Nó không cần bảo vệ, bởi vì chẳng ai ném đá nó cũng như không ở trong bất cứ mối quan hệ thù nghịch nào. Điều nó sợ nhất là bị lãng quên, đến nỗi còn dựng lên một cái đấu trường tí hon trong tưởng tượng, khán giả của nó là đống kỉ niệm mơ hồ. Suốt nhiều năm vẫn không thay đổi trong mạch cảm xúc đều đặn đến mức khó hiểu. Về sự kiên nhẫn ấy thì tôi tin nó mạnh mẽ hơn tất cả chúng ta cộng lại, rất nhiều.