Tại sao ngày xưa nghèo nhưng thấy vui

Sóc đến vườn quậy thì buồn, vắng nó ghé thăm thì lại cảm thấy quạnh quẽ.

Đời nó có 3 cái để lôi chúng ta vào khổ :

1. Hành khổ : đang yên đang lành với thực tại thì lại thích nầy, ghét nọ.

2. Thích thì cứ muốn nó mãi, nhưng nó ở mãi thì lại thấy chán chê, ê chề ( hoại khổ ).

3. Ghét thì muốn nó cút đi, nhưng nó không cút hoặc cút tương đối ( khổ khổ )

🙏🙏🙏
Càng già càng nghĩ về quá khứ nhiều hơn. Nhiều khi thấy càng biết nhiều thì càng bất mãn với cuộc sống, luôn đòi hỏi những thứ ngoài tầm với trong khi khả năng bản thân thì có hạn và thời gian thì ngày càng eo hẹp theo tuổi tác.
 
Còn bây giờ thì đủ đầy hơn nhưng lại ko còn thấy vui như vậy

Thậm chí là mang nhiều nỗi buồn
theo tao thấy thì do ảnh hưởng của MXH, tâm lí đứng núi này trông núi nọ, nếu mày chỉ biết quanh khu phố mày, những người cùng hoàn cảnh thu nhập với mức sống như mày, thì mày sẽ cảm thấy hài lòng với cuộc sống hơn, ít so đo tự ti hay áp lực, còn h mày sẽ bị thông tin mấy đứa giàu ảo làm lung lay, hoặc những đứa nhỏ tuổi hơn mà giỏi thật kiếm tiền nhiều hơn, cuộc sống xa hoa của quan chức, so sánh với bản thân sinh ra tự ti, áp lực cho bản thân, muốn đời đẹp hơn tí thì nên ít sử dụng mxh, sân si đi,m đặc biệt là mấy cái độc hại như tiktok, cái này vấn đề chung của thế giới chứ không riêng gì vn
 
Nếu được sống 1 lần nữa, tao mong quay về năm 1920 khi thiên nhiên còn hoang sơ đẹp đẽ. Còn kiếp này hưởng thụ cái đã kkk
 
Còn bây giờ thì đủ đầy hơn nhưng lại ko còn thấy vui như vậy

Thậm chí là mang nhiều nỗi buồn
ngày ấy chỉ ăn với học rồi đi chơi, giờ lớn rồi ko những phải lo cho bản thân mà còn phải lo cho bố mẹ, có vợ con rồi còn phải lo vợ con, lo lúc con cái bố mẹ ốm đau, nói chung lớn rồi phải lo nghĩ nhiều hơn, trách nhiệm nhiều hơn nên thấy áp lực thôi
 
tại giờ m chưa đủ giàu nên đéo thấy vui. nói thẳng luôn thằng nào nghèo mà vui 100% bị tâm thần.
 
Sóc đến vườn quậy thì buồn, vắng nó ghé thăm thì lại cảm thấy quạnh quẽ.

Đời nó có 3 cái để lôi chúng ta vào khổ :

1. Hành khổ : đang yên đang lành với thực tại thì lại thích nầy, ghét nọ.

2. Thích thì cứ muốn nó mãi, nhưng nó ở mãi thì lại thấy chán chê, ê chề ( hoại khổ ).

3. Ghét thì muốn nó cút đi, nhưng nó không cút hoặc cút tương đối ( khổ khổ )

🙏🙏🙏
có phương án nào không khầy :vozvn (21):
 
thời ông dũng còn đỡ làm ăn được,tới thời ông trọng,tô lâm ngày càng khó khăn
 
So sánh PPP Việt Nam giai đoạn 1994-1998 và giai đoạn 2014-2018

  • Giai đoạn 1994-1998
Bối cảnh lịch sử : Việt Nam vừa mở cửa, nền kinh tế còn nhỏ
GDP bình quân đầu người theo PPP tăng từ khoảng 1.100–1.200 USD (1994) lên ~1.600 USD (1998)
Tốc độ tăng trưởng bình quân hàng năm khoảng 7–8%/năm.

  • Giai đoạn 2014-2018
Bối cảnh lịch sử: Việt Nam đã là nền kinh tế tầm trung, hội nhập sâu hơn
GDP bình quân đầu người theo PPP tăng từ khoảng 6.000–6.200 USD (2014) lên ~8.000 USD (2018).
Tốc độ tăng trưởng bình quân hàng năm khoảng 6–7%/năm, thấp hơn một chút so với giai đoạn 1994–1998.

So sánh tốc độ tăng trưởng thu nhập bình quân đầu người (GNI per capita) Việt Nam giai đoạn 1994-1998 và giai đoạn 2014-2018 (theo World Bank)


  • Giai đoạn 1994-1998

1994: ~250–300 USD/người
1998: ~380–400 USD/người
Tăng khoảng 50% trong 4 năm → trung bình 10–11%/năm.

  • Giai đoạn 2014-2018
2014: ~1.890 USD/người
2018: ~2.560 USD/người
Tăng khoảng 35% trong 4 năm → trung bình 7–8%/năm.

Tốc độ mất giá của VND so với USD trong giai đoạn 1994–2018

1994: 1 USD ~ 10.800 VND/USD
2018: 1 USD ~ 23.200 VND/USD

Trong 24 năm, tỷ giá tăng từ 10.800 lên 23.200, tức là VND đã mất giá khoảng:
(23.200−10.800)/10.800*100≈115%
 
So sánh PPP Việt Nam giai đoạn 1994-1998 và giai đoạn 2014-2018

  • Giai đoạn 1994-1998
Bối cảnh lịch sử : Việt Nam vừa mở cửa, nền kinh tế còn nhỏ
GDP bình quân đầu người theo PPP tăng từ khoảng 1.100–1.200 USD (1994) lên ~1.600 USD (1998)
Tốc độ tăng trưởng bình quân hàng năm khoảng 7–8%/năm.

  • Giai đoạn 2014-2018
Bối cảnh lịch sử: Việt Nam đã là nền kinh tế tầm trung, hội nhập sâu hơn
GDP bình quân đầu người theo PPP tăng từ khoảng 6.000–6.200 USD (2014) lên ~8.000 USD (2018).
Tốc độ tăng trưởng bình quân hàng năm khoảng 6–7%/năm, thấp hơn một chút so với giai đoạn 1994–1998.

So sánh tốc độ tăng trưởng thu nhập bình quân đầu người (GNI per capita) Việt Nam giai đoạn 1994-1998 và giai đoạn 2014-2018 (theo World Bank)


  • Giai đoạn 1994-1998

1994: ~250–300 USD/người
1998: ~380–400 USD/người
Tăng khoảng 50% trong 4 năm → trung bình 10–11%/năm.

  • Giai đoạn 2014-2018
2014: ~1.890 USD/người
2018: ~2.560 USD/người
Tăng khoảng 35% trong 4 năm → trung bình 7–8%/năm.

Tốc độ mất giá của VND so với USD trong giai đoạn 1994–2018

1994: 1 USD ~ 10.800 VND/USD
2018: 1 USD ~ 23.200 VND/USD

Trong 24 năm, tỷ giá tăng từ 10.800 lên 23.200, tức là VND đã mất giá khoảng:
(23.200−10.800)/10.800*100≈115%
Bổ sung:

Tốc độ mất giá của USD trong giai đoạn 1994–2018 (theo dữ liệu CPI Mỹ từ U.S. Bureau of Labor Statistics)

1994: CPI ≈ 148 điểm (gốc 1982–84 = 100)
2018: CPI ≈ 251 điểm

Trong 24 năm CPI tăng từ 148 → 251, tức là giá cả tăng ~70% <=> 1 USD năm 2018 chỉ mua được ~59% hàng hóa/dịch vụ so với 1 USD năm 1994.

=> USD mất giá khoảng 41% sức mua thực tế trong giai đoạn 1994-2018
 

Có thể bạn quan tâm

Top