giống nhau quá nên vậyĐừng gán t với 2gia
giống nhau quá nên vậyĐừng gán t với 2gia
việc gì cũng luôn có mặt đối lập mâu thuẫn với vấn đề chínhThích ở một mình nhưng lại thèm cảm giác có người chia sẻ. Mày mâu thuẫn vl.
Cái này phải tự bạn gỡ rối thôi, hoặc nói chuyện cùng vợ, vừa là chia sẻ cũng như xem trọng cô ấy.5 năm là quãng thgian khá dài đấy. Trước giờ t luôn tự giải quyết mọi chuyện 1 mình, dạo gần đây sao t thấy ngột ngạt khó chịu, k còn bình thường như trước nữa, chuyện công việc với cuộc sống nhé. Gia đình t thì vẫn ổn, chỉ là cá nhân t có vấn đề thôi
cảm ơn đã cho t lời khuyên nhéCái này phải tự bạn gỡ rối thôi, hoặc nói chuyện cùng vợ, vừa là chia sẻ cũng như xem trọng cô ấy.
t cũng đang giống như m vậy . Giờ bạn bè t chẳng nói chuyện với ai cả , đứa bạn cấp 3 mấy năm trước hay chơi cùng nó cũng mất rồi lý do trầm cảmcảm ơn đã cho t lời khuyên nhé
Có tôi.Lại là t, 1 con người trầm tính, ít nói, hay suy nghĩ nhiều về mọi thứ. Trước giờ t rất ít bạn, giờ thật sự t cần 1 ai đó ngoài Vợ để có thể chia sẻ một câu chuyện gì đó thì quay đi nhìn lại chẳng có một ai, list trong danh bạ nhiều, nhưng đủ thân để t có thể trút tâm sự thì hầu như không có ai và cũng chưa có người nào hết. Có chăng thì cũng chỉ là nhỏ em trong gia đình, còn người ngoài thì hầu như không có. Lạ một điều t thèm cái cảm giác có người chia sẻ cảm xúc bản thân mình lúc này, lắm lúc t cảm thấy ngột ngạt, khó chịu đến cùng cực.
rồi giờ tml khá hơn chưat cũng đang giống như m vậy . Giờ bạn bè t chẳng nói chuyện với ai cả , đứa bạn cấp 3 mấy năm trước hay chơi cùng nó cũng mất rồi lý do trầm cảm
Có tôi.![]()
Vậy bác thấy tôi ra sao ?k giống t lắm
Vậy bác thấy tôi ra sao ?![]()
Để tìm đc người chia sẻ cảm xúc với mình thì rất khó, vì đó phải là người yêu quý mình, hiểu mình, sẵn sàng làm " thùng rác" cho mình trút vào mọi vui buồn bức xúc, và phải có thời gian rảnh nữa. Khó lắm ấy ...Lại là t, 1 con người trầm tính, ít nói, hay suy nghĩ nhiều về mọi thứ. Trước giờ t rất ít bạn, giờ thật sự t cần 1 ai đó ngoài Vợ để có thể chia sẻ một câu chuyện gì đó thì quay đi nhìn lại chẳng có một ai, list trong danh bạ nhiều, nhưng đủ thân để t có thể trút tâm sự thì hầu như không có ai và cũng chưa có người nào hết. Có chăng thì cũng chỉ là nhỏ em trong gia đình, còn người ngoài thì hầu như không có. Lạ một điều t thèm cái cảm giác có người chia sẻ cảm xúc bản thân mình lúc này, lắm lúc t cảm thấy ngột ngạt, khó chịu đến cùng cực.
Để tìm đc người chia sẻ cảm xúc với mình thì rất khó, vì đó phải là người yêu quý mình, hiểu mình, sẵn sàng làm " thùng rác" cho mình trút vào mọi vui buồn bức xúc, và phải có thời gian rảnh nữa. Khó lắm ấy ...![]()
Giống tao quá , ko hiểu bản thân mình thế nào , đi đâu , làm gì chỉ thích 1 mìnhLại là t, 1 con người trầm tính, ít nói, hay suy nghĩ nhiều về mọi thứ. Trước giờ t rất ít bạn, giờ thật sự t cần 1 ai đó ngoài Vợ để có thể chia sẻ một câu chuyện gì đó thì quay đi nhìn lại chẳng có một ai, list trong danh bạ nhiều, nhưng đủ thân để t có thể trút tâm sự thì hầu như không có ai và cũng chưa có người nào hết. Có chăng thì cũng chỉ là nhỏ em trong gia đình, còn người ngoài thì hầu như không có. Lạ một điều t thèm cái cảm giác có người chia sẻ cảm xúc bản thân mình lúc này, lắm lúc t cảm thấy ngột ngạt, khó chịu đến cùng cực.
Hơi mâu thuẫn nhỉMày lạ thế
bản thân mình thì ít hoặc nhiều phải hiểu chứ tml, cuộc sống này lắm lúc cũng muốn làm gì đó 1 mình chứ nhỉGiống tao quá , ko hiểu bản thân mình thế nào , đi đâu , làm gì chỉ thích 1 mình
Tôi lại không có bạn.bản thân mình thì ít hoặc nhiều phải hiểu chứ tml, cuộc sống này lắm lúc cũng muốn làm gì đó 1 mình chứ nhỉ![]()
trên xàm này t thấy bạn m nhiều màTôi lại không có bạn.
trên xàm này t thấy bạn m nhiều mà![]()
M có thể kb với t. T sẽ ko để m thất vọng![]()
Giờ mới thấy bài viết m nổi...Lại là t, 1 con người trầm tính, ít nói, hay suy nghĩ nhiều về mọi thứ. Trước giờ t rất ít bạn, giờ thật sự t cần 1 ai đó ngoài Vợ để có thể chia sẻ một câu chuyện gì đó thì quay đi nhìn lại chẳng có một ai, list trong danh bạ nhiều, nhưng đủ thân để t có thể trút tâm sự thì hầu như không có ai và cũng chưa có người nào hết. Có chăng thì cũng chỉ là nhỏ em trong gia đình, còn người ngoài thì hầu như không có. Lạ một điều t thèm cái cảm giác có người chia sẻ cảm xúc bản thân mình lúc này, lắm lúc t cảm thấy ngột ngạt, khó chịu đến cùng cực.
Đại ca cứ nói đi có gì ae xam thông đít
người biết chuyện thì họ lắng nghe chia sẻ, k biết thì nói ra họ lại cười thêm, nên tri kỉ tâm sự coi bộ ít, mà mấy nay t ổn rồiGiờ mới thấy bài viết m nổi...
Đàn ông mà...đm cái điều vốn vẫn phải thích nghi đó là sự cô đơn. Nhưng trên xàm t thấy chuyện địt bọp rồi chăn rau chăn chuối nhiều hơn là có thể chia sẻ. Mà nếu có thì cũng là những lời cay đắng. Thôi nghĩ tốt nhất cmn là tự tìm cách mà vượt qua
. Cuộc đời...vốn vẫn thế!
Bố ô đa nghi. T cũng sống nội tâm nhém lại dụ để úp sọt t hay gì
Trông thế trong xàm nhiều thằng giống m, t là 1 trong số đó. Nhưng đàn ông cơ bản vẫn phải tự cân bằng. Vấn đề của mình thì cũng k mấy ai xử lý nổi . Bọn trẻ thì cno ít nghĩngười biết chuyện thì họ lắng nghe chia sẻ, k biết thì nói ra họ lại cười thêm, nên tri kỉ tâm sự coi bộ ít, mà mấy nay t ổn rồibài viết tận tháng 4 tới giờ mà vẫn có người vào đọc