Khi truyền thông “rầm rộ hóa” các vụ việc bạo lực, sẽ khiến mục tiêu ban đầu (phản ánh thực trạng, cảnh tỉnh xã hội) bị lệch hướng thành drama hóa — tranh cãi, chọn phe, bình luận hung hăng, thậm chí vô tình “bình thường hóa” bạo lực trong mắt người trẻ.
Trẻ vị thành niên chưa có khả năng nhận thức sâu sắc về đúng – sai trong hành vi bạo lực, nên khi thấy những cuộc “tranh luận đúng phe – sai phe” xung quanh các vụ chém giết, chúng dễ hiểu nhầm rằng:
Nếu có “lý do chính đáng”, thì bạo lực là có thể chấp nhận.
Người mạnh, dám ra tay, mới được tôn trọng.
Bạo lực là một cách giải quyết mâu thuẫn hoặc khẳng định bản thân.
Đưa tin về bạo lực không sai – nhưng phải đúng cách. Thay vì giật gân, câu view, hãy nhấn mạnh hậu quả, trách nhiệm pháp lý, và bài học để xã hội rút ra.
Truyền thông cần góp phần làm giảm bạo lực, không phải vô tình gieo thêm mầm bạo lực mới.
Trẻ vị thành niên chưa có khả năng nhận thức sâu sắc về đúng – sai trong hành vi bạo lực, nên khi thấy những cuộc “tranh luận đúng phe – sai phe” xung quanh các vụ chém giết, chúng dễ hiểu nhầm rằng:
Nếu có “lý do chính đáng”, thì bạo lực là có thể chấp nhận.
Người mạnh, dám ra tay, mới được tôn trọng.
Bạo lực là một cách giải quyết mâu thuẫn hoặc khẳng định bản thân.
Đưa tin về bạo lực không sai – nhưng phải đúng cách. Thay vì giật gân, câu view, hãy nhấn mạnh hậu quả, trách nhiệm pháp lý, và bài học để xã hội rút ra.
Truyền thông cần góp phần làm giảm bạo lực, không phải vô tình gieo thêm mầm bạo lực mới.