bogiacanada
Bỏ đi bạn ơi
t bảo t sợ mỗi zombie màmày k sợ conan tóm à
t bảo t sợ mỗi zombie màmày k sợ conan tóm à
Như thằng anh tao nói khinh tao , tao bật lại đấm nó gần như thành thực vật như thế có được khôngHọc hành không giỏi, bảo gì làm đó chứ cũng không biết tìm tòi thêm, người khác nói gì cũng chỉ biết im lặng chịu đựng chứ méo bật lại, thấy thương nó vl
Tức là chỗ mày trước đó có đứa trẻ chết rồi à, hay là mày dẫm vào người chếtHè năm tao 7 tuổi thường được gia đình dẫn đi bơi, bể bơi được thiết kế từ nông ngang gối đến chỗ sâu nhất quá đầu tao 1 chút, 2 đầu bể bơi đều có cầu trượt, khu vực sâu thì cầu trượt to hơn nên đứa nào cũng thích trượt bên đó. Tao không phải là đứa bơi giỏi nhưng độ sâu chỉ vừa quá đầu, nên có thể trượt xong rồi lặn lên lặn xuống đi vào chỗ nông hơn.
Một hôm khi tao trượt xuống cầu trượt đó, chân tao đạp phải thứ gì đó mà cảm giác như một khuôn mặt, tao cảm nhận được mũi trên ngón chân mình. Điều tao nhớ nhất là cảm giác những sợi tóc mảnh trôi giữa các ngón chân. Tao hoảng sợ và suốt một thời gian dài chỉ ngồi trên bờ. Khi đó còn nhỏ nên không suy nghĩ gì nhiều.
Tao vẫn nhớ cảnh các bậc phụ huynh sợ hãi chạy quanh, hoảng hốt gọi tên đứa trẻ này, hỏi có ai thấy cậu bé nhỏ đó không. Họ kéo thi thể cậu bé lên ngay dưới nước, ngay trước cầu trượt đó. Đến bây giờ tao vẫn còn nhớ cảm giác những sợi tóc ấy giữa các ngón chân mình.
thế mà vẫn đút dc hả cán bụ, có khít ko cán bụTao chỉ nhớ 1 chuyện cực kỳ rùng rợn là tao quen 1 con, nó bảo nó còn con gái nhưng cavat dài cả mét, đút vô rút ra kêu ọp ọp, rồi bảo cưới đi lỡ có bầu rồi sao, hóa ra nó từng phá thai, nhớ lại còn rùng mình cái lol con gái nhưng hầm hải vân
Thằng trộm hay người tình của mẹ nóNhỏ bạn tao từng kể tao nghe 1 chuyện xảy ra với nó lúc nhỏ, khoảng 8-9 tuổi.
Hôm đó, nó đi bộ từ trường về nhà và đang lấy chìa khóa ra để mở cửa. Mẹ nó là single mom, thường đi làm và về nhà muộn vào hầu hết các ngày trong tuần.
Khi nó vừa với tay tra chìa vào ổ khóa thì cánh cửa bỗng mở ra, mẹ nó đang choàng 1 cái chăn, hôm đó bả bị ốm nên nghỉ làm. Nhưng thay vì chào con, bả không nhìn nó mà nhìn thẳng ra phía sau và nói: “Mày là ai?”
Bạn tao quay lại và thấy 1 gã đàn ông mặc áo khoác dài đang vội vã quay lưng bỏ đi.
Việc mẹ nó bị ốm và ở nhà hôm đó có lẽ đã cứu nó khỏi một điều kinh khủng có thể đã xảy ra.
lỡ rồi, nhắm mắt địt mà nghe ọp ọp như ếch kêuthế mà vẫn đút dc hả cán bụ, có khít ko cán bụ
Hè năm tao 7 tuổi thường được gia đình dẫn đi bơi, bể bơi được thiết kế từ nông ngang gối đến chỗ sâu nhất quá đầu tao 1 chút, 2 đầu bể bơi đều có cầu trượt, khu vực sâu thì cầu trượt to hơn nên đứa nào cũng thích trượt bên đó. Tao không phải là đứa bơi giỏi nhưng độ sâu chỉ vừa quá đầu, nên có thể trượt xong rồi lặn lên lặn xuống đi vào chỗ nông hơn.
Một hôm khi tao trượt xuống cầu trượt đó, chân tao đạp phải thứ gì đó mà cảm giác như một khuôn mặt, tao cảm nhận được mũi trên ngón chân mình. Điều tao nhớ nhất là cảm giác những sợi tóc mảnh trôi giữa các ngón chân. Tao hoảng sợ và suốt một thời gian dài chỉ ngồi trên bờ. Khi đó còn nhỏ nên không suy nghĩ gì nhiều.
Tao vẫn nhớ cảnh các bậc phụ huynh sợ hãi chạy quanh, hoảng hốt gọi tên đứa trẻ này, hỏi có ai thấy cậu bé nhỏ đó không. Họ kéo thi thể cậu bé lên ngay dưới nước, ngay trước cầu trượt đó. Đến bây giờ tao vẫn còn nhớ cảm giác những sợi tóc ấy giữa các ngón chân mình.

hồi lớp 6, cả họ nhà tao đi thăm họ hàng, em bà nội.Hè năm tao 7 tuổi thường được gia đình dẫn đi bơi, bể bơi được thiết kế từ nông ngang gối đến chỗ sâu nhất quá đầu tao 1 chút, 2 đầu bể bơi đều có cầu trượt, khu vực sâu thì cầu trượt to hơn nên đứa nào cũng thích trượt bên đó. Tao không phải là đứa bơi giỏi nhưng độ sâu chỉ vừa quá đầu, nên có thể trượt xong rồi lặn lên lặn xuống đi vào chỗ nông hơn.
Một hôm khi tao trượt xuống cầu trượt đó, chân tao đạp phải thứ gì đó mà cảm giác như một khuôn mặt, tao cảm nhận được mũi trên ngón chân mình. Điều tao nhớ nhất là cảm giác những sợi tóc mảnh trôi giữa các ngón chân. Tao hoảng sợ và suốt một thời gian dài chỉ ngồi trên bờ. Khi đó còn nhỏ nên không suy nghĩ gì nhiều.
Tao vẫn nhớ cảnh các bậc phụ huynh sợ hãi chạy quanh, hoảng hốt gọi tên đứa trẻ này, hỏi có ai thấy cậu bé nhỏ đó không. Họ kéo thi thể cậu bé lên ngay dưới nước, ngay trước cầu trượt đó. Đến bây giờ tao vẫn còn nhớ cảm giác những sợi tóc ấy giữa các ngón chân mình.
Đương nhiên là tao troll rồi.Không biết mày nói thật hay chỉ troll, nhưng khi lớn hơn tao cũng từng nghĩ như vậy, liệu có phải do mình đạp trúng cậu bé ấy không? Nếu không phải vì mình, thì ít nhất mình cũng có trách nhiệm báo cho mọi người. Liệu nếu lúc đó mình kịp báo sớm hơn thì mọi chuyện có khác đi không?
Rất nhiều câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu.. Sau này khi trưởng thành, mỗi lần đi bơi tao đều có thói quen lặn xuống đáy hồ để quan sát, xem có ai đang gặp chuyện như ngày ấy không. Nó trở thành phản xạ mà chính tao cũng không bỏ được.
Thật ra con mẹ SGM của bạn mày nốn lừng đấy.Nhỏ bạn tao từng kể tao nghe 1 chuyện xảy ra với nó lúc nhỏ, khoảng 8-9 tuổi.
Hôm đó, nó đi bộ từ trường về nhà và đang lấy chìa khóa ra để mở cửa. Mẹ nó là single mom, thường đi làm và về nhà muộn vào hầu hết các ngày trong tuần.
Khi nó vừa với tay tra chìa vào ổ khóa thì cánh cửa bỗng mở ra, mẹ nó đang choàng 1 cái chăn, hôm đó bả bị ốm nên nghỉ làm. Nhưng thay vì chào con, bả không nhìn nó mà nhìn thẳng ra phía sau và nói: “Mày là ai?”
Bạn tao quay lại và thấy 1 gã đàn ông mặc áo khoác dài đang vội vã quay lưng bỏ đi.
Việc mẹ nó bị ốm và ở nhà hôm đó có lẽ đã cứu nó khỏi một điều kinh khủng có thể đã xảy ra.
Thuỷ Tinh thương, cíu tml một mạng đấy, có ra biển thì chấp tay, xá ngài vài cái :3Tau mém chết
Đi biển long hải, tau lúc đó buồn chán nên đi một mạch ra ngoài biển kia
Đi qua cái khúc nó kéo dây ngăn luôn, xong tau bị hụt chân nước qua đầu sóng ập vào người đẩy ra xa đéo vô được, cái tau nảy số tau lặn xuống bơi kiểu nàng tiên cá vào, bơi vô tí qua đợt sóng đầu nó lại đẩy tau ra nhưng may sao tau nắm được sợi dây ngăn mà ko bị cuốn ra xong đợt sóng đó tau bơi vô từ từ, có ông kia chạy cano ra lôi tau vào
Đó là hội chứng "ái bản thân"NGHÈO khiến anh Thức ám ảnh vcl![]()
@Pác Tơn lại lấy cờ Lồn thẩm duĐó là hội chứng "ái bản thân"
@Thích Chân Quang @Kod112 @Hoàng Tử DiNa @Ivan Kutonhuphich @jayde2 @vuacuaxam @Hoanggiap512 @jacky xuat @Bố Nobita
Sáng sớm đừng khùng nữa e. Ỉa đái gì chưa ?Đó là hội chứng "ái bản thân"
@Thích Chân Quang @Kod112 @Hoàng Tử DiNa @Ivan Kutonhuphich @jayde2 @vuacuaxam @Hoanggiap512 @jacky xuat @Bố Nobita