Live Ăn uống kham khổ, tiết kiệm tối đa có khiến giàu lên? Làm 10 ăn 1, có thật không?

Thỏ Trắng Ác Tâm

Thanh niên Ngõ chợ
South-Korea
Theo tao hiểu, là có cái Lồn.

1. Người giàu trở nên giàu nhờ tăng thu nhập, sở hữu tài sản sinh lời và tạo ra giá trị cao.
2. Uống nước lọc, húp mì gói, kham khổ chi li, không tạo ra thu nhập, không sinh lời, cũng chẳng mở rộng giá trị.
=> Không giàu vì kham khổ, mà giàu vì họ biết cách mở rộng nguồn thu và tài sản. Tiết kiệm cực hạn chỉ giúp mày sống lâu hơn trong cảnh nghèo, chứ đéo bao giờ bước ra khỏi nghèo.




Sài Gòn - Nam Kỳ lục tỉnh là ví dụ, Bắc Kỳ dù đã cố nhưng vẫn đéo biết làm sao để làm ra tiền nhiều hơn 'Đàng Trong' (bỏ qua Trung Kỳ nhé). Tụi Bake luôn lải nhải vấn đề tiết kiệm, làm 10 ăn 1, đinh tai nhức óc vãi Lồn- nhưng phi logic ở chỗ, tụi này vẫn luôn phải bá vào Nam mà táp lấy táp để.

Fact khỏi cãi, và cả mấy người Bắc kỳ tao quen họ cũng đéo sống kiểu làm 10 ăn 1 nữa mới ghê... (thích số liệu chuẩn thì tự lên báo mà đọc khỏi liệt kê, mắc công)

Điều cần thiết là tìm ra giải pháp, cái mà lũ mặt Lồn đéo bao giờ thích đề cập. Vì sẽ chứng tỏ mày thông minh hơn đám này, và bị tìm cách tiêu diệt.

Bỏ qua vấn đề IQ thấp. Nếu kham khổ lâu dài, mày còn tự làm hẹp tầm nhìn. Thiếu khẩu phần ăn thì khó mà nghĩ lớn. Não bộ thiếu dinh dưỡng thì quyết định sẽ ngu đi. Thành ra cái vòng luẩn quẩn “càng tiết kiệm càng bế tắc” (@bodothanthien là ngoại lệ khi vừa lùn, xấu, nghèo, đụt nhưng lại có IQ cao, thông minh - Thằng này có khả năng xác nhận luận điểm trên về mặt y khoa).




Vậy,
1. Muốn giàu và thoát nghèo thì phải có tầm nhìn rộng, tư duy sáng suốt đa chiều, và khả năng đưa ra quyết định lớn.
2. Kham khổ lâu dài khiến não bộ thiếu dinh dưỡng, tầm nhìn bị thu hẹp, quyết định trở nên ngu dốt.
=> Kham khổ không giúp thoát nghèo, mà còn nhốt mày trong vòng luẩn quẩn “càng tiết kiệm càng bế tắc”.

Vài thế hệ sau 1975 đã chứng minh qua hành động: sáng cà phê trà đá, trưa cơm văn phòng, tối nhậu 500k, nhưng nghe đến chuyện bỏ 5 triệu học chứng chỉ, 20 triệu học nghề thì tái mét, co giò chạy. Ngại bỏ 2 triệu đi học kỹ năng, nhưng chịu bỏ 2 triệu nhậu một bữa tiger, heineken cho đã.

Đéo có cái Lồn gì để hãnh diện cái đức tính đần độn như thế. Chấp nhận sự thật này, giải quyết cũng dễ mà…




Đảo tư duy, góc nhìn từ “cắt chi” sang “tăng thu”. Tụi này thường rất ngu, và cứng đầu đéo bao giờ tư duy đa nguyên được. Nên vấn đề này có lẽ khá khăn với chúng nó.
Đầu tư vào bản thân, thay vì “bòn rút”. Não thiếu chất thì học hành, làm việc cũng ngu đi. Ăn uống cho đủ, sức khỏe cho tốt, kiến thức cho dày.

Đương nhiên, không thể không nhắc. Ở một hệ thống cầm quyền độc đoán, muốn tồn tại lâu dài, thứ đầu tiên phải làm là giữ dân ngu và bận rộn. Vì sao? Dân mà rảnh, dân mà thông minh, dân sẽ đặt câu hỏi. Dân mà đặt câu hỏi, thì quyền lực lung lay. Điều này cản bước phát triển rất nhiều ở mỗi con người.

1. Một hệ thống chính trị muốn duy trì quyền lực lâu dài sẽ loại bỏ hoặc kìm hãm mọi yếu tố có thể đe dọa vị thế của nó: từ cá nhân xuất sắc, doanh nghiệp mạnh, đến nền giáo dục tự do.
2. Giáo dục bị thiết kế trì trệ, nhồi sọ, kìm hãm tư duy phản biện, biến học sinh thành công cụ chứ không phải con người sáng tạo. Doanh nghiệp tư nhân bị trói buộc bởi luật chơi láo Lồn, chính sách thiếu minh bạch, thiên vị chỉ doanh nghiệp thân hữu, sân sau mới được ưu ái.
=> Việc dân chúng trở nên thụ động, tầm nhìn hẹp, không có khả năng bứt phá, không chỉ là do bản chất cá nhân, mà chính là sản phẩm có chủ đích của cơ chế cầm quyền.




Cái bế tắc này không nằm ở từng thằng nghèo, mà nằm ở cả cấu trúc xã hội. Cho nên liệu pháp khả dĩ là gì?

Lực kéo từ thiểu số tinh hoa (khả năng thấp):
đám đông IQ thấp sẽ không tự giác thay đổi. Nhưng 5–10% nhóm tinh hoa (doanh nhân, trí thức, lãnh đạo, nhà công nghệ) nếu đủ bản lĩnh và tầm nhìn, họ sẽ tạo ra mô hình mới, và lôi đám đông đi theo. Đám đông không cần hiểu, chỉ cần thấy lợi ích rõ ràng thì sẽ bám theo. Grab vào VN, bao nhiêu ông xe ôm trình độ thấp cũng tự nhiên “công nghệ hóa” vì có app, có đơn, có tiền.
Một cú sốc đủ lớn với dân tộc, quốc gia: đám đông IQ thấp chỉ chịu đổi khi bị vả tập thể, kiểu khủng hoảng kinh tế, thiên tai, thất nghiệp hàng loạt. Hay như Nhật ăn nuke ngập mồm cũng được. Nghe bảo đâu @bodothanthien sẽ thả Vũ Khí Sinh Học thời gian sớm sắp tới.



 
buôn tàu buôn bè không bằng ăn dè hà tiện

Được mùa chớ phụ ngô khoai
Đến khi thất bát lấy ai bạn cùng

Đã giàu lại cứ giàu thêm
Đã khó thì khó cả đêm lẫn ngày
 
làm 10 ăn 3 4 thôi
để time suy nghĩ việc khác
làm 10 tiêu 10 thì time suy nghĩ tiêu cái xàm lồn gì cũng tốn time để kiếm tiền
 
mày nói đúng,
thường những cái đầu làm 10 ăn 1 rất hay lảm nhảm những thứ lặt vặt, chuyện bé xé to, tâm tính dễ nổi nóng và chưa kịp tiết kiệm gì là đã bị xiên trước
 
Theo tao hiểu, là có cái lồn.

1. Người giàu trở nên giàu nhờ tăng thu nhập, sở hữu tài sản sinh lời và tạo ra giá trị cao.
2. Uống nước lọc, húp mì gói, kham khổ chi li, không tạo ra thu nhập, không sinh lời, cũng chẳng mở rộng giá trị.
=> Không giàu vì kham khổ, mà giàu vì họ biết cách mở rộng nguồn thu và tài sản. Tiết kiệm cực hạn chỉ giúp mày sống lâu hơn trong cảnh nghèo, chứ đéo bao giờ bước ra khỏi nghèo.




Sài Gòn - Nam Kỳ lục tỉnh là ví dụ, Bắc Kỳ dù đã cố nhưng vẫn đéo biết làm sao để làm ra tiền nhiều hơn 'Đàng Trong' (bỏ qua Trung Kỳ nhé). Tụi Bake luôn lải nhải vấn đề tiết kiệm, làm 10 ăn 1, đinh tai nhức óc vãi lồn- nhưng phi logic ở chỗ, tụi này vẫn luôn phải bá vào Nam mà táp lấy táp để.

Fact khỏi cãi, và cả mấy người Bắc kỳ tao quen họ cũng đéo sống kiểu làm 10 ăn 1 nữa mới ghê... (thích số liệu chuẩn thì tự lên báo mà đọc khỏi liệt kê, mắc công)

Điều cần thiết là tìm ra giải pháp, cái mà lũ mặt lồn đéo bao giờ thích đề cập. Vì sẽ chứng tỏ mày thông minh hơn đám này, và bị tìm cách tiêu diệt.

Bỏ qua vấn đề IQ thấp. Nếu kham khổ lâu dài, mày còn tự làm hẹp tầm nhìn. Thiếu khẩu phần ăn thì khó mà nghĩ lớn. Não bộ thiếu dinh dưỡng thì quyết định sẽ ngu đi. Thành ra cái vòng luẩn quẩn “càng tiết kiệm càng bế tắc” (@bodothanthien là ngoại lệ khi vừa lùn, xấu, nghèo, đụt nhưng lại có IQ cao, thông minh - Thằng này có khả năng xác nhận luận điểm trên về mặt y khoa).




Vậy,
1. Muốn giàu và thoát nghèo thì phải có tầm nhìn rộng, tư duy sáng suốt đa chiều, và khả năng đưa ra quyết định lớn.
2. Kham khổ lâu dài khiến não bộ thiếu dinh dưỡng, tầm nhìn bị thu hẹp, quyết định trở nên ngu dốt.
=> Kham khổ không giúp thoát nghèo, mà còn nhốt mày trong vòng luẩn quẩn “càng tiết kiệm càng bế tắc”.

Vài thế hệ sau 1975 đã chứng minh qua hành động: sáng cà phê trà đá, trưa cơm văn phòng, tối nhậu 500k, nhưng nghe đến chuyện bỏ 5 triệu học chứng chỉ, 20 triệu học nghề thì tái mét, co giò chạy. Ngại bỏ 2 triệu đi học kỹ năng, nhưng chịu bỏ 2 triệu nhậu một bữa tiger, heineken cho đã.

Đéo có cái lồn gì để hãnh diện cái đức tính đần độn như thế. Chấp nhận sự thật này, giải quyết cũng dễ mà…




Đảo tư duy, góc nhìn từ “cắt chi” sang “tăng thu”. Tụi này thường rất ngu, và cứng đầu đéo bao giờ tư duy đa nguyên được. Nên vấn đề này có lẽ khá khăn với chúng nó.
Đầu tư vào bản thân, thay vì “bòn rút”. Não thiếu chất thì học hành, làm việc cũng ngu đi. Ăn uống cho đủ, sức khỏe cho tốt, kiến thức cho dày.

Đương nhiên, không thể không nhắc. Ở một hệ thống cầm quyền độc đoán, muốn tồn tại lâu dài, thứ đầu tiên phải làm là giữ dân ngu và bận rộn. Vì sao? Dân mà rảnh, dân mà thông minh, dân sẽ đặt câu hỏi. Dân mà đặt câu hỏi, thì quyền lực lung lay. Điều này cản bước phát triển rất nhiều ở mỗi con người.

1. Một hệ thống chính trị muốn duy trì quyền lực lâu dài sẽ loại bỏ hoặc kìm hãm mọi yếu tố có thể đe dọa vị thế của nó: từ cá nhân xuất sắc, doanh nghiệp mạnh, đến nền giáo dục tự do.
2. Giáo dục bị thiết kế trì trệ, nhồi sọ, kìm hãm tư duy phản biện, biến học sinh thành công cụ chứ không phải con người sáng tạo. Doanh nghiệp tư nhân bị trói buộc bởi luật chơi láo lồn, chính sách thiếu minh bạch, thiên vị chỉ doanh nghiệp thân hữu, sân sau mới được ưu ái.
=> Việc dân chúng trở nên thụ động, tầm nhìn hẹp, không có khả năng bứt phá, không chỉ là do bản chất cá nhân, mà chính là sản phẩm có chủ đích của cơ chế cầm quyền.




Cái bế tắc này không nằm ở từng thằng nghèo, mà nằm ở cả cấu trúc xã hội. Cho nên liệu pháp khả dĩ là gì?

Lực kéo từ thiểu số tinh hoa (khả năng thấp):
đám đông IQ thấp sẽ không tự giác thay đổi. Nhưng 5–10% nhóm tinh hoa (doanh nhân, trí thức, lãnh đạo, nhà công nghệ) nếu đủ bản lĩnh và tầm nhìn, họ sẽ tạo ra mô hình mới, và lôi đám đông đi theo. Đám đông không cần hiểu, chỉ cần thấy lợi ích rõ ràng thì sẽ bám theo. Grab vào VN, bao nhiêu ông xe ôm trình độ thấp cũng tự nhiên “công nghệ hóa” vì có app, có đơn, có tiền.
Một cú sốc đủ lớn với dân tộc, quốc gia: đám đông IQ thấp chỉ chịu đổi khi bị vả tập thể, kiểu khủng hoảng kinh tế, thiên tai, thất nghiệp hàng loạt. Hay như Nhật ăn nuke ngập mồm cũng được. Nghe bảo đâu @bodothanthien sẽ thả Vũ Khí Sinh Học thời gian sớm sắp tới.



nghèo cỡ này thì đừng nên nấu cơm ăn nước mắm làm lồn gì
mua bao cám ,lợn về ăn cả nhà hết 1 2 củ/ tháng thôi tiết kiệm thời gian làm việc
 
buôn tàu buôn bè không bằng ăn dè hà tiện
1. Giàu lên là nhờ dám chấp nhận rủi ro và mở rộng thương nghiệp.
2. Nghèo chỉ biết tiết kiệm, co cụm thì không thể thoát nghèo.

-> “phi thương bất phú” đúng, còn “ăn dè hà tiện” chỉ hợp với mấy thằng xạo Lồn mõm chó, IQ thấp, EQ cao. :go:
 
1. Giàu lên là nhờ dám chấp nhận rủi ro và mở rộng thương nghiệp.
2. Nghèo chỉ biết tiết kiệm, co cụm thì không thể thoát nghèo.

-> “phi thương bất phú” đúng, còn “ăn dè hà tiện” chỉ hợp với mấy thằng xạo lồn mõm chó, IQ thấp, EQ cao. :go:
k dè tiện bao giờ mới đủ vốn làm ăn
 
Sống chết có số,phú quý do trời.
Đúng vậy , có người giàu có từ tích cóp sau đó gặp cơ hội có vốn phất lên , có ng giàu nhờ thừa kế , có ng trúng số , có người ăn hối lộ , có người buôn hàng cấm...... Ko có công thức nào hết , giàu nghèo là do số mày nó vậy là nó vậy
 
Sống chết có số,phú quý do trời.
Đúng vậy , có người giàu có từ tích cóp sau đó gặp cơ hội có vốn phất lên , có ng giàu nhờ thừa kế , có ng trúng số , có người ăn hối lộ , có người buôn hàng cấm...... Ko có công thức nào hết , giàu nghèo là do số mày nó vậy là nó vậy
Yếu tố may mắn (đương nhiên có thật) với Yếu tố kiểm soát được (kiến thức, kỹ năng, hành động)

Đầu thai vô nhà Bác Phúc, làm Cậu Khôi cũng được xem là một yếu tố may mắn, max luck.

UmtORQ.png
 
Yếu tố may mắn (đương nhiên có thật) với Yếu tố kiểm soát được (kiến thức, kỹ năng, hành động)

Đầu thai vô nhà Bác Phúc, làm Cậu Khôi cũng được xem là một yếu tố may mắn, max luck.

UmtORQ.png
Nhiều thằng số nó hưởng nữa , đẻ ra nghèo rơi nghèo rớt đùng cái làm con nuôi triệu phú như PakThien , hay chị Hằng nứng lấy ông Dũng lò vôi phất lên luôn. Chứ nói về tính toán hay gì gì giổi giang thì đéo giàu dc vì làm giàu ko có công thức. Phàm những thằng tưởng mình khôn mình giỏi thì thường đéo làm dc gì ra tiền . Vd sắt đá luôn là Nikola Tesla ông này là thiên tài nhà khoa học lỗi lạc nhưng kết quả là chết trong đói nghèo . Cho nên VN có câu nghèo bền vững nhưng giàu thì phút mốt
 
M thấy có cán bộ nào mà ko đi lên từ làm ngày đêm quên ăn. Làm 10 ăn 1 ko . Đó là sự thật nha tml

M thấy có cán bộ nào mà ko đi lên từ làm ngày đêm quên ăn. Làm 10 ăn 1 ko . Đó là sự thật nha tml
 

Có thể bạn quan tâm

Top