Ko phải là đéo ai làm xây dựng mà có cả ổ, cả đống, chém ko hết. Ổ đấy là từ đâu là từ khoảng hơn 20 năm qua nhà nước đào tạo ồ ạt ở mọi cấp độ từ trung cấp đến đại học, từ chính quy đến tại chức, dân lập, từ trung ương đến địa phương, rồi những ông cai thầu ko bằng cấp gì đi lên từ công nhân, hoặc những ông ngành khác nghề khác nhảy sang như trắc địa, mỏ, điện, ...
Vẫn có vô vàn người làm xây dựng, những anh thế hệ 9x,8x,7x,6x, ... đã từng có chút thành công, vì thành công nên họ ko chán, họ vẫn phải theo, đến khi nào gặp thất bại lớn họ mới dám bỏ.
Bọn kỹ sư thì toàn là con nhà ngheo ham học, nhưng đôi khi lại lười làm, nên khó thích ứng. Còn bọn học ko giỏi lắm, nhưng chăm làm, thì nó có ích cho ngành xây dựng hơn. Ví dụ đơn giản như này. ở công trình tao làm trước kia, có tổ đội toàn gọi quân dân tộc, mới biết viết, biết chữ, cộng trừ nhân chia thôi. Khi làm khoảng 2 năm, trong số bọn công nhân đó có nhiều thằng nó đã quản được cả đội khoảng 20 thằng, nó biết gia công cốt thép, lắp đặt các loại thép, định vị cốt thép, gia công, uốn, ... bọn nó có sức và làm thực tế tốt. Nó cứ chiến đi chiến lại những công trình kiểu như vậy. Thu nhập của bọn nó cao hơn hẳn mấy thằng ks mà ko lên cao được chỉ nhàng nhàng đội phó, đốc công, CHP trở xuống, những ông này 5, 10, 20, 30 năm kinh nghiệm thì cũng chưa chắc cao hơn thằng tộc đấy.
Vậy nên vẫn có người làm, có rất nhiều, mấy cậu Tộc đấy cũng rất giỏi đấy dù học ko cao nhưng đặt đúng vị trí sẽ phát huy được khả năng của họ. Còn kỹ sư học đủ kiểu, làm đủ kiểu, lúc nào cũng phải căng sức để thể hiện mình giỏi ở mọi lĩnh vực, nhưng thu nhập ko cao, ko lo được cho vợ con cuộc sống tối thiểu nên họ phải bỏ. Để kiếm việc khác phù hợp với gia đình hơn.