hoạ sĩ xàm
Súng hết đạn
.
Sửa lần cuối:
ngutu tập để tìm kiếm cái gọi là "giải thoát" đều là vô vọng.. nếu sau khi chết và không còn luân hồi nữa (giải thoát) điều đó đồng nghĩa với 1 trong 2 trường hợp sau:
t/h1: sau khi chết linh hồn biến mất vĩnh viễng, không còn bất cứ thứ gì, giống như chưa hề tồn tại
t/h2: sau khi chết linh hồn trở nên bất tử không bị bất kỳ thứ gì tác động được
👉vậy hai trường hợp trên, trường hợp nào là niết bàn(giải thoát)...
💥 người tu tập vẫn có sự tham lam.. tao lấy ví dụ, họ mơ ước, khát khao về thế giới phật tịnh độ (không làm vẫn có ăn, chỉ có yên vui, not sầu khổ) 👉 đây là 1 sự tham lam to lớn, 1 sự tham lam vượt qua cả tham lam về trần tục, người thường chỉ tham có tiền, để ăn để chơi.. rõ ràng là mức tham có giới hạn, ..nhưng tu sĩ họ lại muốn được ăn được chơi vô hạn sau khi họ chết?.. vậy nhưng họ luôn cho rằng họ tu để chấm dứt tham lam?
💥 người tu tập vẫn cảm thấy vui mừng khi nhận được và vẫn buồn tuổi khi mất đi thứ gì đó...
👉 từ đó suy ra người tu tập vẫn giống như người thường, nhưng họ sẽ tốt tính hơn người thường 1 chút... tất nhiên cái tốt này đều là cái tốt để đầu tư tích phước, tích điểm để nộp cv lên thiên đàng hoặc làm sổ tiết kiệm "phước đức bank" để giành cho con cháu... rõ ràng về mặt tư duy họ hoàn toàn giống con người thường, chẳng qua khác nhau ở mục đích.. vậy tu như nào để gọi là "giải thoát"?
Comment ngắn gọn, súc tích, chân thật, ý nghĩa, và hợp lý trong trường hợp này!
🆘🆘🆘
Ok !tu tập để tìm kiếm cái gọi là "giải thoát" đều là vô vọng.. nếu sau khi chết và không còn luân hồi nữa (giải thoát) điều đó đồng nghĩa với 1 trong 2 trường hợp sau:
t/h1: sau khi chết linh hồn biến mất vĩnh viễng, không còn bất cứ thứ gì, giống như chưa hề tồn tại
t/h2: sau khi chết linh hồn trở nên bất tử không bị bất kỳ thứ gì tác động được
👉vậy hai trường hợp trên, trường hợp nào là niết bàn(giải thoát)...
💥 người tu tập vẫn có sự tham lam.. tao lấy ví dụ, họ mơ ước, khát khao về thế giới phật tịnh độ (không làm vẫn có ăn, chỉ có yên vui, not sầu khổ) 👉 đây là 1 sự tham lam to lớn, 1 sự tham lam vượt qua cả tham lam về trần tục, người thường chỉ tham có tiền, để ăn để chơi.. rõ ràng là mức tham có giới hạn, ..nhưng tu sĩ họ lại muốn được ăn được chơi vô hạn sau khi họ chết?.. vậy nhưng họ luôn cho rằng họ tu để chấm dứt tham lam?
💥 người tu tập vẫn cảm thấy vui mừng khi nhận được và vẫn buồn tuổi khi mất đi thứ gì đó...
👉 từ đó suy ra người tu tập vẫn giống như người thường, nhưng họ sẽ tốt tính hơn người thường 1 chút... tất nhiên cái tốt này đều là cái tốt để đầu tư tích phước, tích điểm để nộp cv lên thiên đàng hoặc làm sổ tiết kiệm "phước đức bank" để giành cho con cháu... rõ ràng về mặt tư duy họ hoàn toàn giống con người thường, chẳng qua khác nhau ở mục đích.. vậy tu như nào để gọi là "giải thoát"?