Mày đánh vào tâm lý các cụ:Ừ nhưng mà mấy cụ thì ngại đi bệnh viện lắm ý, nên cũng phải tìm thuốc hay men gì an toàn và có cái để phòng cho mấy cụ thôi.
Nói như ông thì ông già tôi còn gàn hơn ý, nói đi khám thì ngại, vào viện thì đòi ra ngay, trong này sợ lây cúm. Về thì cứ kêu tê tay tê chân.
Lắm lúc cũng rầu quá mà phải bỏ tý tiền ra tự mua thuốc mua men thôi.
Còn mấy con trung cấp hay mấy ông thầy lang thì phê phán là đúng òi, tôi cũng chả tin.
1- Tiếc tiền: ông/bà đi khám đi, cơ quan con nó mua bảo hiểm cho cả nhà, không sử dụng cũng phí. Cứ nói phét thế, chết đéo ai?
2- Sợ bệnh viện: ông/bà có thương chúng con thì đi khám định kỳ để có gì mình phòng/điều trị sớm vì như thế rẻ hơn lúc ốm mới chữa, lại phải vào viên tốn kém lắm rồi chúng con lại phải nghỉ làm vào chăm ông/bà.
3- Nếu nhà mày ở Hanoi thì vào Lão khoa TW đăng ký dịch vụ, bác sĩ đến tận nhà khám cho các cụ. Saigon cũng có dịch vụ tương tự.
CÒN LẠI: tuyệt đối đừng có tự ý mua thuốc, phòng cái cặc gì, mấy thằng bào chế thuốc mà giỏi thế thì Trường Y ở Tôn Thất Tùng nó đóng cửa con mẹ nó rồi, để thành cơ sở 2 của trường Dược trên Lê Thánh Tông. Chị tao cũng PGS.TS trưởng khoa Đại học Dược đây mà về nhà con em dâu nó mới Bác sĩ Nội trú ra được dăm năm nói gì phải nghe đấy mỗi khi bị ốm.
Chúng mày thằng nào rảnh vào đây mà đọc thêm, Bs Phương này ngoài đời cũng hay phết đấy “Có biết học bác sĩ là khó lắm không?”
Sửa lần cuối: