Thế hệ khổ nhất là thế hệ 1975. Tau hay gọi là thế hệ còi xương. Vì thiếu ăn, nên lùn nhỏ, đặc biệt phần xương đùi kém phát triển.
Thế hệ kế tiếp là 198-1991, số này cũng chịu đựng cảnh đói nghèo. Bù lại sống vô lo. Lương không cao, nhưng giá nhà cửa chưa bị thổi phồng. Tau con nhớ tháng làm 3 triệu. Vàng 4.5 triệu 1 cây. Đất 7 triệu có một nền tại thị xã lớn. Số này được hưởng từ ông Kiệt, ông Khải, và NTD nhiệm kỳ đầu.
Thế mất mát, tao cho là 1990 đến giờ. Thế hệ này đủ ăn, nhờ vào sự ứng dụng khoa học kỹ thuật vào nông nghiệp. Tuy nhiên sự bình yên không kéo dài được lâu. Toàn cầu hóa, rồi sự kiện 9 11, tạo nên những quả bom khủng hoảng. Chính sách lấy BDS làm số liệu phát triển của 7 Phúc ông Tlu.
Hậu quả là, tăng trưởng, nhưng chất lượng cuộc sống xuống thấp. Khoảng cách giàu nghèo quá lớn giữa giới địa chủ và dân vô sản.
Tăng trưởng không bền vững, cộng với độc tài chính trị, tạo ra giới tài phiệt đầu cơ thao túng mọi lĩnh vực. Hậu quả là Lương công nhân không thể mua được nhà, không thể mua coin, sắp tới Lương công nhân không mua được vàng luôn.