Slims
Thanh niên hoi
Tao năm nay 25 tuổi, tao yêu thích hiphop, nhạc rap và tao bắt đầu viết nhạc từ năm tao 20t. Về nhạc rap mà nói tao đã viết rất nhiều kể từ đó, nhưng chưa bao giờ đưa ra một sản phẩm nào, chỉ có những người thân cận mới có thể nghe được tao rap, chỉ gồm bạn gái và thằng bạn chí cốt nhất.
Họ thích nhạc của tao, họ còn nói sẽ có ngày tao thành huyền thoại, tao sẽ nổi tiếng. Tao biết khi đọc đến đây tụi mày sẽ cười phá lên như cái cách tao cười khi nghe đến điều đó, tao viết rap không phải để trở thành gì cả, tao viết để thoả mãn những từ ngữ và điệu snare đang đập liên hồi trong đầu tao.
Từ khi tao chơi rap, tao chỉ chơi 1 mình, mà hầu như tao rất thích 1 mình 1 không gian. Tao tìm hiểu về rap việt, tao nghe họ rap rồi tự hỏi...đây là rap việt? Là nhạc rap sao? Tao quay sang những bài nhạc tao viết được đẩy lên tột cùng của cảm xúc, của những từ không có giới hạn nào tao đặt trên nó. Tao thấy sự giả tạo của họ, trong cách họ rap trên tivi. Không như tao, nhưng tao vẫn không cho ra sản phẩm của mình, vì khi tao viết xong và nghe lại thì nó vẫn là "chưa đủ".
Tao không biết mình có nên thể hiện mình ra bên ngoài, vì từ đầu tao không làm nhạc rap để nổi tiếng, những câu từ của tao không được lành mạnh, tao thích được lột tả cảm xúc của mình, chi tiết từng khoảnh khắc được xảy ra, như việc tụi mày đang chịch con nhỏ nào đó, tư thế như thế nào, cảm xúc như thế nào, tả luôn những lời nói khi đang chịch và nhỏ đó có thể đã có chồng, tất nhiên tao chỉ ví dụ. Tao không nghĩ nó sẽ được đón nhận, cách tao rap và con người bên ngoài của tao không hề giống nhau, tao thấy sợ những gì mình viết ra, nên tao không để ai biết đến nó trừ bạn gái và thằng bạn thân nhất. Tao cứ lẩn quẩn như vậy, không dám thể hiện mình, tao không tự tin, nhưng tao biết mình có khả năng đó, tao thấy cô độc.
Nhiều người kêu up lên nên t up, câu từ hơi mạnh, tao chỉ có cái đt để thu nên chất lượng không tốt, chổ đông ng không rap to được, tụi m thông cảm.
Họ thích nhạc của tao, họ còn nói sẽ có ngày tao thành huyền thoại, tao sẽ nổi tiếng. Tao biết khi đọc đến đây tụi mày sẽ cười phá lên như cái cách tao cười khi nghe đến điều đó, tao viết rap không phải để trở thành gì cả, tao viết để thoả mãn những từ ngữ và điệu snare đang đập liên hồi trong đầu tao.
Từ khi tao chơi rap, tao chỉ chơi 1 mình, mà hầu như tao rất thích 1 mình 1 không gian. Tao tìm hiểu về rap việt, tao nghe họ rap rồi tự hỏi...đây là rap việt? Là nhạc rap sao? Tao quay sang những bài nhạc tao viết được đẩy lên tột cùng của cảm xúc, của những từ không có giới hạn nào tao đặt trên nó. Tao thấy sự giả tạo của họ, trong cách họ rap trên tivi. Không như tao, nhưng tao vẫn không cho ra sản phẩm của mình, vì khi tao viết xong và nghe lại thì nó vẫn là "chưa đủ".
Tao không biết mình có nên thể hiện mình ra bên ngoài, vì từ đầu tao không làm nhạc rap để nổi tiếng, những câu từ của tao không được lành mạnh, tao thích được lột tả cảm xúc của mình, chi tiết từng khoảnh khắc được xảy ra, như việc tụi mày đang chịch con nhỏ nào đó, tư thế như thế nào, cảm xúc như thế nào, tả luôn những lời nói khi đang chịch và nhỏ đó có thể đã có chồng, tất nhiên tao chỉ ví dụ. Tao không nghĩ nó sẽ được đón nhận, cách tao rap và con người bên ngoài của tao không hề giống nhau, tao thấy sợ những gì mình viết ra, nên tao không để ai biết đến nó trừ bạn gái và thằng bạn thân nhất. Tao cứ lẩn quẩn như vậy, không dám thể hiện mình, tao không tự tin, nhưng tao biết mình có khả năng đó, tao thấy cô độc.
Nhiều người kêu up lên nên t up, câu từ hơi mạnh, tao chỉ có cái đt để thu nên chất lượng không tốt, chổ đông ng không rap to được, tụi m thông cảm.
Sửa lần cuối: