Trong tây du ký chỉ ra một sự thật rất đúng về bạn bè

Nhưng người ta bàn về cái thế giới ở đó, chứ ko phải là đem từ cái thế giới đó rồi lảm nhảm trong đời thật
Truyện đọc là để giải trí, chứ ko phải là để xàm le ở đời thật.
Còn muốn xàm le thì mày phải đặt mày có địa vị y như NV chính mới được, còn tml kia là ai mà đòi làm bạn ngưu ma Vương???
có đứa giải trí theo kiểu hưởng thưởng thụ, bàng quang, khán giả

có đứa tìm đc sự kích thích qua phân tích, nhập tâm, đan xen thế giới quan

vậy nên mới sinh ra ti tỉ thể loại từ ngôn tinh, đến trinh thám, khoa học viễn tưởng. thậm chí sex còn có sex thường, sex thú, sex gay.

không có sự ảo tưởng, thì đào đâu sáng tạo? nghệ thuật?
 
lúc nhỏ nhiều đứa nghĩ bạn bè là tất cả nhưng lớn tí nhân sinh lại thay đổi, quan hệ bạn bè đi xuống thảm hại vì xa cách nhau vì không thấy mặt nhau, t vẫn duy trì 1-2 mối quan hệ bạn bè dù ko bền t vẫn sắp xếp gặp nhau 2-3 năm một lần
 
500 năm ngũ chỉ sơn đéo thấy thăm nuôi 1 lần, huynh đệ như lồn
Trâu cưới vợ rồi. Vợ trâu đéo cho chồng thăm bạn tù thì mày xử lý sao? Nên nhớ vợ trâu là bà la sát.
Chưa kể tao nghi phật tổ, ngọc hoàng đéo cho tml nào thăm con khỉ nữa.
 
ngưu ma vương chỉ là bạn ăn chơi lúc trẻ trâu,ko phải là anh em đồng hành suốt cuộc đời.500 năm thì tất cả thay đổi,nhất là lòng người
 
ngưu ma vương chỉ là bạn ăn chơi lúc trẻ trâu,ko phải là anh em đồng hành suốt cuộc đời.500 năm thì tất cả thay đổi,nhất là lòng người
tính ra 7 ma vương kết nghĩa khéo quen nhau có vài tháng ăn uống free ở động thuỷ liêm -.- tình nghĩa mẹ gì sâu đâu
 
Ngưu ma vương là anh em kết nghĩa với ngôk không nhưng hoá ra cũng là một trong những kiếp nạn trên con đường thỉnh kinh của hắn.
Trong đời cũng vậy, có những người từng thân thiết, từng giúp ta trưởng thành, nhưng rồi đến một thời điểm, họ trở thành bài học thay vì bạn đồng hành.
Với tao tôn ngộ không mới là bậc chân tu đắc đạo chứ đéo phải tml đường tăng
 
Mượn được quạt là mấy thằng ngộ Không trở mặt ngay:

Bây giờ Tam Tạng hết nóng hết phiền, tâm lý lâng lâng, bốn thầy trò quy y, cảm tạ Kim Cương, ai nấy về núi báu. Lục đinh Lục giáp lên tầng không hộ vệ. Các vị thần qua đường chia tay rải rác về bốn phía. Thiên Vương, thái tử dắt trâu về trả nơi đất Phật. Chỉ có thổ địa Hỏa Diệm Sơn áp giữ La Sát còn đứng đợi lệnh.

Hành Giả quát:

– Mụ La Sát kia không đi còn đứng đấy đợi cái gì? La Sát quỳ xuống thưa:
– Muôn xin Đại Thánh rủ lòng thương trả lại quạt cho tôi. Bát Giới quát:
– Con tiện tỳ khốn khiếp không biết thấp cao gì cả! Ta tha chết cho bà là tốt rồi, còn đòi quạt gì nữa! Chúng tao mang quạt qua núi, không biết bán lấy tiền ăn sáng hay sao? Chúng tao tốn biết bao tinh thần sức lực lại chịu trả cho mụ chắc? Mưa mù mịt rồi, lại chưa xéo đi phỏng!

La Sát cúi lạy, nói:
– Đại Thánh có nói là khi nào dập tắt lửa thì trả lại cho tôi. Cái việc ngày hôm nay có hối cũng đã muộn, chỉ vì không lường trước, nên phải vất vả sai quân khiển tướng. Chúng tôi bấy nay cũng tu theo đạo người, có điều chưa theo chính quả. Giờ đây chân thân hiện tướng đã về Tây, tôi không dám làm càn nữa. Xin Đại Thánh trả lại chiếc quạt, từ nay xin đổi khác, chỉ tu thân dưỡng tính mà thôi.
 
Mượn cái cc
Triệt luôn đường kiếm tiền của con vợ nó
Ở tàu có câu triệt đường tài lộ không khác gì giết cha mẹ người ta
Ko phải thư ký của lão quân thì 1 gậy chết mẹ nó rồi ....
Lúc tao đạp đổ lò luyện đan lão quân cho thư ký cầm quạt xuống dập....ko thì con lol đấy lấy đâu ra bảo bối xịn vậy....ngon hơn cả gậy của tao :vozvn (19):
 

Có thể bạn quan tâm

Top