sửu, thì dần dần rắn chắc. Kinh Dịch nói: “Lớn thay đức nguyên của quẻ Càn! Tuyệt thay đức nguyên của quẻ Khôn! Vạn vật nhờ đó sinh ra, là thuận theo trời”. Đến đây đất bắt đầu ngưng kết. Lại trải qua bốn nghìn năm trăm năm, đúng vào hội Sửu, những thứ nặng đục ngưng xuống. Có nước, có lửa, có núi, có đá, có đất. Nước, lửa, núi, đá, đất gọi là ngũ hình. Cho nên nói rằng: Đất mở ở Sửu. Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, hội Sửu hết, hội Dần bất đầu, muôn vật sinh ra. Sách Lịch nói: “Khí trời bay xuống, khí đất bốc lên trời đất giao hòa, muôn vật sinh ra”. Đến đây trời, đất sáng sủa, âm dương giao hòa, Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, đúng vào hội Dần, sinh người, sinh thú, sinh chim, gọi là tam tài, gồm trời, đất, người định vị. Cho nên nói rằng: người sinh ra ở Dần.

…Nhớ xưa từ thuở Bàn Cổ mới mở mang, đời Tam Hoàng vừa cai trị, đời Ngũ đế định ra nhân luân, bấy giờ thế giới mới chia ra làm bốn châu lớn.

1. Đông Thắng Thần Châu.
2. Tây Ngưu Hạ Châu.
3. Nam Thiệm Bộ Châu.
4. Bắc Câu Lư Châu.

Bộ sách này chỉ nói riêng về Đông Thắng Thần Châu.

Lúc đó ngoài biển mới thấy có một nước. Nước này gọi là nước Ngạo Lai ở sát gần biển lớn. Giữa biển có một ngọn núi đẹp, gọi là núi Hoa Quả. Chính núi này là mạch tổ của mười châu, cội nguồn của ba đảo, đứng sừng sững từ lúc đất trời mới chia trong đục, hình thành từ thuở thế giới vẫn hồng hoang. Đó thật là một ngọn núi quý!

Có bài thơ rằng:

Thế trấn giữa mênh mông,
Oai yên nơi bể ngọc.
Triều dâng núi bạc cá vào hang,
Sóng tung hoa tuyết rồng về vực
Đỉnh cao chót vót góc nam phương.
Vách núi nguy nga miền đông hải,
Sườn dựng đá cổ quái,
Vách phẳng đỉnh thanh kỳ.

Phượng đẹp hót líu lo,
Kỳ lân nhàn nằm khểnh.
Đầu núi gà vàng gáy lanh lảnh.
Bên hang bóng rồng lượn vào ra.
Cáo tiên hươu giả quanh quẩn rừng xa,
Cây cao chim thiêng hạc đen bay lượn.
Cỏ lạ hoa thơm màu thắm đượm,

Chính là nơi:

Tùng xanh trắc biếc bóng um tùm.
Đào tiên chín ngọt vẻ thơm ngon.
Trúc xanh mây lành che vương vấn.
Một ngọn suối trong dây mây quấn,
Bốn mặt vách cao cỏ mọc xanh.
Cột trời sừng sững dựng giữa trăm sông.
Gốc đất lớn to muôn đời không đổi.

Trên đỉnh ngọn núi này, có một tảng đá tiên cao đến ba trượng sáu thước năm tấc, xung quanh hai trượng bốn thước. Chiều cao ba trượng sáu thước năm tấc cùng hợp với vòng trời ba trăm sáu mươi lăm độ. Xung quanh hai trượng bốn thước, hợp với chính lịch hai mươi bốn khí. Trên có chín khiếu tám lỗ[12] hợp với cửu cung bát quái. Bốn bề không có cây cối rủ bóng. Hai bên phải trái, chỉ rặt cỏ chi cỏ lan quấn quýt lấy nhau. Có lẽ từ khi tảng đá mới sinh ra, đã bám thụ khí thiêng của trời đất, tinh hoa của mặt trời, mặt trăng đã lâu, nên mới linh thông thế. Bên trong tảng đá chứa đựng một bào thai tiên.

Một hôm tảng đá nứt đôi, sinh ra một quả trứng đá tròn, to bằng quả cầu, gặp gió hóa thành một con khỉ đá, đủ cả mặt mũi chân tay. Con khỉ đá liền học bò học chạy, vái lạy bốn phương trời làm kinh động cả thượng đế [13] lúc ấy đang ngự trị ở điện Linh Tiêu[14] cùng các vị tiên. Nhìn thấy tia hào quang chói lọi. Thượng đế lập tức ra lệnh Thiên lý nhãn, Thuận phong nhĩ, mở cửa Nam thiên xem xét. Hai tướng vâng chỉ ra xem, nhìn nghe đích thực, một lát quay về báo:

– Thần vâng chỉ ra xem xét chỗ có ánh hào quang. Đó là nước Ngạo Lai ở biển Đông, thuộc Đông Thắng Thần Châu. Nơi ấy có ngọn núi Hoa Quả, trên núi có tảng đá tiên đẻ ra quá trứng đá, gặp gió hóa thành một con khỉ đá, biết vái lạy bốn phương, mắt rọi hào quang chiếu sáng tận thiên phủ. Nếu nay cho ăn mồi bằng nước cháo, hào quang sẽ tắt ngay.

Thượng đế rủ lòng nhân từ nói:
– Đó là một vật ở hạ giới, do tinh hoa trời đất hóa sinh ra, có gì là lạ.

Con khỉ ấy sống ở trong núi, đi đi lại lại nhảy nhót nô đùa, tìm ăn cỏ cây, uống nước suối trong, hái hoa rừng, tìm quả núi, làm bạn với lang trùng, kết đàn với hổ báo, thân mật với hươu nai, chan hòa với khỉ vượn, đêm ngủ vách núi non, ngày chơi trong hang động. Thực là:

Trong non không hay năm tháng.
Rét hết chẳng biết tiết xuân.

Yêu hầu là do nó làm bậy tự lấy gậy long vương tự xóa sổ sinh tử tự bỏ chức tước của Ngọc Hoàng tự đại náo bàn đào cướp tiên đan nên mới bị gọi là yêu hầu
 
tao nghĩ nữ oa đẻ trứng bên trong đá đó, đến ngày nó nở ra thành con khỉ. Mà ảo ma vcl, trung quốc chế cháo ghê quá làm cho xamer bình loạn tới trang 11 12 luôn
Đá Ngộ Không liên quan đéo gì nữ oa?
Đá nữ oa là đá của thằng Bảo Ngọc trong hồng lâu mộng
Mấy thằng phim hồng công lấy đá thằng bảo ngọc biến thành đá của thằng Ngộ Không
 
Từng nghe số của trời đất, gồm một trăm hai mươi chín nghìn sáu trăm năm là một nguyên. Một nguyên chia làm mười hai hội, tức mười hai chi: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Mỗi một hội là mười nghìn tám trăm năm. Lại lấy một ngày mà nói: giờ Tý được khí dương, thì giờ Sửu gà gáy. Giờ Dần ánh sáng chưa khắp, thì giờ Mão mặt trời mọc. Giờ Thìn ăn cơm xong, thì giờ Tỵ đã liền kề. Giờ Ngọ mặt trời ở giữa trời, thì giờ Mùi ngả về tây. Giờ Thân là lúc mặt trời lặn ở phương tây. Giờ Tuất là lúc hoàng hôn và giờ Hợi mọi người yên nghỉ. So trong số lớn, đến cuối hội Tuất là lúc trời đất tối tăm mờ mịt, muôn vật ở vào vận bĩ. Vào đầu hội Hợi, đúng lúc đang mờ mịt, người và vật đều chưa có, nên gọi là hỗn độn.
Trải qua bốn nghìn năm trăm năm nữa, hội Hợi sắp hết. Hết vòng lại quay lại từ đầu, chuyển sang hội Tý, trở lại dần dần sáng tỏ. Thiệu Khang Tiết [11] nói:
“Giữa giờ Tý đông chí, Lòng trời chẳng đổi dời Lúc một dương lay động Vạn vật chưa ra đời”
Đến đây, trời bắt đầu có rễ. Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, đúng vào hội Tý, những thứ nhẹ trong bay lên, có mặt trời, mặt trăng, tinh tú. Mặt trời, mặt trăng tinh tú (tinh và thần) gọi là tứ tượng. Cho nên nói rằng: trời mở ở Tý. Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, hội Tý sắp hết, gần sang hội Sửu, thì dần dần rắn chắc. Kinh Dịch nói: “Lớn thay đức nguyên của quẻ Càn! Tuyệt thay đức nguyên của quẻ Khôn! Vạn vật nhờ đó sinh ra, là thuận theo trời”. Đến đây đất bắt đầu ngưng kết. Lại trải qua bốn nghìn năm trăm năm, đúng vào hội Sửu, những thứ nặng đục ngưng xuống. Có nước, có lửa, có núi, có đá, có đất. Nước, lửa, núi, đá, đất gọi là ngũ hình. Cho nên nói rằng: Đất mở ở Sửu. Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, hội Sửu hết, hội Dần bất đầu, muôn vật sinh ra. Sách Lịch nói: “Khí trời bay xuống, khí đất bốc lên trời đất giao hòa, muôn vật sinh ra”. Đến đây trời, đất sáng sủa, âm dương giao hòa, Lại trải qua năm nghìn bốn trăm năm, đúng vào hội Dần, sinh người, sinh thú, sinh chim, gọi là tam tài, gồm trời, đất, người định vị. Cho nên nói rằng: người sinh ra ở Dần.

…Nhớ xưa từ thuở Bàn Cổ mới mở mang, đời Tam Hoàng vừa cai trị, đời Ngũ đế định ra nhân luân, bấy giờ thế giới mới chia ra làm bốn châu lớn.

1. Đông Thắng Thần Châu.
2. Tây Ngưu Hạ Châu.
3. Nam Thiệm Bộ Châu.
4. Bắc Câu Lư Châu.

Bộ sách này chỉ nói riêng về Đông Thắng Thần Châu.

Lúc đó ngoài biển mới thấy có một nước. Nước này gọi là nước Ngạo Lai ở sát gần biển lớn. Giữa biển có một ngọn núi đẹp, gọi là núi Hoa Quả. Chính núi này là mạch tổ của mười châu, cội nguồn của ba đảo, đứng sừng sững từ lúc đất trời mới chia trong đục, hình thành từ thuở thế giới vẫn hồng hoang. Đó thật là một ngọn núi quý!

Có bài thơ rằng:

Thế trấn giữa mênh mông,
Oai yên nơi bể ngọc.
Triều dâng núi bạc cá vào hang,
Sóng tung hoa tuyết rồng về vực
Đỉnh cao chót vót góc nam phương.
Vách núi nguy nga miền đông hải,
Sườn dựng đá cổ quái,
Vách phẳng đỉnh thanh kỳ.

Phượng đẹp hót líu lo,
Kỳ lân nhàn nằm khểnh.
Đầu núi gà vàng gáy lanh lảnh.
Bên hang bóng rồng lượn vào ra.
Cáo tiên hươu giả quanh quẩn rừng xa,
Cây cao chim thiêng hạc đen bay lượn.
Cỏ lạ hoa thơm màu thắm đượm,

Chính là nơi:

Tùng xanh trắc biếc bóng um tùm.
Đào tiên chín ngọt vẻ thơm ngon.
Trúc xanh mây lành che vương vấn.
Một ngọn suối trong dây mây quấn,
Bốn mặt vách cao cỏ mọc xanh.
Cột trời sừng sững dựng giữa trăm sông.
Gốc đất lớn to muôn đời không đổi.

Trên đỉnh ngọn núi này, có một tảng đá tiên cao đến ba trượng sáu thước năm tấc, xung quanh hai trượng bốn thước. Chiều cao ba trượng sáu thước năm tấc cùng hợp với vòng trời ba trăm sáu mươi lăm độ. Xung quanh hai trượng bốn thước, hợp với chính lịch hai mươi bốn khí. Trên có chín khiếu tám lỗ[12] hợp với cửu cung bát quái. Bốn bề không có cây cối rủ bóng. Hai bên phải trái, chỉ rặt cỏ chi cỏ lan quấn quýt lấy nhau. Có lẽ từ khi tảng đá mới sinh ra, đã bám thụ khí thiêng của trời đất, tinh hoa của mặt trời, mặt trăng đã lâu, nên mới linh thông thế. Bên trong tảng đá chứa đựng một bào thai tiên.

Một hôm tảng đá nứt đôi, sinh ra một quả trứng đá tròn, to bằng quả cầu, gặp gió hóa thành một con khỉ đá, đủ cả mặt mũi chân tay. Con khỉ đá liền học bò học chạy, vái lạy bốn phương trời làm kinh động cả thượng đế [13] lúc ấy đang ngự trị ở điện Linh Tiêu[14] cùng các vị tiên. Nhìn thấy tia hào quang chói lọi. Thượng đế lập tức ra lệnh Thiên lý nhãn, Thuận phong nhĩ, mở cửa Nam thiên xem xét. Hai tướng vâng chỉ ra xem, nhìn nghe đích thực, một lát quay về báo:

– Thần vâng chỉ ra xem xét chỗ có ánh hào quang. Đó là nước Ngạo Lai ở biển Đông, thuộc Đông Thắng Thần Châu. Nơi ấy có ngọn núi Hoa Quả, trên núi có tảng đá tiên đẻ ra quá trứng đá, gặp gió hóa thành một con khỉ đá, biết vái lạy bốn phương, mắt rọi hào quang chiếu sáng tận thiên phủ. Nếu nay cho ăn mồi bằng nước cháo, hào quang sẽ tắt ngay.

Thượng đế rủ lòng nhân từ nói:
– Đó là một vật ở hạ giới, do tinh hoa trời đất hóa sinh ra, có gì là lạ.

Con khỉ ấy sống ở trong núi, đi đi lại lại nhảy nhót nô đùa, tìm ăn cỏ cây, uống nước suối trong, hái hoa rừng, tìm quả núi, làm bạn với lang trùng, kết đàn với hổ báo, thân mật với hươu nai, chan hòa với khỉ vượn, đêm ngủ vách núi non, ngày chơi trong hang động. Thực là:

Trong non không hay năm tháng.
Rét hết chẳng biết tiết xuân.

Yêu hầu là do nó làm bậy tự lấy gậy long vương tự xóa sổ sinh tử tự bỏ chức tước của Ngọc Hoàng tự đại náo bàn đào cướp tiên đan nên mới bị gọi là yêu hầu
Na tra nó cũng làm bậy rút gân rồng , cũng đại nào thiên cung mà sao không phải là yêu mà là thần ?
Dương tiễn cũng đại náo thiên đình làm bậy sao vẫn là thần .
Mà con khỉ có làm gì bậy đâu ? Cái gậy đó vốn bân đầu có phải của long Vương đâu ? Long Vương đem ra cho nó rồi nó mới mượn chứ có cướp đâu ? Cái là là Long Vương bậy .
 
Đá Ngộ Không liên quan đéo gì nữ oa?
Đá nữ oa là đá của thằng Bảo Ngọc trong hồng lâu mộng
Mấy thằng phim hồng công lấy đá thằng bảo ngọc biến thành đá của thằng Ngộ Không
thôi mệt quá, tìm hiểu mấy Lồn này đau não như chơi đá
 
Na tra nó cũng làm bậy rút gân rồng , cũng đại nào thiên cung mà sao không phải là yêu mà là thần ?
Dương tiễn cũng đại náo thiên đình làm bậy sao vẫn là thần .
Mà con khỉ có làm gì bậy đâu ? Cái gậy đó vốn bân đầu có phải của long Vương đâu ? Long Vương đem ra cho nó rồi nó mới mượn chứ có cướp đâu ? Cái là là Long Vương bậy .
Natra nó có phải là thú đâu mà là yêu?
Natra nó là cocc
Dương tiễn là trùm cocc nửa
Mà dương tiễn nào đại náo thiên cung?
Dương tiễn trên phim à?
 
Na tra nó cũng làm bậy rút gân rồng , cũng đại nào thiên cung mà sao không phải là yêu mà là thần ?
Dương tiễn cũng đại náo thiên đình làm bậy sao vẫn là thần .
Mà con khỉ có làm gì bậy đâu ? Cái gậy đó vốn bân đầu có phải của long Vương đâu ? Long Vương đem ra cho nó rồi nó mới mượn chứ có cướp đâu ? Cái là là Long Vương bậy .
do nó là COCC sẵn ròi nên gọi là nghịch tử, cãi lại thiên đạo, còn NGỤ KHUNG chui từ đá ra, mình đầy lông lá thì là yêu quái đúng ròi mày
 
Natra nó có phải là thú đâu mà là yêu?
Natra nó là cocc
Dương tiễn là trùm cocc nửa
Mà dương tiễn nào đại náo thiên cung?
Dương tiễn trên phim à?
Ngộ không nó cũng cocc vậy . Đm , Ngộ Không là do ngọc hoàng quay tay văng xuống hạ giới , chứ nói tinh hoa đất trời lona nào mà kết tinh được . Nếu dễ kết tinh như vậy , sao vài vạn vài tỷ năm mới có 1 đứa . Toàn đổ thừa .
 
Mày biết đầu tiên vì sao con khỉ nó bỏ hoa quả sơn đi?
Nó đi tìm trường sinh bất lão.
Vậy làm cách nào để có trường sinh bất lão?
72 phép đủ không?
Không có
Xóa tên sổ sinh tử?
Không thể
Làm Ngọc Hoàng?
Cũng không.
Phật tổ nói với ngộ không ngọc hoàng tu mấy Vạn Kiếp mới thành Ngọc Hoàng
Tức là sao?
Ngọc Hoàng vẫn còn trong luân hồi đéo có trường sinh bất tử được
Vậy cách duy nhất là tu theo Phật thoát khỏi luân hồi vô sinh vô tử mới đạt được tồn tại vĩnh viễn.
Cho nên đoạn cá cược đó con khỉ bước vào tay Phật tổ.
Tức là nó chấp nhận tu theo Phật
Nó bị đè ở núi là tẩy cái cũ rèn cái mới.
Nó phải bỏ lục tặc mắt tai mũi lưỡi thân ý
Nó phải đội kim cô
Phải đánh chết nhị tâm
Tất cả giống như quá trình chăn trâu trong thiền tông để tu hành
Càng đến linh sơn yêu tính càng mất phật tính càng dày
Vậy nó mới đến linh sơn biến từ yêu hầu thành đấu chiến thắng phật.
Nghĩa là càng đi thỉnh kinh ngộ không càng yếu để gột rửa yêu khí
Tôi không hiểu, bác nói Phật thì không trải qua sinh tử luân hồi, trường sinh bất diệt ?
Nhưng Đường Tăng vẫn bị đuổi khỏi Linh Sơn đấy ?
 
mà tao thấy coi bản NGỤ KHUNG TVB thấy hay hơn, truyền tải mấy thông tin như kim sí điểu tại sao nằm trong COCC hay Quan âm bồ tát sao không thành phật dễ hiểu hơn bản 1986, bản hongkong thì coi xàm xàm hơn :vozvn (20):
 
Tôi không hiểu, bác nói Phật thì không trải qua sinh tử luân hồi, trường sinh bất diệt ?
Nhưng Đường Tăng vẫn bị đuổi khỏi Linh Sơn đấy ?
Đường tăng là tu chưa đủ target , nên tu ráng thêm 1 kiếp nữa đủ target thành phật luôn . Kiểu như phật mà hơi non .
 
Ngộ không nó cũng cocc vậy . Đm , Ngộ Không là do ngọc hoàng quay tay văng xuống hạ giới , chứ nói tinh hoa đất trời lona nào mà kết tinh được . Nếu dễ kết tinh như vậy , sao vài vạn vài tỷ năm mới có 1 đứa . Toàn đổ thừa .
thì như mày lỡ chơi gái có bầu xong nhỏ đó đẻ ra đứa con , gia đình mày sẽ coi thằng đó là nghiệt chủng chứ có coi trọng nó đâu :vozvn (19): chính vẫn là con ruột chung dòng máu
 
Thì bởi , nhưylng Yêu với tiên là phải rõ
thì dấu hiệu nhận biết yêu tinh là mình đầy lông, thú vật kiểu vậy, còn tiên thì giống người :vozvn (19): trải qua mấy chục kíp nạn thì ngụ khung mới thành phật
 
Tôn giả Tu Bồ-đề quê ở thành Vương-xá, trong một gia đình giàu có thuộc giai cấp phú thương, nghiệp chủ. Ngài vốn là cháu gọi trưởng giả Cấp-cô-độc (một đại thí chủ nổi tiếng trong thời đức Phật) bằng bác ruột. Trong hàng thánh chúng, chỉ có tôn giả là có nhận thức sâu sắc về tính Không của vạn pháp, Ngài đã hoàn toàn thấu triệt về đạo lí Không cũng như đã chứng nghiệm được tuệ giác Không. Ngài được đức Thế Tôn cho là Giải Không bậc nhất hay còn gọi là Thanh tịnh và Vô tránh đệ nhất. Để chứng minh cho điều đó, đức Phật đã từng bảo tôn giả thay Người giảng thuyết về tính Không để cho đại chúng được bổ túc thêm kiến thức. Không có tài liệu nào ghi nhận về thời khắc viên tịch của tôn giả.
Như có lần Tu-bồ-đề (Subhuti) là một đệ tử của Phật, ông có khả năng hiểu sâu xa thực thể của tánh không, là không có gì hiện hữu trừ sự tương quan đối đãi. Một hôm Tu-bồ-đề đang ngồi dưới gốc cây hoa, trong một tâm cảnh tánh không cao độ. Hoa bắt đầu rơi quanh ông. Rồi có tiếng thì thầm của trời Đế-thích từ trên không: "Chúng tôi rải hoa ca ngợi Ngài về bài thuyết pháp Bát nhã tánh không của Ngài". Tu-bồ-đề đáp: "Nhưng tôi không hề thuyết về Bát-nhã tánh không". Trời Đế-thích lại vang lên: "Ngài không nói Bát-nhã tánh không, tôi không nghe Bát-nhã tánh không. Đây chính là Bát-nhã tánh không chân thật
thế tại sao, tu bồ đề gốc phật, lại truyền dạy cho Tôn Ngộ Không phương pháp tu nội đan của chính tông đạo gia?

chẳng lẽ phản bội sư môn?
 
thế tại sao, tu bồ đề gốc phật, lại truyền dạy cho Tôn Ngộ Không phương pháp tu nội đan của chính tông đạo gia?

chẳng lẽ phản bội sư môn?
Đéo phải
Cái này mới là âm mưu của phe Phật giáo
Một thằng muốn trường sinh bất tử
Cho đệ tử Phật Thích Ca giả làm kim tiên truyền chính tông đạo gia cho con khỉ để nó đánh bại cả điện linh tiêu
Khiến cho đéo ai hàng phục được phải cầu phật tổ
Rồi phật tổ mới đến nói cho nó biết dù ngươi có thay Ngọc Hoàng thì vẫn phải trong luân hồi sinh tử thôi.
Nghĩa là con đường ngươi tu đến đỉnh cao nhất cũng không thể trường sinh bất tử được
Hãy tán công đi học theo pháp của ta mới trường sinh bất tử được thoát khỏi luân hồi
Thế là ta có chuyến thỉnh kinh để đem kinh điển Phật giáo truyền bá cho Đông Thắng Thần Châu Trung Hoa
Cả Trung Hoa theo Phật giáo biến Đạo tu tiên trở thành thiểu số.
Chính vì âm mưu như vậy nên ông bồ đề bắt con khỉ thề không bao giờ được nhắc tên của ổng dù nửa chữ
Vì nhắc tên ổng lộ ra âm mưu của phe Phật giáo thì sao
 
Na tra nó cũng làm bậy rút gân rồng , cũng đại nào thiên cung mà sao không phải là yêu mà là thần ?
Dương tiễn cũng đại náo thiên đình làm bậy sao vẫn là thần .
Mà con khỉ có làm gì bậy đâu ? Cái gậy đó vốn bân đầu có phải của long Vương đâu ? Long Vương đem ra cho nó rồi nó mới mượn chứ có cướp đâu ? Cái là là Long Vương bậy .
Nếu chỉ xét tây du ký, không đề cập Natra giết rồng hay đại náo thiên cung gì hết. còn Dương Tiễn là cháu của Ngọc Đế, chỉ chém đào sơn, không đại náo. nhục thân thành thánh một đứa làm quan, một đứa ở lại nhân gian làm thánh.

Còn nếu xét Phong Thần thì,

natra với dương tiễn có sư thừa là Thái Ất và Ngọc Đỉnh -.- thuộc hàng 12 kim tiên, không nhập biên chế thiên đình nhưng lại là cổ đông lớn. cơ cấu cho đi phạt trụ là dư thừa công đức.

Xét thêm thêm cả thời hồng hoang, thì thời long tộc qua rồi, sau hồng Hoang, rồng phượng cũng chỉ là món ngon trên bàn nhậu. Long Vương cùng lắm quan tam phẩm. giết 1 thằng thái tử đông hải chưa vào biên chế thôi mà -.- tội to đéo đâu
 
mà tao thấy coi bản NGỤ KHUNG TVB thấy hay hơn, truyền tải mấy thông tin như kim sí điểu tại sao nằm trong COCC hay Quan âm bồ tát sao không thành phật dễ hiểu hơn bản 1986, bản hongkong thì coi xàm xàm hơn :vozvn (20):
Hongkong gay vãi, NK son môi đỏ choét, lời nói, điệu bộ thì í ẹ
 
Dương tiễn nó là chân quân trấn dưới núi hưởng khói lửa nhân gian
Đéo phải biên chế của thiên đình
Ngọc Hoàng muốn dùng nó phải có lễ mời, xong việc có hậu tạ chứ đéo phải sai khiến
Bọn mày đừng lấy phong thần gán ghép cho Tây Du Ký
Tưởng thiên đình to hơn chứ
Thiên đình các thánh cũng nhận được hương hoả chi lực mà?
 
Tưởng thiên đình to hơn chứ
Thiên đình các thánh cũng nhận được hương hoả chi lực mà?
thiên đình to, nhưng không có nghĩa là có quyền hạn 100% lên tam giới. tham nhũng với phân chia giai cấp, địa vị còn tràn lan. trong truyện toàn lấy mốc "10 vạn thiên binh thiên tướng bị ăn vả" ra để giới thiệu đại yêu,.

khái niệm "hương hoả chi lực" không có trong nguyên tác. dù có, thì bọn thần tiên trên trời không dùng hương hoả, vì toàn bọn được phong thần với nhục thân thành thánh, tự có pháp lực bản thân.

nếu có cần hương hoả thì cũng chỉ có lũ thổ địa, hà bá, sơn thần cần
 
thiên đình to, nhưng không có nghĩa là có quyền hạn 100% lên tam giới. tham nhũng với phân chia giai cấp, địa vị còn tràn lan. trong truyện toàn lấy mốc "10 vạn thiên binh thiên tướng bị ăn vả" ra để giới thiệu đại yêu,.

khái niệm "hương hoả chi lực" không có trong nguyên tác. dù có, thì bọn thần tiên trên trời không dùng hương hoả, vì toàn bọn được phong thần với nhục thân thành thánh, tự có pháp lực bản thân.

nếu có cần hương hoả thì cũng chỉ có lũ thổ địa, hà bá, sơn thần cần
Thượng đế hỏi:
– Cử vị thần nào? Bồ tát thưa:
– Đó là người cháu của bệ hạ, tên là Hiển Thánh Nhị Lang chân quân, hiện ở cửa sông Quán thuộc Quân Châu, đang được hưởng cúng tế nơi hạ giới. Trước đây, vị thần ấy đã giết trừ được sáu loài yêu quái, lại thêm có anh em Mai Sơn và một nghìn hai trăm thảo đầu dưới trướng thần thông biến hóa. Họ chỉ thích điều động chứ không thích gọi đến. Bệ hạ hãy sai viết một tờ chiếu điều binh, sai vị thần ấy giúp sức, là có thể bắt được khỉ quái.
 
Top