Live Tại sao tệ mạt như cuối Trịnh, cuối Mạc còn có nhiều cuộc khởi nghĩa muốn khôi phục, mà k ai muốn khôi phục Tây Sơn nhỉ?

Dcm lúc đó cả nước quay lưng với Huệ , nên tao ỉa vào mõm mấy con chó cho rằng Huệ còn sống đánh dc Ánh :)))

Hay lắm chú em, giá như vấn đề gì chú em cũng nhìn nhận đúng đắn, thấu đáo ntn thì anh mày đâu có chửi chú em, khen chú em vấn đề này nha.
Chính trị thì tao chung với mày , còn phật giáo thì không . đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về
 
Lúc Ánh về thì dc nhân dân miền nam ủng hộ + với quân , tướng của Huệ xin hàn Nguyễn Ánh nữa ,. Lúc đó thì Huệ ngu lo đánh anh em mình + viễn chinh ra bắc đánh lê trịnh r , thành ra tàn quân Lê trịnh cũng chạy vô xin gia nhập Ánh luôn . Dcm người hoa hồi trc ủng hộ Huệ nhưng thấy Huệ chó đẻ nên quay qua theo Ánh hết :)) , dân nam cũng vậy , họ bị Huệ lợi dụng lòng tin phò chúa Nguyễn ( dân nam chịu ơn chúa Nguyễn ) nên sau này thấy dc mặt thật của Huệ thì ghét Huệ lắm . Ánh mạnh lên cũng 1 phần do cách sống của Huệ thôi

Mày xem từ phút 42


Ps/ : Lê chiêu thống cũng do Huệ đưa lên , cũng là nguyên nhân làm cho Huệ suy yếu

Lê Chiêu Thống nào do Huệ đưa lên?
Thống là cháu đích tôn lĩnh di chiếu lên ngôi
Huệ tính đưa Lê Duy Cận lên nhưng bị hoàng tộc Lê phản đối
Vì vậy ngay từ đầu Thống Huệ không ưa nhau

Dcm lúc đó cả nước quay lưng với Huệ , nên tao ỉa vào mõm mấy con chó cho rằng Huệ còn sống đánh dc Ánh :)))


Chính trị thì tao chung với mày , còn phật giáo thì không . đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về
Tao cũng nghĩ như mày
 
Cái triều đại mà ngăn sống cấm chợ, đập phá đền chùa, 13t bắt tòng quân, bắt lính không được đem chặt đầu, chôn sống cả làng thì sĩ phu Bắc Kỳ nó đâu có ngu mà phục lại :)) thà nó chống Gia Long, Minh Mạng lập triều đại mới nghe còn có lí
 
Tao nghe mấy bô lão trong làng kể khi Nguyễn Huệ dẫn quân ra bắc để đánh trận Đống Đa thì lão đã dừng chân 1 vài ngày ở TNT. Lão cho lính cắm cột cờ trên đồi, rồi báo giữa trưa mà nhà nào ko có tráng đinh lại là lão chém cả nhà.
Nếu đây là sự thật thì dựa trên kiến thức quân sự nửa vời của tao, có mấy điều nên nghĩ:
1. Làm thế nào để 1 đám dân binh ko được huấn luyện hành quân cấp tốc (?)
2. Với lượng lính đó thì quân lương, vũ khí, áo giáp, trang bị linh tinh lấy ở đâu?
3. Lính ko được huấn luyện, lo có trang bị thì làm được gì với đám lính Tàu chuyên nghiệp trang bị đầy đủ, trừ việc làm bia đỡ đạn cho lính Tây Sơn?
4. Đánh trận xong thì lượng dân binh đó đi đâu?
Cái lối đánh giết gà lấy trứng này là đặc sản của Tây Sơn rồi. Đưa đám gà mờ, dân phu ra ăn pháo, ăn gươm đao, cung tên trước. Khi địch đang say xưa chém giết, thầm nghĩ lính bên kia toàn đám trói gà không chặt, mất tập trung thì đám tinh binh, quân chính quy Tây Sơn mới đánh thọc hậu phía sau. Chơi kiểu này nếu trong ngắn hạn sẽ bảo toàn lực lượng tinh nhuệ, tổn hao dăm ba đám dân phu, dân binh thì chả bỏ vào đâu. Nhưng về lâu dài là hoạ lớn. Lực lượng sản xuất chính vẫn là đám dân phu này, chết hết thì hậu cần, tiếp tế coi như đứt, và quan trọng là lòng dân sẽ sinh ra bất mãn. Dưới không thuận lòng dân, trên không đúng ý trời thì chỉ có chết. Điển hình là sau chục năm Tây Sơn bách chiến bách thắng nhưng nội tại bên trong đã suy kiệt đi rất nhiều. Ánh nắm bắt cơ hội, tranh thủ lòng dân, dồn lực lượng, công phạt một lần là phá tan Tây Sơn.

Mà tao không biết sao Huệ phân biệt đối xử, bắt lính ae TNT tàn khốc như vậy :)) chắc phục thù chuyện năm xưa bị Trịnh Sâm, Hoàng Ngũ Phúc dẫn tinh binh TNT rượt đánh sml =))
 
Sửa lần cuối:
Cái lối đánh giết gà lấy trứng này là đặc sản của Tây Sơn rồi. Đưa đám gà mờ, dân phu ra ăn pháo, ăn gươm đao, cung tên trước. Khi địch đang say xưa chém giết, thầm nghĩ lính bên kia toàn đám chói gà không chặt, mất tập trung thì đám tinh binh, quân chính quy Tây Sơn mới đánh thọc hậu phía sau. Chơi kiểu này nếu trong ngắn hạn sẽ bảo toàn lực lượng tinh nhuệ, tổn hao dăm ba đám dân phu, dân binh thì chả bỏ vào đâu. Nhưng về lâu dài là hoạ lớn. Lực lượng sản xuất chính vẫn là đám dân phu này, chết hết thì hậu cần, tiếp tế coi như đứt, và quan trọng là lòng dân sẽ sinh ra bất mãn. Dưới không thuận lòng dân, trên không đúng ý trời thì chỉ có chết. Điển hình là sau chục năm Tây Sơn đã suy yếu rất nhiều.

Mà tao không biết sao Huệ phân biệt đối xử, bắt lính ae TNT tàn khốc như vậy :)) chắc phục thù chuyện năm xưa bị Trịnh Sâm, Hoàng Ngũ Phúc dẫn tinh binh TNT rượt đánh sml =))
Tao cũng nghĩ vậy đấy.
Trong các triều đại từ Lý về sau Tây Sơn ngắn chỉ sau nhà Hồ.
Hồ thua vì quân Minh còn Tây Sơn thua vì lý do đó.
Cách đánh của Huệ nó chính là mổ gà lấy trứng
Không ông nào được đào tạo cơ bản về trị quốc dụng binh mà dùng cách đánh khốn nạn này.
Dùng hết tính mạng của dân đổ vào cuộc chiến liên tục
Nó sẽ có thắng lợi trước mắt nhưng chắc chắn là không thể bền được
 
Cái lối đánh giết gà lấy trứng này là đặc sản của Tây Sơn rồi. Đưa đám gà mờ, dân phu ra ăn pháo, ăn gươm đao, cung tên trước. Khi địch đang say xưa chém giết, thầm nghĩ lính bên kia toàn đám chói gà không chặt, mất tập trung thì đám tinh binh, quân chính quy Tây Sơn mới đánh thọc hậu phía sau. Chơi kiểu này nếu trong ngắn hạn sẽ bảo toàn lực lượng tinh nhuệ, tổn hao dăm ba đám dân phu, dân binh thì chả bỏ vào đâu. Nhưng về lâu dài là hoạ lớn. Lực lượng sản xuất chính vẫn là đám dân phu này, chết hết thì hậu cần, tiếp tế coi như đứt, và quan trọng là lòng dân sẽ sinh ra bất mãn. Dưới không thuận lòng dân, trên không đúng ý trời thì chỉ có chết. Điển hình là sau chục năm Tây Sơn đã suy yếu rất nhiều.

Mà tao không biết sao Huệ phân biệt đối xử, bắt lính ae TNT tàn khốc như vậy :)) chắc phục thù chuyện năm xưa bị Trịnh Sâm, Hoàng Ngũ Phúc dẫn tinh binh TNT rượt đánh sml =))
đéo phải là Huệ phân biệt anh em TNT đâu, mà là vì đất trung địa luôn là cái lò sản sinh quân lính nhiều (và thiện chiến) nhất cho các triều đại; thêm nữa là ko tuyển quân ở TNT thì tuyển ở đâu: Bắc Hà thì trong tay nhà Lê (dưới sự bảo hộ của Thanh) còn miền Trung Thuận Hóa quảng nam thì trước đấy mấy năm mới xảy ra nạn đói và chắc là quân lính vét hết rồi. Chưa kể cái khốn nạn của Tây Sơn là bọn nó đánh kiểu đánh úp, hành quân nhanh chóng nên quân lương gọn nhẹ, kéo 1 đám quân đông nhung nhúc từ TRung ra Bắc sẽ phát sinh hậu cần tốn kém, nên nó tuyển quân ở TNT ngay cửa ngõ Bắc Hà rồi đánh úp, thắng hay thua đều đem con bỏ chợ. Nên mới có chuyện, dân TNT sau chiến thắng Ngọc Hồi Đống Đa rực rỡ thì phải ăn mày dọc đường để về quê nhà
 
Cái lối đánh giết gà lấy trứng này là đặc sản của Tây Sơn rồi. Đưa đám gà mờ, dân phu ra ăn pháo, ăn gươm đao, cung tên trước. Khi địch đang say xưa chém giết, thầm nghĩ lính bên kia toàn đám chói gà không chặt, mất tập trung thì đám tinh binh, quân chính quy Tây Sơn mới đánh thọc hậu phía sau. Chơi kiểu này nếu trong ngắn hạn sẽ bảo toàn lực lượng tinh nhuệ, tổn hao dăm ba đám dân phu, dân binh thì chả bỏ vào đâu. Nhưng về lâu dài là hoạ lớn. Lực lượng sản xuất chính vẫn là đám dân phu này, chết hết thì hậu cần, tiếp tế coi như đứt, và quan trọng là lòng dân sẽ sinh ra bất mãn. Dưới không thuận lòng dân, trên không đúng ý trời thì chỉ có chết. Điển hình là sau chục năm Tây Sơn đã suy yếu rất nhiều.

Mà tao không biết sao Huệ phân biệt đối xử, bắt lính ae TNT tàn khốc như vậy :)) chắc phục thù chuyện năm xưa bị Trịnh Sâm, Hoàng Ngũ Phúc dẫn tinh binh TNT rượt đánh sml =))
Tao nghĩ ở đâu lão cũng thế thôi, chó ko bao giờ đổi được thói ăn cứt cả.
Nếu ko làm gì có chuyện Ánh ra HN rồi quật xác lão lên nhét vào đại bác mà bắn vào sông hồng ;))
 
đéo phải là Huệ phân biệt anh em TNT đâu, mà là vì đất trung địa luôn là cái lo sản sinh quân lính nhiều (và thiện chiến) nhất cho các triều đại; thêm nữa là ko tuyển quân ở TNT thì tuyển ở đâu: Bắc Hà thì trong tay nhà Lê (dưới sự bảo hộ của Thanh) còn miền Trung Thuận Hóa quảng nam thì trước đấy mấy năm mới xảy ra nạn đói và chắc là quân lính vét hết rồi. Chưa kể cái khốn nạn của Tây Sơn là bọn nó đánh kiểu đánh úp, hành quân nhanh chóng nên quân lương gọn nhẹ, kéo 1 đám quân đông nhung nhúc từ TRung ra Bắc sẽ phát sinh hậu cần tốn kém, nên nó tuyển quân ở TNT ngay cửa ngõ Bắc Hà rồi đánh úp, thắng hay thua đều đem con bỏ chợ. Nên mới có chuyện, dân TNT sau chiến thắng Ngọc Hồi Đống Đa rực rỡ thì phải ăn mày dọc đường để về quê nhà
Thằng Lồn Chỉnh vô rước Tây Sơn nhìn đoàn thuyền tiến vào Nghệ An bô lão Nghệ An than
Thằng chó Chỉnh cõng rắn cắn gà nhà
Quả nhiên là đéo sai được.

Ngày mồng sáu tháng sáu năm ấy (1786) Chỉnh tới Vị Hoàng. Quân ở trong đồn mới trông thấy bóng quân Chỉnh đã bỏ trốn. Hơn một trăm vạn hộc lương ở đây đều bị Chỉnh chiếm gọn. Sau đó, Chỉnh bèn đốt lửa báo tin.
Bình thấy hiệu lửa, lập tức dẫn hơn một ngàn chiếc thuyền theo đường biển đi ra. Dân chúng Nghệ An lên núi, trông bóng lâu thuyền (loại chiến thuyền hạng lớn, khoang thuyền có lầu cao) cùng cờ quạt ngoài biển đều ngậm ngùi than: "Cõng rắn cắn gà nhà, hắn ta thật có tội. Song cũng là một việc không mấy đời có!"
 
Sủa nghe vui tai thật, tự thủ dâm phải nói là best. 😄😄😄
Ôi, con súc nô bú cặc nhận vơ cọng hèn bẩn thỉu chỉ rên ư ử được mấy tiếng íu ớt này thôi sao.
Đm, hộp sọ của mày vẫn bị lấp đầy bởi cứt đúng không. Sao, đã trồi lên khỏi cái bể phốt của dòng họ súc vật nhà mày để chống cộng chân chính chưa hay vẫn nằm ngữa dưới bể chống cộng chân giữa đấy.
 
Việc tranh cãi vs 1 thằng ngu là tự hạ thấp mình, @cons ạ!


Phía Thanh coi Ánh là “quốc trưởng Nông Nại”, chứ chưa bao giờ nói Quảng Nam hay Quảng Nam quốc cả!

Phải đọc nhiều thì mới hiểu và phân biệt được, @atlas05 ạ!
Quốc trưởng Nông Nại là Đồng Nai à? Có nghĩa chỉ công nhận quyền lực của Nguyễn Ánh ở khu Nam Bộ?
 
đéo phải là Huệ phân biệt anh em TNT đâu, mà là vì đất trung địa luôn là cái lò sản sinh quân lính nhiều (và thiện chiến) nhất cho các triều đại; thêm nữa là ko tuyển quân ở TNT thì tuyển ở đâu: Bắc Hà thì trong tay nhà Lê (dưới sự bảo hộ của Thanh) còn miền Trung Thuận Hóa quảng nam thì trước đấy mấy năm mới xảy ra nạn đói và chắc là quân lính vét hết rồi. Chưa kể cái khốn nạn của Tây Sơn là bọn nó đánh kiểu đánh úp, hành quân nhanh chóng nên quân lương gọn nhẹ, kéo 1 đám quân đông nhung nhúc từ TRung ra Bắc sẽ phát sinh hậu cần tốn kém, nên nó tuyển quân ở TNT ngay cửa ngõ Bắc Hà rồi đánh úp, thắng hay thua đều đem con bỏ chợ. Nên mới có chuyện, dân TNT sau chiến thắng Ngọc Hồi Đống Đa rực rỡ thì phải ăn mày dọc đường để về quê nhà
Lần kháng cự cuối cùng trước binh đoàn bắc phạt của Ánh, cu Toản phải lạy lục Gia Khánh đưa quân ứng cứu, trong khi đó mới vài năm trước ông già nó đại phá mấy vạn quân lục doanh của Càn Long xong. Thua trận đầm Thị Nại thì tinh binh, quân chính quy gần như tê liệt hoàn toàn. Lòng người đã mấy nên không có dân phu bia thịt để chống đỡ nữa, quân chính quy thì thiệt hại quá nửa, Nguyễn Ánh sau trận Thị Nại tiến quân ra Bắc thế đánh như chẻ tre.
 
Tao cũng nghĩ vậy đấy.
Trong các triều đại từ Lý về sau Tây Sơn ngắn chỉ sau nhà Hồ.
Hồ thua vì quân Minh còn Tây Sơn thua vì lý do đó.
Cách đánh của Huệ nó chính là mổ gà lấy trứng
Không ông nào được đào tạo cơ bản về trị quốc dụng binh mà dùng cách đánh khốn nạn này.
Dùng hết tính mạng của dân đổ vào cuộc chiến liên tục
Nó sẽ có thắng lợi trước mắt nhưng chắc chắn là không thể bền được
Lúc xuống miền Tây chống Xiêm, các chợ nổi, thành trấn dọc được hành quân của Tây Sơn như Biên Hòa, Gia Định, Gò Công, Mỹ Tho bị Tây Sơn nó raid, loot sạch đồ hết. Đi tới đâu cướp phá tới đó đéo biết quân Xiêm là giặc hay Tây Sơn là giặc ??
 
Quốc trưởng Nông Nại là Đồng Nai à? Có nghĩa chỉ công nhận quyền lực của Nguyễn Ánh ở khu Nam Bộ?
Thằng ngu đó đéo hiểu Thanh nó không quan tâm đến nước phía nam của An nam.
Vì đó không phải là chư hầu của Thanh
Nó chỉ quan tâm đến An nam
Cái tên Quảng Nam Quốc là cái tên không chính thức của các lái buôn nhà Thanh gọi vương quốc Nam Hà
Còn Nguyễn Ánh lúc đánh nhau với Tây Sơn Thanh gọi đội quân của ông là Đồng Nai hoặc Nông Nại
Nó không gọi Quảng Nam vì Quảng Nam đã thuộc quyền kiểm soát của Tây Sơn và Nguyễn Huệ
Tây Sơn báo cáo gửi nhà Thanh cũng gọi Nguyễn Ánh là Gia Hưng vương và vương quốc của ông ấy là Nông Nại
Nên Thanh dùng từ đó để gọi đội quân Nguyễn Ánh thôi
 
. Cũng vì giữa vua cha với An Nam có nhiều thân tình, vua Gia Khánh rất lúng túng trong việc xử trí những việc liên quan đến phương nam nhất là sau khi tìm thấy một số lực lượng hải quân của Tây Sơn thua trận quay về quấy phá miền duyên hải, khi bị bắt có trình ra giấy tờ, ấn tin liên hệ đến triều đình Cảnh Thịnh. Vì những trở ngại đó, triều đình Gia Khánh đành phải miễn cưỡng chấp nhận giải thích của Nguyễn Quang Toản rằng đây là dư đáng của Nguyễn Chủng (tức Nguyễn Phúc Ánh) ở Nông Nai giả mạo làm người của Tây Sơn. Theo nội dung tấu bản của tổng đốc Lưỡng Quảng Cát Khánh ngày 16 tháng Giêng năm Gia Khánh 2 (1797) thì triều đình Tây Sơn trình bày về việc đó như sau:

[Việt địch] "Rừng vấn đề có con dấu ấn của người di, cứ theo như trình bày thì nước đó có bắt giữ phỉ thuyền mang theo ấn, điều tra hỏi thì đó thuộc về địa phương Trấn Ninh, Nông Nại đỡ đầu và giặc ngụy xưng Gia Hưng Vương, Chiêu Quang Vương cấp cho tặc khấu để làm vây cánh mới có ăn đó cốt để gi hoạ tiếng ác, còn như trước nay những kẻ bị bắt đều tuân phụng chỉ trước lập tức đem tất cả ra xử tội để làm sáng chỉnh điển. Tỉnh Mân Chiết lấy được ấn tiêu trông giống như chu ấn nước đó vẫn thường dùng, cái nào giả cái nào thực rất khó tra cứu. Quan binh ra biển bắt cướp, không hẳn tru diệt được toàn bộ, nếu bọn chúng có di chuyển đến vùng biển tây nam của bản quốc lẫn tránh trong những vũng đậu của các quần đảo thì hãy sức cho các trấn mục bản quốc cùng ra sức tra bắt, còn như vào đến Nông Nại bị tặc phỉ xông ra cướp bóc thì sẽ lập tức phái viên binh vượt biển đuổi theo
 
Tóm lại thắng làm vua thua làm giặc, cáu này tao mượn của 1 thằng ở trên, nó nói đúng trọng tâm, thằng thắng sẽ viết được sử, chạy truyền thông tẩy trắng
Bất kể nó tốt hay xấu, ác hay hiền, làm việc bạo ngược hay cất công giúp đời.

Chính danh thực ra là bất cứ cái gì nói mãi thì nó thành, nếu Hitle cũng có chính danh với dân đức thời đó. TQ cũng bạo ngược lắm nhưng nó cũng có chính danh với dân nước nó. Chúng mày cũng nêu một số triều đại khi mới sinh ra khởi nghĩa phục lại triều cũ, cái đó là quán tính, giống như giá đã chạy hồi về test hỗ trợ thôi, nếu triều mới vững thì cũng chẳng đáng kể gì.

Nhưng đất trời có lý rõ ràng, làm việc đại nghịch thì sẽ nhận quả báo. Chẳng có triều đại nào tồn tại vĩnh hằng khi bắt đầu làm dân oán ghét. Dân là tập hợp của vô số con người về cơ bản khá dễ tính, chỉ cần họ vẫn được làm ăn, ấm no, không bần cùng thì họ thờ, đày đoạ họ thì họ lật.
Chung quy là chuyện kinh tế thôi. Ngay cả TQ to mạnh như thế nhưng cũng phải coi chuyện kinh tế là tồn vong chế độ, LX bị sụp đổ cũng vì kinh tế yếu kém. Tại sao lại là kinh tế, vì kinh tế tác động trực tiếp đến đám dân.

Nhà tây sơn tuy lấy được thiên hạ nhưng bạo ngược vô đạo động chạm đến từ dân nghèo đến cả đám sĩ phu, đây là hai tầng lớp lớn nhất thời đó, ai còn muốn dựng lại chứ. Nhà nguyễn mới lên bị dân bắc phản đối do quán tính từ thời lê, trịnh thôi.
 
Thằng ngu đó đéo hiểu Thanh nó không quan tâm đến nước phía nam của An nam.
Vì đó không phải là chư hầu của Thanh
Nó chỉ quan tâm đến An nam
Cái tên Quảng Nam Quốc là cái tên không chính thức của các lái buôn nhà Thanh gọi vương quốc Nam Hà
Còn Nguyễn Ánh lúc đánh nhau với Tây Sơn Thanh gọi đội quân của ông là Đồng Nai hoặc Nông Nại
Nó không gọi Quảng Nam vì Quảng Nam đã thuộc quyền kiểm soát của Tây Sơn và Nguyễn Huệ
Tây Sơn báo cáo gửi nhà Thanh cũng gọi Nguyễn Ánh là Gia Hưng vương và vương quốc của ông ấy là Nông Nại
Nên Thanh dùng từ đó để gọi đội quân Nguyễn Ánh thôi
Cắn trộm nhanh lắm!
Trực tiếp thì đéo dám đâu, thằng đàn bà!

Bị t bóc như chó mà vẫn còn cố sủa làm gì!
 
người dân bắc kỳ rất yêu quý tây sơn nên ông tổ chúng nó bắt vua tây sơn chặt đầu chó đổi vàng
 
người dân bắc kỳ rất yêu quý tây sơn nên ông tổ chúng nó bắt vua tây sơn chặt đầu chó đổi vàng
Đây là hồi ký Bảo Đại
Xem ra bắc kỳ ghét nhà Nguyễn chỉ là chuyện tuyên truyền của cơm sườn thôi.
Khác xa so với cách đối xử với con trai của Huệ

Ít lâu sau ngày tôi từ Thanh Hóa trở về, vào dịp Tết, ở Nhà Hát Lớn có cuộc hội họp quan trọng, gần như là một đại nghị. Hồ Chí Minh mời tôi tham dự bên cạnh ông ta. Tôi mới hiểu rằng, trong thời gian tôi vắng mặt, khá lâu, dân chúng đã thắc mắc lo ngại về số mạng của tôi, mà chính phủ thì không thể nói rõ ra được. Vậy tôi nên tham dự buổi biểu dương này. Chung quanh Nhà Hát Lớn, dân chúng đã chen chúc nhau đông đặc. Sau vài bài diễn văn, nhân viên chính phủ giải tán. Tôi bảo người em họ Tường, đi theo tôi:
- Hãy để dân chúng tận bớt đi đã, rồi hãy tìm xe đón.
Nhưng khi tất cả nhân viên chính phủ đã đi hết, dân chúng vẫn đợi, không chịu giải tán. Thì ra họ đợi tôi, họ muốn được nhìn thấy tôi. Khi tôi bước ra, thì đó là cả một sự vỡ bờ. Họ xô nhau tràn đến chỗ tôi, chìa con bé ra để tôi sờ mó, xoa đầu chúng. Mặc dầu đã thoái ngôi, mặc dầu xa vắng, mặc dầu cách mạng, bao giờ cũng vẫn là sự tôn kính của thần dân đối với bản thân của vị Thiên tử của họ.
Trong những ngày kế tiếp, tôi được biết rằng, sự biểu dương kia không được chính phủ hoan nghênh, và họ tự hỏi, sao lại để tôi ở Sầm Sơn lâu như vậy.
 
Có thằng hỏi tao về Lê Văn Tám, Phan Đình Giót, nó hỏi không biết thành tâm hay không. Nhưng với các dữ liệu lịch sử thì tao trả lời như thế này
Phan ĐÌnh Giót, có thật, chiến công đã được ghi nhận,
Lê Văn Tám, đã chết, chiến công đã ghi nhận,
Ném đá vào lịch sử mà không bằng chứng, chỉ nói khơi khơi là thằng thiếu kiến thức. Tìm hiểu lịch sử nhưng lại đưa dẫn chứng méo mó, không đầy đủ để bao biện ý kiến của mình là người thiển cận, cố chấp.
p/s tất cả các kiến thức lịch sử của thằng học trò thực ra trong các báo chí nhiều năm trước ( khoảng 20 năm) đều có đăng các bài chuyên khảo, nó kiến thức chưa đủ, đọc ít nên giờ công nghệ phát triển mới được đọc mà ngỡ như thấy bầu trời :))
Có bằng chứng lịch sử những ông này có thật không?
Mày ngu thật, mày đưa ra vấn đề mà đéo chứng minh được lại đi hỏi người khác. Ngu thì cũng vừa vừa thôi, mày là học trò của tao đâu mà tao phải chỉ cho mày, ngoan im thỉnh kinh còn đéo ăn ai nữa là cấc lấc
 
Đây là hồi ký Bảo Đại
Xem ra bắc kỳ ghét nhà Nguyễn chỉ là chuyện tuyên truyền của cơm sườn thôi.
Khác xa so với cách đối xử với con trai của Huệ

Ít lâu sau ngày tôi từ Thanh Hóa trở về, vào dịp Tết, ở Nhà Hát Lớn có cuộc hội họp quan trọng, gần như là một đại nghị. Hồ Chí Minh mời tôi tham dự bên cạnh ông ta. Tôi mới hiểu rằng, trong thời gian tôi vắng mặt, khá lâu, dân chúng đã thắc mắc lo ngại về số mạng của tôi, mà chính phủ thì không thể nói rõ ra được. Vậy tôi nên tham dự buổi biểu dương này. Chung quanh Nhà Hát Lớn, dân chúng đã chen chúc nhau đông đặc. Sau vài bài diễn văn, nhân viên chính phủ giải tán. Tôi bảo người em họ Tường, đi theo tôi:
- Hãy để dân chúng tận bớt đi đã, rồi hãy tìm xe đón.
Nhưng khi tất cả nhân viên chính phủ đã đi hết, dân chúng vẫn đợi, không chịu giải tán. Thì ra họ đợi tôi, họ muốn được nhìn thấy tôi. Khi tôi bước ra, thì đó là cả một sự vỡ bờ. Họ xô nhau tràn đến chỗ tôi, chìa con bé ra để tôi sờ mó, xoa đầu chúng. Mặc dầu đã thoái ngôi, mặc dầu xa vắng, mặc dầu cách mạng, bao giờ cũng vẫn là sự tôn kính của thần dân đối với bản thân của vị Thiên tử của họ.
Trong những ngày kế tiếp, tôi được biết rằng, sự biểu dương kia không được chính phủ hoan nghênh, và họ tự hỏi, sao lại để tôi ở Sầm Sơn lâu như vậy.
8 keo nhìn cảnh vậy tức nổ trứng dái,cay với Bảo Đại nên tìm mọi cách loại trừ
 

Có thể bạn quan tâm

Top