Bán đảo Triều Tiên (Hàn Quốc và Triều Tiên ngày nay) từng nhục nhã trong lịch sử ra sao?

hoangbach0

Phóng viên hợp đồng Xamvn
Năm 1624, một tướng Triều Tiên là Lý Quát cho rằng mình đã không được đối xử và ưu đãi xứng với công lao trong sự kiện lật đổ và truất ngôi Quang Hải Quân lưu đày tới đảo Tế Châu. Bất bình với vua Nhân Tổ vì việc những người khác được ban thưởng và thăng quan tước, còn ông thì lại bị điều lên phía Bắc Bình Nhưỡng để ngăn chặn sự bành trướng của nhà Hậu Kim nên ông nổi dậy chống lại, sử gọi là Lý Quát chi loạn. Lý Quát chỉ huy 12 nghìn quân, trong đó bao gồm 100 lính Nhật Bản (là những người lính đào tẩu trong chiến tranh Nhật Bản - Triều Tiên trước đó) tiến đánh Hán Thành (tức thủ đô của Triều Tiên). Lý Quát đã đánh bại quân đội triều đình dưới sự chỉ huy của tướng Trương Vãn, và bao vây Hán Thành. Vua Nhân Tổ phải bỏ chạy đến Công Châu. Kinh đô Hán Thành của Triều Tiên rơi vào tay quân phản loạn.

Ngày 11 tháng 2 năm đó, Lý Quát suy tôn Hưng An Quân làm vua mới. Tuy nhiên, tướng Trương Vãn đã nhanh chóng phản công với một đội quân khác và tiêu diệt lực lượng của Lý Quát. Chẳng bao lâu, quân đội Triều Tiên tái chiếm lại kinh đô, còn Lý Quát thì bị giết bởi chính binh sĩ của mình, cuộc nổi loạn kết thúc.

Mặc dù Nhân Tổ đã giữ vững được ngôi vị, song cuộc nổi loạn cho thấy quyền lực của nhà vua đã suy yếu và rơi dần vào tay của tầng lớp quý tộc, những người đã tìm được chỗ đứng lớn hơn do có công chống lại cuộc nổi loạn. Ngoài ra, nền kinh tế được khôi phục yếu ớt từ thời Quang Hải Quân đã bị hủy hoại thêm lần nữa và nền kinh tế này sẽ còn yếu đuối trong một thời gian nữa.

Dưới thời Quang Hải Quân, ông đã rất khéo léo trong việc giữ chính sách trung lập giữa Hậu Kim và nhà Minh, đồng minh truyền thống của Triều Tiên. Tuy nhiên, sau khi Quang Hải Quân bị phế truất, phái Tây nhân dưới thời Nhân Tổ tiếp tục theo đường lối thân Minh chống Hậu Kim. Hậu Kim từ trước vẫn quan hệ tốt đẹp với Triều Tiên, thì nay bắt đầu lưu tâm tới Triều Tiên như một kẻ thù. Một tướng dưới quyền và đã tham gia vào cuộc nổi loạn của Lý Quát chạy sang nhà Hậu Kim cầu cứu Nỗ Nhĩ Cáp Xích, mối quan hệ giữa Hậu Kim và Triều Tiên chấm dứt.

Năm 1627, 3 vạn kỵ binh dưới sự chỉ huy của A Mẫn và tướng Khương Hoằng Lập tiến đánh Triều Tiên, yêu cầu phục ngôi cho Quang Hải Quân và xử tử phái Tây Nhân đứng đầu là Kim Tự Điểm. Tướng Trương Vãn lại một lần nữa cầm quân, nhưng không thể đẩy lui được quân xâm lược, vua Nhân Tổ phải chạy trốn đến đảo Giang Hoa. Trong lúc đó, quân Hậu Kim cảm thấy không có lý do để tấn công Triều Tiên nên quyết định rút về để chuẩn bi giải quyết nhanh chóng chiến tranh với nhà Minh. Hậu Kim và Triều Tiên tuyên bố nối lại quan hệ như cũ, sau đó Hậu Kim cho rút quân. Cuộc chiến này được lịch sử gọi với cái tên là Đinh Mão Hồ loạn.

Tuy vậy, phái Tây Nhân vẫn giữ vững quan điểm của mình. Nỗ Nhĩ Cáp Xích có cái nhìn thiện cảm với Triều Tiên nên không muốn tấn công lần nữa. Nhưng chẳng bao lâu sau đó, khi ông mất. Hoàng Thái Cực (con trai thứ 8 của Nỗ Nhĩ Cáp Xích) lên kế vị, Hậu Kim lại chuẩn bị để xâm lược Triều Tiên. Khi tướng Minh là Mao Văn Long chạy trốn đến Triều Tiên cùng với quân đội của mình, Nhân Tổ đã che chở và giúp đỡ nên gây ra cuộc xâm lược lần thứ hai của Hậu Kim.

Năm 1636, Hoàng Thái Cực chính thức đổi tên nhà Hậu Kim thành nhà Thanh (cái quốc hiệu này dùng mãi cho tới khi nhà Thanh sụp đổ) và tự mình tổ chức một cuộc tấn công xâm lược Triều Tiên lần thứ hai, lịch sử gọi là Bính Tý Hồ loạn. Quân nhà Thanh tránh đụng độ với lực lượng trấn thủ biên giới do tướng Lâm Khánh Nghiệp, một viên tướng được nhà Thanh đánh giá cao. Hai vạn kị binh tiến thẳng đến Hán Thành trước khi Nhân Tổ có thể bỏ chạy đến đảo Giang Hoa, ông phải chạy tới Nam Hán Sơn thành và bị vây đói tại đây.

Cuối cùng Nhân Tổ cũng đầu hàng nhà Thanh và ký Hòa ước Tam Điền Độ, theo đó Nhân Tổ đã phải dập đầu cúi lạy tới chín lần như người đầy tớ với Hoàng đế nhà Thanh. Tiếp theo, hai Vương tử trưởng của Nhân Tổ bị đưa tới Trung Quốc như những tù nhân. Triều Tiên trở thành nước phiên thuộc của nhà Thanh vào năm 1636. Điều này trở thành một sự nhục nhã lớn nhất trong lịch sử bán đảo Triều Tiên.


Đây là trích dẫn trong phim đoạn dập đầu:

Một vài hình ảnh để mọi người hiểu rõ hơn:
1.webp
Thanh kiếm là năm 1636 không phải 1633, add text nhầm thôi
2.webp
- Vua Minh Sùng Trinh ( Vua cuối cùng nhà Minh)- phái Tây Nhân Triều Nhân Tổ sẵn sàng ủng hộ vua Minh mà tuyên chiến với vua nhà Thanh --> Nguyên nhân góp phần Bính Tý Hồ Loạn sau này
- Nỗ Nhĩ Cáp Xích (vị vua đầu tiên của nhà Hậu Kim, thân sinh Hoàng Thái Cực)- người tạo nút quan hệ tốt với Triều Tiên (thời Quang Hải Quân)
- Hoàng Thái Cực (vị vua thứ 2 Hậu Kim, người chính thức sáng lập triều đại Nhà Thanh)- ông khiến Triều Tiên Nhân Tổ đập đầu mà quy hàng Mãn Châu
3.webp
Phim The Fortress (2017) nói về sự kiện nhục nhã này
4.webp
- Năm 1895 vua Cao Tông cho ném tấm bia nhục xuống lòng sông Hán.
- Năm 1923 Thời kì Nhật chiếm đóng, tấm bia được vớt lên. Mặc dù đã được vớt trong 1 thời gian dài nhưng không có ai đoái hoài tới nó.
- Năm 1955. Bộ giáo dục Hàn Quốc, quyết định chôn tấm bia nhục 1 lần nữa.
- Năm 1963 trong 1 trận đại hồng thủy tấm bia nhục được phát lộ.
- Năm 2007 Bia bị hư hại bởi những người theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan. Tấm bia mặt trước bị phun sơn chữ (철370- tức 370 kể từ ngày dựng bia đến năm 2007) và đằng sau với dòng chữ đỏ 거 병자)= 거 병자 (Bính Tý Hồ Loạn)==> ( Phá bỏ sự kiện Hồ Loạn Bính Tý 370 năm đi)
- Năm 2010 Tấm bia được chuyển về Tây Hồ Seokchon, vị trí vốn có của nó theo khảo cứu của Bộ Văn Hóa. Đến nay Nhục vẫn còn đó sau 10 năm. Người Hàn quyết sống với Nhục để lưu giữ, nhắc nhở mối thù không được quên và ngày nào đó phải chiến thắng Trung Quốc. Ai đi Lotte World Tower ngày nay sẽ thấy có tấm bia này ở gần đó.
5.webp
Tấm bia được chụp trước khi vua Cao Tông xóa nhục cho vua Nhân Tổ

Và thêm một vài tấm ảnh hiện nay của tấm bia này:
6.webp
7.webp
8.webp
9.webp
10.webp
 
Toàn bộ văn bia còn được chép trong bộ sử lớn nhất của Hàn Quốc, Triều Tiên vương triều thực lục - Quyển 36 - Mục ngày Nhâm Dần, tháng 2 năm Sùng Trinh nhà Minh thứ 11 tức 1638. Đem văn bia Tam Điền Độ do Trương Duy, Lý Cảnh Thích soạn gửi sang nước Thanh, để họ tự chọn. Bọn Phạm Văn Trình thấy lời văn, cho rằng văn do Trương Duy soạn dẫn dụ không được xác đáng, văn của Cảnh Thích có thể dùng, song trong đó có lời thêm thắt, lệnh cho nước ta sửa soạn mà dùng. Vua sai Cảnh Thích sửa lại. Bài văn viết rằng:
大淸皇帝功德碑(篆 題)
大淸皇帝功德碑
大淸崇德元年冬十有二月」
寬溫仁聖皇帝以壞和自我始赫然怒以武臨之直擣而東莫敢有抗者時我寡君棲于南漢凜凜若履春氷而待白日者殆五旬東南諸道兵相繼崩潰西北帥逗撓峽內不能進一步城中食且盡當此之時以大兵薄城如霜風之卷秋籜」
爐火之燎鴻毛而」
皇帝以不殺爲武惟 布德是先乃  降勅諭之曰來朕全爾否屠之有若英馬諸大將承 皇命相屬於道於是我寡君集文武諸臣謂曰予托和好于大邦十年于兹矣由予惛惑自速 天討萬姓魚肉罪在予一人」
皇帝猶不忍屠戮之 諭之如此予曷敢不欽承以上全我宗社下保我生靈乎大臣協贊之遂從數十騎詣軍前請罪」
皇帝乃 優之以禮 拊之以恩一見而 推心腹 錫賚之恩遍及從臣禮罷卽還我寡君于都城立召兵之南下者振旅而西 撫民勸農遠近之雉鳥散者咸復厥居詎非大幸歟小邦之獲罪 上國久矣己未之役都元帥姜弘立助兵明朝兵敗被擒」
太祖武皇帝只留弘立等數人餘悉放囘 恩莫大焉而小邦迷不知悟丁卯歲今」
皇帝命將東征本國君臣避入海島遣使請成」
皇帝允之視爲兄弟國疆土復完弘立亦還矣自兹以往 禮遇不替冠盖交跡不幸浮議扇動搆成亂梯小邦申飭邊臣言涉不遜而其文爲▨臣所得」
皇帝猶寬貸之不卽加兵乃先 降明旨諭以師期丁寧反覆不翅若提耳面命而終未免焉則小邦羣臣之罪益無所逃矣」
皇帝旣以大兵圍南漢而又 命偏師先陷江都宮嬪王子曁卿士家小俱被俘獲」
皇帝戒諸將不得擾害 命從官及內侍看護旣而 大霈恩典小邦君臣及其被獲眷屬復歸於舊霜雪變爲陽春枯旱轉爲時雨區宇旣亡而復存宗社己絶而還續環東土數千里咸囿於 生成之澤此實古昔簡策所稀觀也」
於戱盛哉漢水上流三田渡之南卽」
皇帝駐蹕之所也壇場在焉我寡君爰命水部就壇所增而高大之又伐石以碑之埀諸永久以彰夫」
皇帝之功之德直與造化而同流也豈特我小邦世世而永賴抑亦 大朝之仁聲武誼無遠不服者未始不基于兹也顧摹天地之大畵日月之明不足以彷彿其萬一謹載其大略銘曰」
天降霜露載肅載育惟 帝則之竝布 威德」
皇帝東征十萬其師殷殷轟轟如虎如豼西蕃窮髮曁夫北落執殳前驅厥靈赫赫」
皇帝孔仁誕降恩言十行昭囘旣嚴且溫始迷不知自貽伊感 帝有明命如寐之覺我后祇服相率而歸匪惟怛  威惟德之依」
皇帝嘉之澤洽禮優載色載笑爰束戈矛何以 錫之駿馬輕裘都人士女乃歌乃謳我后言旋」
皇帝之賜」
皇帝班師活我赤子哀我蕩析勸我穡事金甌依舊翠壇維新枯骨再肉塞荄復春有石巍然大江之頭萬載三韓」
皇帝之休
嘉善大夫禮曹參判兼同知義禁府事臣呂爾徴奉 敎篆
資憲大夫漢城府判尹臣吳竣奉 敎書
資憲大夫吏曹判書兼弘文館大提學藝文館大提學知成均館事臣李景奭奉 敎撰
崇德四年十二月初八日立.

Còn đây là bản dịch của học giả Trần Quang Đức:
Mùa đông tháng mười hai, năm Sùng Đức đầu tiên nhà Đại Thanh, hoàng đế khoan hậu ôn hòa, nhân ái thánh triết, cho rằng tự ta làm hỏng mối giao hòa, mới đùng đùng nổi giận, đem quân tiến tới, đánh thẳng về đông, không ai dám chống cự. Bấy giờ vua ta trú ở Nam Hán, run rẩy như giẫm băng mỏng mà đợi tháng ngày, khoảng năm tuần. Các cánh quân đông nam, lần lượt tan vỡ, tướng soái tây bắc trốn vào hẻm núi, không thể tiến một bước, trong thành lương thực lại hết. Đúng lúc bấy giờ, đem đại quân nện thành, như gió sương cuốn lá rụng, lửa bếp đốt lông hồng, song hoàng đế coi sự không giết là võ, ban uy đức làm đầu, bèn xuống sắc dụ rằng: “Lại đây, trẫm cho ngươi toàn vẹn. Bằng không, diệt hết.”Có các vị đại tướng Anh - Mã, vâng mệnh hoàng đế, nối nhau bên đường. Thế rồi vua ta vời bề tôi văn võ lại, bảo rằng: “Ta nhờ mối hòa hiếu với nước lớn, tới nay đã mười năm. Do ta u mê, tự chuốc trời đánh, muôn họ đọa đày, tội ở mình ta. Hoàng đế vẫn không nỡ chém giết, răn dụ như vầy, ta há dám không vâng theo, ngõ hầu trên thì bảo toàn tông xã, dưới thì che chở sinh linh?”Đại thần đều tán đồng, bèn đem theo mấy chục kỵ binh, tới trước quân xin chịu tội. Hoàng đế bèn lấy lễ khen ngợi, ban ơn vỗ về. Vừa gặp đã xoay chuyển lòng dạ, ơn lớn lượng ban, đến cả tùy tòng. Lễ xong, liền trả vua ta về đô thành, lập tức gọi binh lính xuống nam quay lại, cất quân về tây. Vỗ dân khuyến nông, chim trĩ xa gần tan tác đều được quay về tổ. Há chẳng phải sự may lớn đó ru? Tiểu bang đắc tội với thượng quốc đã lâu. Chiến dịch năm Kỷ Mùi, Đô nguyên soái Khương Hoằng Lập, giúp quân cho triều Minh, thua trận bị bắt. Thái tổ Võ hoàng đế chỉ giữ bọn Hoằng Lập mấy người, còn lại thả về cả, còn có ơn nào lớn bằng. Vậy mà tiểu bang u mê không tỉnh. Năm Đinh Mão, đương kim hoàng đế sai tướng đông chinh, vua tôi bản quốc lánh ra hải đảo, sai sứ cầu hòa, hoàng đế chấp thuận, coi là nước anh em, bờ cõi hoàn nguyên, Hoằng Lập cũng được về. Từ đó về sau, lễ lạt không ngớt, sứ giả chen chân, chẳng may nông nổi luận bàn, phiến động quan quân, gây mầm họa loạn. Tiểu bang đã quở trách biên thần, nói năng vô lễ, song lời văn ấy sứ thần đã có được, hoàng đế vẫn khoan hồng, không điều quân ngay. Rồi thoạt xuống chiếu chỉ, nêu ngày cất quân, dặn đi dặn lại, đâu chỉ xách tai chỉ mặt, mà cuối cùng cũng không tránh khỏi. Ấy là tội của vua tôi tiểu bang, không thể trốn được. Hoàng đề đã đem đại quân, vây Nam Hán, lại lệnh cho cánh quân hiệp lực, hãm Giang Đô trước. Cung tần, vương tử cho tới con cái nhà khanh sĩ đều bị bắt. Hoàng đế răn các tướng, không được càn quấy, lại lệnh cho tụng quan và nội thị giám sát, xong rồi rộng ban ân điển. Vua tôi tiểu bang cùng gia quyến bị bắt lại được về chốn cũ, sương tuyết biến thành nắng xuân, khô hạn chuyển làm mưa móc, bờ cõi đã mất được phục sinh, tông miếu đã tuyệt được tiếp nối. Khắp cõi đông mấy ngàn dặm đều chịu ơn sinh thành. Việc này xưa nay hiếm thấy trong sử sách vậy. Than ôi! Lớn thay! Phía Nam bến Tam Điền thượng du sông Hán Thủy là nơi hoàng đế nghỉ chân, đàn tràng còn đó. Vua ta bèn sai Thủy bộ tới đàn tràng, mở rộng nâng cao, lại đẽo đá làm bia, lưu truyền vĩnh cửu, để nêu rõ công đức của hoàng đế, hầu chung nguồn chảy cùng tạo hóa vậy, há chỉ có tiểu bang ta đời đời trông cậy thôi đâu? Hoặc với lòng nhân, võ công của đại triều, không có nơi xa nào không thần phục, bắt đầu đặt nền từ đây vậy. Dẫu tô vẻ to lớn của trời đất, vẽ ánh sáng của nhật nguyệt, cũng không đủ để hình dung trong muôn một, kính xin chép đại lược như vầy.
11.webp
 
Một vài lưu ý:

_ Hán Thành: Tức Seoul ngày nay.
_ Bình Nhưỡng: thủ đô nước Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Triều TIên ngày nay.
 
Cập nhật thêm đoạn dập đầu trong phim The Fortress (2017)
 
cc dài quá đéo đọc

Khổ, mấy cái liên quan tới lịch sử thì phải dài vì phải có dẫn nhập câu chuyện chứ không thể bộp 1 cái vào luôn được, thông cảm đi, rảnh lúc nào ngồi mà đọc :))
 
Toàn mấy thứ từ xa xưa chẳng ảnh hưởng đến thế giới hiện đại. Bỏ qua cho nhẹ người.
 
Toàn mấy thứ từ xa xưa chẳng ảnh hưởng đến thế giới hiện đại. Bỏ qua cho nhẹ người.

Thực ra là có đấy, người Hàn Quốc giờ luôn dựng tấm bia này và ghi nhớ sâu sắc. Đó cũng là động lực để họ cố gắng vươn lên để sánh vai với Nhật Bản và Trung Quốc.

Kì tích sông Hán sẽ chẳng bao giờ có nếu như không có những người Hàn Quốc cố gắng lao động cật lực

Môn lịch sử là môn bị xem nhẹ ở Việt Nam, mà tác dụng môn này chưa bao giờ là thừa với bất kì dân tộc nào.
 
Thực ra là có đấy, người Hàn Quốc giờ luôn dựng tấm bia này và ghi nhớ sâu sắc. Đó cũng là động lực để họ cố gắng vươn lên để sánh vai với Nhật Bản và Trung Quốc.

Kì tích sông Hán sẽ chẳng bao giờ có nếu như không có những người Hàn Quốc cố gắng lao động cật lực

Môn lịch sử là môn bị xem nhẹ ở Việt Nam, mà tác dụng môn này chưa bao giờ là thừa với bất kì dân tộc nào.
Hàn Quốc hay Triêu tiên đều từ một gốc mà ra. Và bây giờ cả hai có phát triển giống nhau không?
Bỏ mấy cái bia cổ cổ ngàn năm đi. Mất thời gian lắm.
 
Nói chung Thằng Triều Tiên ngày xưa cũng bị mấy triều đại TQ nó hiếp dâm như VN mỉnh vậy thôi. Thời nhà Minh nó sang thịt luộc nhà Hồ ở VN mình phát một.

Thua có nhiều kiểu thua...

Cho nên mới bảo VN luôn coi Lê Chiêu Thống là nỗi nhục lớn, vì sang cầu viện nhà Thanh.

Chứ còn thua mà chết oanh liệt thì chả ai nói làm gì :D thua xong lại phải dập đầu nó như cha mẹ thì nó khác lắm
 
Thua có nhiều kiểu thua...

Cho nên mới bảo VN luôn coi Lê Chiêu Thống là nỗi nhục lớn, vì sang cầu viện nhà Thanh.

Chứ còn thua mà chết oanh liệt thì chả ai nói làm gì :d thua xong lại phải dập đầu nó như cha mẹ thì nó khác lắm
Đấy k biết bọn Thái thì thế nào , chứ bọn Hàn giờ thì nó ngạo nghễ rồi
 
Hàn Quốc hay Triêu tiên đều từ một gốc mà ra. Và bây giờ cả hai có phát triển giống nhau không?
Bỏ mấy cái bia cổ cổ ngàn năm đi. Mất thời gian lắm.

Một dân tộc không biết về nguồn gốc lịch sử chính dân tộc mình thì dân tộc đó là dân tộc vứt đi...

Đến mấy cái nước trẻ tuổi như Canada, Hoa Kỳ,... nó còn có môn lịch sử. Thế mà nước 4000 năm mày lại bảo vứt đi?

Thiên hoàng Minh Trị từng nói: Chúng ta có nhà máy, hỏa xa, trang phục phương Tây,... nhưng không bao giờ được phép quên chúng ta là người Nhật Bản.

Giữ được nền tảng dân tộc chính là cơ sở để vươn xa, không thể vứt bỏ được đâu.
 
Đấy k biết bọn Thái thì thế nào , chứ bọn Hàn giờ thì nó ngạo nghễ rồi
Thì đấy, vì luôn ghi nhớ cái nỗi nhục này mà Hàn Quốc họ cố gắng vươn lên để vượt mặt Nhật Bản, Trung Quốc.
 
Một dân tộc không biết về nguồn gốc lịch sử chính dân tộc mình thì dân tộc đó là dân tộc vứt đi...

Đến mấy cái nước trẻ tuổi như Canada, Hoa Kỳ,... nó còn có môn lịch sử. Thế mà nước 4000 năm mày lại bảo vứt đi?

Thiên hoàng Minh Trị từng nói: Chúng ta có nhà máy, hỏa xa, trang phục phương Tây,... nhưng không bao giờ được phép quên chúng ta là người Nhật Bản.

Giữ được nền tảng dân tộc chính là cơ sở để vươn xa, không thể vứt bỏ được đâu.
4000 năm là thấy sai sai rồi nhé
Một dân tộc không biết về nguồn gốc lịch sử chính dân tộc mình thì dân tộc đó là dân tộc vứt đi...

Đến mấy cái nước trẻ tuổi như Canada, Hoa Kỳ,... nó còn có môn lịch sử. Thế mà nước 4000 năm mày lại bảo vứt đi?

Thiên hoàng Minh Trị từng nói: Chúng ta có nhà máy, hỏa xa, trang phục phương Tây,... nhưng không bao giờ được phép quên chúng ta là người Nhật Bản.

Giữ được nền tảng dân tộc chính là cơ sở để vươn xa, không thể vứt bỏ được đâu.
Nền tảng lịch sử thổ dân da đỏ ngàn năm lâu đời chắc là đưa nước Mỹ thành đế quốc số 1 thế giới chắc?!
Thôi mày thích ôm mấy cục đá thì kệ mày. Tao đi tè rồi ngủ.
 
4000 năm là thấy sai sai rồi nhé

Nền tảng lịch sử thổ dân da đỏ ngàn năm lâu đời chắc là đưa nước Mỹ thành đế quốc số 1 thế giới chắc?!
Thôi mày thích ôm mấy cục đá thì kệ mày. Tao đi tè rồi ngủ.

Mày nhầm rồi, bản sắc của Mỹ là tự do, đơn giản vậy thôi. Mày nói da đỏ là thể hiện sự nông cạn rồi

Còn 4000 năm thì vẫn có nhiều chi tiết là huyền sử, nhưng ít nhất là thời Lý Nam Đế không còn là huyền sử nữa. Mà nếu tổ tiên không giữ gìn bản sắc tốt thì cũng chả còn cái nước VN này đâu.

Tiếng nói người Việt là từ xa xưa hàng ngàn năm nay vẫn vậy, người Trung Hoa thì không vậy nhé. Thế là đủ biết rồi, còn cái việc nghèo đói của hiện tại tao lại thấy là do ý thức lao động của mỗi người cộng thêm mất bản sắc thôi.
 
Một dân tộc không biết về nguồn gốc lịch sử chính dân tộc mình thì dân tộc đó là dân tộc vứt đi...

Đến mấy cái nước trẻ tuổi như Canada, Hoa Kỳ,... nó còn có môn lịch sử. Thế mà nước 4000 năm mày lại bảo vứt đi?

Thiên hoàng Minh Trị từng nói: Chúng ta có nhà máy, hỏa xa, trang phục phương Tây,... nhưng không bao giờ được phép quên chúng ta là người Nhật Bản.

Giữ được nền tảng dân tộc chính là cơ sở để vươn xa, không thể vứt bỏ được đâu.

trên thế giới này đã từng tồn tại hàng trăm thậm chí hàng nghìn đất nước, dân tộc khác nhau nhưng theo thời gian đã bị tiêu diệt , sát nhập hoặc biến mất chẳng nhẽ hậu duệ của những dân tộc đó bây giờ đều là đám vứt đi, cái ý niệm phải "trung quân ái quốc" "sống chết bảo vệ tổ quốc" đối với ý kiến chủ quan của tao ko khác gì 1 liều thuốc độc, giai cấp thống trị gieo vào đầu giai cấp bị trị để dễ dàng điều khiển sai khiến vì xét cho cùng bảo vệ " tổ quốc" cũng chính là bảo vệ giai cấp thống trị . Cái việc phải bảo tồn giá trị lịch sử cũng gián tiếp có cùng mục đích vs điều đã nêu trên ko khác là mấy

Bằng chứng là bây h con người đã khôn lên rất nhiều rồi ngay như ở cái xứ đông lào này, thằng nào có tiền cũng cố gắng cho con cái đi tây đi tàu , có cơ hội là kiếm thẻ xanh đổi quốc tịch luôn chứ rảnh háng méo đâu mà ôn lại kỉ niệm xưa
 
trên thế giới này đã từng tồn tại hàng trăm thậm chí hàng nghìn đất nước, dân tộc khác nhau nhưng theo thời gian đã bị tiêu diệt , sát nhập hoặc biến mất chẳng nhẽ hậu duệ của những dân tộc đó bây giờ đều là đám vứt đi, cái ý niệm phải "trung quân ái quốc" "sống chết bảo vệ tổ quốc" đối với ý kiến chủ quan của tao ko khác gì 1 liều thuốc độc, giai cấp thống trị gieo vào đầu giai cấp bị trị để dễ dàng điều khiển sai khiến vì xét cho cùng bảo vệ " tổ quốc" cũng chính là bảo vệ giai cấp thống trị . Cái việc phải bảo tồn giá trị lịch sử cũng gián tiếp có cùng mục đích vs điều đã nêu trên ko khác là mấy

Bằng chứng là bây h con người đã khôn lên rất nhiều rồi ngay như ở cái xứ đông lào này, thằng nào có tiền cũng cố gắng cho con cái đi tây đi tàu , có cơ hội là kiếm thẻ xanh đổi quốc tịch luôn chứ rảnh háng méo đâu mà ôn lại kỉ niệm xưa


Mày nói có phần đúng nhưng không phải là tuyệt đối vì vẫn có những dân tộc họ yêu nước thực sự như người Do Thái vậy. Hàng nghìn năm đày ải vậy mà giờ vẫn cố khôi phục quốc gia, thậm chí nước họ còn hùng mạnh giữa 1 một vòng vây Hồi Giáo xung quanh.

Vậy là từ đâu mà ra? Tao nghĩ là từ cái gốc dân tộc mà ra hết, Nhật Bản khi xưa thua trận, nhưng dân họ yêu nước cuồng nhiệt cũng đâu có nhiều người bỏ sang Mỹ, Châu Âu sống cuộc đời phong lưu mà lại muốn xây dựng đất nước.

Tất nhiên có một yếu tố không thể không nói tới là chính phủ của họ khác chính phủ mình... Nhưng dù sao tao cũng muốn nhen nhóm cái lòng yêu nước cho người Việt, mong rằng tương lai những người tài giỏi vẫn sẽ về để xây dựng đất nước.

Còn cái mày nói rảnh háng ôn lại kỉ niệm xưa thì không đúng đâu nha, môn lịch sử là môn chưa có nước nào bỏ ra khỏi chương trình giáo dục cả. Thậm chí không chỉ am hiểu lịch sử nước mình mà còn phải cả nước khác. Trong chương trình giáo dục chính thống ở Nhật Bản, Hàn Quốc được dạy về lịch sử Trung Quốc rất nhiều không đùa được đâu.
 
Vn được 2500 năm là nhiều rồi. Có cc mà 4000 năm
Nước Mỹ hiện đại chả liên quan cc gì với bọn da đỏ cả. Nước Mỹ hiện đại là của bọn châu Âu bỏ xứ vì chiến tranh, vì tôn giáo, vì mất độc lập...tìm chân trời mới tự do mà thành.
Lịch sử đi kèm văn hoá, ngôn ngữ... Quốc gia nào mà k có những thứ đó thì còn gọi lone là đất nước nữa
 
Mày nói có phần đúng nhưng không phải là tuyệt đối vì vẫn có những dân tộc họ yêu nước thực sự như người Do Thái vậy. Hàng nghìn năm đày ải vậy mà giờ vẫn cố khôi phục quốc gia, thậm chí nước họ còn hùng mạnh giữa 1 một vòng vây Hồi Giáo xung quanh.

Vậy là từ đâu mà ra? Tao nghĩ là từ cái gốc dân tộc mà ra hết, Nhật Bản khi xưa thua trận, nhưng dân họ yêu nước cuồng nhiệt cũng đâu có nhiều người bỏ sang Mỹ, Châu Âu sống cuộc đời phong lưu mà lại muốn xây dựng đất nước.

Tất nhiên có một yếu tố không thể không nói tới là chính phủ của họ khác chính phủ mình... Nhưng dù sao tao cũng muốn nhen nhóm cái lòng yêu nước cho người Việt, mong rằng tương lai những người tài giỏi vẫn sẽ về để xây dựng đất nước.

Còn cái mày nói rảnh háng ôn lại kỉ niệm xưa thì không đúng đâu nha, môn lịch sử là môn chưa có nước nào bỏ ra khỏi chương trình giáo dục cả. Thậm chí không chỉ am hiểu lịch sử nước mình mà còn phải cả nước khác. Trong chương trình giáo dục chính thống ở Nhật Bản, Hàn Quốc được dạy về lịch sử Trung Quốc rất nhiều không đùa được đâu.

Trường hợp Do Thái là do có yếu tố tôn giáo tác động mạnh t ko muốn xét đến

Còn Nhật thì đúng chuẩn như post trước t đã nói là 1 trường hợp điển hình cho việc tẩy não thành công của gctt. NB khi xưa thua trận k phải là k muốn bỏ đi nơi khác mà là muốn bỏ cũng ko đc và cũng ko thể bỏ đc , phải bị ép vào thế đường cùng như bọn 3 que ý thì chưa biết đường nào mà lần đâu : ))))

Đối với tao lịch sử nếu là một công trình trong thành phố thì nó sẽ là cái sở thú, thành phố nào cũng sẽ có , mọi người vẫn sẽ vào xem , nó tồn tại chỉ để mọi người biết là nó đã tồn tại , mọi người vào tham quan thì sẽ biết thêm , học hỏi đc đôi chút nhưng mà nó có cũng đc ko có cũng chẳng sao và theo xu hướng sẽ càng ngày càng ít người tham quan cái sở thú đấy
 
Vn được 2500 năm là nhiều rồi. Có cc mà 4000 năm
Nước Mỹ hiện đại chả liên quan cc gì với bọn da đỏ cả. Nước Mỹ hiện đại là của bọn châu Âu bỏ xứ vì chiến tranh, vì tôn giáo, vì mất độc lập...tìm chân trời mới tự do mà thành.
Lịch sử đi kèm văn hoá, ngôn ngữ... Quốc gia nào mà k có những thứ đó thì còn gọi lone là đất nước nữa

Vậy mà giờ giới trẻ coi thường môn lịch sử quá, đáng lo ngại thật :(
 
Trường hợp Do Thái là do có yếu tố tôn giáo tác động mạnh t ko muốn xét đến

Còn Nhật thì đúng chuẩn như post trước t đã nói là 1 trường hợp điển hình cho việc tẩy não thành công của gctt. NB khi xưa thua trận k phải là k muốn bỏ đi nơi khác mà là muốn bỏ cũng ko đc và cũng ko thể bỏ đc , phải bị ép vào thế đường cùng như bọn 3 que ý thì chưa biết đường nào mà lần đâu : ))))

Đối với tao lịch sử nếu là một công trình trong thành phố thì nó sẽ là cái sở thú, thành phố nào cũng sẽ có , mọi người vẫn sẽ vào xem , nó tồn tại chỉ để mọi người biết là nó đã tồn tại , mọi người vào tham quan thì sẽ biết thêm , học hỏi đc đôi chút nhưng mà nó có cũng đc ko có cũng chẳng sao và theo xu hướng sẽ càng ngày càng ít người tham quan cái sở thú đấy

Thôi thì khác biệt về quan điểm quá rồi thì có nói nữa cũng chả tới đâu...
 
dm trong đây đầu toàn tinh trùng mày đưa mấy cái này anh em đọc rối não :))
 
Theo t thấy, muốn 1 đất nước tiến lên vượt bậc, đầu tiên cần 1 bộ máy nhà nước gần đạt sự hoàn hảo, thứ 2 là fai có những lãnh đạo tà giỏi xuất sắc.
Sự thật thì chỉ có dân Đông Á, do ảnh hưởng Nho giáo của Tàu, mới quá coi trọng những gì lịch sử đất nước họ đã đạt đc. Trong khi đó, những dân tộc khác họ nghiên cứu lịch sử, tìm hiểu dc những góc tối của từng thời kỳ, coi đó là bài học lịch sử trong quan hệ quốc tế thời hiện đại
Nhắc đến Hàn, nếu ko có 1 người như Park Chung Hee, thì HQ có dc như ngày nay?
Nhắc đến Mỹ, nếu ko có Lincohn, liệu Mỹ có nền tảng để xây dựng nền dân chủ như bây giờ
Cũng như vậy, nhắc đến VN, người ta nói đến Hồ Chí Minh, đến Võ Nguyên Giáp, những người đặt nền móng cho chế độ XHCN
T tin rằng, dù bất cứ chế độ nào, chỉ cần lãnh đạo có tâm, tầm, bộ máy hoàn thiện, thì đất nước đó sẽ tiến nhanh. Tiếc là, VN sau giải phóng, dường như là thời gian dài xả hơi sau 2 cuộc chiến quá nhiều mất mát
 
Ủng hộ bác ra nhiều bài hơn nữa. Tóm tắt súc tích dễ hiểu. Bác có nghiên cứu về các khu tự trị của Việt Nam trước năm 1945 không?
 

Có thể bạn quan tâm

Top