Đó là người ăn xin bình thường.
Còn bắc kỳ là trường hợp đặc biệt rồi:
Vừa ăn xin vừa ra yêu cầu.
Người ta cho thì vừa nhận vừa chửi (vụ lẩu tôm hùm mì gói, vụ bánh mì và chai nước suối)
Người ta đéo cho cũng chửi (vụ Trấn Thành và các nghẹo sĩ miền nam chưa nộp tiền từ thiện)
Người ta cho đồ theo yêu cầu cũng chửi (vụ bánh chưng)
Người ta cho đồ, đéo giao tận nơi thì vừa chửi vừa vứt đồ ra đường mà đéo chịu chạy ra lấy.
Người ta cho đồ, đéo cho tiền cũng chửi (vụ bão yagi)
Người ta cho tiền ít cũng chửi (vụ 500k bảng anh này)
Người ta cho nhiều... với bake đéo có gì là nhiều.