Ngày xưa nó lấy chồng, tao vẫn nt nc với nó mỗi tối (chồng nó làm bộ đội ở xa). Có lần đến gần 1h đêm, nghe nó thút thít khóc, kêu nhớ tao. Sau Có một chiều tao uống nước, tâm sự với cô chủ nhà trọ cô ấy bảo - Mày có dám bắt nó bỏ chồng, bỏ gia đình, bắt bố mẹ nó ở nhà mang tiếng để theo mày đi biệt xứ không? mày có dám bỏ hết bố mẹ mày, tương lai của mày để đi với nó không? Nếu cả hai đứa mày không dám thì thôi, cô bảo, bỏ đi, cho nó sống đời của nó
Sau bữa ấy tao chủ động k nc, nt với nó nữa. 1 năm tao chỉ nt cho nó 2 lần - 1 lần chúc mừng sinh nhật, 1 lần nữa là chúc tết nó. Bọn tao có lần gặp nhau vẫn vui vẻ trò chuyện, nhưng chỉ hỏi thăm như 2 người bạn, tuyệt nhiên k nhắc về chuyện cũ nữa. Để cho nhau những gì đẹp nhất trong lòng là đủ