Có Hình 71 Năm bài thơ khóc Stalin: ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG

ChimToDongTimor

Giang hồ mạng 5.0
North-Korea
71 năm bài thơ khóc Stalin: ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG

Tháng 5/1953, Tố Hữu viết bài thơ ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG để bày tỏ tình cảm khi nghe tin Stalin từ trần. Đã 59 năm trôi qua kể từ khi bài thơ ra đời, cũng là số năm cho một người chuẩn bị về nghỉ hưu. Đây là bài thơ đặc biệt, đứng cuối cùng trong tập thơ Việt bắc (1954) của Tố Hữu, tuy nhiên những lần tái bản tập Việt bắc về sau thì không thấy bài thơ này nữa.
Trong chương trình văn học ở phổ thông mà mình được học những năm 1970 cũng không có bài này. Mình nhớ thời gian mình học phổ thông, mình thuộc loại học sinh lười học nhưng ngoan hiền dễ bảo (bây giờ còn hơn thế nữa, hi hi). Mình cũng nhớ trong chương trình văn học thời đó có rất nhiều bài thơ của Tố Hữu, gần 30 bài thì phải (*), không hiểu sao lại không có bài này.
Một lần ngồi uống bia với một giáo sư hàng đầu về Văn học, mình hỏi: thưa Thầy, vì sao những bài thơ Tố Hữu viết về Bác Hồ, về Lê-nin thì được đưa vào chương trình phổ thông, còn bài này ca ngợi Stalin thì bọn em không được học? Thầy từ tốn bảo: cậu đừng hỏi khó tớ!
Mình nhớ lúc mình và bà xã mình còn yêu nhau, đã có lần tụi mình giận nhau 2 tuần chỉ vì … thơ Tố Hữu. Bà xã mình vốn là người ái mộ thơ Tố Hữu một cách đặc biệt, một lần cắc cớ hỏi theo kiểu trắc nghiệm cảm xúc: Anh còn nhớ những bài thơ của Tố Hữu ở trường phổ thông? Cảm xúc của anh về những bài thơ này thế nào?... Đại loại thế. Mình ngây thơ, cho rằng cô ấy cũng hiểu và cảm thơ Tố Hữu như mình nên thật thà đáp: Anh chỉ nhớ tên một số bài thôi, chứ không có cảm xúc gì. Không ngờ cô ấy trừng mắt, đùng đùng bỏ ra về. May nhờ cả hai đứa đều yêu thơ của Xuân Quỳnh nên sau 2 tuần thì “sự cố thơ” được khắc phục. Từ đó đến nay mình tuyệt nhiên không dám nhắc lại chủ đề năm xưa…
Riêng bài ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG thì mình có ấn tượng khá mạnh. Mình choáng với một số câu, nhất là những câu mình tô màu đỏ. Cũng chỉ biết là ấn tượng và choáng thôi chứ khó giải thích là ấn tượng gì và choáng như thế nào. Bà con cũng đừng hỏi khó mình nhé, he he.

ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG

Bữa trước mẹ cho con xem ảnh
Ông Xít-ta-lin bên cạnh nhi đồng
Áo Ông trắng giữa mây hồng
Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười
Xít-ta-lin! Xít-ta-lin!
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Xít-ta-lin!

Hôm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao
Làng trên xóm dưới xôn xao
Làm sao, Ông đã... làm sao, mất rồi!
Ông Xít-ta-lin ơi, Ông Xít-ta-lin ơi!
Hỡi ơi, Ông mất! đất trời có không?
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương mình thương một, thương Ông thương mười
Yêu con yêu nước yêu nòi
Yêu bao nhiêu lại yêu Người bấy nhiêu!


Ngày xưa khô héo quạnh hiu
Có người mới có ít nhiều vui tươi
Ngày xưa đói rách tơi bời
Có người mới có được nồi cơm no
Ngày xưa cùm kẹp dày vò
Có người mới có tự do tháng ngày
Ngày mai dân có ruộng cày
Ngày mai độc lập ơn này nhớ ai
Ơn này nhớ để hai vai
Một vai ơn Bác một vai ơn Người
Con còn bé dại con ơi
Mai sau con nhé trọn đời nhớ Ông!

Thương Ông mẹ nguyện trong lòng
Yêu làng, yêu nước, yêu chồng, yêu con
Ông dù đã khuất không còn
Chân Ông còn mãi dấu son trên đường
Trên đường quê sáng tinh sương
Hôm nay nghi ngút khói hương xóm làng
Ngàn tay trắng những băng tang
Nối liền khúc ruột nhớ thương đời đời!
KsEwFqOp.jpg

Một bức tượng của Stalin "được" Hội đồng thành phố quê nhà Gori (Gruzia)đưa từ Quảng trường trung tâm về "cất" trong một nhà kho.


(*)Những bài thơ của Tố Hữu mà thế hệ mình được học từ cấp 1 đến cấp 3 (Bà con thấy còn thiếu bài nào xin bổ sung giùm nhé): Lượm, Bầm ơi, Bà má Hậu giang, Con cá chột nưa, Từ ấy, Đi đi em, Đi, Mẹ Suốt, Ta đi tới, Hãy nhớ lấy lời tôi, Tiếng hát sông Hương, Ê-mi-ly con, Hoan hô chiến sĩ Điện biên, Sáng tháng Năm, Việt bắc, Với Lê-nin, Người con gái Việt nam, Ba mươi năm đời ta có Đảng, Em ơi…Ba lan, Bài ca mùa xuân 61, Bài ca xuân 68, Bác ơi, Theo chân Bác…

Nguồn: Blog Tâm Sự Y Giáo
 
Sửa lần cuối:
Thật ra trong bài thơ này, anh Hĩu đã cố tình flex con mình là thần đồng. Đéo gì ở Tonkin mà tập nói lại nói tiếng Nga. Chỉ có thể là thần đồng
 
Trẻ tao thấy hèn nhưng lớn đi làm kiếm miếng ăn thấy hợp lý .
Thực sự độc lập của Việt là do mấy thằng to đầu đó nó quyết , nịnh nó câu chết đéo ai
 
Trẻ tao thấy hèn nhưng lớn đi làm kiếm miếng ăn thấy hợp lý .
Thực sự độc lập của Việt là do mấy thằng to đầu đó nó quyết , nịnh nó câu chết đéo ai
Chết cả dân tộc chứ chết ai. Hậu quả của nịnh Nga Xô tao đang tổng hợp, còn dưới đây là một số hậu quả của nịnh Tầu Cộng, với bản chất chả khác mẹ gì Liên Xô cả:
- Biden qua thăm, nó đóng biên bất chợt doanh nghiệp xuất khẩu khóc tiếng Mán, đền hợp đồng chết con mẹ luôn
- Hàng Trung Quốc every where, China Town every where, ung thư every where
- Giới trẻ mê văn hoá Tàu dữ dội hơn xưa
- Trần Đại Quang đi chầu Thiên Triều xong về dính "bệnh lạ"? Có chắc không phải trùng hợp? (Chắc là made in Vũ Hán)
- Dư luận viên Trung Cộng giả dạng người Việt tung fake news tẩy trắng thảm sát Thiên An Môn, thảm sát và buôn bán nội tạng Pháp Luân Công
- Mất Hoàng Sa, quá nửa Trường Sa
- Doanh nghiệp Tàu Cộng qua Việt Nam làm ăn, bí mật mang lậu người Tàu qua làm.
- ....
 
Thật ra trong bài thơ này, anh Hĩu đã cố tình flex con mình là thần đồng. Đéo gì ở Tonkin mà tập nói lại nói tiếng Nga. Chỉ có thể là thần đồng
thằng con thần đồng hay không thì chưa biết, chỉ biết thằng cha xạo Lồn
 
Chết cả dân tộc chứ chết ai. Hậu quả của nịnh Nga Xô tao đang tổng hợp, còn dưới đây là một số hậu quả của nịnh Tầu Cộng, với bản chất chả khác mẹ gì Liên Xô cả:
- Biden qua thăm, nó đóng biên bất chợt doanh nghiệp xuất khẩu khóc tiếng Mán, đền hợp đồng chết con mẹ luôn
- Hàng Trung Quốc every where, China Town every where, ung thư every where
- Giới trẻ mê văn hoá Tàu dữ dội hơn xưa
- Trần Đại Quang đi chầu Thiên Triều xong về dính "bệnh lạ"? Có chắc không phải trùng hợp? (Chắc là made in Vũ Hán)
- Dư luận viên Trung Cộng giả dạng người Việt tung fake news tẩy trắng thảm sát Thiên An Môn, thảm sát và buôn bán nội tạng Pháp Luân Công
- Mất Hoàng Sa, quá nửa Trường Sa
- Doanh nghiệp Tàu Cộng qua Việt Nam làm ăn, bí mật mang lậu người Tàu qua làm.
- ....

Để thay đổi theo mày sẽ phải làm gì
 
71 năm bài thơ khóc Stalin: ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG

Tháng 5/1953, Tố Hữu viết bài thơ ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG để bày tỏ tình cảm khi nghe tin Stalin từ trần. Đã 59 năm trôi qua kể từ khi bài thơ ra đời, cũng là số năm cho một người chuẩn bị về nghỉ hưu. Đây là bài thơ đặc biệt, đứng cuối cùng trong tập thơ Việt bắc (1954) của Tố Hữu, tuy nhiên những lần tái bản tập Việt bắc về sau thì không thấy bài thơ này nữa.
Trong chương trình văn học ở phổ thông mà mình được học những năm 1970 cũng không có bài này. Mình nhớ thời gian mình học phổ thông, mình thuộc loại học sinh lười học nhưng ngoan hiền dễ bảo (bây giờ còn hơn thế nữa, hi hi). Mình cũng nhớ trong chương trình văn học thời đó có rất nhiều bài thơ của Tố Hữu, gần 30 bài thì phải (*), không hiểu sao lại không có bài này.
Một lần ngồi uống bia với một giáo sư hàng đầu về Văn học, mình hỏi: thưa Thầy, vì sao những bài thơ Tố Hữu viết về Bác Hồ, về Lê-nin thì được đưa vào chương trình phổ thông, còn bài này ca ngợi Stalin thì bọn em không được học? Thầy từ tốn bảo: cậu đừng hỏi khó tớ!
Mình nhớ lúc mình và bà xã mình còn yêu nhau, đã có lần tụi mình giận nhau 2 tuần chỉ vì … thơ Tố Hữu. Bà xã mình vốn là người ái mộ thơ Tố Hữu một cách đặc biệt, một lần cắc cớ hỏi theo kiểu trắc nghiệm cảm xúc: Anh còn nhớ những bài thơ của Tố Hữu ở trường phổ thông? Cảm xúc của anh về những bài thơ này thế nào?... Đại loại thế. Mình ngây thơ, cho rằng cô ấy cũng hiểu và cảm thơ Tố Hữu như mình nên thật thà đáp: Anh chỉ nhớ tên một số bài thôi, chứ không có cảm xúc gì. Không ngờ cô ấy trừng mắt, đùng đùng bỏ ra về. May nhờ cả hai đứa đều yêu thơ của Xuân Quỳnh nên sau 2 tuần thì “sự cố thơ” được khắc phục. Từ đó đến nay mình tuyệt nhiên không dám nhắc lại chủ đề năm xưa…
Riêng bài ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG thì mình có ấn tượng khá mạnh. Mình choáng với một số câu, nhất là những câu mình tô màu đỏ. Cũng chỉ biết là ấn tượng và choáng thôi chứ khó giải thích là ấn tượng gì và choáng như thế nào. Bà con cũng đừng hỏi khó mình nhé, he he.

ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG

Bữa trước mẹ cho con xem ảnh
Ông Xít-ta-lin bên cạnh nhi đồng
Áo Ông trắng giữa mây hồng
Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười
Xít-ta-lin! Xít-ta-lin!
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Xít-ta-lin!

Hôm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao
Làng trên xóm dưới xôn xao
Làm sao, Ông đã... làm sao, mất rồi!
Ông Xít-ta-lin ơi, Ông Xít-ta-lin ơi!
Hỡi ơi, Ông mất! đất trời có không?
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương mình thương một, thương Ông thương mười
Yêu con yêu nước yêu nòi
Yêu bao nhiêu lại yêu Người bấy nhiêu!


Ngày xưa khô héo quạnh hiu
Có người mới có ít nhiều vui tươi
Ngày xưa đói rách tơi bời
Có người mới có được nồi cơm no
Ngày xưa cùm kẹp dày vò
Có người mới có tự do tháng ngày
Ngày mai dân có ruộng cày
Ngày mai độc lập ơn này nhớ ai
Ơn này nhớ để hai vai
Một vai ơn Bác một vai ơn Người
Con còn bé dại con ơi
Mai sau con nhé trọn đời nhớ Ông!

Thương Ông mẹ nguyện trong lòng
Yêu làng, yêu nước, yêu chồng, yêu con
Ông dù đã khuất không còn
Chân Ông còn mãi dấu son trên đường
Trên đường quê sáng tinh sương
Hôm nay nghi ngút khói hương xóm làng
Ngàn tay trắng những băng tang
Nối liền khúc ruột nhớ thương đời đời!
KsEwFqOp.jpg

Một bức tượng của Stalin "được" Hội đồng thành phố quê nhà Gori (Gruzia)đưa từ Quảng trường trung tâm về "cất" trong một nhà kho.


(*)Những bài thơ của Tố Hữu mà thế hệ mình được học từ cấp 1 đến cấp 3 (Bà con thấy còn thiếu bài nào xin bổ sung giùm nhé): Lượm, Bầm ơi, Bà má Hậu giang, Con cá chột nưa, Từ ấy, Đi đi em, Đi, Mẹ Suốt, Ta đi tới, Hãy nhớ lấy lời tôi, Tiếng hát sông Hương, Ê-mi-ly con, Hoan hô chiến sĩ Điện biên, Sáng tháng Năm, Việt bắc, Với Lê-nin, Người con gái Việt nam, Ba mươi năm đời ta có Đảng, Em ơi…Ba lan, Bài ca mùa xuân 61, Bài ca xuân 68, Bác ơi, Theo chân Bác…

Nguồn: Blog Tâm Sự Y Giáo
Stalin ngoài giúp liên Xô hùng mạnh về công nghiệp nặng thì gây ra nạn đói ở u cà ==>quỷ ==>u cà ghét quỷ vl
 
Để thay đổi theo mày sẽ phải làm gì
Để thay đổi theo mày sẽ phải làm gì

- Đầu tiên phải tách quyền lực quốc gia ra để tạo thế chân kiềng. Tam quyền phân lập là một ý hay

- Đập hết đi giáo dục làm lại, tập trung vào đào tạo nhân bản, rèn luyện tư duy suy nghĩ phản biện và giải quyết vấn đề

- Điều chỉnh, tạo thêm nhiều công ăn việc làm ở các địa phương nghèo, giảm tải cho SG và Hà Nội

- Điều chỉnh lại cách hành pháp ở hiện tại (tư pháp, lập pháp thì tàm tạm nhưng hành pháp thì quá tệ)

- Tăng lương công chức lên mức thừa sống, tối giản bộ máy hành chính.

- Trả lại quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí

- Tham nhũng, làm thiệt hại quốc gia một cách có chủ đích thì cứ bắn bỏ.

- Giải tán lực lượng cảnh sát giao thông, hành lập lực lượng cảnh sát nhiều chức năng.

- Sửa đổi lại đường dây nóng 113, 114, 115

- Giáo dục lại nhân bản cho những người đã ra khỏi trường học.

- ...

Tóm gọn lại:
- Phân tán quyền lực
- Đào tạo nhân bản
- Trả lương xứng đáng
- Giảm tải hành chính
 
Vợ anh Thành (Thành này Thành that, không phải Thành this) là chị Thanh - nguyên Phó Trưởng ban Tuyên huấn ("cụ tổ" của Ban Tuyên giáo Trung ương), còn anh Thành (như đã biết) là đại-quan-thầy-bưng-bô.
Mối tình của anh chị quả thật là một mối tình đẹp.​
 

Có thể bạn quan tâm

Top