Tiểu Phi.Truyện cổ long hay theo kiểu nói nhiều về vụ án, bí ẩn... nhưng ông ấy hay say xỉn nên dòng thời gian hơi loạn. Đọc tiểu lý phi đao xong sau còn ko phân biệt đc thằng sở lưu hương với cái thằng gì trẻ trẻ (đéo nhớ tên nữa) có phải là 1 người ko
Tao chỉ hay vào đọc, nay phải đăng nhập để vk cho mày, những gì mày nói t hoàn toàn đồng ý và trước giờ luôn coi khinh thằng LTH, chưa kể trong chuyện có nhiều tình tiết vô lý và gây ức chế. Cao thủ hạng nhất trên giang hồ mà trước khi đánh nhau cứ lèm bà lèm bèm, đánh thì chỉ đúng 1 chiêu là lấy mạng nhau, đéo có cao thủ nào như vậy cả, khi mày solo với 1 thằng ngang ngửa mày, kiểu gì cũng phải quần nhau đến khi 1 thằng đuối rồi mới kết thúc được nó, 1 chiêu lấy mạng chỉ khi trình độ chênh lệch quá xa. Hơn nữa, người mà 10 năm chỉ khắc tượng duy nhất 1 người con gái nhưng lúc quay xe sang Tiểu Hồng lại đéo thể hiện được diễn biến tâm lý là thấy ngu bỏ mẹ. Nói chung đầy cái vô lý không “đời” như chúng nó nói, so với Kim Dung thì quá hời hợt, kiến thức hạn hẹp. Để tao lấy vài dẫn chứng cho mấy tml khác đỡ phải ý kiến, như trong Thiên Long bát bộ, Đoàn Dự đến Mạn đà sơn trang miêu tả về các loại hoa trà như Thập bát học sỹ, thập tam thái bảo, bát tiên quá hải, bát bảo trang v.v.. nó hay đến nỗi người đọc còn tìm đến tận Vân Nam xem có những loại hoa trà đó thật không. Hoặc như trong Anh hùng xạ điêu, lúc Hoàng Dung nấu bát canh Hảo Cầu cho Hồng Thất Công ăn gồm có ngó sen, măng trúc, thịt chim cưu và trích dẫn trong kinh thi câu: Quan quan thư cưu, tại hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu để đặt tên cho món canh cũng đủ thấy sự đầu tư dày công trong đó. Hay lúc đấu với Ngư, tiều, canh, độc Hoàng dung có đọc mấy câu thơ do Hoàng Dược Sư làm nói về Mạnh Tử có ý chê trách là:Ở đây t muốn làm rõ mấy vấn đề
1. Có thằng nói truyện CL mang tính thực tế xh. Xh nào vậy? Phong kiến của vài trăm - vài nghìn năm trc? Thì nên nhớ chúng ta chỉ biết xh đó qua sách báo, ghi chép ls. Mà ghi chép ls chưa chắc đã đúng toàn bộ nhé. Chưa kể ngay cả những tiểu thuyết dã sử như TQDN còn “7 phần thực 3 phần hư”, thêm mắm dặm muối cho hay, chưa đúng hết toàn bộ ls, thì nói gì đến những tiểu thuyết bịa 100% này đòi phản ánh thực tế? Ko lẽ việc nhường nhà, nhường vợ để trả ơn là ”hot trend” xh thời bấy giờ ah? Còn xh thời CL hay bây giờ chả có thằng mẹ nào dâng vợ, dâng nhà để trả ơn đâu nhé.
2. M bảo kiếm hiệp đặt chữ nghĩa lên hàng đầu. Uh thì nghĩa khí, nghĩa tình .v.v… các thứ, nhưng nghĩa có nhiều loại nghĩa. Nghĩa này gọi là “ngu nghĩa”. Mượn chữ trung của hội Nho giáo cho dễ nói. Trung ở đây là trung vs vua. Nhưng khi vua là hôn quân tàn bạo, đam mê tửu sắc hoang dâm vô độ, dân chúng sống trong cảnh lầm than đói khổ; rồi vua cướp nhà cướp vợ của mình mà vẫn dâng cho nó, vẫn sống chết hết mình vì nó thì đấy chính là ngu trung. Đây cũng vậy thôi. Rõ ràng nó có ý đồ xấu vs mình, 5 lần 7 lượt hại mình mà vẫn nghĩa vs nó, chính là ngu nghĩa. Mà nói LTH “dốt” ko nhận ra đã đành, đây nó lại là thằng thông minh nhất trong gần như tất cả các thằng nv chính của các tiểu thuyết kiếm hiệp, chứ ko “ngu” như những thằng #. Ngu t để trong ngoặc vì ko phải đần độn ngu si, mà “ngu” do đa phần các thằng võ lâm đều ít học (sách vở chữ nghĩa), còn LTH lại là thám hoa, đỗ cao thứ 3 trong kỳ thi cao cấp nhất của xh lúc bấy giờ, thì chả thông minh là gì. Chưa kể mà vì chữ nghĩa làm trái các đạo lý #, các chữ # quan trọng ko kém thời bấy giờ đâu chấp nhận đc. Uh thì chữ tình ko đc coi trọng, vì trọng nam khinh nữ, ko con này còn con #. Thế còn chữ hiếu? Dâng cả gia sản tổ tiên để lại cho thằng # là bất hiếu đấy. Đây ko phải là ngu, là ngu nghĩa thì là gì!
Nhiều diễn đàn cứ tranh cãi Kim - Cổ ai hơn ai các thứ, riêng vs cá nhân t thì Cổ ko bao giờ có tuổi so với Kim. Chả cần nói cao xa nào là nhân sinh quan cs, kiến thức nọ kia, mà đơn giản nhất truyện Cổ ko xứng gọi là kiếm hiệp, mà cũng chả là thể loại gì ra hồn. KH thì phần lớn phải là kiếm hiệp, có lồng trinh thám, tình cảm cho hấp dẫn hơn; ok thế ko sao. Đây KH chỉ là phần nhỏ, còn lại tạp pí lù chả ra cái thể loại mẹ gì. Đọc ban đầu thì thấy hay đấy (miêu tả tâm lý nv sâu sắc, rồi phá án ly kỳ) nhưng ngẫm kỹ lại thấy dở bỏ mẹ, vì m sẽ ko hiểu m đang đọc cái thể loại mẹ gì luôn. Ví như tiểu thuyết tình cảm, thay vì miêu tả tâm lý nv, các cảnh tình cảm ướt át, thì đầu truyện tới cuối truyện toàn chém chém giết giết, còn là tiểu thuyết tình cảm ko? Hay như trinh thám mà lại chả thấy phá án đâu, toàn thấy anh anh em em, hận thù gia tộc, còn là trinh thám ko? Còn tất nhiên vs các tác gia đỉnh cao, dù thể loại gì đi chăng nữa đều thể hiện kiến thức của tác giả về cs, các bài học khiến chúng ta phải ngẫm. Và chuyện của Kim gia cũng vậy thôi, cái này khỏi bàn cãi. Nên Cổ tuổi… beep mà so với Kim đcTao chỉ hay vào đọc, nay phải đăng nhập để vk cho mày, những gì mày nói t hoàn toàn đồng ý và trước giờ luôn coi khinh thằng LTH, chưa kể trong chuyện có nhiều tình tiết vô lý và gây ức chế. Cao thủ hạng nhất trên giang hồ mà trước khi đánh nhau cứ lèm bà lèm bèm, đánh thì chỉ đúng 1 chiêu là lấy mạng nhau, đéo có cao thủ nào như vậy cả, khi mày solo với 1 thằng ngang ngửa mày, kiểu gì cũng phải quần nhau đến khi 1 thằng đuối rồi mới kết thúc được nó, 1 chiêu lấy mạng chỉ khi trình độ chênh lệch quá xa. Hơn nữa, người mà 10 năm chỉ khắc tượng duy nhất 1 người con gái nhưng lúc quay xe sang Tiểu Hồng lại đéo thể hiện được diễn biến tâm lý là thấy ngu bỏ mẹ. Nói chung đầy cái vô lý không “đời” như chúng nó nói, so với Kim Dung thì quá hời hợt, kiến thức hạn hẹp. Để tao lấy vài dẫn chứng cho mấy tml khác đỡ phải ý kiến, như trong Thiên Long bát bộ, Đoàn Dự đến Mạn đà sơn trang miêu tả về các loại hoa trà như Thập bát học sỹ, thập tam thái bảo, bát tiên quá hải, bát bảo trang v.v.. nó hay đến nỗi người đọc còn tìm đến tận Vân Nam xem có những loại hoa trà đó thật không. Hoặc như trong Anh hùng xạ điêu, lúc Hoàng Dung nấu bát canh Hảo Cầu cho Hồng Thất Công ăn gồm có ngó sen, măng trúc, thịt chim cưu và trích dẫn trong kinh thi câu: Quan quan thư cưu, tại hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu để đặt tên cho món canh cũng đủ thấy sự đầu tư dày công trong đó. Hay lúc đấu với Ngư, tiều, canh, độc Hoàng dung có đọc mấy câu thơ do Hoàng Dược Sư làm nói về Mạnh Tử có ý chê trách là:
“Khất cái làm sao 2 vợ được
Láng giềng liệu có mấy con gà
Đương thời thiên tử nhà Chu đó
Tề Nguỵ sao lòng cứ thiết tha”
Lúc đó Chu Tử Liễu cứng họng không nói được lời nào, 4 câu thơ đó đều là tác giả tự làm lấy các tình tiết trong sách và cuộc đời của Mạnh Tử, nếu không có kiến thức sâu rộng làm sao mà có được những tình tiết hay đến vậy. Thằng nào muốn thì tự tìm hiểu chứ tao ko giải nghĩa tường tận vì mất thời gian.
Con Lâm Tiên Nhi biến thái vl. Đến cháu của nó cũng xơi nữaLý Tầm hoan khổ gì mày. Đoạn kết nó ăn được múi mít đấy. Chưa kể con Lâm Tiên Nhi nó bê lồn đến trước mặt mà hắn còn chê vì đéo còn trinh.
M nói đúng rồi đó, tao là thằng khổ nhất Cổ Long đâyCổ Long nhiều truyện quá đọc hết thế lìn nào hết đc mà biết thằng nào khổ nhất. Thôi thì kiến thức 3 xu chọn Phó Hồng Tuyết . Kim Dung thì Địch Vân với Tiêu Phong chắc là 2 thằng khổ nhất
Cháu nào, bố nó là tổng quản trong nhà thằng Long Tiêu Vân, đéo có quan hệ máu mủ gì sất.Con Lâm Tiên Nhi biến thái vl. Đến cháu của nó cũng xơi nữa
Nó giống như phim giải trí hạng B của quentin , kiếm hiệp nó phải vậyCổ Long chỉ giành cho bọn nhóc trẻ con đọc.
Tưởng hay tưởng dark deep nhưng rỗng tuếch chả có cái đếch gì.
CL có TLPD để đời thôi a ạ. Còn những bộ khác t k đánh giá cao.Mày nói đúng.
Kim Dung như món thịt con Hoàng Dung nấu cho thất Công ăn
4 loại thịt kết hợp càng nhai càng biến ra vị mới
Càng đọc càng phát hiện ẩn giấu trong đó là kiến thức vô tận của tác giả.
Người đọc phải có kiến thức cao càng đọc Kim Dung càng thú vị
Cổ Long là thần tượng bọn nhóc mới lớn
Mô tả dark deep lời thoại cụt ngủn rặn từng chữ để che giấu sự thiếu kiến thức của tác giả
Sex chém giết đầy rẫy
Tình cảm thì hời hợt
Đầu voi đuôi chuột.
Mở bài thì miêu tả cho cố vô bí ẩn kinh thiên động địa.
Kết thì cụt lủn vì tác giả quá non tay
Địch vân thì chuẩn rồi m, nhưng HHD là cml nào thếTruyện Kim Dung nam chính khổ nhất là thằng Địch Vân
Còn nhân vật nữ thì khổ nhất là Hà Hồng Dược và Cừu Thiên Xích
Có con cặc mà tiêu phong còn trinh. Lúc mã phu nhân kể chuyện thì chỉ kể tiêu phong đéo đụ bả còn mấy thằng trưởng lão đụ thôi. Còn lúc đi với a châu thì đụ tơi bời rồi,mà chắc yếu nên đéo thụ thai được,chứ ko mang tội giết con.Tiêu phong đéo đụ địt dc gì đã chết
A nghĩ thế cũng đượcDo mày ko đủ kiến thức để đọc
Càng đọc càng tìm hiểu sẽ thấy càng hay
Như bài từ Mô ngư nhi của con Mạc Sầu ngâm hỏi thế gian tình là gì?
Đó là bài từ của Nguyên Hiếu Vấn đời Nguyên.
Kim Dung để một thiếu nữ người đời Tống ngâm bài thơ giữa đời Nguyên.
Đọc hơn chục năm rồi giờ đéo ấn tượng gì cảHà Hồng Dược trong Bích Huyết Kiếm nhé.
Thiếu nữ người Miêu si tình bị kim xà lang quân lừa gạt tình cảm rồi cướp 3 món báu vật người Miêu
Bản thân bị hủy dung mạo phải đi ăn xin.
Cuối cùng si tình tự sát chết bên xương cốt người tình
T hiểu ý a mà. Truyện KD nó mang tính phiêu lưu và nhiều hình tượng như kiểu đọc one piece. T k nói là k hay, nhưng t thích những tiểu thuyết đi vào chiều sâu tâm lý hơn thôi anh.Kim Dung càng đọc sẽ càng thấy kiến thức đồ sộ
Như 18 thế hàng long chưởng là tên các quẻ trong hào trong kinh dịch
Các chiêu thức võ học thiếu lâm 72 tuyệt kỹ đạt ma là các công án thiền tông
Lục mạch thần kiếm là các huyệt vị trong châm cứu
Nói chung kiến thức của Kim Dung phải quá đỉnh cao mới viết được
Nam nhi k vướng nữ nhi tình thì là pede ahkTheo tao Lý Tầm Hoan, văn võ song toàn cũng vì chữ tình cuộc đời lao đao khổ tâm. A Phi vì cái lol xém xuống bùn. Tiêu Thập Nhất Lan. Kim Dung có Tiêu Phong, Dương Qua vv..vv. So sánh hơi khập khiễng, nhưng tóm lại các vị anh hùng cũng khổ tâm vì cái lồn.
Vậy để đọc. Bộ này t chưa đọcNếu chiều sâu tâm lý âm mưu các kiểu liên thành quyết là đỉnh nhất.
Chưa từng có truyện nào mà cơ mưu lắm thế
Tiên hiệp thì m biết chỗ nào dịch quỷ bí chi chủ full kTao bỏ kiếm hiệp lâu rồi, hơn 10 năm nay đc tiên hiệp. Trên này thằng nào mê võ thuật, nên đọc bộ Long Xà Diễn Nghĩa
Si tình thì sao bằng được thằng Du Thản Chi, tận mắt nhìn bố mẹ chết trong tay địch nhân, tận mắt chứng kiến người mình yêu 1 lòng 1 dạ với địch nhân. Có thù giết cha mà bất lực không thể báo để rồi cuối cùng thứ mà hắn dành được lại chỉ là 1 đôi mắt do chính người hắn yêu quẳng lại trong sự sỉ nhục..Hà Hồng Dược trong Bích Huyết Kiếm nhé.
Thiếu nữ người Miêu si tình bị kim xà lang quân lừa gạt tình cảm rồi cướp 3 món báu vật người Miêu
Bản thân bị hủy dung mạo phải đi ăn xin.
Cuối cùng si tình tự sát chết bên xương cốt người tình