Mày thấy mày may mắn à? Tao thấy đôi khi tao cũng được may mắn. Học cấp 2 dốt như bò, ham chơi. Nhưng thế lồn nào chuẩn bị thi chuyển cấp, tao được ông hàng xóm học giỏi dạy tao vs thằng em trai ông ấy (học cùng tao) 3-4 buổi thì tao vỡ ra 1 tí. Lúc đi thi (thi thật) thì tao vừa hay đỗ vào trường cấp 3 số 1 ở huyện tao, kéo theo đó là sự ngỡ ngàng của bạn bè cùng lớp, lớp bên cạnh và gia đình, hàng xóm

)). Lên c3 tao vẫn học dốt như bt, thích chơi game, tụ tập đánh phỏm hội ăn nhậu và tốp cuối của lớp. Năm đầu vì học dốt đéo thi ĐH luôn. Ở nhà 1 2 tháng định đi bộ đội thì thằng bạn thân nó rủ đi ôn thi đh, tao lại đi. Nhưng lý do chủ yếu là lúc đấy NY tao đang học năm nhất của ĐHNN-QGHN nên tao muốn ra đấy gần nó, ngày xưa yêu nhau mà phải ở xa nhớ nhau vkl. Ôn thi vài tháng ở ĐH SP1 HN thì tao thi. ĐKM chắc do thi lần đầu nên tao làm bài đéo tốt lắm (hơi thất vọng với số điểm mình có được), trượt cmn NV1 trường Thủy Lợi. Về nhà định đi học CĐ BK rồi thì mẹ tao bắt NV2 lên TN học. Ko nghe nhưng thằng ml hàng xóm thi cùng nó cũng gửi lên đó nên nó cứ tỉ tê vs mẹ tao. Thế đéo nào đỗ NV2. Ra trường 1 tháng ở nhà đéo biết làm gì định xin đi làm công nhân (đéo được nhận do tao đi khám sk ở trạm y tế xã đéo được ok, phải có giấy khám sk của bv). Đùng cái hôm sau thì ô chú nhấc đi làm ở Sở TNMT, 1 tuần sau có lịch kiểm tra đúng cái công ty may mà tao xin làm công nhân, bọn nhân sự ở đấy thấy tao mặt đần thối (hài vkl

)))), nó tưởng tao hôm nọ đến thăm dò công ty nó. Làm ở sở mấy năm đồng ra đồng vào cũng chủ đủ ăn, đéo khá được mấy tao thấy ko phù hợp lắm nên xin nghỉ. Ra ngoài thành lập cty ngoài, vẫn ăn theo các mqh cũ. Nhưng thế lồn nào vs một thằng chưa có tiềm lực gì đáng kể tao lại cũng làm ăn được, giờ tao có 2 xế, 10 nhân viên, nhà có,.....
Người ta cứ bảo tao giỏi, nhưng thú thật vs mày tao chưa bao giờ nghĩ thế. Tao chỉ thấy tao liều hơn, chấp nhận thất bại hơn người khác. Tao lúc ra làm ăn luôn nghĩ: mình đã có cái lồn gì đâu, làm ăn ko được thì cũng lắm mất ít tiền, vẫn là tay trắng thôi, có cặc gì phải phờ lo 19 19 19. Tao cũng hay cảm thấy may mắn giống như mày. Quan trọng hơn là cứ thoải mái mà sống, lo nghĩ nhiều cũng chả giải quyết cặc gì. Đời thì có vấp ngã, va vấp cũng phải chấp nhận. Sống đéo hại ai là được