Không nhìn thấy nhưng có các cách khác để nhận biết, còn ma thì chẳng có cách nhận biết buồi nào cả.
Giả sử tao nói rằng ở nhà tao có con rồng lửa, mày đến nơi và đéo thấy con rồng nào, tao chỉ vào góc nhà bảo con rồng ở đấy, mày nhìn đi nhìn lại vẫn đéo thấy, tao bảo là cái này phải có duyên mới được, rồng lửa chứ có phải chó mèo đâu mà ai cũng thấy, sau đó mày lại gần xem có nóng ko, tao bảo là lửa rồng ko phải lửa thường, ko nóng ko lạnh, mày thử thổi khói, tung bột, phun sơn, dùng kính hồng ngoại, chụp điện thoại.v.v. và cũng đéo thấy, vậy mày có tin rằng có con rồng lửa ở đấy thật không, hay nghĩ rằng tao bị điên, tương tự với ma.
Đây không phải là linh hồn nhập gì cả, đơn giản là bà thím mày thuộc loại thần kinh yếu, bị tự kỉ ám thị, nghĩ về ông nhiều quá đến mức nghĩ rằng mình chính là ông thôi, không phải là hồn nhập gì hết.
Còn nếu là ông sư cho nhập thì có lẽ là diễn cùng nhau kiếm tiền, trong mọi trường hợp mày chỉ cần lấy tí hạt tiêu hay ớt bột thổi vào mũi phát là tỉnh ngay lập tức, tất nhiên tát cho chảy máu mồm cũng là biện pháp đơn giản - ngày xưa người ta bảo dùng cứt hay nước đái trừ tà là cũng cùng nguyên lý, đơn giản là để người ta thoát khỏi nỗi sợ hãi mà thôi. Nếu nó vẫn thích diễn thì mày cứ hỏi chuyện riêng tư, ví dụ hỏi tết năm ngoái mày mừng tuổi ông bao nhiêu chẳng hạn, đảm bảo đéo biết.