Nicotine Cafeine
Thanh niên Ngõ chợ

Đang đắm chìm cùng làn khói cuốn lấy đêm, đốm sáng leo lắt trên cái boong vụt tắt theo dòng hơi tụt nõ. Bên ngoài cửa lều, gió lớn thổi tung ánh nhìn về phía xa chân núi đang chớp sáng liên hồi, có vẻ như, đêm nay, bên dưới đó cũng không còn êm đềm.
Nhiều khi tao cảm thấy bọn mày sống nơi đó thật ngột ngạt, loay hoay bầy đàn bon chen trong cái chuồng phố thị do chính bọn mày xây nên để giam cầm tâm thức, vốn dĩ nó phải thuộc về tự nhiên. Nói đi cũng phải nói lại, thứ bọn mày có là tài sản và đất đai, là sự thỏa mãn khi cầm trên tay chiếc ví hàng hiệu bên trong chứa đầy giấy bạc, chi tiêu chẳng đắn đo suy nghĩ quá nhiều; còn tao chỉ có một đỉnh núi, và thứ mà bọn mày sẽ không thể chạm tới được, là ngọn cỏ dưới chân tao.
Từ thằng trẻ con cho tới già dơ đầu 2 thứ tóc, sáng lăn ra đường trên 2 cặp bánh xe tròn trịa, nhưng vòng quay đồng hồ của bọn mày luôn méo mó chẳng bao giờ hoàn hảo, bọn mày vẫn luôn cảm thấy lỡ hẹn với thời gian, để rồi mang theo mệt mỏi ưu sầu thế chỗ trên chiếc giường êm ái đầy chông gai nhìn đêm trôi và thức dậy vào lúc 6h30 sáng; còn tao, nhìn mây trôi để biết sáng tối, khi mắt tao nhắm lại, mặt trăng chẳng dám làm phiền.
Bọn mày mở mắt ra là thấy bụi mờ điêu tàn, còn tao, chỉ thấy tĩnh mịch.
Nhiều khi tao cảm thấy bọn mày sống nơi đó thật ngột ngạt, loay hoay bầy đàn bon chen trong cái chuồng phố thị do chính bọn mày xây nên để giam cầm tâm thức, vốn dĩ nó phải thuộc về tự nhiên. Nói đi cũng phải nói lại, thứ bọn mày có là tài sản và đất đai, là sự thỏa mãn khi cầm trên tay chiếc ví hàng hiệu bên trong chứa đầy giấy bạc, chi tiêu chẳng đắn đo suy nghĩ quá nhiều; còn tao chỉ có một đỉnh núi, và thứ mà bọn mày sẽ không thể chạm tới được, là ngọn cỏ dưới chân tao.
Từ thằng trẻ con cho tới già dơ đầu 2 thứ tóc, sáng lăn ra đường trên 2 cặp bánh xe tròn trịa, nhưng vòng quay đồng hồ của bọn mày luôn méo mó chẳng bao giờ hoàn hảo, bọn mày vẫn luôn cảm thấy lỡ hẹn với thời gian, để rồi mang theo mệt mỏi ưu sầu thế chỗ trên chiếc giường êm ái đầy chông gai nhìn đêm trôi và thức dậy vào lúc 6h30 sáng; còn tao, nhìn mây trôi để biết sáng tối, khi mắt tao nhắm lại, mặt trăng chẳng dám làm phiền.
Bọn mày mở mắt ra là thấy bụi mờ điêu tàn, còn tao, chỉ thấy tĩnh mịch.