Có Hình Thế Tam quốc trước đại hội võ lâm 14

Nhàsưchịchgáihư

Gió lạnh đầu buồi
Israel
LIÊN MINH CHỐNG HƯNG YÊN HÓA”: KHI GIANG – CHÍNH – CƯỜNG ÂM THẦM DỰNG TUYẾN PHÒNG THỦ CHỐNG LẠI ANH RỪNG

Trong chính trường Việt Nam hậu Trung ương 13, một cơn sóng ngầm đang nổi lên, không phải từ dân, mà từ chính bên trong Đảng. Sau khi “Anh Rừng” Tô Lâm nắm trọn ngôi Tổng Bí thư và mở rộng tầm ảnh hưởng của nhóm Hưng Yên, phần còn lại của hệ thống bắt đầu lo sợ: nếu không liên minh, họ sẽ lần lượt bị “xử lý”.

1. Kế hoạch Hưng Yên hóa, Từ Bộ Công an lan ra toàn Đảng
Tô Lâm đi lên nhờ Bộ Công an, và chính Bộ này đã trở thành căn cứ quyền lực tuyệt đối. Từ cấp thứ trưởng đến tướng lĩnh, hầu hết các vị trí then chốt đều ít nhiều dính dáng đến “hệ Hưng Yên”. Nhưng mục tiêu lớn hơn đang được triển khai: “Hưng Yên hóa Ban Bí thư”, nơi từng là vùng ảnh hưởng của phe kỹ trị, kỷ luật do Trần Cẩm Tú đứng đầu.

Trần Cẩm Tú, người không thuộc hệ sinh thái Hưng Yên, hiện vẫn trụ ghế Thường trực Ban Bí thư. Đó là cái gai trong mắt Anh Rừng. Vì thế, các “đòn phép” từ Bộ Công an bắt đầu tung ra: Lương Tam Quang, người được coi là “thanh kiếm” của Anh Rừng, tung lệnh truy nã Chủ tịch Công ty Cây Xanh Công Minh, được đồn là “sân sau” của Trần Cẩm Tú. Một tín hiệu rõ ràng: đòn cảnh cáo chính trị dưới vỏ bọc pháp lý.

Không dừng lại, Tô Anh Dũng, Giám đốc Công an Thanh Hóa, lại ra lệnh cấm xuất cảnh đối với Đỗ Trọng Hưng, Phó Ban Tổ chức Trung ương. Đây là bước dọn đường cho việc thanh lọc “vây cánh” của Tú, từng bước làm yếu hàng phòng thủ cuối cùng chống lại kế hoạch Hưng Yên hóa.

2. Khi Giang – Chính – Cường cảm thấy bị dồn vào chân tường
Ở phía bên kia, ba nhân vật nắm giữ ba trụ cột của quyền lực nhà nước, Phan Văn Giang (Quân đội), Phạm Minh Chính (Chính phủ), và Lương Cường (Chủ tịch nước) đang âm thầm tạo nên một liên minh sinh tồn.

Tô Lâm có hồ sơ, có công an, có bộ máy tuyên truyền. Nhưng Giang có quân, Cường có ảnh hưởng trong Quân ủy, còn Chính có mạng lưới hành chính, tài chính và mối liên hệ quốc tế.

Ba người, vốn dĩ từng nghi kỵ, nay buộc phải gác mâu thuẫn để giữ ghế và giữ mạng.

Giới quan sát nói nhỏ: “Đây là liên minh kiểu Tam Quốc thời hiện đại, hợp tác để tồn tại.”

3. Cuộc chiến trong bóng tối, Công an trị hay Phản công quyền lực?
Chưa bao giờ trong nội bộ Đảng, sự sợ hãi công an lại lớn như hiện nay.
Mỗi Ủy viên Trung ương đều biết rằng: Tô Lâm nắm hồ sơ đen của tất cả.

Ai phản, sẽ bị “bóc”. Ai im, còn cơ hội sống.
Bởi vậy, nếu liên minh Giang – Chính – Cường không hình thành, Đảng sẽ trượt sâu vào một chế độ công an trị toàn phần, nơi mọi quyết sách chính trị đều do những người đeo lon và cầm hồ sơ quyết định.

4. Hưng Yên hóa, bước cuối cùng của quyền lực cá nhân?
Khi “phe Hưng Yên” đã thâu tóm Bộ Công an, kiểm soát truyền thông, và đang nhắm tới Ban Bí thư, thì Đại hội XIV có thể trở thành bước hợp pháp hóa cho một chế độ cá nhân hóa quyền lực hoàn toàn.
Không còn là Đảng lãnh đạo, mà là một cá nhân điều khiển cả Đảng qua công cụ sợ hãi.

Trong ván cờ đó, Giang – Chính – Cường không còn lựa chọn nào khác ngoài việc liên minh để sống sót. Bởi nếu không, sau Trần Cẩm Tú, người tiếp theo “lên thớt” có thể là họ.

Cuộc chiến thực sự không còn giữa các phe phái, mà là giữa một nhà nước công an trị đang hình thành và phần còn lại của hệ thống đang cố gắng giữ chút hơi thở cuối cùng của quyền lực tập thể.

Nếu “Liên minh Giang – Chính – Cường” thất bại, thì Đại hội XIV có thể sẽ không chỉ là sự chuyển giao quyền lực, mà là ngày khai sinh của một triều đại Hưng Yên toàn trị.
Ymc0ew.jpg
 
Theo t nên sáp nhập Việt Nam về Hưng Yên, mỗi chủ tịt và bí thư của các tỉnh thành đều phải là người có lí luận đc sinh ra và lớn lên ở Hưng Yên, phấn đấu đến năm 20xx mỗi tỉnh, thành, xã đều có bí thư là người Hưng Yên.
 

Có thể bạn quan tâm

Top