thanhnienmoilon
Bò lái xe
.
Tao thích nói ra, mày không thích thì cũng phải đọc kỹ bài của tao cái hẵn phát biểu.Đàn ông con trai chia tay rồi thì đem chuyện nyc ra nói làm lồn gì, với tao đã chia tay là coi như chấm dứt, để yên cho nhau sống tiếp. Nếu là những kỉ niệm đẹp thì giữ lại nó như 1 hồi ức đẹp của riêng mình, nếu là những trải nghiệm cay đắng thì quên con mẹ nó đi, chôn chặt nó và sống tiếp thật tốt.
Ờ, nhắc chuyện cái ao mà...học đh năm 2000 thì chắc giờ chú đc dăm ba mụng con nhỏ rồi nhỉ?
Thế trước đó mày không bít là các em nó phục vụ chuyên nghiệp rồi à? tưởng vẫn đoan trang thùy mị?Do bức xúc lâu nay, hôm nay tao lập thead để nói xấu người yêu cũ, chống chỉ định đám FA và chăn rau vào phá thead của tao.
Nhớ vào năm 2000 khi vừa đậu đại học KHTN-Khoa toán tin, là sinh viên mới, háo hức bao nhiêu cái mới. Tao chuẩn bị đầu tóc, quần áo bóng lưỡng từ cái áo sơ mi trắng họa tiết hoa dâm bụt xanh mờ, cái cặp táp đựng đầy hoài bão và cái xe Cub 50 mới coang của ông già thưởng cho khi đậu đại học.
Phải nói là tao đậu đại học là oai lắm, vì đám bạn tao, trường tao, tỉ lệ đậu đại học chỉ khoản hơn 30%, nhất là vào trường điểm của thành phố như KHTN hay KHXH-NV là đỉnh, chỉ thua Bách Khoa năm ý thôi.
Biết bao hoài bão thì tao sụp đổ sau khi vào học triết học, Mác Lê, phải nói là "đụ móa, bây giờ tao éo còn nhớ gì để kể lại cho tụi mày nghe", chán nản với mớ lý thuyết lằng nhằng, quay ngang thì thằng chung lớp ngủ ngáy khò khò, quay xuống thì đám con giời con ăn vặt. Địt cụ, bố mày cúp học. Tao dắt chiếc cup mới toang của mình, quay đầu chạy ngược từ Q5 về nhà, băng qua Thủ Đức, bấy giờ chỉ là con đường Kha Vạn Cân nhỏ với đường nước bên cạnh con đường bé tí, chật chội và đầy ắp người qua lại.
Tiếng còi xe, nỗi thất vọng, khói bụi, tâm trạng chán nản làm tao chùng lại, tao ghé vào 1 quán cafe vườn, gọi cho mình 1 ly cafe đá. Thì tao gặp em, người yêu đầu đời của tao.
Phải nói em như cơn gió mát xua tan bụi bặm, mặt hồ trong trẻo để lắng đọng hết những tiếng ồn của xe cộ, xô bồ của cuộc sống bên ngoài. Tao đứng lặng yêu khi em đem ly cafe ra bàn cho mình. Gương mặt em đúng chuẩn tao thích, gương mặt nhỏ, trái xoan, mũi cao, 2 mắt to tròn, miệng nhỏ với 2 cái răng khểnh trắng tinh khi em cười, tai em đeo 2 cái dây khuyên dài, đúng chuẩn người con gái mà tao từng ao ước, dáng người thanh mảnh, cao gầy, trắng trẻo và nụ cười rạng rỡ như nắng sớm.
Tao si mê em từ đó, và hằng ngày, tao cup học, xuống uống cafe chỉ để gặp em, nói chuyện với em. Bằng sự chân tình mộc mạc và ngu nghê, tao và em tự xem nhau như là người yêu mà chẳng tỏ tường, chẳng có quà cáp hay hẹn hò. Chỉ là những buổi cup học buổi sáng, tao nán lại từ sáng đến chiều để tâm sự với em, nói chuyện trời biển, nói chuyện học hành. Em khuyên tao đừng cúp học, tao nghe lời, và thay vì những buổi tối tao và thằng bạn cùng chở nhau trên cái xe cup mới cóng, lượn lờ đường Huyền Trân Công Chúa ngắm gà đứng đường, chạy qua công viên Gia Định rình những cặp đôi yêu nhau mò vú, tao bỏ thằng bạn đi uống cafe để gặp em và tâm sự với em.
Tao sinh viên nghèo nên chẳng tặng quà em thứ gì, trái lại em đi làm có tiền nên tặng tao đủ thứ, từ ly cafe không tính tiền, đến bữa cơm tối khi tao đến thăm em mà than đối. Chuyện tình đang mặn nồng nhưng chẳng có gì tiến tới vượt quá việc như hiện tại tụi mày đang nghĩ (chịch choạt - dắt tay vào nhà nghỉ) tụi tao chỉ mới đến mức hôn môi nút lưỡi nồng cháy thôi.
Tình yêu mặn nồng đến thời cũng dứt, thời điểm đó là sinh nhật năm tao 20, em tổ chức sinh nhật cho tao và mới thêm 2 đứa bạn của em nó, tao và thằng bạn chí cốt tham gia. Tiệc sinh nhật ngay quán cafe của em nó, diễn ra vào chiều tối muộn khi đã vắng khách. Bữa đó em mặc áo thật xinh xắn với áo thun ba lỗ ôm chặt người, váy sọt ngắn tô điểm chân dài miên man, 2 đứa bạn em thì cũng dạn dĩ, váy ngắn áo 2 dây, xanh đỏ, bạn tao và tao thì cứ quần jean dài và áo sơ mi thôi. Tiệc không có gì đáng nói ngoài 3 chai Rum đập với 1 két 7up, đứa nào uống kiểu này rồi sẽ nhận thấy là rượu này nó say hỗn, và đám tụi tao cũng ngà ngà say. Chúng tao ngồi trong 1 cái chòi, như cái chòi chym, có 2 dãy ghế bố và cái bàn nhựa chính giữa, thằng bạn tao bị 2 con bé bạn nó kẹp chính giữa ngồi đối diện. Rượu say ngà ngà, tiệc vui chưa tàn, trong ánh đèn mờ ảo của quán tối, tao thấy được thằng bạn thì 1 tay lòn vào áo con bé bên phải, con bé bên trái thì cuối xuống đang bú chym cho bạn tao, tiếng dế kêu rả rích trong đêm mưa lất phất, không khí và không gian rất kích thích. Em cũng chủ động cởi áo sơ mi tao ra, miệng em thì nút núm vú tao, tay thì cởi khóa quần tao, cánh tay ấm áp của em chạm vào chym tao thì, địt cụ, tao nổi máu quân tử, tao gạt tay em ra, em chồm lên hôn môi, hôn mắt tao, tay em gấp rút bóp chym tao.
Éo hiểu sao tao bật người đứng dậy, kéo quần chỉnh tề, chạy ra lấy xe và chạy về.
Bạn tao thì nó chửi tao sml ra, bữa đó nó bắt xe về từ Thủ Đức éo có, phải ngủ lại quán cafe và về nhà bị ba mẹ nó chửi như con.
Bữa sau tao đến tìm thì em nhắn lại, em nói tao đéo thương em. Và em bỏ về quê, không thèm liên lạc 1 lần nào nữa.
Kết thúc mối tình đầu ngây thơ trong sáng như trăng rằm của tao.
Từ đó về sau, tao hặn là "éo có tình yêu trong sáng"
Tao không quan trọng quá khứ mày nhé.Thế trước đó mày không bít là các em nó phục vụ chuyên nghiệp rồi à? tưởng vẫn đoan trang thùy mị?
Em Trà Vinh ah, tao NYC tao cũng Trà Vinh, post lên xem trùng nhau ko mậy. Nó cao tam 1.65mÀ, con đứa nữa xen lẫn trong việc tao đi du học, viết luôn trong này.
Tao với nyc quen nhau trong dịp tình cờ, khoản 2005 thì tao có quyết định đi Nhật du học tự túc rồi nên bỏ học đại học, chỉ toàn ăn chơi đàn điếm. Cụ thể là tập hợp đám bạn 5-8 thằng, sáng thì cà phê, kiểu như cafe sân vườn, hồi ấy có cafe Window ngay Nguyễn Đình Chiểu khá nổi. Vào ấy uống cafe, chém gió đến trưa thì về chơi AOL, hoặc đi đâu đó ăn nhậu các kiểu con đà điểu, thanh niên ăn chơi hỏng người ra. Thằng bạn thân của tao làm chủ khách sạn, bữa đó dẫn lên một đám con gái, giới thiệu cho 5 thằng FA tụi tao + với nó là 6, tất cả là 1 bầy con gái làm cái gì gì đó tao cũng chả nhớ, chả biết, nhưng đám con gái này ăn mặc sang chảnh, áo thì éo có nút mà hở nữa cái ngực trắng ngần. Thời ấy mà ăn mặc như vậy thì biết òi, mà toàn đi xe tay ga lên chơi, ngồi uống cafe mà tụi tao toàn địa zú với đùi đám con gái này. Sau này mới biết toàn gái làm trong quán bar, mà thời ấy không có đá điếc hay bay lak xuyên đêm như bây giờ, nên tướng tá và đầu óc cũng ổn. 1 băng như vây thì khoản hơn 10 đứa, làm chung với nhau, gọi là group PG, nói thật, khi xưa chưa có chữ PGA, nên PG chỉ là 1 nghề gọi là quảng cáo bình thường. Trong 1 đám 10 đứa thì cuối cùng lọt ra 1 đứa, mà quen trong dịp khác, là do tao đi cafe ở 1 quán khá sang chảnh ở quận 1, lúc ấy em PG thuốc lá trong quán, thằng bạn cờ hó của tao chọc em, và xin được số điện thoại, kết quả là tao có công việc là đưa em đi làm, và quen em.
Em người Trà Vinh, xinh đẹp và đúng chuẩn của tao "khi xưa" mình dây, cao trắng, mặt nhỏ thon. Cứ như là rập khuôn em nyc đã bỏ tao mà đi, chỉ khác cái tính cách một chút. Em này hay giận hờn vu vơ, và không chủ động gì cả. Cái quan trọng là em biết tao sắp đi Nhật, mà vẫn chịu quen, nhiều khi tâm sự "anh sắp đi rồi, em có chờ anh không?" thì lúc nào cũng là "em thương anh, em chờ anh mà". Quen nhau mấy tháng, chưa từng lọt cái tay vào cái áo ngực của em, tao sắp sửa ngu như hồi xưa sao cà?
Năm 2005, tháng 8 tao phải bay, trước đó 1 tuần, quyết tâm cái gì của mình phải là của mình, tạo dấu ấn xong thì mới lưu trữ được kỹ niệm. Thế là bữa đó, chuẩn bị thật kỹ càng, xe sạch, quần áo sạch sẽ, sơ mi , dầu thơm sực nức, như 1 chàng trai chăn rau thực thụ, sang nhà trọ của em nó, đón đi 1 mình, ăn uống, vào quán cà phê tối đèn ngay đường Lý Thái Tổ, vào đó tổ chức mò nhau, kích thích ý chí. Em tìm cách từ chối quyết tâm của tao bằng câu nói kinh điển "anh thương em không? anh thương em thì giữ gìn cho em nha anh" tao thì quyết tâm chén bằng câu nói theo sách giáo khoa "em tin anh đi, anh yêu mình em"
Kết quả của buổi mò mẫm là từ 7h tối đến 11h tối vẫn chưa xảy ra vấn đề gì, tao chở em về phòng trọ thì phòng trọ đóng cửa, á ngon, thế là đưa vào ks 3 sao, ánh sáng lung linh, phòng tắm cửa kính, thảm trải hết phòng ngay quận 1. Vào ks thì tắt hết đèn, tiếp tục hành trình tìm kiếm niềm vui đến 3h sáng thì em mệt quá buông xuôi, thế là tao bắt đầu lột, và chuyện gì đến cũng đến....
2006 tao bay sang Nhật, mua cái điện thoại đường dài 4000yen, gọi nc với em suốt, chủ yếu để giữ người yêu.
2007 sau tết bay về, dành cả tuần ngoài ăn nhậu và đám bạn thì tối nào cũng chở em đi hâm nóng, nhưng khi đang trên đường đi taxi ra sân bay về Nhật thì em tặng cho tao 1 bài hát đang là hít của Tuấn Hưng "Tình yêu nào phải trò chơi" và 1 tin nhắn "em xin lỗi, em có lỗi với anh"
2009 tao về VN thì mấy tháng sau em hẹn tao ra tâm sự ở cv Tao Đàn, hun hít các kiểu, nhưng tao chai sạn rồi, tao không hứng thú chịch choạt hay nối lại gì cả.
2012 thì em còn theo dõi face của tao, nhưng em lấy chồng ở LA.
Nên giờ tao rất là cay bài hát "Tình yêu nào phải trò chơi".
Không, nyc tao cao có 1m7 thôi.Em Trà Vinh ah, tao NYC tao cũng Trà Vinh, post lên xem trùng nhau ko mậy. Nó cao tam 1.65m
Mày éo đọc mà cmt chửi tao như đúng rồi, tán xéo háng giờT cũng thấy dài quá đ đọc.
Nhưng cái gì qua rồi thì thôi miễn hiện tại nó chẳng dây dưa gì đến mình là đc. Nó tốt hay ko tốt vs mình cũng là do nó lựa chọn. Mình cũng ở thời điểm đó dung túng chấp nhận nó.
H chia tay quay ra nói xấu nhau cũng chẳng để làm gì. Thôi coi như bạc phận vô duyên vs nhau.
Mày giống hiếm rồi! Biết đọc luôn!chuyện của đôi cẩu nam nữ ahnghe xến vl
![]()