Tao đọc nó thời sinh viên và bị ám thị câu " Hãy đưa hết sức sống và sự nhiệt tình của mình ra trong mọi công việc mình làm" nhưng tiếc là tao đã chọn chưa đúng thứ để mình đưa hết sức sống và sự nhiệt huyết.
Tao bán 5 năm tuổi trẻ từ lúc ra trường cho một nhà máy may mới mở, từ lúc nó chưa hình thành tao đã được đưa đi học may trước đó 6 tháng (lương 1 củ) khi nó đi vào hoạt động thì tao dường như bán mạng cho nó làm từ sớm đến 10-11h nhiều khi là 2-3h khuya trong 3 năm (lương 3-4 củ). Thời gian đó tao đúng là từ bỏ mọi mối quan hệ đã xây dựng, chỉ có làm và làm, độc thân, không nghĩ tới ba mẹ anh chị em bạn bè - cuối tháng luôn chỉ vừa đủ tiêu hoặc mượn thêm tiền nhưng tao lại thấy vui và máu lửa vờ lờ. Qua năm thứ 4-5 thì phòng ban đầy đủ lương tao cũng lên dần từ 8-9-10-12-13 triệu 1 tháng và tao mò lên được chức trưởng phòng kế hoạch (Chức sau GĐ với PGD), nhưng rồi thời điểm này khi tao đã có vợ và nhìn về ba mẹ đã già yếu đau ốm thì số tiền trên là không đủ (Chức tao lậu rất ít, cố gắng lắm cũng chỉ thêm 2Tr/tháng và muốn lên chức giám đốc phải đợi ít nhất 10 năm nửa) tao tự hỏi mình đã làm gì trong 5 năm nay? mình tích góp được gì rồi? Mình đã để ba mẹ cải nhau vì không có 300k đi đám cưới ? Sau tất cả tao đã quyết định từ bỏ công việc để về làm bất động sản Đà Nẵng, dù đang khó khăn nhưng tao thấy tao đã thay đổi đúng. Đây là câu chuyện nhân tiện tao chia sẻ với mấy tml, chứ cuộc đời tao không nhiều khi hối tiếc quá khứ, người thông minh là người biết quên cái cần quên nhớ cái cần nhớ.
Mấy nay tao có nghe câu này trong Tam Quốc Chí: "Điều đáng tiếc nhất đời người là từ bỏ thứ không nên từ bỏ và cố gắng thứ không nên cố gắng" - Quan trọng phải biết đâu là đúng đâu là sai.
View attachment 796249