Về đồng hồ thì trong này có nhiều cao thủ lắm, mình chỉ dám bỏ tiền ra mua cái đắt nhất chưa quá 10.000 Euro (JLC reverso, Cartier, Omega, Glashutte Original ) đôi năm tự thưởng một lần nên không dám bàn sâu. Tuy nhiên nếu như mấy thương hiệu dạng trung bình, phổ cập kiểu Longines, Tag Heure, Rado thì nếu nhìn qua có thể hàng giả (nói thẳng toẹt ra là hàng giả chứ đừng có lập lờ Replica hay Fake cao cấp blah blah ) không khác lắm hàng thật lúc mới sử dụng nhưng khí hậu nắng nóng nhiệt đới thêm ông nào mồ hôi muối nữa thì chỉ dăm bảy tháng nhìn biết ngay: nước mạ dại ệch, dây da nhìn rất rẻ tiền. Với hàng thửa kiểu Patek, Breguet hay Cartier vàng hồng, Glashutte Original moonphase thì nói thật là nhìn qua biết ngay hàng thật hay hàng giả. Trước hết tài sản của người đeo đồng hồ (nhà, xe) phải ít nhất khoảng dăm ba triệu Mỹ kim thì mới có thể đeo trên cổ tay cái tích-tắc bèo nhất cũng phải dăm ba chục ngàn đô Mỹ chứ có thằng dở hơi nào ngồi thùng tôn Nhật (như mình) lại đeo trên tay giá trị bằng cái xe (ko nói đám quan chức đi công xa theo chế độ bắt buộc phải dùng). Mà ông chồng đã đeo cái đồng hồ cỡ ấy thì bà vợ chắc cũng phải đeo cái tương đương, con cái học hành trường tử tế. Đến đây thì tương đối rõ là: phỉnh được ai, hay tự giả vờ là đéo-thằng-nào-biết?
Về túi thì rất tiếc mình phải nói bạn nhận định không chính xác. Hồi chưa lấy vợ mình cũng đã từng băn khoăn cái túi Chanel 2.55 hay Dior lady nó có dây xích bằng vàng đúc hay sao mà lên tới bảy, tám nghìn Đô; đồ da nhà LV mình không tính vì thương hiệu này trong con mắt giới thượng lưu chỉ là dạng tập-tọe-ăn-chơi. Nhưng rồi (cô thương) cũng đến lúc mua được cho vợ dăm ba món đồ (tạ lỗi) thì thấy đúng là tiền nào của đấy. Hàng da authentic của các nhãn hiệu xa xỉ dùng cả chục năm nếu không phá phách quăng quật kiểu thừa tiền thì form vẫn đẹp như mới, màu da nếu có ngả màu thì cũng vẫn mịn, mềm và đường kim, mũi chỉ không có chuyện đứt chỗ này, thủng góc kia. Hàng Quảng Châu/Thâm Quyến bạn nhập về có-thể ban đầu nhìn cũng đẹp đấy với người chưa dùng đồ authentic bao giờ nhưng có cái túi nào sau vài năm còn giữ được form, chất da, dây đeo đẹp như hàng chính-hãng? Điểm này nữa, bạn là người kinh doanh chắc rõ hơn mình: mùi da thuộc của túi da hàng chính hãng thơm lắm, bạn đã thử một vài loại nước hoa mùi da thuộc (Gentlemen Givenchy hay Valentino Uomo perfume), hàng giả liệu có nhái được cái này hay hắc mùi da thuộc bởi chất liệu rẻ tiền? Cũng lại như đồng hồ thôi, thu nhập của quý cô, quý bà, quý chị kia ở mức nào thì mới đeo được trên vai dăm bảy nghìn đô Mỹ chứ, mà đã đeo cái túi Kelly hay Chanel 11.12 chả có lẽ lại đi đôi giày hàng chợ, đeo cái dây chuyền 18k vàng chóe và cưỡi (cho là) Vespa. Thêm dòng chót: cứ thử đeo mấy cái túi Fake cao cấp hay Replica hàng đặt nhập cảnh sân bay CDG xem, nhân viên thuế quan Pháp nó tóm cổ tịch thu túi kèm thêm cái biên lai phạt nhẹ cũng dăm nghìn Ơ ngay, đảm bảo 100% không ai đeo túi fake/replica thoát được cửa Hải quan sân bay Pháp. Trong Saigon có mấy cửa hàng lớn lắm ở đường Đồng Khởi với Lê Lợi hẳn hoi trưng biển Việt Thanh bán đồ da cá sấu, bày/bán mấy cái túi nhái từ kích thước đến màu đến kiểu dáng của Kelly với Birkin của nhà Herme's nhìn tự nhiên thấy buồn. Bỏ ra vài ba chục triệu mua cái túi để nhận lại từ mắt dân-sành-chơi cái nhìn thương hại.
Thôi, thà cứ như bạn nói "đeo apple watch", cho nó lành :-) . Các cụ nhà mình dạy "liệu cơm gắp mắm", "tốt gỗ hơn tốt nước sơn". Không có tiền mua đồ Valentino chính hiệu thì tránh cho xa mấy cái thằng chuột chù Valentino Rudy, Valentino Creation kẻo mang tiếng đú bẩn.