Không thể nào, Linh Hoài đạo nhân trước nay nhân phẩm rất tốt, ngài ấy không thể là kẻ thấy lợi quên nghĩa như vậy được!"
Một tên thanh niên tức giận vỗ bàn đứng dậy.
"Không tin? Ngươi nhìn."
Nói rồi, một người khác đưa cho hắn chiếc Smart Phone cấp bảo khí.
Trên màn hình là bài phỏng vấn Linh Hoài đạo nhân.
Linh Hoài đạo nhân hiện đang có danh vọng rất cao trong Nghệ sĩ giới, năm ngoái hắn có kêu gọi giúp đỡ tu sĩ Trung Vực và nhận được rất nhiều người ủng hộ.
"Không thể nào! Hơn một trăm ba mươi ức linh thạch do tu sĩ cả nước ủng hộ, ngài ấy không những chưa đem đi cứu trợ vậy mà giữ nguyên trong tiền trang, nhiều tháng nay chưa hề nhắc đến."
Tên thanh niên thẫn thờ ngồi xuống, hắn trả bảo khí Smart phone cho người bên cạnh.
Hắn từng rất thần tượng Linh Hoài đạo nhân, tu vi cực cao, nhân phẩm tốt, sống giản dị, là Bắc Đẩu tinh trong Nghệ sĩ giới.
"Không lẽ lợi ích đạt đến một mức độ nào đó con người ta đều sẽ thay đổi? Hay bản chất con người vốn tham lam, chỉ là nó chưa có cơ hội thể hiện ra?" Suy nghĩ mông lung một hồi, tên thanh niên dường như đã mất đi niềm tin vào cuộc sống.
Ngay lúc này, một bóng đen che kín bầu trời, trong nháy mắt không gian trở nên tối đen như mực.
Nhưng chưa để người khác cảm thấy sợ hãi, bóng đen biến mất.
Trước cửa tửu lâu chợt xuất hiện một lão già thân hình gầy gò, quần áo lam lũ như nông phu, đi bên cạnh lão là một thanh niên tóc vàng.
"Là Hạc Lão Tiên và Cậu Vàng thần thú!"
Có người trong tửu lâu nhìn thấy la lớn.
Trong nháy mắt cả tửu lâu trở nên huyên náo, mọi người nhao nhao đem Smart Phone bảo khí ra live stream, phải biết Hạc Lão Tiên là nhân vật truyền kỳ của tu chân giới Bắc Vực.
Bản thể Hạc Lão Tiên là một đầu Viễn Cổ Tiên Hạc, lão đã sống vô tận tuế nguyệt.
Còn thanh niên tóc vàng đứng cạnh lão hiển nhiên là hậu duệ một trong ngũ đại thần thú Hoàng Kim Cẩu (Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước, Hoàng "Kim" Cẩu ), Cậu Vàng.
"Hạc Lão Tiên!"
"Hạc Lão, Cậu Vàng...!"
"..."
Vừa bước vào tửu lâu, mọi người vội vã cúi chào, hiển nhiên danh khí hai người thực sự rất lớn.
"Hạc Lão, người nghĩ sao về việc Linh Hoài đạo nhân giấu giếm khoản linh thạch cứu tế tu sĩ Trung vực?"
Có người đánh bạo lên tiếng.
"Đáng tiếc, đáng tiếc a...!"
Lão Hạc nhấp một ngụm bia, hắn thở dài.
Mọi người im lặng nghe tiếp, trong lúc này lục tục có thêm người chạy vào tửu lâu.
"Haha, mọi người ai về bàn nấy đi, hôm nay tiền nhậu ta bao!"
Cậu Vàng cười hào sảng, hắn biết không khí có vẻ ngưng trọng, giờ này hắn phải đứng ra.
Lão Hạc nhà hắn và Linh Hoài đạo nhân từng có một đoạn cố sự.
Năm trước rất nhiều nhân vật Bắc Đẩu trong tu tiên giới liều mạng ứng cứu tu sĩ Trung vực trong cơn hồng thuỷ, thậm chí có người thân tử đạo tiêu.
Vậy mà người như Linh Hoài đạo nhân lại có thể giấu giếm một khoản linh thạch lớn đến vậy?
Người ta cần linh thạch trong lúc khốn khó, nhiều tu sĩ hận không thể sinh thêm vài đôi cánh để có thể cứu được nhiều người hơn, vậy mà...!
Đến giờ phút này mọi lời biện hộ đều trở nên không có sức thuyết phục.
"Đi thôi...!"