Đm đang xem film mà lăn tăn nãy giờ lại phải vào comment cho mày, cũng vì lương tâm. Thôi, 1 mặt thì tao tổng sỉ vả vào nỗi đau thằng thớt trong lúc nước sôi lửa bỏng (chúng mày cũng nhiều thằng like vl), nhưng 1 mặt thì tao vẫn đưa ra lời khuyên. Tao hiểu cuộc sống mưu sinh khó khăn, con người ai cũng có lòng tham. Tao để lại cho mày lời khuyên cũng dựa trên tâm lý lương tâm con người & vị thế của người chủ doanh nghiệp.
Theo tao mày phải tập trung xử lý từ căn nguyên vấn đề, tập trung vào chuyện này trước rồi hãng tính đến chạy chọt. Căn nguyên của chuyện này là gì: Doanh nghiệp bị thiệt hại tiền và nó có thể quyết định thay đổi mọi thư. Vậy đã tới nước này vợ chồng mày phải làm đủ:
- Thành khẩn khai báo, lên chi tiết tổng số tiền đã tham ô trong suốt thời gian làm việc
- Ghi rõ số tiền tham ô chi tiết sang 1 bên, bên còn lại là số tiền đền bù cho doanh nghiệp, cũng là để đền bù cho "sai số" hoặc "tạm quên" trong quá trình liệt kê
- Mày phải hạ mình tới mức hết sức có thể, liên tục tới bên họ trong nhiều lần, kiên trì chịu khổ. Nên nhớ mày là thằng đàn ông trụ cột trong gia đình, thằng đàn ông sĩ diện được thì cũng chịu nhục nhã ê chề được cho dù có bằng hình thức nào! Đành phải hy sinh vì vợ, vì con và vì chính mày! Mày chỉ cần nghĩ tới vợ con mày, bố mẹ vợ mày sau này sẽ cảm kích & chăm lo cho mày càng tốt hơn, sau này mày sướng!
Vì tao nghĩ con người dù xấu đến đâu cũng có lòng trắc ẩn, như tao chửi nhưng vẫn vào khuyên, hay tội phạm dù máu lạnh tới đâu có lúc cũng động lòng trắc ẩn khi chạm tới điểm. Hơn nữa doanh nghiệp bản chất nó cũng chỉ muốn lấy lại tiền, có thêm đền bù càng tốt. Điều quan trọng là nó cũng ko muốn gây thù chuốc oán quá sâu với gia đình mày nhỡ bị thù đâm nó sau lưng, nó cũng còn làm ăn.
Đôi lời như vậy cho vợ chồng mày. Còn chuyện chạy chọt ở Toà hay VKS thì mấy thằng khác cũng nói hết rồi tao chẳng tư vấn làm gì.