Luận Tam Quốc: Lục Tốn - Lão luyện trên chiến trường, tay mơ trong chính trị

Viết về Mã Siêu đi, thằng này võ lực mạnh nhưng mang tiếng 1 trong 5 hổ mà ít tham gia đánh đấm, không nổi bật bằng các hổ còn lại
oh t cũng đang nghĩ hay lm về Mã Siêu. Trí lớn nhưng hung tợn, bốc đồng. Khỏe và khá mưu mẹo trên ct (trận Đồng Quan) nhưng rốt cuộc ko fai đối thủ của TT.
 
Mỗi ng 1 sở trường và thực tế là trị quân và trị dân là 2 việc khác nhau nên số ng có tài năng ở cả 2 mảng này trong lịch sử rất ít. Nên mới phân nv ra, cần 1 thg lm tham mưu chiến lc (Lỗ túc), 1 thg tướng đi đánh trận (lã mông...), 1 thg xử lí nội chính, lo việc kt (trương liêu...). LBa và LBi t thấy có nhiều nét khá tương đồng. Cả 2 đều tay trắng dựng nghiệp (chỉ ké đc tí danh lúc khởi nghiệp, LBa thì từng đình trường, LBi thì tự nhận là dòng dõi nhà Hán), cả 2 đều giỏi trị tướng và biết dùng ng tài nhưng trị quân và trị dân thì cũng bt thôi, cả 2 đều thảo mai, dân túy để thu phục nhân tâm (chính trị gia hầu như ai cũng thế), cả 2 đều lấy Hán Trung Xuyên lm đất khởi nghiệp.
Chuẩn luôn lbi và lba rất giống nhau hậu thế nhà lưu chỉ có lbi là giống lba nhất, lba nội chính có tiêu hà lo sau lại có trần bình lbi có lí nghiêm hỏi so sao được, quân sự có hàn tín, còn lbi quân sự chẳng ai đủ tầm, quân sư thì gcl vs tl cũng có thể coi là ngang tâm, âu thì thành tựu đạt được nó cũng phản ánh cả rồi
 
Sáu tốn có tài nhưng thành công sớm nên về chính trị có phần kiêu ngạo trên chính trường vốn toàn các con cáo già ẩn mình trong tối thì 1 còn gà trống tuy vẻ ngoài uy phong đẹp đẽ, tiếng gáy uy lực, kiêu hùng đến mấy thì vẫn chỉ là 1 con gà chứ ko phải đại bàng. Bị lũ sói già vồ là sớm hay muộn thôi.
 
Chuẩn luôn lbi và lba rất giống nhau hậu thế nhà lưu chỉ có lbi là giống lba nhất, lba nội chính có tiêu hà lo sau lại có trần bình lbi có lí nghiêm hỏi so sao được, quân sự có hàn tín, còn lbi quân sự chẳng ai đủ tầm, quân sư thì gcl vs tl cũng có thể coi là ngang tâm, âu thì thành tựu đạt được nó cũng phản ánh cả rồi
và thời Hán Sở cũng khác xa thời 3Q. Các nc chư hầu thời Sở hỗn loạn và thiếu stable hơn Ngô và Ngụy nhiều. Hạng Vũ, Điền An, Tư Mã Hân hay Trương Nhĩ ko thể so vs Tôn Quyền và Tào Tháo về tài quân sự hay trị nước đc.
 
Sáu tốn có tài nhưng thành công sớm nên về chính trị có phần kiêu ngạo trên chính trường vốn toàn các con cáo già ẩn mình trong tối thì 1 còn gà trống tuy vẻ ngoài uy phong đẹp đẽ, tiếng gáy uy lực, kiêu hùng đến mấy thì vẫn chỉ là 1 con gà chứ ko phải đại bàng. Bị lũ sói già vồ là sớm hay muộn thôi.
uhm. Nên từ hm đến h 3 bài viết của t nhấn mạnh vai trò chuyên môn hóa. Ai đã lm tướng thì ko nên kiêm nhiệm chính trị gia. Bi kịch hay sai lầm toàn tự sự "kiêm nhiệm" này mà ra.
 
Tao thấy Tào Tháo là giỏi nhất.
Trị quân cũng đc nhiều tướng tài nhưng trung thành tuyệt đối thì k, tướng nó như đánh thuê.
Trị dân cũng ok vì bằng chứng là tuyển quân có số lượng. Mún thiên hạ chọn đường cũng khôn. Đánh từ trong ra. Ở gần vua tiền tài lực lượng đủ cả. Ăn sung mặc sướng.

Còn thg Lưu Bị là kém cỏi nhất dm toàn xl là giỏi. Đc mấy thg tướng giỏi nhưng đánh mãi k thắng. Dân thì cù bất cù bơ nghèo mạc rẹp lấy đâu ra tuyển quân. Mang danh nhân nghĩa nhưng cũng là mục đích đoạt thiên hạ. Cũng đem con người ra đánh, quân chết như rạ nhân nghĩa có làm cho số tử vong ít đc đâu.

Thg tao nễ nhất trong trị quốc trị dân là Tư Mã Ý.
Good man
 
Viết về Mã Siêu đi, thằng này võ lực mạnh nhưng mang tiếng 1 trong 5 hổ mà ít tham gia đánh đấm, không nổi bật bằng các hổ còn lại

Thằng Mã Siêu này về phe LB thực chất chỉ là 1 cuộc trao đổi. LB có kị binh Tây Lương hùng mạnh. Còn Ms thì được về vùng đất cũ cai quản.
 
uhm. Nên từ hm đến h 3 bài viết của t nhấn mạnh vai trò chuyên môn hóa. Ai đã lm tướng thì ko nên kiêm nhiệm chính trị gia. Bi kịch hay sai lầm toàn tự sự "kiêm nhiệm" này mà ra.
chuẩn rồi mày nó là 2 lĩnh vực khác cần các kiến thức va tư duy khác hẳn nhau, chính trị nó cần sự uyển chuyển khéo léo, đề cao sự linh hoạt trong cách giao tiếp chứ cứ cho mình là đúng như mấy ông cầm quân là dễ bật bãi nhanh lắm. Trong suốt chiều dài lịch sử thế giới có mấy ai giỏi cả chính trị lẫn quân sự đâu.
 
Chuẩn luôn lbi và lba rất giống nhau hậu thế nhà lưu chỉ có lbi là giống lba nhất, lba nội chính có tiêu hà lo sau lại có trần bình lbi có lí nghiêm hỏi so sao được, quân sự có hàn tín, còn lbi quân sự chẳng ai đủ tầm, quân sư thì gcl vs tl cũng có thể coi là ngang tâm, âu thì thành tựu đạt được nó cũng phản ánh cả rồi
thực ra Lbi có Pháp Chính, cũng là 1 quân sư tài năng nhưng tiếc là chết sớm. Chưa thể hiện đc j nhiều ngoài chiến dịch Hán Trung.
 
Thằng Mã Siêu này về phe LB thực chất chỉ là 1 cuộc trao đổi. LB có kị binh Tây Lương hùng mạnh. Còn Ms thì được về vùng đất cũ cai quản.
Mã siêu vs Lưu bị lúc đấy là dựa vào nhau mà tồn tại chứ ko có sự tin tưởng. Lưu bị thì muốn mượn uy lực của Mã Siêu để kìm chế Ngụy còn Mã siêu cũng cần chốn nương thân, 1 thế lực chống lưng ko giữa thời buổi 3 con sói gầm gè nhau như thế MS mà đứng 1 mình ko bị Ngụy nuốt thì Thục nó nuốt cũng là sớm chiều lúc đấy mạng còn chả giữ nổi ấy chứ. Tao thấy mối quan hệ MS vs LB lúc đấy giống vs Hàn Tín vs Lưu Bang, chỉ là cộng sinh vs nhau thôi.
 
Tao thấy Tào Tháo là giỏi nhất.
Trị quân cũng đc nhiều tướng tài nhưng trung thành tuyệt đối thì k, tướng nó như đánh thuê.
Trị dân cũng ok vì bằng chứng là tuyển quân có số lượng. Mún thiên hạ chọn đường cũng khôn. Đánh từ trong ra. Ở gần vua tiền tài lực lượng đủ cả. Ăn sung mặc sướng.

Còn thg Lưu Bị là kém cỏi nhất dm toàn xl là giỏi. Đc mấy thg tướng giỏi nhưng đánh mãi k thắng. Dân thì cù bất cù bơ nghèo mạc rẹp lấy đâu ra tuyển quân. Mang danh nhân nghĩa nhưng cũng là mục đích đoạt thiên hạ. Cũng đem con người ra đánh, quân chết như rạ nhân nghĩa có làm cho số tử vong ít đc đâu.

Thg tao nễ nhất trong trị quốc trị dân là Tư Mã Ý.
Good man
nói về đa nhiệm thì có lẽ tào tháo là nổi trội nhất trong 3 ng. Quân sự thì t ko cần kể rồi, nhưng về mặt kinh tế, TT vs sự cố vấn của văn thân đã thực hiện rất thành công chính sách đồn điền (vừa giải quyết sinh kế cho dân, vừa có lương ăn cho quân) đã đx 2 nc Thục Ngô học theo. Về mặt dùng ng, TT cũng rất tinh mắt và quý trọng tài năng nhưng ít để ý về mặt đạo đức của thuộc hạ nên tỉ lệ tướng lm phản sau khi ông này mất cao hơn 2 nc kia
 
Tao thấy Tào Tháo là giỏi nhất.
Trị quân cũng đc nhiều tướng tài nhưng trung thành tuyệt đối thì k, tướng nó như đánh thuê.
Trị dân cũng ok vì bằng chứng là tuyển quân có số lượng. Mún thiên hạ chọn đường cũng khôn. Đánh từ trong ra. Ở gần vua tiền tài lực lượng đủ cả. Ăn sung mặc sướng.

Còn thg Lưu Bị là kém cỏi nhất dm toàn xl là giỏi. Đc mấy thg tướng giỏi nhưng đánh mãi k thắng. Dân thì cù bất cù bơ nghèo mạc rẹp lấy đâu ra tuyển quân. Mang danh nhân nghĩa nhưng cũng là mục đích đoạt thiên hạ. Cũng đem con người ra đánh, quân chết như rạ nhân nghĩa có làm cho số tử vong ít đc đâu.

Thg tao nễ nhất trong trị quốc trị dân là Tư Mã Ý.
Good man
Lưu bị mày nói thế cũng hơi oan cho hắn, cái giỏi của LB là cách thu phục nhân tâm và người tài, cái này nói thì dễ nhưng mày ko giỏi về chính trị và tài hùng biện mày ko làm đc đâu. Khả năng quân sự của Lưu Bị cũng bị La Quán Trung vì muốn tôn tài trí của GCL mà vùi dập đi nhiều. Còn về Tào Tháo vs Tư Mã Ý tao đồng ý vs mày
 
Tao thấy Tào Tháo là giỏi nhất.
Trị quân cũng đc nhiều tướng tài nhưng trung thành tuyệt đối thì k, tướng nó như đánh thuê.
Trị dân cũng ok vì bằng chứng là tuyển quân có số lượng. Mún thiên hạ chọn đường cũng khôn. Đánh từ trong ra. Ở gần vua tiền tài lực lượng đủ cả. Ăn sung mặc sướng.

Còn thg Lưu Bị là kém cỏi nhất dm toàn xl là giỏi. Đc mấy thg tướng giỏi nhưng đánh mãi k thắng. Dân thì cù bất cù bơ nghèo mạc rẹp lấy đâu ra tuyển quân. Mang danh nhân nghĩa nhưng cũng là mục đích đoạt thiên hạ. Cũng đem con người ra đánh, quân chết như rạ nhân nghĩa có làm cho số tử vong ít đc đâu.

Thg tao nễ nhất trong trị quốc trị dân là Tư Mã Ý.
Good man
Nhiều thằng cứ tôn thằng Ý lên. Chứ tao thấy tài cáng của nó chỉ là sống dai hơn tụi khác. Chứ nó và đám con cháu nó sau này đéo có tài Lồn gì. Bằng chứng là sau khi thằng Tư Mã Viêm chết thì nhà Tấn tồn tại 26 năm.

Cơ đồ nhà thằng Ý đều là của nhà Tào để lại, và Ý nó sống dai + gặp thời. Là Tào Phi nó chết, xong tới thằng con của thằng Phi chết tiếp, lúc đó Ý mới lộng quyền được. Chứ 2 thằng kia sống dai 1 tí thì Ý cũng như con chó canh nhà bị chặt hết răng thôi. Chưa kể thằng trực tiếp tranh quyền với Ý là thằng Tào Sảng lại ngu nữa.

Nói chung thằng Lồn này gặp thời, vì lúc đó nhà Ngụy nhân tài đi xuống hoặc chết mẹ hết rồi. Nó hên tận 3 tới 4 lần lận. Đúng số làm vua thì đéo chạy đâu được :))
 
Sửa lần cuối:
Nhiều thằng cứ tôn thằng Ý lên. Chứ tao thấy tài cáng của nó chỉ là sống dai hơn tụi khác. Chứ nó và đám con cháu nó sau này đéo có tài lồn gì. Bằng chứng là sau khi thằng Tư Mã Viêm chết thì nhà Tùy tồn tại 36 năm ( tính từ lúc diệt xong nhà Ngô năm 280 )

Cơ đồ nhà thằng Ý đều là của nhà Tào để lại, và Ý nó sống dai + gặp thời. Là Tào Phi nó chết, xong tới thằng con của thằng Phi chết tiếp, lúc đó Ý mới lộng quyền được. Chứ 2 thằng kia sống dai 1 tí thì Ý cũng như con chó canh nhà bị chặt hết răng thôi. Chưa kể thằng trực tiếp tranh quyền với Ý là thằng Tào Sảng lại ngu nữa.

Nói chung thằng lồn này gặp thời, vì lúc đó nhà Ngụy nhân tài đi xuống hoặc chết mẹ hết rồi. Nó hên tận 3 tới 4 lần lận. Đúng số làm vua thì đéo chạy đâu được :))
Vấn đề ở đây là nó biết nhẫn nhục mày ơi, cách ứng xử của nó giữa lúc bị vây ráp giữa vòng xoáy tranh đấu, thủ tiêu chính trị thời Ngụy mà vẫn có thể sống khỏe và giữ đc vị thế để làm tiền để cho 2 thằng con Viêm, Sư có bàn đạp tốt nhất để lật đổ nhà Ngụy mới là cái ng ta nể nó.
 
T đã có viết ngắn nhưng idea nhiều quá, bỏ ra thì ko nỡ. Cm chịu khó đọc vậy. Nhân tiện cho t cái góp ý, t có nên viết nữa hay thôi. Và viết thì viết ai, viết cái j?
Viết nữa đi mày, hay đấy ... nhân vật Từ Thứ và Trần Cung, tao thích nhưng OUT sớm quá ....
 
Sáu tốn có tài nhưng thành công sớm nên về chính trị có phần kiêu ngạo trên chính trường vốn toàn các con cáo già ẩn mình trong tối thì 1 còn gà trống tuy vẻ ngoài uy phong đẹp đẽ, tiếng gáy uy lực, kiêu hùng đến mấy thì vẫn chỉ là 1 con gà chứ ko phải đại bàng. Bị lũ sói già vồ là sớm hay muộn thôi.
Mày bình luận hay quá ...
 
Trong Tam Quốc nói về mưu lược tài trí thì tao thích Quách Gia
 
Vấn đề ở đây là nó biết nhẫn nhục mày ơi, cách ứng xử của nó giữa lúc bị vây ráp giữa vòng xoáy tranh đấu, thủ tiêu chính trị thời Ngụy mà vẫn có thể sống khỏe và giữ đc vị thế để làm tiền để cho 2 thằng con Viêm, Sư có bàn đạp tốt nhất để lật đổ nhà Ngụy mới là cái ng ta nể nó.
Nhẫn cái Lồn gì. Nó hên, cực cực kì hên luôn. Thằng Phi tranh đoạt với thằng Thực phế nó là Ngụy mất 1 đứa. Rồi thằng Phi thịt nốt thằng Xung thì nhà Ngụy còn mỗi 1 mình nó.
Đen cái thịt hết hạt giống đỏ xong thì thằng Phi cũng chết luôn. Rồi thằng con mới lên ngôi khi còn nhỏ, sau này chết luôn thì thằng Ý mới bắt đầu tranh quyền với thằng Tào Sảng. Nói chung thằng Ý đéo dám ho, hoặc nó chưa bao giờ có ý nghĩ là tiếm ngôi cả :)) chúng mày cứ thần thánh hóa lên, chứ với cái bối cảnh như thằng Ý mà lúc đó nó gáy thì tao đảm bảo nhà Tào đéo thiếu thằng để làm nó bay đầu :))
 
Nhẫn cái lồn gì. Nó hên, cực cực kì hên luôn. Thằng Phi tranh đoạt với thằng Thực phế nó là Ngụy mất 1 đứa. Rồi thằng Phi thịt nốt thằng Xung thì nhà Ngụy còn mỗi 1 mình nó.
Đen cái thịt hết hạt giống đỏ xong thì thằng Phi cũng chết luôn. Rồi thằng con mới lên ngôi khi còn nhỏ, sau này chết luôn thì thằng Ý mới bắt đầu tranh quyền với thằng Tào Sảng. Nói chung thằng Ý đéo dám ho, hoặc nó chưa bao giờ có ý nghĩ là tiếm ngôi cả :)) chúng mày cứ thần thánh hóa lên, chứ với cái bối cảnh như thằng Ý mà lúc đó nó gáy thì tao đảm bảo nhà Tào đéo thiếu thằng để làm nó bay đầu :))
NC là mỗi ng 1 cảm nhận tao vẫn tôn trọng ý kiến của mày thôi, còn kia là cảm nhận của tao còn tao chả thần thánh hóa thằng nào, tài năng vẫn phải đi kèm may mắn mới lên đc như Tôn Sách đéo chết nhảm thì Tôn Quyền tuổi lol đc lên ngôi thay anh, Tào Tháo ko may trốn được lúc bị Đổng Trác truy sát hay Quan Vũ lên cơn nhân nghĩa nhảm thì cũng tèo téo teo từ đời nào rồi.
 

Có thể bạn quan tâm

Top