Đạo lý Ngu si hay vô tri có thật sự hưởng thái bình ?

Triết gia @Olineasdf simp lỏ đã từng nói :




=> Những nghiên cứu gần đây giải thích vì sao “biết ít, ngu si và vô tri” không phải lúc nào cũng tốt hơn.


1. Câu chuyện về “đà điểu chui đầu xuống cát”


Từ lâu, người ta vẫn tin rằng loài đà điểu có thói quen “chui đầu xuống cát” khi thấy nguy hiểm đến gần.

=> Lý do được cho là: nếu chúng không nhìn thấy mối đe dọa, thì mối đe dọa đó coi như không tồn tại.

Tất nhiên, ý tưởng này đã bị bác bỏ từ lâu. Đà điểu thật sự không làm như vậy — nhưng trớ trêu thay, con người lại thường làm thế.

Có lẽ bạn từng có lần cố tình không muốn biết điều gì đó
: Chẳng hạn, sau một cuối tuần tiêu xài, bạn trì hoãn việc kiểm tra số dư tài khoản; hoặc bạn phớt lờ cảm giác nghi ngờ về sự chung thủy của người yêu; hay bạn lướt nhanh qua những tiêu đề đáng sợ về chiến tranh và biến đổi khí hậu.

Kiểu suy nghĩ “biết ít cho lành” (the less I know, the better) khá phổ biến ở người trưởng thành. Nhưng điều ít ai để ý là — ta học được thói quen này từ đâu?

Trẻ con vốn rất tò mò, luôn đặt câu hỏi, luôn muốn biết thêm. Vậy khi nào ta chuyển từ sự tò mò không ngừng của thời thơ ấu sang thói quen né tránh thông tin ở tuổi trưởng thành? Và vì sao lại như thế?

2. Nghiên cứu: “Trở thành một con đà điểu”


Một nghiên cứu công bố tháng 6 năm 2025 trên tạp chí Psychological Science, do nhà nghiên cứu Radhika Santhanagopalan (Đại học Chicago) dẫn đầu, đã tìm cách trả lời chính xác câu hỏi này.

Thế nào là “Tránh né thông tin” (Information Avoidance)?


Santhanagopalan giải thích: “Người lớn né tránh thông tin trong nhiều lĩnh vực quan trọng của cuộc sống. Điều này dường như trái ngược với trẻ em — vốn cực kỳ tò mò và luôn muốn học hỏi.”

“Tránh né thông tin” ở đây được hiểu là hành vi có chủ ý quay lưng với những thông tin miễn phí, sẵn có, và có liên quan trực tiếp đến bản thân.

Để tìm hiểu gốc rễ của xu hướng “chui đầu xuống cát”, nhóm nghiên cứu đã quan sát trẻ từ 5–10 tuổi, đặt các em vào những tình huống có thể chủ động tìm hiểu hoặc né tránh thông tin.

Kết quả cho thấy có một bước ngoặt rõ rệt trong sự phát triển:

- Trẻ nhỏ thì cực kỳ tò mò — chúng muốn biết thông tin, dù sau đó vẫn đưa ra lựa chọn ích kỷ. Ví dụ, trong một trò chơi chia sẻ, các em vẫn muốn biết phần thưởng của bạn chơi, rồi sau đó vẫn chọn cách có lợi cho mình.

- Trẻ lớn hơn, ngược lại, ít muốn xem thông tin của bạn chơi, nhưng vẫn chọn lợi ích cho bản thân.

Santhanagopalan giải thích:

“Khi trẻ lớn hơn, chúng bắt đầu quan tâm đến công bằng — hoặc ít nhất là muốn tỏ ra công bằng.”

“Chiến lược ‘vùng xám đạo đức’ (moral wiggle room) giúp chúng duy trì ảo tưởng đó: bằng cách né tránh thông tin, chúng có thể hành động ích kỷ mà vẫn cảm thấy mình công bằng.
 
Sửa lần cuối:

3. Vì sao “không biết” khiến ta thấy an toàn (nhưng thật ra không)?


Vì sao cả trẻ em lẫn người lớn lại chọn sự ngu dốt có chủ ý trong khi thông tin thì có sẵn?

Thoạt nhìn, ta nghĩ rằng mình chỉ đơn giản mất dần sự tò mò trẻ con. Nhưng thật ra, sự tò mò ấy vẫn tồn tại — chỉ là khi trưởng thành, ta bắt đầu điều chỉnh nó theo các giá trị và cảm xúc của bản thân.

Nghiên cứu năm 2025 nêu ra ba động cơ chính:

- Tự bảo vệ khỏi cảm xúc tiêu cực: Cả trẻ em lẫn người lớn đều tránh thông tin nếu họ nghĩ nó sẽ khiến mình tổn thương.
Trong một thí nghiệm, trẻ được khuyến khích “bảo vệ cảm xúc của mình”, và kết quả là chúng chủ động tránh thông tin.


- Duy trì hình ảnh bản thân: Né tránh sự thật giúp ta dễ dàng duy trì ảo tưởng về sự tử tế hay công bằng.
Thí nghiệm cho thấy trẻ lớn vẫn muốn được xem (và được nhìn nhận) là công bằng — dù thực tế vẫn hành động ích kỷ.


- Hành động vì lợi ích cá nhân: Né tránh thông tin giúp ta thoải mái làm điều có lợi cho mình mà không cảm thấy tội lỗi.
Người lớn làm điều này mọi lúc: người tiêu dùng né đọc về vấn đề đạo đức của thương hiệu, còn doanh nghiệp thì lờ đi tác hại môi trường của chuỗi cung ứng.


Santhanagopalan kết luận: “Tất cả những điều này cho phép chúng ta khoác lên mình tấm màn che vô minh, trong khi vẫn hành động vì lợi ích cá nhân.”

4. Giá phải trả của việc “không biết”

Thoạt nhìn, né tránh thông tin có vẻ vô hại, thậm chí hữu ích — giúp ta bảo vệ cảm xúc, giảm lo âu, hoặc thích nghi với bất định của cuộc sống.

Nhưng theo thời gian, những hành động nhỏ của “không biết” tích tụ lại và để lại hậu quả nghiêm trọng:

- Bỏ qua kiểm tra sức khỏe vì sợ kết quả có thể khiến ta thấy yên tâm tạm thời, nhưng có thể gây hậu quả chết người sau này.

- Phớt lờ dấu hiệu xấu trong tình yêu giúp tránh xung đột trước mắt, nhưng lại khiến ta kẹt trong mối quan hệ độc hại.


Điều ta thường quên là: Không có gì thay đổi nếu ta không chịu thay đổi.
Nếu ta cứ bịt mắt trước những điều khiến mình sợ hãi, thì làm sao có thể cải thiện được?

Santhanagopalan cảnh báo:

“Sự né tránh hình thành từ thời thơ ấu có thể đặt nền cho những vấn đề xã hội lớn hơn.”

“Bằng việc liên tục tránh né các quan điểm đối lập, chúng ta tập cho bản thân phản xạ quay lưng, và điều đó có thể dẫn đến sự cứng nhắc về tư tưởng theo thời gian.”


Không lạ khi bà gọi đây là một “nghịch lý phát triển” (developmental paradox):

- Ta sinh ra là những nhà thám hiểm tò mò, háo hức tiếp thu mọi tri thức. Nhưng rồi, đâu đó trên hành trình lớn lên, ta học cách chui đầu xuống cát.

- Và dù cảm giác “bình yên” ấy có thể dễ chịu tạm thời, nó vẫn âm thầm định hình lựa chọn, thậm chí là mù quáng hóa cuộc đời ta.
 
Sửa lần cuối:
Biết để làm gì?????
Chúng ta chỉ là những bộ phận nhỏ bé. Là hạt cát giữa sa mạc, là gợm sóng trên đại dương.
Đừng chống lại dòng nước. Hãy thuận theo dòng nước.

"Kinh điển lưu truyền tám vạn tư
Học hành không thiếu cũng không dư
Giờ đây tưởng chừng đã quên hết
Chỉ nhớ trong đầu một như Như."

Adidas phật
Quán vô ngã.
 


Bài hát được phổ thơ của chàng thi sĩ 28 tuổi viết tặng cho người đàn bà ở độ tuổi 40 với vẻ đẹp mãn khai của mình vào lúc họ đang đắm say trong mối tình tuyệt đẹp của họ.
TY đó đẹp tuyệt hảo trong họ, đẹp đến nỗi ngay cả như nó tồn tại trong thế giới này là một điều phi lý!
 
Biết để làm gì?????
Chúng ta chỉ là những bộ phận nhỏ bé. Là hạt cát giữa sa mạc, là gợm sóng trên đại dương.
Đừng chống lại dòng nước. Hãy thuận theo dòng nước.

"Kinh điển lưu truyền tám vạn tư
Học hành không thiếu cũng không dư
Giờ đây tưởng chừng đã quên hết
Chỉ nhớ trong đầu một như Như."

Adidas phật
Quán vô ngã.
Có cái nên thuận theo, có cái kiến thức để biết khi nào nên long, short, up và down trend để không cháy tk 🆘 🆘 🆘
Quán nhơn duyên 🌊
 
Ngày xưa tml @Tống Văn Sơ nó cũng nghĩ thế thì tốt biết mấy.
Biết để làm gì?????
Chúng ta chỉ là những bộ phận nhỏ bé. Là hạt cát giữa sa mạc, là gợm sóng trên đại dương.
Đừng chống lại dòng nước. Hãy thuận theo dòng nước.

"Kinh điển lưu truyền tám vạn tư
Học hành không thiếu cũng không dư
Giờ đây tưởng chừng đã quên hết
Chỉ nhớ trong đầu một như Như."

Adidas phật
Quán vô ngã.
 
Ngu si thì dc hưởng thái bình :x

Mấy thằng "sáng đá bát phở rồi đi làm , chiều về đá két bia vs bạn bè" so vs mấy thằng suy nghĩ nhiều thì chẳng phải sướng hơn sao :))

"sáng đá bát phở rồi đi làm , chiều về đá két bia vs bạn" , có cơ hội đi Mỹ thì đi , còn ko có vé đi Mỹ thì vẫn cứ "sáng đá bát phở rồi đi làm , chiều về đá két bia vs bạn" => Cho dù cuộc sống chúng nó có ntn thì chúng nó vẫn sống một đời vui vẻ :)

Còn mấy thằng cứ bò dát vàng , Việt gian bán nước này nọ lọ chai thì nếu có cơ hội đi Mỹ thì khả năng cao vẫn cứ là Mỹ gian bán nước :)) Còn ko có vé đi Mỹ thì dĩ nhiên sống một đời tự cầm tù bản thân trong uất hận :)) => Cuộc sống chúng nó có ntn thì chúng nó vẫn ko vui :)
 
Ngu si thì dc hưởng thái bình :x

Mấy thằng "sáng đá bát phở rồi đi làm , chiều về đá két bia vs bạn bè" so vs mấy thằng suy nghĩ nhiều thì chẳng phải sướng hơn sao :))

"sáng đá bát phở rồi đi làm , chiều về đá két bia vs bạn" , có cơ hội đi Mỹ thì đi , còn ko có vé đi Mỹ thì vẫn cứ "sáng đá bát phở rồi đi làm , chiều về đá két bia vs bạn" => Cho dù cuộc sống chúng nó có ntn thì chúng nó vẫn sống một đời vui vẻ :)

Còn mấy thằng cứ bò dát vàng , Việt gian bán nước này nọ lọ chai thì nếu có cơ hội đi Mỹ thì khả năng cao vẫn cứ là Mỹ gian bán nước :)) Còn ko có vé đi Mỹ thì dĩ nhiên sống một đời tự cầm tù bản thân trong uất hận :)) => Cuộc sống chúng nó có ntn thì chúng nó vẫn ko vui :)
Đau đớn quá @dhtbomay
 
Có thái bình để m được ngu si đã là phúc cho m.
Sinh ra ở đâu, bố mẹ là ai, hoàn cảnh thế nào, là do nghiệp dẫn.
M chỉ còn tự do suy nghĩ mà thôi, ráng mà tận hưởng lấy.

Xem bản thân có khả năng chiến đấu, kêu gọi đoàn kết đám đông hay không? mà đòi chống đối. Nếu không, thì đầu trận đã bay màu rồi, nói gì tính chuyện "khôn ngoan".
 
ăn chơi còn hơn phá hoại, vậy nên biết tà tà vậy, đơn giản cho thanh thản
Thanh thản thật sự đôi khi không phải chỉ là đơn giản là biết ít cho nhẹ đầu. Mà nhiều thứ phải hiểu rõ bản chất vấn đề, tránh tự lừa mình dối người mà vẫn giữ được lòng bình thản.
Có những nỗi đau chỉ khi dám nhìn thẳng vào, ta mới học được cách buông.
Còn trốn tránh chỉ khiến bình yên trở thành ảo giác...
Thanh thản thật sự không đến từ việc tránh né, mà đến từ việc hiểu rõ rồi vẫn chọn cách bình tâm trước mọi thứ.
 
Top