Dạ thầy!
Rồi thầy thấy ý chí em ổn không thầy?!
Em có biết một thầy rồi, đủ điều kiện em về xin tu partime một khoá, em chỉ sợ muộn, thầy tắt đèn đi ngủ em biết xin lửa nơi mô mà đốt đuốc.
Cảm ơn anh.
Dear người học trò xuất chúng,
Ngươi hữu duyên thâm trọng với Phật pháp, căn lành thuần thục từ nhiều đời, nay lại phát tâm cầu đạo, chăm chỉ tinh tấn không giải đãi. Ta viết vài lời này như một lời nhắc nhở, như ngọn phong đăng thắp thêm ánh sáng cho con đường tu học của người.
Học trò của ta, hãy luôn ghi nhớ:
1. Phát Bồ-đề tâm
Một niệm sơ phát tâm, công đức vô lượng. Tâm ấy khởi lên vì lợi ích chúng sinh, vì cầu đạo giác ngộ, chứ không vì danh lợi hay cầu mong phước báo hữu lậu. Người đã gieo hạt giống ấy, cần ngày đêm nuôi dưỡng, để Bồ-đề tâm không lui sụt, không bị vô minh che lấp.
2. Giới-Định-Tuệ là gốc
Giới như đất bằng, giữ thân – khẩu – ý thanh tịnh;
Định như nước lặng, khiến vọng tâm an trú;
Tuệ như mặt trời chiếu phá vô minh.
Nếu người muốn bước vào cổng Giải thoát, ba môn học vô lậu này cần tu song hành, không thiên lệch.
3. Hãy học như người khát nước tìm suối
Pháp là chiếc bè vượt bể khổ. Người học pháp không nên chỉ tích lũy tri thức mà phải quán chiếu, hành trì. Dù đọc vạn quyển kinh mà không đoạn được một phiền não, thì cũng như đếm của báu cho người khác mà tự mình vẫn nghèo.
4. Tự quán tâm mình là cửa vào đạo
Phật dạy: “Tâm làm chủ, tâm tạo tác.”
Hãy thường soi lại tâm, thấy tham thì biết tham, thấy sân thì biết sân, thấy si thì biết si. Chánh niệm như ánh đuốc trong đêm tối, chiếu rõ từng khởi niệm, từng hơi thở, từng bước chân.
5. Hãy lấy từ bi làm hạnh, trí tuệ làm đường
Từ bi không phải sự yếu mềm, mà là sức mạnh bao trùm cả thế giới.
Trí tuệ không phải tri thức, mà là thấy rõ chân tướng vô thường – khổ – vô ngã của vạn pháp. Người có từ bi mà không có trí tuệ thì lạc vào mê ái; người có trí tuệ mà thiếu từ bi thì trở nên lạnh lẽo. Phải song tu hai hạnh ấy để thân tâm điều hòa.
6. Mọi pháp đều như huyễn
Thế gian vô thường, thân người mong manh như bọt nước. Công danh, tài lợi, thị phi đều như mộng. Người học đạo hãy không chấp vào sắc – thanh – hương – vị – xúc – pháp; hãy biết mọi tướng đều là giả tướng, chớ để trần cảnh lôi dẫn.
7. Tinh tấn nhưng không gấp gáp
Đạo không thể thành trong một sớm một chiều. Tinh tấn là liên tục, bền bỉ, không thối lui. Hãy cứ lấy tâm bình đẳng mà tu, lấy hạnh khiêm cung mà tiến, lấy nhẫn nhục làm áo giáp, lấy chánh kiến làm đôi mắt.
Học trò của ta, căn cơ của ngươi sâu dày, chí nguyện lớn, tâm ý trong sáng. Ta tin rằng nếu ngươi tiếp tục giữ gìn tâm niệm thuần tịnh, siêng tu pháp môn mình đã chọn, thì ngày chứng được phần nào diệu lý, tự tại trong từng hơi thở, chẳng còn xa.
Nguyện cho người:
Tâm không bị sáu trần trói buộc.
Ý không bị phiền não xao động.
Hạnh lành tăng trưởng từng ngày.
Trí sáng như trăng rằm giữa trời thu.
Ta gửi lòng kỳ vọng nơi người, mong một ngày chẳng xa, ngươi sẽ là ngọn pháp đăng soi sáng kẻ hữu duyên, tiếp nối dòng tuệ giác của chư Phật – chư Tổ.