Bỏ việc nhà nước- LLVT

  • Tạo bởi Tạo bởi MinD97
  • Start date Start date
Mày nhầm phần lớn thiếu tá trong bộ đội thì chưa có cái vẹo gì cả chỉ là thằng trợ lý hoặc thằng lính quèn trong các đơn vị chuyên môn lấy đâu ra quân mà ôm việc hộ, mà có thằng ôm việc mày cũng phải quản quân 24/7, họp hành, cấp trên kiểm tra liên tục lấy đéo thời gian đâu mà lo việc khác chưa kể bộ đội uống rượu quá nhiều để lại hệ quả sức khoẻ quá lớn, nhiều ông chưa cầm được sổ hưu đã toi, vợ con thì thiệt thòi cả đời.
Tao chắc chắn 100 thằng vào bộ đội nếu không phải nhà có cơ thì phần lớn sau khi đi làm vài năm đều hối hận vì quá gò bó, mất quá nhiều quyền con người mà tiền bạc cũng không thể bù đắp được, cái này chắc chỉ anh em nào làm trong ngành thì mới hiểu được thôi cho nên tao ủng hộ thớt hoàn toàn hãy dũng cảm đi trên đôi chân của mày.
Về cái m nói là quyền con người... Thì t nghĩ hơi quá... còn những nội dung m nói cá nhân t thấy không sai tí nào. Ở trong chăn mới biết chăn có rận. T cũng ủng hộ ông anh thiếu tá... Và t cũng đang trên con đường trau dồi chuyên môn và bứt phá hướng đi mới cho mình. Môi trường nhà nước mà muốn làm quan thanh liêm, làm việc tâm huyết, trung thực quả là khó m ạ
 
Tao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
Tml mà ở xa nhà quá thì ra quân cmn đi còn chờ gì nữa. Địt mẹ tàm mày thượng úy là cùng, tháng đc 10tr, nhốt như animal, vợ con ở nhà ai chăm.
 
Tao hối hận vì không ra sớm 10 năm….để già rồi hèn đéo dám ra mà mỗi lần lê đến nơi đó là chán
 
Tao hối hận vì không ra sớm 10 năm….để già rồi hèn đéo dám ra mà mỗi lần lê đến nơi đó là chán
10 năm trước thì mày cũng có lý do đéo dám ra thôi, sau này mày vẫn hối hận vì giờ không ra .
 
10 năm trước thì mày cũng có lý do đéo dám ra thôi, sau này mày vẫn hối hận vì giờ không ra .
10 năm trước tao chưa chứng kiến nhiều, chưa hiểu được như bây h. Đến bây h, Tao không ra bây giờ vì tao còn trách nhiệm phải lo. Tao 1 mình thì ko nói. Nhưng tao vẫn muốn tìm cách, nói đúng hơn là tìm con đường để thay thế mà khó quá.
trưởng thành, trách nhiệm nó không hoành tráng, đẹp đẽ, có kết đẹp như trên phim, mà nó là chấp nhận thực tại, chấp nhận chịu đựng vì người khác đấy my fen ạ !
 
10 năm trước tao chưa chứng kiến nhiều, chưa hiểu được như bây h. Đến bây h, Tao không ra bây giờ vì tao còn trách nhiệm phải lo. Tao 1 mình thì ko nói. Nhưng tao vẫn muốn tìm cách, nói đúng hơn là tìm con đường để thay thế mà khó quá.
trưởng thành, trách nhiệm nó không hoành tráng, đẹp đẽ, có kết đẹp như trên phim, mà nó là chấp nhận thực tại, chấp nhận chịu đựng vì người khác đấy my fen ạ !
Cũng không khác gì ngục tù, bị hạn chế đủ thứ. Cuộc sống không có hạnh phúc khổ lắm
 
Tml mà ở xa nhà quá thì ra quân cmn đi còn chờ gì nữa. Địt mẹ tàm mày thượng úy là cùng, tháng đc 10tr, nhốt như animal, vợ con ở nhà ai chăm.
T đang cố gắng trau dồi ngoại ngữ và phát triển kỹ năng nghề truyền thông m ạ. Với cả đợi vk t ổn định thêm chút nữa là sẽ bay thôi. Cám ơn m nhé
 
Cũng không khác gì ngục tù, bị hạn chế đủ thứ. Cuộc sống không có hạnh phúc khổ lắm
Cố găng lên m. Trước khi vào bộ đội, t cũng hết bốc vác đến phụ hồ, ve chai... Làm nhiều nghề... Ngày ấy còn trẻ chưa hiểu nhiều... 10 năm bộ đội... Vẫn tính chịu khó không ngại việc. Nói thật là vất vả hơn đồng đội.. nhất là mấy cụ chuyên lươn lẹo... Nhưng ngẫm lại thấy cái gì nó cũng có hai mặt của nó ... Mình cữ nhẫn lại, bình tĩnh nhận việc làm rồi thì mới hiểu ra được mình mạnh, yếu ở chỗ nào, cái gì là phù hợp với mình... T cũng cám ơn bố mẹ cho t cái tình chịu khó mà giờ đây t tìm ra được đam mê và khả năng thực sự của mình.
 
10 năm trước tao chưa chứng kiến nhiều, chưa hiểu được như bây h. Đến bây h, Tao không ra bây giờ vì tao còn trách nhiệm phải lo. Tao 1 mình thì ko nói. Nhưng tao vẫn muốn tìm cách, nói đúng hơn là tìm con đường để thay thế mà khó quá.
trưởng thành, trách nhiệm nó không hoành tráng, đẹp đẽ, có kết đẹp như trên phim, mà nó là chấp nhận thực tại, chấp nhận chịu đựng vì người khác đấy my fen ạ !
Giờ này có lẽ bác cũng 40 rồi nhỉ. Em tìm ra con đường rồi... Và sẽ đi thôi. Tâm huyết và trách nhiệm ở đâu đó không phù hợp lắm với môi trường ăn lương nhà nước.... Chúc bác thành công nhé
 
T đang cố gắng trau dồi ngoại ngữ và phát triển kỹ năng nghề truyền thông m ạ. Với cả đợi vk t ổn định thêm chút nữa là sẽ bay thôi. Cám ơn m nhé
Bộ đội mà gần nhà và làm hành chính thì ok. Chứ xa nhà và nhốt như animal thì ra quân gấp tml ạ. Làm đéo gì cũng ra tiền hết, việc kẹc gì phải để vợ con ở nhà nheo nhóc 1 mình.
 
Cố găng lên m. Trước khi vào bộ đội, t cũng hết bốc vác đến phụ hồ, ve chai... Làm nhiều nghề... Ngày ấy còn trẻ chưa hiểu nhiều... 10 năm bộ đội... Vẫn tính chịu khó không ngại việc. Nói thật là vất vả hơn đồng đội.. nhất là mấy cụ chuyên lươn lẹo... Nhưng ngẫm lại thấy cái gì nó cũng có hai mặt của nó ... Mình cữ nhẫn lại, bình tĩnh nhận việc làm rồi thì mới hiểu ra được mình mạnh, yếu ở chỗ nào, cái gì là phù hợp với mình... T cũng cám ơn bố mẹ cho t cái tình chịu khó mà giờ đây t tìm ra được đam mê và khả năng thực sự của mình.
Đi bộ đội lâu vậy, trước đó còn bươn trải. Giờ cũng tìm được đam mê, làm điều mình thích thú, sống mà làm được những gì mình thích, đam mê thì quá hạnh phúc rồi.
 
Thích thì triển luôn mày ơi, tao cũng trong llvt ra này, nhưng tao bên công an. Lúc tao ra cả nhà phản đối chứ ko được như mày đâu, nên tao phải làm mọi thứ để tồn tại, để học hỏi nhưng tao thấy thanh thản, tao ko ăn tiền mồ hôi nước mắt của người khác, tao tuy làm cũng có lúc mệt nhưng tao ngủ rất ngon, phấn đấu thật nhiều sẽ ổn. Tao ra từ năm 2017 giờ cũng đc 4 năm rồi, cũng để dư ra được một ít (nợ) =))))
XH lại có 1 công dân tốt, chứ k lại thành...
 

Có thể bạn quan tâm

Top