Mình thấy ông Tống Giang này nói chuyện rất ba phải, không hiểu sao chỉ vài câu khiêm nhường là khuất phục được biết bao nhiêu anh hùng hảo hán trong thiên hạ, khiến họ phải tuyệt đối trung thành với mình (?).
Không lẽ mấy tay anh hùng hảo hán đều là dân ngu dốt ít học, không phân biệt được đâu là chánh đâu là ngụy? Phải chăng đây là thâm ý của tác giả?
Không lẽ mấy tay anh hùng hảo hán đều là dân ngu dốt ít học, không phân biệt được đâu là chánh đâu là ngụy? Phải chăng đây là thâm ý của tác giả?
