Thực ra t không tin vào tâm linh nhưng mỗi khi t nhớ lại chuyện hồi nhỏ thì suy nghĩ của t lại lung lay nên hôm nay t sẽ kể cho bọn m chuyện t gặp lúc còn nhỏ và cứ lâu lâu t lại nhớ lại, t tự hỏi thứ t thấy là gì, có phải cái t thấy thuộc về thứ gọi là tâm linh hay không, tâm linh thật sự có thật sao và tại sao t lại nhìn thấy nó 
T không luyên thuyên nữa vào vấn đề chính luôn.
Lúc còn nhỏ chắc ai trong chúng m cũng ngủ cạnh mẹ mình khi chúng m đang ốm để mẹ chăm sóc m. Hồi đó t nhìn thấy thứ đó khoảng tầm 7 tuổi vào cái lần t bị ốm sốt cao, trận ốm đấy là lần mệt nhất t từng ốm đến mức người nó mệt mà như kiểu sắp chết đến nơi vậy
. Hôm t ốm đó, lúc nửa đêm đang ngủ t tự nhiên tỉnh dậy vì khát nước quá nên cố gọi mẹ dậy lấy hộ cốc nước uống. Cái lúc mà t mở mắt nhìn chỗ góc giường bên cạnh có cái bàn để cốc nước thì t nhìn thấy thứ đó. Chắc chúng m tò mò thứ t thấy là gì nhỉ và chắc đoán thứ t thấy là ma hay là quỷ phải không
. Ừ thì mọi người thường nghĩ ma hay quỷ nó sẽ kiểu giống như hình dáng con người. Nhưng thứ t thấy không biết có phải là ma hay quỷ hay không hay là thứ khác
, tại vì thứ t thấy không biết có nên coi đó là hình người hay không? Thứ đó có chút hình dạng giống người thôi, kiểu cũng có tứ chi và đi bằng hai chân nhưng nó lúc thì biến thành hình dáng có vóc dáng trẻ con, lúc thì có vóc dáng người trưởng thành với cả cái thứ đấy nó có màu đỏ, còn khuôn mặt của bọn nó nhìn rất là đáng sợ
. T thấy bọn nó, đúng vậy m không đọc nhầm đâu là bọn nó chứ đéo phải là 1 con ma hay quỷ hay thứ gì đó. Dcm nó đông vãi Lồn ra, chắc t đếm sơ qua phải gần chục mạng
. Bọn khốn đó đi đi lại lại, bay đi bay lại linh tinh trong phòng rồi chạy cả lên tầng trên nơi có bố và ông bà t đang ngủ trên đó, cùng với hình dáng biến đổi liên tục, trông đáng sợ vcl ra
. Nhưng mà t nhìn thấy bọn nó nhưng bọn nó lại như kiểu không nhìn thấy t vậy và lúc mẹ t lấy hộ t cốc nước rồi đưa cho t thì t có hỏi mẹ t có thấy gì không, thì mẹ t hỏi thấy gì? Thật là kì quặc. Cũng vì t đang ốm lên khi uống xong cốc nước nên cũng ngủ mất luôn mà không thể làm gì hơn. Rồi bẵng một thời gian dài sau khi trôi qua thì t mới nhớ lại cái đêm hôm đó và khi nào nhớ lại thì cũng thấy ghê mà nổi hết cả da gà lên.
Khi mỗi lần nhớ lại thì t lại tự hỏi thứ t thấy rốt cuộc là cái gì, tâm linh có thật sao? Và nếu có thật thì t đặt giả dụ rằng thế giới tâm linh và thế giới chúng ta đang sống có thể đang tồn tại song song ghì đè lên nhau. Và thứ t thấy cứ coi như họ là cư dân của thế giới tâm linh đi. Như vậy sẽ không có dương gian và âm gian hay là cõi khác tách biệt từng 1 thế giới riêng hẳn ra. Thực ra chúng ghì đè cùng một thế giới và chúng ta không nhìn thấy nhau mà thôi, có thể trong trường hợp đặc biệt nào đó thì có thể bên kia nhìn được thấy đối phương và ngược lại. Nghe thấy khá là điên, còn quan điểm của chúng m về thế giới tâm linh như thế nào và bọn m đã bao giờ trải nghiệm qua những thứ tương tự như t thấy bao giờ chưa, nếu có thì có thể kể cho t nghe được không?
T không luyên thuyên nữa vào vấn đề chính luôn.
Lúc còn nhỏ chắc ai trong chúng m cũng ngủ cạnh mẹ mình khi chúng m đang ốm để mẹ chăm sóc m. Hồi đó t nhìn thấy thứ đó khoảng tầm 7 tuổi vào cái lần t bị ốm sốt cao, trận ốm đấy là lần mệt nhất t từng ốm đến mức người nó mệt mà như kiểu sắp chết đến nơi vậy
Khi mỗi lần nhớ lại thì t lại tự hỏi thứ t thấy rốt cuộc là cái gì, tâm linh có thật sao? Và nếu có thật thì t đặt giả dụ rằng thế giới tâm linh và thế giới chúng ta đang sống có thể đang tồn tại song song ghì đè lên nhau. Và thứ t thấy cứ coi như họ là cư dân của thế giới tâm linh đi. Như vậy sẽ không có dương gian và âm gian hay là cõi khác tách biệt từng 1 thế giới riêng hẳn ra. Thực ra chúng ghì đè cùng một thế giới và chúng ta không nhìn thấy nhau mà thôi, có thể trong trường hợp đặc biệt nào đó thì có thể bên kia nhìn được thấy đối phương và ngược lại. Nghe thấy khá là điên, còn quan điểm của chúng m về thế giới tâm linh như thế nào và bọn m đã bao giờ trải nghiệm qua những thứ tương tự như t thấy bao giờ chưa, nếu có thì có thể kể cho t nghe được không?
Sửa lần cuối: