cười ra nước mắt, đúng cái xã hội đầu buồi giẻ rách! Tao đây, u40, vợ bỏ, thất nghiệp, gà trống nuôi con, ăn bám ông bà già đến từng đồng. Ngày nào cũng lết lên đây đọc mấy cái tin tức chó chết này, càng đọc càng thấy đời tao như cái ổ chuột. Muốn nằm thẳng cho xong mà cũng đéo yên! Sáng nay vớ được cuốc ship 100K, nghĩ bụng lết ra đường kiếm miếng ăn. Mua cái bánh mì 15K lót bụng, tưởng thế là tạm ổn. Ai ngờ mưa tầm tã, chạy ship mấy cái tài liệu ướt như chuột lột. Đến nơi, thằng văn phòng ngồi máy lạnh nó chửi tao như con, bảo đi kiểu lồn gì để tài liệu ướt. Đụ mẹ, tao chạy dọc đường mưa như trút, đến khu nó thì trời quang mây tạnh, cay đéo chịu nổi! Chưa hết, con bé thuê ship còn gọi điện rủa sả, kêu này kêu nọ. Xăng cạn, đỏ thêm 75K, mồ hôi chưa ráo đã sạch mẹ ví, đéo còn một cắc. Đời tao đúng là cái đống rác, mà cái xã hội này thì toàn thứ khốn nạn!