Live Johnny Trí Nguyễn đăng bài về lụt miền Trung bị dlv vô táp

SGNho

Thôi vậy thì bỏ
THỜ Ơ

Từ khi tôi trở về nước tới nay đã hơn 20 năm.
Không năm nào tôi không nghe bà con kêu gọi cứu trợ miền Trung.
Năm nào cũng Iũ.
Năm nào cũng ngập.
Năm nào cũng cảnh nhà cửa cuốn trôi, người dân mất mát, và cả nước lại gom tiền gom mì gói để gửi ra.

Nhưng năm nay... thật sự quá kinh khủng.
Hàng trăm người chết và mất tích, hàng trăm nghìn căn nhà bị ngập, và hàng triệu gia súc gia cầm trôi theo dòng nước, những tài sản mà bà con chắt chiu cả năm, chỉ trong vài giờ đã mất sạch.

Và cũng tới lúc chúng ta cần nói thẳng với nhau một điều:
Nếu một chuyện cứ lặp lại hoài, mà mình vẫn tiếp tục xử lý y như cũ... thì đó không phải là lòng tốt nữa, mà là sự thờ ơ tập thể.

Cứu trợ là cần.
Nhưng cứu trợ không giải quyết được gốc rễ.
Miền Trung không cần thêm thùng mì.
Miền Trung cần thay đổi cách chúng ta đối xử với vùng đất này.

Những năm qua, tôi quan sát và tìm hiểu, thấy có bốn thứ thay đổi lớn. Những điều dưới đây nhiều chuyên gia đã chia sẽ rồi, nhưng thêm một giọng nói, thêm một người hưởng ứng, là thêm một cơ hội để mọi thứ được nhìn lại.

Rừng mất.
Miền Trung - Tây Nguyên mất khoảng 25.000 ha rừng tự nhiên mỗi năm. Rừng bị thay bằng rừng kinh tế rễ nông. Nước không giữ lại được, mưa xuống là tràn thẳng xuống hạ du.

Thủy điện nhỏ dày đặc.
Hàng trăm thủy điện nhỏ với hồ chứa quá bé, không có khả năng cắt lũ. Mưa lớn một cái là hồ đầy ngay.
Không xả thì vỡ đập. Xả thì hạ lưu, vốn đã ngập vì mưa, càng ngập nặng hơn.

Quy hoạch thờ ơ.
Nhiều khu dân cư xây ngay trên vùng trũng cổ, nơi tổ tiên xưa chưa bao giờ dám dựng nhà. Sông bị bóp lại, kênh bị lấp, đồi bị xẻ, và bê tông hóa làm nước không còn đường thoát.

Địa khí miền Trung vốn mong manh.
Dải đất hẹp, dựa núi, đối biển. Lại là vùng đất Champa xưa, nơi mang ký ức hàng nghìn năm chiến tranh, mất mát, biến động. Khi phá rừng, đổi dòng chảy... vùng đất này phản ứng mạnh như bị kích vào vết thương chưa được chữa lành. Đó là quy luật tự nhiên cộng hưởng với lịch sử.

Vì vậy, mỗi năm trời mưa thì miền Trung không chỉ chịu thiên nhiên...mà còn chịu mọi tích lũy thờ ơ của chúng ta.
Xin được nói thẳng:
Cứu trợ là tình thương.
Nhưng giải pháp mới là trí tuệ.

Nền văn hóa trưởng thành không để nỗi đau lặp lại suốt nửa thế kỷ mà vẫn xử lý bằng đúng một công thức cũ. Chúng ta dư sức chấm dứt cảnh "mỗi năm cứu miền Trung" với những biện pháp như: khôi phục rừng tự nhiên, xem xét lại thủy điện nhỏ thiếu dung tích phòng lũ, quy hoạch lại khu dân cư theo luồng nước như Nhật và Hàn đã làm.

Thương lắm bà con đã luôn dang tay mỗi khi miền Trung hoạn nạn.
Nhưng đã đến lúc chúng ta dang tay theo cách có nghị lực hơn, để lần sau không còn phải dang tay cứu trợ nữa.

Miền Trung xứng đáng được nâng niu bằng khoa học và trí tuệ.
Không chỉ bằng sự thương xót và những thùng mì gói năm này qua năm khác.


 
xã hội đảo điên thay vì tìm giải pháp giờ lại có cái nghề đi def cho thiên tai và nhân tai, dm thăng ti phò này nó mới thể hiện trúy tuệ bò xong đấy, nó biên 1 bài văn lấy nền tảng là học sinh giỏi địa lý cấp 3 của nó ra khè, cố chứng minh nước ngầm nước đập từ khánh hòa phú yên đang điều tiết ngược lên Lâm Đồng Đăk Lak, clm má nó nước ngầm vượt độ cao 2000m từ khánh hòa điều tiết ngược lên cao nguyên:haha:
"mày thấy nước này nước kia cũng bị như mình ko mà khóc lóc cl gì ko thích thì cút ra nước ngoài mà sống, dm thứ dân duồn phản động truke canh me thiên tai ngoi lên đâm tổ quốc chọc đồng bào" :ah:
 
THỜ Ơ

Từ khi tôi trở về nước tới nay đã hơn 20 năm.
Không năm nào tôi không nghe bà con kêu gọi cứu trợ miền Trung.
Năm nào cũng Iũ.
Năm nào cũng ngập.
Năm nào cũng cảnh nhà cửa cuốn trôi, người dân mất mát, và cả nước lại gom tiền gom mì gói để gửi ra.

Nhưng năm nay... thật sự quá kinh khủng.
Hàng trăm người chết và mất tích, hàng trăm nghìn căn nhà bị ngập, và hàng triệu gia súc gia cầm trôi theo dòng nước, những tài sản mà bà con chắt chiu cả năm, chỉ trong vài giờ đã mất sạch.

Và cũng tới lúc chúng ta cần nói thẳng với nhau một điều:
Nếu một chuyện cứ lặp lại hoài, mà mình vẫn tiếp tục xử lý y như cũ... thì đó không phải là lòng tốt nữa, mà là sự thờ ơ tập thể.

Cứu trợ là cần.
Nhưng cứu trợ không giải quyết được gốc rễ.
Miền Trung không cần thêm thùng mì.
Miền Trung cần thay đổi cách chúng ta đối xử với vùng đất này.

Những năm qua, tôi quan sát và tìm hiểu, thấy có bốn thứ thay đổi lớn. Những điều dưới đây nhiều chuyên gia đã chia sẽ rồi, nhưng thêm một giọng nói, thêm một người hưởng ứng, là thêm một cơ hội để mọi thứ được nhìn lại.

Rừng mất.
Miền Trung - Tây Nguyên mất khoảng 25.000 ha rừng tự nhiên mỗi năm. Rừng bị thay bằng rừng kinh tế rễ nông. Nước không giữ lại được, mưa xuống là tràn thẳng xuống hạ du.

Thủy điện nhỏ dày đặc.
Hàng trăm thủy điện nhỏ với hồ chứa quá bé, không có khả năng cắt lũ. Mưa lớn một cái là hồ đầy ngay.
Không xả thì vỡ đập. Xả thì hạ lưu, vốn đã ngập vì mưa, càng ngập nặng hơn.

Quy hoạch thờ ơ.
Nhiều khu dân cư xây ngay trên vùng trũng cổ, nơi tổ tiên xưa chưa bao giờ dám dựng nhà. Sông bị bóp lại, kênh bị lấp, đồi bị xẻ, và bê tông hóa làm nước không còn đường thoát.

Địa khí miền Trung vốn mong manh.
Dải đất hẹp, dựa núi, đối biển. Lại là vùng đất Champa xưa, nơi mang ký ức hàng nghìn năm chiến tranh, mất mát, biến động. Khi phá rừng, đổi dòng chảy... vùng đất này phản ứng mạnh như bị kích vào vết thương chưa được chữa lành. Đó là quy luật tự nhiên cộng hưởng với lịch sử.

Vì vậy, mỗi năm trời mưa thì miền Trung không chỉ chịu thiên nhiên...mà còn chịu mọi tích lũy thờ ơ của chúng ta.
Xin được nói thẳng:
Cứu trợ là tình thương.
Nhưng giải pháp mới là trí tuệ.

Nền văn hóa trưởng thành không để nỗi đau lặp lại suốt nửa thế kỷ mà vẫn xử lý bằng đúng một công thức cũ. Chúng ta dư sức chấm dứt cảnh "mỗi năm cứu miền Trung" với những biện pháp như: khôi phục rừng tự nhiên, xem xét lại thủy điện nhỏ thiếu dung tích phòng lũ, quy hoạch lại khu dân cư theo luồng nước như Nhật và Hàn đã làm.

Thương lắm bà con đã luôn dang tay mỗi khi miền Trung hoạn nạn.
Nhưng đã đến lúc chúng ta dang tay theo cách có nghị lực hơn, để lần sau không còn phải dang tay cứu trợ nữa.

Miền Trung xứng đáng được nâng niu bằng khoa học và trí tuệ.
Không chỉ bằng sự thương xót và những thùng mì gói năm này qua năm khác.


 
Oc cho tfs công nhận sủa hăng ghê bãi cứt nào cũng có dấu răng của nó. Thằng nào thay trời hành đạo cho nó vài đấm coi :vozvn (19):
tức thì hại thân thôi, cứ blok nó và chia sẻ bài viết ngu kêu gọi mọi người cùng block

với bọn thích đạo lý rồi sống như... thì block rồi thả "haha" thôi chứ tức, comment ko giải quyết được gì đâu.
 
THỜ Ơ

Từ khi tôi trở về nước tới nay đã hơn 20 năm.
Không năm nào tôi không nghe bà con kêu gọi cứu trợ miền Trung.
Năm nào cũng Iũ.
Năm nào cũng ngập.
Năm nào cũng cảnh nhà cửa cuốn trôi, người dân mất mát, và cả nước lại gom tiền gom mì gói để gửi ra.

Nhưng năm nay... thật sự quá kinh khủng.
Hàng trăm người chết và mất tích, hàng trăm nghìn căn nhà bị ngập, và hàng triệu gia súc gia cầm trôi theo dòng nước, những tài sản mà bà con chắt chiu cả năm, chỉ trong vài giờ đã mất sạch.

Và cũng tới lúc chúng ta cần nói thẳng với nhau một điều:
Nếu một chuyện cứ lặp lại hoài, mà mình vẫn tiếp tục xử lý y như cũ... thì đó không phải là lòng tốt nữa, mà là sự thờ ơ tập thể.

Cứu trợ là cần.
Nhưng cứu trợ không giải quyết được gốc rễ.
Miền Trung không cần thêm thùng mì.
Miền Trung cần thay đổi cách chúng ta đối xử với vùng đất này.

Những năm qua, tôi quan sát và tìm hiểu, thấy có bốn thứ thay đổi lớn. Những điều dưới đây nhiều chuyên gia đã chia sẽ rồi, nhưng thêm một giọng nói, thêm một người hưởng ứng, là thêm một cơ hội để mọi thứ được nhìn lại.

Rừng mất.
Miền Trung - Tây Nguyên mất khoảng 25.000 ha rừng tự nhiên mỗi năm. Rừng bị thay bằng rừng kinh tế rễ nông. Nước không giữ lại được, mưa xuống là tràn thẳng xuống hạ du.

Thủy điện nhỏ dày đặc.
Hàng trăm thủy điện nhỏ với hồ chứa quá bé, không có khả năng cắt lũ. Mưa lớn một cái là hồ đầy ngay.
Không xả thì vỡ đập. Xả thì hạ lưu, vốn đã ngập vì mưa, càng ngập nặng hơn.

Quy hoạch thờ ơ.
Nhiều khu dân cư xây ngay trên vùng trũng cổ, nơi tổ tiên xưa chưa bao giờ dám dựng nhà. Sông bị bóp lại, kênh bị lấp, đồi bị xẻ, và bê tông hóa làm nước không còn đường thoát.

Địa khí miền Trung vốn mong manh.
Dải đất hẹp, dựa núi, đối biển. Lại là vùng đất Champa xưa, nơi mang ký ức hàng nghìn năm chiến tranh, mất mát, biến động. Khi phá rừng, đổi dòng chảy... vùng đất này phản ứng mạnh như bị kích vào vết thương chưa được chữa lành. Đó là quy luật tự nhiên cộng hưởng với lịch sử.

Vì vậy, mỗi năm trời mưa thì miền Trung không chỉ chịu thiên nhiên...mà còn chịu mọi tích lũy thờ ơ của chúng ta.
Xin được nói thẳng:
Cứu trợ là tình thương.
Nhưng giải pháp mới là trí tuệ.

Nền văn hóa trưởng thành không để nỗi đau lặp lại suốt nửa thế kỷ mà vẫn xử lý bằng đúng một công thức cũ. Chúng ta dư sức chấm dứt cảnh "mỗi năm cứu miền Trung" với những biện pháp như: khôi phục rừng tự nhiên, xem xét lại thủy điện nhỏ thiếu dung tích phòng lũ, quy hoạch lại khu dân cư theo luồng nước như Nhật và Hàn đã làm.

Thương lắm bà con đã luôn dang tay mỗi khi miền Trung hoạn nạn.
Nhưng đã đến lúc chúng ta dang tay theo cách có nghị lực hơn, để lần sau không còn phải dang tay cứu trợ nữa.

Miền Trung xứng đáng được nâng niu bằng khoa học và trí tuệ.
Không chỉ bằng sự thương xót và những thùng mì gói năm này qua năm khác.


Hàng trăm nghìn căn nhà bị sập. Mỗi nhà 1 người chết thôi là trăm nghìn người chết rồi còn gì.

Con số 3 nghìn là con số vớ vẩn.
 
Oc cho tfs công nhận sủa hăng ghê bãi cứt nào cũng có dấu răng của nó. Thằng nào thay trời hành đạo cho nó vài đấm coi :vozvn (19):
thằng này mấy bữa nay nó chạy khắp các trang bất đồng 9 kiến rồi spam nhảm Lồn bị chửi quá trời, chứng tỏ tụi + sản đang bị khủng hoảng truyền thông đợt này, tụi nghệ sĩ liệu hồn chứ không nó bắt làm dê thế tội y như vụ "đất rừng phương nam", vụ đó dân đang chửi tụi chánh quyền phá 600ha rừng để xây cái hồ chứa mã mẹ tụi nó, đùng cái 3 ngày sau truyền thông quay sang chửi thằng trấn thành đóng phim đất rừng phương nam, dù phim đó nó đóng có 3p là hết vai rồi , mà nó còn đéo phải đạo diễn nữa chứ:vozvn (19):
 
THỜ Ơ

Từ khi tôi trở về nước tới nay đã hơn 20 năm.
Không năm nào tôi không nghe bà con kêu gọi cứu trợ miền Trung.
Năm nào cũng Iũ.
Năm nào cũng ngập.
Năm nào cũng cảnh nhà cửa cuốn trôi, người dân mất mát, và cả nước lại gom tiền gom mì gói để gửi ra.

Nhưng năm nay... thật sự quá kinh khủng.
Hàng trăm người chết và mất tích, hàng trăm nghìn căn nhà bị ngập, và hàng triệu gia súc gia cầm trôi theo dòng nước, những tài sản mà bà con chắt chiu cả năm, chỉ trong vài giờ đã mất sạch.

Và cũng tới lúc chúng ta cần nói thẳng với nhau một điều:
Nếu một chuyện cứ lặp lại hoài, mà mình vẫn tiếp tục xử lý y như cũ... thì đó không phải là lòng tốt nữa, mà là sự thờ ơ tập thể.

Cứu trợ là cần.
Nhưng cứu trợ không giải quyết được gốc rễ.
Miền Trung không cần thêm thùng mì.
Miền Trung cần thay đổi cách chúng ta đối xử với vùng đất này.

Những năm qua, tôi quan sát và tìm hiểu, thấy có bốn thứ thay đổi lớn. Những điều dưới đây nhiều chuyên gia đã chia sẽ rồi, nhưng thêm một giọng nói, thêm một người hưởng ứng, là thêm một cơ hội để mọi thứ được nhìn lại.

Rừng mất.
Miền Trung - Tây Nguyên mất khoảng 25.000 ha rừng tự nhiên mỗi năm. Rừng bị thay bằng rừng kinh tế rễ nông. Nước không giữ lại được, mưa xuống là tràn thẳng xuống hạ du.

Thủy điện nhỏ dày đặc.
Hàng trăm thủy điện nhỏ với hồ chứa quá bé, không có khả năng cắt lũ. Mưa lớn một cái là hồ đầy ngay.
Không xả thì vỡ đập. Xả thì hạ lưu, vốn đã ngập vì mưa, càng ngập nặng hơn.

Quy hoạch thờ ơ.
Nhiều khu dân cư xây ngay trên vùng trũng cổ, nơi tổ tiên xưa chưa bao giờ dám dựng nhà. Sông bị bóp lại, kênh bị lấp, đồi bị xẻ, và bê tông hóa làm nước không còn đường thoát.

Địa khí miền Trung vốn mong manh.
Dải đất hẹp, dựa núi, đối biển. Lại là vùng đất Champa xưa, nơi mang ký ức hàng nghìn năm chiến tranh, mất mát, biến động. Khi phá rừng, đổi dòng chảy... vùng đất này phản ứng mạnh như bị kích vào vết thương chưa được chữa lành. Đó là quy luật tự nhiên cộng hưởng với lịch sử.

Vì vậy, mỗi năm trời mưa thì miền Trung không chỉ chịu thiên nhiên...mà còn chịu mọi tích lũy thờ ơ của chúng ta.
Xin được nói thẳng:
Cứu trợ là tình thương.
Nhưng giải pháp mới là trí tuệ.

Nền văn hóa trưởng thành không để nỗi đau lặp lại suốt nửa thế kỷ mà vẫn xử lý bằng đúng một công thức cũ. Chúng ta dư sức chấm dứt cảnh "mỗi năm cứu miền Trung" với những biện pháp như: khôi phục rừng tự nhiên, xem xét lại thủy điện nhỏ thiếu dung tích phòng lũ, quy hoạch lại khu dân cư theo luồng nước như Nhật và Hàn đã làm.

Thương lắm bà con đã luôn dang tay mỗi khi miền Trung hoạn nạn.
Nhưng đã đến lúc chúng ta dang tay theo cách có nghị lực hơn, để lần sau không còn phải dang tay cứu trợ nữa.

Miền Trung xứng đáng được nâng niu bằng khoa học và trí tuệ.
Không chỉ bằng sự thương xót và những thùng mì gói năm này qua năm khác.



- Khôi phục lại rừng khó và tốn kém gấp bội lần việc phá rừng làm ra cái thủy điện => Chuyện không tưởng. Làm đéo gì nhà nước chịu bỏ tiền ra làm cái này?
- Chuyển dân vùng bị ngập đi nơi khác => Số lượng người lớn quá, chuyển đi đâu bây giờ? Bất khả thi luôn.

Đéo có giải pháp gì khả thi cả. Giờ chỉ có cách là giao cho 1 cơ quan nhà nước nào chịu trách nhiệm quản lý việc xả lũ tất cả các thủy điện, và thông báo đến dân. Để hạn chế bớt thôi chết người như đợt này thôi. chứ lụt thì vẫn lụt thôi nếu gặp mưa lũ lớn.
 
xã hội đảo điên thay vì tìm giải pháp giờ lại có cái nghề đi def cho thiên tai và nhân tai, dm thăng ti phò này nó mới thể hiện trúy tuệ bò xong đấy, nó biên 1 bài văn lấy nền tảng là học sinh giỏi địa lý cấp 3 của nó ra khè, cố chứng minh nước ngầm nước đập từ khánh hòa phú yên đang điều tiết ngược lên Lâm Đồng Đăk Lak, clm má nó nước ngầm vượt độ cao 2000m từ khánh hòa điều tiết ngược lên cao nguyên:haha:
"mày thấy nước này nước kia cũng bị như mình ko mà khóc lóc cl gì ko thích thì cút ra nước ngoài mà sống, dm thứ dân duồn phản động truke canh me thiên tai ngoi lên đâm tổ quốc chọc đồng bào" :ah:
Chuẩn ý tao nhiều khi có những cái không đúng người ta góp ý để mong sửa sai phát triển tốt hiến thì tụi nó chụp mũ, quy chụp văn vở bla bla các thứ toàn sáo rỗng. Đúng là bọn ngu đéo bao giờ độ được, mà thằng TFS bữa giờ thấy có page thông não Bodo nổi lên đập nó cũng dữ lắm
:))
 
Súc vật Tifosi vô định hướng bị chưởi quá nó xoá, xong lấy bot vô cmt tiếp văn y chang

Phản biện: Thế chuyên môn của thằng tifosi mày là gì mà mày phản biện tao? Mày đã tập trung chuyên môn của mày chưa?
Chủ tịch: Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra giám sát
Tifosi: Dân biết con cặc gì mà bàn => ỉa vào mõm chủ tịch
 

Có thể bạn quan tâm

Top