à, tôi lúc đó đang kiếm ổn ổn, xong đầu tiên thì em zai nó đổ nợ cả tỷ, thế là bị người ta dí nợ quá, mình phải gồng ra trả, xong ông già đổ bệnh chạy thận mình cũng lo nốt. xong đợt ý kiểu bế tắc muốn kiếm tiền nhanh, còn mấy trăm củ cũng nghe người ta xúi đi đánh hàng quảng châu, thế là cũng đi vay mượn thêm xong bị lừa mất luôn. vì thằng lừa ý nó cũng bị đi mẹ tù rồi nên là mình mất trắng. đã đen lại còn nhọ

cơ mà giờ nghĩ lại chả sao, mình còn sk, còn niềm tin, còn đủ chân tay lao động thì sợ quái gì. ra đường thấy nhiều người còn khổ hơn mình, còn ko có chân tay, não ko bình thường dị tật bẩm sinh cơ. đc cái tôi hay cho tiền người ăn xin hay tàn tật lắm, vì tôi luôn tự nhủ mình là người may mắn hơn, mình cứ cho họ đc gì trong điều kiện thì cho, lỡ đâu trong đời mình xui như họ thì chắc sẽ có người khác cho mình thôi. lo quái gì