Leuleuleu123
Sinh lý yếu
Bị đánh gục, đứng dậy, lại bị đánh gục, lại đứng dậy. Đó là câu chuyện cuộc đời Joe Biden.

Tuổi thơ bị bắt nạt vì nói lắp. Vượt qua tật nói lắp, tốt nghiệp với một bằng cử nhân và một bằng luật. Trở thành luật sư. Đánh bại chính trị gia kỳ cựu, trở thành thượng nghị sĩ trẻ nhất trong Quốc hội. Mất vợ và con gái sau khi thắng cử một tháng. Có cơ hội trở thành tổng thống trẻ nhất lịch sử. Rút lui trong bẽ bàng vì bị tố đạo văn. Trở thành lãnh đạo nổi bật ở Thượng viện. Bị tai biến mạch máu não phải phẫu thuật. Thất bại khi tranh cử lần hai. Trở thành phó tổng thống Mỹ. Mất con trai cả vì bị ung thư. Đắc cử tổng thống trong lần tranh cử thứ ba ở tuổi 78.
Bị đánh gục rồi đứng dậy, rồi lại bị đánh gục và lại lê lết đứng dậy – đó có lẽ là một vòng tuần hoàn quen thuộc trong cuộc đời người sẽ là vị tổng thống già nhất lịch sử nước Mỹ.
“Tôi biết cảm giác của cái lỗ đen mở ra giữa ngực của bạn, khiến bạn cảm thấy mình đang bị hút vào trong đó”, Biden chia sẻ tại Hội nghị Quốc gia Đảng Dân chủ vào tháng 8/2020.
“Tôi biết đôi khi cuộc đời có thể độc ác, tàn khốc và bất công đến mức nào… nhưng tôi tìm ra cách tốt nhất để vượt qua nỗi đau, mất mát và thương tiếc – đó là tìm ra mục đích sống”.
***

Joseph Robinette Biden, Jr., sinh ngày 20/11/1942 tại Scranton, Pennsylvania, là con cả trong một gia đình Công giáo thuần thành. Gia đình vốn giàu có, nhưng vào khoảng thời gian Biden sinh ra, công việc kinh doanh của cha cậu thất bại. Cả gia đình phải sống nhờ vài năm ở nhà ông bà ngoại của Biden.
Năm Biden 10 tuổi, cha cậu đưa cả gia đình về Delaware. Sau nhiều cố gắng, cha Biden thành công trong việc buôn bán xe hơi cũ, giúp gia đình duy trì được một cuộc sống trung lưu.
“Bố tôi luôn nói với tôi: Khi con bị đánh gục, hãy đứng lên. Trong đời tôi đã bị đánh gục nhiều lần, giống như những người Mỹ khác, và luôn đứng dậy. Đó là sự kiên cường của người Mỹ. Khi được cho dù chỉ một nửa cơ hội, chúng ta có thể làm tất cả”, Biden viết trên Twitter hồi đầu năm nay.
Cuộc chiến vượt qua tật nói lắp
Nhiều người, trong số đó có cả Tổng thống Mỹ Donald Trump, đã cười vào những video Biden nói vấp và quên trước quên sau trong các video được chia sẻ khắp mạng xã hội. Những dòng tít nổi bật như “Biden quên tên Obama”, “Biden nhầm vợ với em gái”, “Biden nói nhầm tên thành phố” v.v. khiến một số người cho rằng Biden quá già và đang bị lão suy.
John Hendrickson, biên tập viên tại tờ The Atlantic, một người cũng nói lắp, thì nghĩ khác. Ông cho rằng có thể các cử tri lo lắng về việc Biden có đủ minh mẫn hay không sẽ thấu hiểu hơn nếu họ biết Biden vẫn đang chiến đấu với tật nói lắp.
Tật nói lắp theo Biden từ nhỏ. Cha mẹ cậu đã bỏ cuộc khi không tìm được phương án điều trị. Những chuỗi ngày bị bắt nạt, bị chế nhạo trở nên bình thường với Biden. Bạn bè gọi cậu với đủ thứ tên, trong đó có Joe Bye-Bye, vì Biden không thể nói rõ tên mình.
“Tôi không nghĩ rằng có gì làm tổn thương lòng tự trọng của tôi nhanh chóng, nặng nề và kinh khủng như khi tôi lắp bắp ở trường học”, Biden phát biểu tại Học viện Nói lắp Hoa Kỳ vào năm 2008.
Khi giáo viên gọi Biden là “Ngài Bu-bu-bu-Biden”, cậu đã bỏ chạy về nhà. Mẹ Biden đưa cậu quay lại trường tìm gặp giáo viên – vốn là một nữ tu. Trước mặt giáo viên, người mẹ nói: “Nếu bà còn nói vậy với con tôi một lần nữa, tôi sẽ trở lại và giật ngay cái mũ khỏi mặt bà”, Biden nhớ lại.
Gia đình Biden rất thông cảm và ủng hộ cậu. “Con quá thông minh, con không thể tuôn ra chữ đủ nhanh [như tốc độ suy nghĩ của con]”, người mẹ an ủi, theo lời kể của em gái Biden.
Đó là trận chiến đầu tiên của Biden: vượt qua tật nói lắp. Cậu luyện tập nói trước gương, nghĩ thật kỹ câu mình định nói trước khi mở miệng, tập nói khi ngậm sỏi và học thuộc cả đoạn văn thay vì đọc từ sách giáo khoa trước lớp.
“Một số ký tự khó đọc hơn các chữ khác, vì thế tôi thường thức dậy vào lúc nửa đêm, đến trước gương với một cái đèn pin và luyện tập”, Biden kể lại.
Mỗi khi cậu muốn từ bỏ, mẹ cậu lại nói: “Joey, đừng để thử thách này ảnh hưởng đến con. Joey, con có thể làm được… Phải nhớ, can đảm là thứ định nghĩa con người con, và lòng trung thành sẽ cứu rỗi con”.
Sau những cố gắng kiên trì, Biden đã dần làm chủ được tiếng nói của mình.
Joe Biden lúc 25 tuổi, năm 1967. Ảnh: ALAMY.
Biden cho rằng vượt qua tật nói lắp là một cuộc chiến cả đời, chứ không phải trận chiến một lần. Đến tận bây giờ, người ta vẫn thấy các ghi chú dày đặc trong các diễn văn của ông, đánh dấu ở những chỗ cần ngắt, nghỉ để ông có thể phát âm rõ ràng. Những khi quá mệt, Biden thừa nhận, ông lại thấy mình nói vấp trở lại. Các đối thủ chính trị của ông, bao gồm cả Donald Trump, đã tấn công điểm yếu này. Trên Twitter, ông Trump nhạo báng Biden, gọi ông là bị “líu lưỡi” và “IQ thấp”.
Sau phiên tranh luận của các ứng viên Đảng Dân chủ vào năm 2019, Sarah Sanders, thư ký báo chí của Tổng thống Trump nhại lại lời Biden trên Twitter: “Tôi tôi tôi tôi tôi… không hiểu ông Biden đang nói về cái gì”.
Biden viết đáp trả: “Tôi đã cố gắng cả đời để vượt qua tật nói lắp. Và tôi có vinh hạnh to lớn được chỉ dạy cho những đứa trẻ phải trải qua điều tương tự. Đây được gọi là lòng cảm thông. Hãy tra từ điển đi”.
Sanders sau đó đã xóa tweet và xin lỗi.
“Việc nói lắp không thể hiện con người bạn”, Biden nói trong một bài phát biểu. “Khi bạn cam kết với một mục tiêu, khi bạn kiên trì đối mặt với khó khăn, bạn sẽ phát hiện ra sức mạnh mà chưa bao giờ bạn nghĩ rằng mình có. Sức mạnh ấy là thứ mà tôi cam đoan bạn sẽ cần vào một ngày nào đó”.
Biden và vợ Neilia cùng con trai Beau, Hunter và con gái mới sinh Naomi, năm 1972. Ảnh: Kho lưu trữ công Bang Delaware.
Biden học khoa học chính trị và lịch sử tại Đại học Delaware. Trong một kỳ nghỉ năm ba, ông gặp người vợ đầu tiên, Neilia Hunter. Khi mẹ của Neilia hỏi ông muốn làm gì, chàng thanh niên Biden trả lời, ông dự định trở thành tổng thống Mỹ.
Bi kịch gia đình và lễ tuyên thệ trong bệnh viện
Năm 1972, ở tuổi 29, Biden khiến cả nước Mỹ phải chú ý khi trở thành thượng nghị sĩ trẻ nhất Quốc hội vào thời điểm đó. Trong lịch sử, ông là người trẻ tuổi thứ sáu từng được bầu vào Thượng viện.
Joe Biden khi vừa đắc cử thượng nghị sĩ, năm 1972. Ảnh: AP.
Còn quá trẻ, lại là một tay mơ chính trị, Biden phải cầm nhà hai lần để có tiền tranh cử. Đối thủ của Biden bên phía Đảng Cộng hòa là Caleb Boggs – một chính trị gia sừng sỏ. Bang Delaware lúc đó lại được xem là sân nhà của Đảng Cộng hòa.
Lợi thế duy nhất Biden có lẽ là diện tích bang Delaware đủ nhỏ để ông có thể đến gõ cửa tận nhà từng cử tri. Cuối cùng, Biden thắng với khoảng cách sít sao 3.000 phiếu. Chiến thắng này khiến Biden trở thành tiêu đề trên mọi mặt báo.
Tương lai quá tươi sáng bỗng mở ra với cặp vợ chồng trẻ và ba con nhỏ, đến mức người vợ Neila lo ngại: “Chuyện gì sẽ xảy ra đây Joey? Mọi chuyện quá tốt đẹp” – Joe kể lại trong một phỏng vấn với The News Journal.
Một tháng sau chiến thắng, vợ ông gặp tai nạn khi lái xe đi mua cây thông Noel. Vợ và con gái ông qua đời ngay tại chỗ, hai con trai bị thương nặng được đưa tới bệnh viện.
Biden đã nghĩ đến việc từ bỏ sự nghiệp chính trị vừa bắt đầu để chăm sóc hai con trai, nhưng Mike Mansfield, lãnh đạo phe Dân chủ tại Thượng viện nài nỉ ông ở lại ít nhất sáu tháng. Biden đồng ý và nói những lời sau ở buổi tuyên thệ ngay cạnh giường bệnh của con trai Beau:
“Trong vòng sáu tháng tới, nếu có xung đột giữa việc tôi muốn làm một người cha tốt và một thượng nghị sĩ tốt – điều tôi không hề mong xảy ra – thì tôi hứa là sẽ gọi ngay cho thống đốc bang [để thông báo từ chức]. Chúng ta luôn có thể có một thượng nghị sĩ khác, nhưng các con tôi không thể có một người cha khác”.
Joe Biden tuyên thệ nhậm chức thượng nghị sĩ bên cạnh giường bệnh của con trai. Ảnh: Getty.
Biden, một người Công giáo ngoan đạo, bắt đầu hoài nghi Chúa.
“Tôi cảm thấy Chúa đã chơi tôi một vố thật kinh khủng”, Biden nói.
Theo hồi ký của Biden, khi chưa đầy 30 tuổi, ông đã từng nghĩ đến tự sát, đã đi loanh quanh trong đêm để mong được lao vào một cuộc đánh nhau và thử tìm đến rượu.
“Tôi đã nghĩ sẽ thế nào nếu cứ đi đến Cầu Tưởng niệm Delaware, nhảy xuống và chấm dứt tất cả”, Biden viết. “Nhưng tôi chẳng bao giờ ngồi vào xe ô tô để làm thế…”
“Điều thực sự cứu rỗi tôi là các con trai”.
“Tôi bắt đầu hiểu được vì sao sự tuyệt vọng khiến con người ta bỏ cuộc, vì sao tự sát không chỉ là một lựa chọn mà còn là một lựa chọn hợp lý. Nhưng nhìn vào Hunter và Beau đang ngủ, tôi tự hỏi, hai đứa sẽ phải gặp những cơn ác mộng nào nữa, và ai sẽ giải thích với các con rằng tôi cũng ra đi. Tôi biết mình chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu để sống sót”.
Sau này, Biden nói rằng những bi kịch cá nhân giúp ông thấu hiểu và đồng cảm hơn với nỗi đau của người khác.
Để có thể dành nhiều thời gian nhất với hai con, Biden không qua đêm ở Washington mà ông bắt chuyến tàu Amtrak từ Delaware tới thủ đô, gần bốn tiếng mỗi ngày.
Trong hơn 30 năm làm thượng nghị sĩ, Joe Biden di chuyển trên chuyến tàu Amtrak mỗi ngày, nhiều đến mức người ta gọi ông bằng cái tên “Amtrak Joe”. Ảnh: Getty.
Tháng 1/1975, Biden được bổ nhiệm làm thành viên Ủy ban Đối ngoại Thượng viện. Các hoạt động tại đây đã ghi dấu ấn trong sự nghiệp của Biden ở Thượng viện. Ông trở thành chủ tịch ủy ban này vào năm 1987.
Cũng trong năm 1975, ông là một trong những người nổi bật nhất của Đảng Dân chủ phản đối chính sách bắt trẻ em da trắng, da đen ngồi chung xe buýt đến trường. “Đây là một khái niệm ngu xuẩn mà tôi chẳng hề thấy có một tác dụng nào”, ông nói trong một buổi phỏng vấn. Quyết định này của Biden cho đến nay vẫn khiến ông nhận nhiều sự chỉ trích, đặc biệt là từ các thành viên của Đảng Dân chủ. Nhiều người xem đó là bằng chứng cho thấy ông từng ủng hộ các chính sách phân biệt đối xử với người da đen.
Cùng thời gian đó, ông gặp Jill Jacob. Trong hai năm quen biết, Biden phải ngỏ lời đến lần thứ năm mới thuyết phục được Jill. Năm 1981, ông và vợ chào đón con gái Ashley Blazer.
“Jill đã lấy lại cuộc sống cho tôi. Tôi cảm thấy mình lại có thể có một gia đình trọn vẹn”, Biden viết trong hồi ký.
Ngày 7/11/1978, Biden tái đắc cử chức thượng nghị sĩ Delaware. Không giống lần đầu tiên, kết quả bỏ phiếu lần này nghiêng hẳn về phía ông. Cuộc bầu cử này củng cố vững chắc vị trí đại diện cho Delaware ở Thượng viện mà Biden nắm giữ suốt 36 năm.
Tổng thống Jimmy Carter (trái) và Joe Biden trong một sự kiện gây quỹ tại Delaware năm 1975. Ảnh: AP.
Lần tranh cử tổng thống đầu tiên
Tháng 6/1987, Biden lần đầu tiên ra thử sức trong cuộc đua lớn tới Nhà Trắng. Người ta thích thú với hình ảnh một thượng nghị sĩ trẻ, sắc sảo, có khả năng hùng biện. Joe trở thành ứng viên sáng giá cho danh hiệu tổng thống trẻ nhất lịch sử. Trong quý đầu năm đó, ủy ban vận động của ông gây quỹ được nhiều hơn bất kỳ ứng viên tổng thống nào khác.
Nhưng chỉ ba tháng sau, ông rút lui khỏi cuộc đua, phần lớn là vì cáo buộc đạo văn. Ông đã lấy ý tưởng từ bài phát biểu của lãnh đạo Công Đảng Anh Neil Kinnock nhưng lại không trích dẫn tác giả trong phiên tranh luận vào tháng 8/1987.
Tháng 9/1987, ông chính thức kết thúc chiến dịch tranh cử.
Joe Biden đứng cùng vợ, Jill Biden, khi tuyên bố chấm dứt chiến dịch tranh cử tổng thống đầu tiên năm 1987. Ảnh: Getty.
Không lâu sau, ông thừa nhận sai lầm của mình.
“Tất cả những gì tôi cần làm là nói ‘như Kinnock [đã phát biểu]’. Giá mà tôi đã nói hai từ đó thôi, ‘như Kinnock’. Nhưng tôi đã không làm vậy. Đó là lỗi của tôi, không phải lỗi của ai cả”.
“Tôi đã làm những điều ngu ngốc trong quá khứ, và tôi sẽ lại làm những điều ngu ngốc trong tương lai”.
Năm 1988, Biden, lúc này đang là Chủ tịch Ủy ban Tư pháp Thượng viện, phát hiện ông bị phình mạch máu não, một căn bệnh chết người. Sau hai cuộc phẫu thuật và bảy tháng nghỉ ngơi, ông quay trở lại Thượng viện làm việc.

Tuổi thơ bị bắt nạt vì nói lắp. Vượt qua tật nói lắp, tốt nghiệp với một bằng cử nhân và một bằng luật. Trở thành luật sư. Đánh bại chính trị gia kỳ cựu, trở thành thượng nghị sĩ trẻ nhất trong Quốc hội. Mất vợ và con gái sau khi thắng cử một tháng. Có cơ hội trở thành tổng thống trẻ nhất lịch sử. Rút lui trong bẽ bàng vì bị tố đạo văn. Trở thành lãnh đạo nổi bật ở Thượng viện. Bị tai biến mạch máu não phải phẫu thuật. Thất bại khi tranh cử lần hai. Trở thành phó tổng thống Mỹ. Mất con trai cả vì bị ung thư. Đắc cử tổng thống trong lần tranh cử thứ ba ở tuổi 78.
Bị đánh gục rồi đứng dậy, rồi lại bị đánh gục và lại lê lết đứng dậy – đó có lẽ là một vòng tuần hoàn quen thuộc trong cuộc đời người sẽ là vị tổng thống già nhất lịch sử nước Mỹ.
“Tôi biết cảm giác của cái lỗ đen mở ra giữa ngực của bạn, khiến bạn cảm thấy mình đang bị hút vào trong đó”, Biden chia sẻ tại Hội nghị Quốc gia Đảng Dân chủ vào tháng 8/2020.
“Tôi biết đôi khi cuộc đời có thể độc ác, tàn khốc và bất công đến mức nào… nhưng tôi tìm ra cách tốt nhất để vượt qua nỗi đau, mất mát và thương tiếc – đó là tìm ra mục đích sống”.
***

Joseph Robinette Biden, Jr., sinh ngày 20/11/1942 tại Scranton, Pennsylvania, là con cả trong một gia đình Công giáo thuần thành. Gia đình vốn giàu có, nhưng vào khoảng thời gian Biden sinh ra, công việc kinh doanh của cha cậu thất bại. Cả gia đình phải sống nhờ vài năm ở nhà ông bà ngoại của Biden.
Năm Biden 10 tuổi, cha cậu đưa cả gia đình về Delaware. Sau nhiều cố gắng, cha Biden thành công trong việc buôn bán xe hơi cũ, giúp gia đình duy trì được một cuộc sống trung lưu.
“Bố tôi luôn nói với tôi: Khi con bị đánh gục, hãy đứng lên. Trong đời tôi đã bị đánh gục nhiều lần, giống như những người Mỹ khác, và luôn đứng dậy. Đó là sự kiên cường của người Mỹ. Khi được cho dù chỉ một nửa cơ hội, chúng ta có thể làm tất cả”, Biden viết trên Twitter hồi đầu năm nay.
Cuộc chiến vượt qua tật nói lắp
Nhiều người, trong số đó có cả Tổng thống Mỹ Donald Trump, đã cười vào những video Biden nói vấp và quên trước quên sau trong các video được chia sẻ khắp mạng xã hội. Những dòng tít nổi bật như “Biden quên tên Obama”, “Biden nhầm vợ với em gái”, “Biden nói nhầm tên thành phố” v.v. khiến một số người cho rằng Biden quá già và đang bị lão suy.
John Hendrickson, biên tập viên tại tờ The Atlantic, một người cũng nói lắp, thì nghĩ khác. Ông cho rằng có thể các cử tri lo lắng về việc Biden có đủ minh mẫn hay không sẽ thấu hiểu hơn nếu họ biết Biden vẫn đang chiến đấu với tật nói lắp.
Tật nói lắp theo Biden từ nhỏ. Cha mẹ cậu đã bỏ cuộc khi không tìm được phương án điều trị. Những chuỗi ngày bị bắt nạt, bị chế nhạo trở nên bình thường với Biden. Bạn bè gọi cậu với đủ thứ tên, trong đó có Joe Bye-Bye, vì Biden không thể nói rõ tên mình.
“Tôi không nghĩ rằng có gì làm tổn thương lòng tự trọng của tôi nhanh chóng, nặng nề và kinh khủng như khi tôi lắp bắp ở trường học”, Biden phát biểu tại Học viện Nói lắp Hoa Kỳ vào năm 2008.
Khi giáo viên gọi Biden là “Ngài Bu-bu-bu-Biden”, cậu đã bỏ chạy về nhà. Mẹ Biden đưa cậu quay lại trường tìm gặp giáo viên – vốn là một nữ tu. Trước mặt giáo viên, người mẹ nói: “Nếu bà còn nói vậy với con tôi một lần nữa, tôi sẽ trở lại và giật ngay cái mũ khỏi mặt bà”, Biden nhớ lại.
Gia đình Biden rất thông cảm và ủng hộ cậu. “Con quá thông minh, con không thể tuôn ra chữ đủ nhanh [như tốc độ suy nghĩ của con]”, người mẹ an ủi, theo lời kể của em gái Biden.
Đó là trận chiến đầu tiên của Biden: vượt qua tật nói lắp. Cậu luyện tập nói trước gương, nghĩ thật kỹ câu mình định nói trước khi mở miệng, tập nói khi ngậm sỏi và học thuộc cả đoạn văn thay vì đọc từ sách giáo khoa trước lớp.
“Một số ký tự khó đọc hơn các chữ khác, vì thế tôi thường thức dậy vào lúc nửa đêm, đến trước gương với một cái đèn pin và luyện tập”, Biden kể lại.
Mỗi khi cậu muốn từ bỏ, mẹ cậu lại nói: “Joey, đừng để thử thách này ảnh hưởng đến con. Joey, con có thể làm được… Phải nhớ, can đảm là thứ định nghĩa con người con, và lòng trung thành sẽ cứu rỗi con”.
Sau những cố gắng kiên trì, Biden đã dần làm chủ được tiếng nói của mình.

Joe Biden lúc 25 tuổi, năm 1967. Ảnh: ALAMY.
Biden cho rằng vượt qua tật nói lắp là một cuộc chiến cả đời, chứ không phải trận chiến một lần. Đến tận bây giờ, người ta vẫn thấy các ghi chú dày đặc trong các diễn văn của ông, đánh dấu ở những chỗ cần ngắt, nghỉ để ông có thể phát âm rõ ràng. Những khi quá mệt, Biden thừa nhận, ông lại thấy mình nói vấp trở lại. Các đối thủ chính trị của ông, bao gồm cả Donald Trump, đã tấn công điểm yếu này. Trên Twitter, ông Trump nhạo báng Biden, gọi ông là bị “líu lưỡi” và “IQ thấp”.
Sau phiên tranh luận của các ứng viên Đảng Dân chủ vào năm 2019, Sarah Sanders, thư ký báo chí của Tổng thống Trump nhại lại lời Biden trên Twitter: “Tôi tôi tôi tôi tôi… không hiểu ông Biden đang nói về cái gì”.
Biden viết đáp trả: “Tôi đã cố gắng cả đời để vượt qua tật nói lắp. Và tôi có vinh hạnh to lớn được chỉ dạy cho những đứa trẻ phải trải qua điều tương tự. Đây được gọi là lòng cảm thông. Hãy tra từ điển đi”.
Sanders sau đó đã xóa tweet và xin lỗi.
“Việc nói lắp không thể hiện con người bạn”, Biden nói trong một bài phát biểu. “Khi bạn cam kết với một mục tiêu, khi bạn kiên trì đối mặt với khó khăn, bạn sẽ phát hiện ra sức mạnh mà chưa bao giờ bạn nghĩ rằng mình có. Sức mạnh ấy là thứ mà tôi cam đoan bạn sẽ cần vào một ngày nào đó”.

Biden và vợ Neilia cùng con trai Beau, Hunter và con gái mới sinh Naomi, năm 1972. Ảnh: Kho lưu trữ công Bang Delaware.
Biden học khoa học chính trị và lịch sử tại Đại học Delaware. Trong một kỳ nghỉ năm ba, ông gặp người vợ đầu tiên, Neilia Hunter. Khi mẹ của Neilia hỏi ông muốn làm gì, chàng thanh niên Biden trả lời, ông dự định trở thành tổng thống Mỹ.
Bi kịch gia đình và lễ tuyên thệ trong bệnh viện
Năm 1972, ở tuổi 29, Biden khiến cả nước Mỹ phải chú ý khi trở thành thượng nghị sĩ trẻ nhất Quốc hội vào thời điểm đó. Trong lịch sử, ông là người trẻ tuổi thứ sáu từng được bầu vào Thượng viện.

Joe Biden khi vừa đắc cử thượng nghị sĩ, năm 1972. Ảnh: AP.
Còn quá trẻ, lại là một tay mơ chính trị, Biden phải cầm nhà hai lần để có tiền tranh cử. Đối thủ của Biden bên phía Đảng Cộng hòa là Caleb Boggs – một chính trị gia sừng sỏ. Bang Delaware lúc đó lại được xem là sân nhà của Đảng Cộng hòa.
Lợi thế duy nhất Biden có lẽ là diện tích bang Delaware đủ nhỏ để ông có thể đến gõ cửa tận nhà từng cử tri. Cuối cùng, Biden thắng với khoảng cách sít sao 3.000 phiếu. Chiến thắng này khiến Biden trở thành tiêu đề trên mọi mặt báo.
Tương lai quá tươi sáng bỗng mở ra với cặp vợ chồng trẻ và ba con nhỏ, đến mức người vợ Neila lo ngại: “Chuyện gì sẽ xảy ra đây Joey? Mọi chuyện quá tốt đẹp” – Joe kể lại trong một phỏng vấn với The News Journal.
Một tháng sau chiến thắng, vợ ông gặp tai nạn khi lái xe đi mua cây thông Noel. Vợ và con gái ông qua đời ngay tại chỗ, hai con trai bị thương nặng được đưa tới bệnh viện.
Biden đã nghĩ đến việc từ bỏ sự nghiệp chính trị vừa bắt đầu để chăm sóc hai con trai, nhưng Mike Mansfield, lãnh đạo phe Dân chủ tại Thượng viện nài nỉ ông ở lại ít nhất sáu tháng. Biden đồng ý và nói những lời sau ở buổi tuyên thệ ngay cạnh giường bệnh của con trai Beau:
“Trong vòng sáu tháng tới, nếu có xung đột giữa việc tôi muốn làm một người cha tốt và một thượng nghị sĩ tốt – điều tôi không hề mong xảy ra – thì tôi hứa là sẽ gọi ngay cho thống đốc bang [để thông báo từ chức]. Chúng ta luôn có thể có một thượng nghị sĩ khác, nhưng các con tôi không thể có một người cha khác”.

Joe Biden tuyên thệ nhậm chức thượng nghị sĩ bên cạnh giường bệnh của con trai. Ảnh: Getty.
Biden, một người Công giáo ngoan đạo, bắt đầu hoài nghi Chúa.
“Tôi cảm thấy Chúa đã chơi tôi một vố thật kinh khủng”, Biden nói.
Theo hồi ký của Biden, khi chưa đầy 30 tuổi, ông đã từng nghĩ đến tự sát, đã đi loanh quanh trong đêm để mong được lao vào một cuộc đánh nhau và thử tìm đến rượu.
“Tôi đã nghĩ sẽ thế nào nếu cứ đi đến Cầu Tưởng niệm Delaware, nhảy xuống và chấm dứt tất cả”, Biden viết. “Nhưng tôi chẳng bao giờ ngồi vào xe ô tô để làm thế…”
“Điều thực sự cứu rỗi tôi là các con trai”.
“Tôi bắt đầu hiểu được vì sao sự tuyệt vọng khiến con người ta bỏ cuộc, vì sao tự sát không chỉ là một lựa chọn mà còn là một lựa chọn hợp lý. Nhưng nhìn vào Hunter và Beau đang ngủ, tôi tự hỏi, hai đứa sẽ phải gặp những cơn ác mộng nào nữa, và ai sẽ giải thích với các con rằng tôi cũng ra đi. Tôi biết mình chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu để sống sót”.
Sau này, Biden nói rằng những bi kịch cá nhân giúp ông thấu hiểu và đồng cảm hơn với nỗi đau của người khác.
Để có thể dành nhiều thời gian nhất với hai con, Biden không qua đêm ở Washington mà ông bắt chuyến tàu Amtrak từ Delaware tới thủ đô, gần bốn tiếng mỗi ngày.

Trong hơn 30 năm làm thượng nghị sĩ, Joe Biden di chuyển trên chuyến tàu Amtrak mỗi ngày, nhiều đến mức người ta gọi ông bằng cái tên “Amtrak Joe”. Ảnh: Getty.
Tháng 1/1975, Biden được bổ nhiệm làm thành viên Ủy ban Đối ngoại Thượng viện. Các hoạt động tại đây đã ghi dấu ấn trong sự nghiệp của Biden ở Thượng viện. Ông trở thành chủ tịch ủy ban này vào năm 1987.
Cũng trong năm 1975, ông là một trong những người nổi bật nhất của Đảng Dân chủ phản đối chính sách bắt trẻ em da trắng, da đen ngồi chung xe buýt đến trường. “Đây là một khái niệm ngu xuẩn mà tôi chẳng hề thấy có một tác dụng nào”, ông nói trong một buổi phỏng vấn. Quyết định này của Biden cho đến nay vẫn khiến ông nhận nhiều sự chỉ trích, đặc biệt là từ các thành viên của Đảng Dân chủ. Nhiều người xem đó là bằng chứng cho thấy ông từng ủng hộ các chính sách phân biệt đối xử với người da đen.
Cùng thời gian đó, ông gặp Jill Jacob. Trong hai năm quen biết, Biden phải ngỏ lời đến lần thứ năm mới thuyết phục được Jill. Năm 1981, ông và vợ chào đón con gái Ashley Blazer.
“Jill đã lấy lại cuộc sống cho tôi. Tôi cảm thấy mình lại có thể có một gia đình trọn vẹn”, Biden viết trong hồi ký.
Ngày 7/11/1978, Biden tái đắc cử chức thượng nghị sĩ Delaware. Không giống lần đầu tiên, kết quả bỏ phiếu lần này nghiêng hẳn về phía ông. Cuộc bầu cử này củng cố vững chắc vị trí đại diện cho Delaware ở Thượng viện mà Biden nắm giữ suốt 36 năm.

Tổng thống Jimmy Carter (trái) và Joe Biden trong một sự kiện gây quỹ tại Delaware năm 1975. Ảnh: AP.
Lần tranh cử tổng thống đầu tiên
Tháng 6/1987, Biden lần đầu tiên ra thử sức trong cuộc đua lớn tới Nhà Trắng. Người ta thích thú với hình ảnh một thượng nghị sĩ trẻ, sắc sảo, có khả năng hùng biện. Joe trở thành ứng viên sáng giá cho danh hiệu tổng thống trẻ nhất lịch sử. Trong quý đầu năm đó, ủy ban vận động của ông gây quỹ được nhiều hơn bất kỳ ứng viên tổng thống nào khác.
Nhưng chỉ ba tháng sau, ông rút lui khỏi cuộc đua, phần lớn là vì cáo buộc đạo văn. Ông đã lấy ý tưởng từ bài phát biểu của lãnh đạo Công Đảng Anh Neil Kinnock nhưng lại không trích dẫn tác giả trong phiên tranh luận vào tháng 8/1987.
Tháng 9/1987, ông chính thức kết thúc chiến dịch tranh cử.

Joe Biden đứng cùng vợ, Jill Biden, khi tuyên bố chấm dứt chiến dịch tranh cử tổng thống đầu tiên năm 1987. Ảnh: Getty.
Không lâu sau, ông thừa nhận sai lầm của mình.
“Tất cả những gì tôi cần làm là nói ‘như Kinnock [đã phát biểu]’. Giá mà tôi đã nói hai từ đó thôi, ‘như Kinnock’. Nhưng tôi đã không làm vậy. Đó là lỗi của tôi, không phải lỗi của ai cả”.
“Tôi đã làm những điều ngu ngốc trong quá khứ, và tôi sẽ lại làm những điều ngu ngốc trong tương lai”.
Năm 1988, Biden, lúc này đang là Chủ tịch Ủy ban Tư pháp Thượng viện, phát hiện ông bị phình mạch máu não, một căn bệnh chết người. Sau hai cuộc phẫu thuật và bảy tháng nghỉ ngơi, ông quay trở lại Thượng viện làm việc.