Ai chung cảnh không, lúc nào cũng có 1 mình.
Bây giờ còn trẻ, định hướng tương lai thì không có. Không muốn chơi cùng ai cả, t cảm thấy mấy mối quan hệ xã giao giả dối vcl, mấy trò đùa vô vị khi đi giao lưu... Chán nản dần dần tách biệt xã hội, giờ thì dịch bệnh ở nhà cùng bố mẹ thì khắc khẩu vl, lúc nào cũng thằng ngu, ăn hại, loại mày thua cả chó... Muốn tìm lối thoát mà chẳng biết bắt đầu từ đâu lại đắm chìm vào thế giới ảo.
Biết rằng là một thằng con trai thì không nên than thở nhưng địt mẹ nó chán nản thật sự

