Bài thơ Hai Sắc Hoa Tigon

hoa-tigon.jpg

Bài thơ “Hai sắc hoa ti-gôn” xuất hiện đầu tiên trên Tuần báo Tiểu thuyết thứ Bảy, số 179 ra ngày 23/9/1937 còn lưu lại tờ báo sau 88 năm
Vậy là kể từ lần xuất hiện đầu tiên trên Tuần báo Tiểu thuyết thứ Bảy, số 179 ra ngày 23/9/1937 đến nay, đã gần 90 năm trôi qua, bài thơ "Hai sắc hoa ti-gôn" vẫn là một "nghi án văn chương" tốn nhiều giấy mực bậc nhất trên văn đàn.
Haisachoatigon2.jpg

Trong "Thi nhân Việt Nam" của Hoài Thanh - Hoài Chân xuất bản năm 1942, ở phần nói về T.T.Kh tuy không giới thiệu bài thơ "Hai sắc hoa ti-gôn" nhưng đã dành 2 trang để nói về "nghi án văn chương" này.

Hoài Thanh - Hoài Chân viết: "Hồi tháng 9/1937, Tiểu thuyết thứ Bảy đăng một truyện ngắn của ông Thanh Châu: "Hoa ti-gôn". Ít ngày sau, tại tòa báo nhận được một bài thơ nhan đề "Bài thơ thứ nhất", rồi lại nhận được một bài nữa "Hai sắc hoa ti-gôn". Hai bài đều ký tên T.T.Kh. Và đều một nét chữ run run. Từ đấy tòa soạn Tiểu thuyết thứ Bảy không nhận được bài nào nữa và cũng không biết T.T.Kh ở đâu. Nhưng sau khi hai bài thơ kia đăng rồi, xóm nhà văn bỗng xôn xao. Có đến mấy người nhất quyết T.T.Kh chính là người yêu của mình. Và người ta đã phê bình rất náo nhiệt. Có kẻ không ngần ngại cho hai bài thơ ấy là những áng thơ kiệt tác…".
 
Sửa lần cuối:
Haisachoatigon2.jpg

Bài thơ “Hai sắc hoa ti-gôn” xuất hiện đầu tiên trên Tuần báo Tiểu thuyết thứ Bảy, số 179 ra ngày 23/9/1937 còn lưu lại tờ báo sau 88 năm
Vậy là kể từ lần xuất hiện đầu tiên trên Tuần báo Tiểu thuyết thứ Bảy, số 179 ra ngày 23/9/1937 đến nay, đã gần 90 năm trôi qua, bài thơ "Hai sắc hoa ti-gôn" vẫn là một "nghi án văn chương" tốn nhiều giấy mực bậc nhất trên văn đàn. Trong "Thi nhân Việt Nam" của Hoài Thanh - Hoài Chân xuất bản năm 1942, ở phần nói về T.T.Kh tuy không giới thiệu bài thơ "Hai sắc hoa ti-gôn" nhưng đã dành 2 trang để nói về "nghi án văn chương" này.

Hoài Thanh - Hoài Chân viết: "Hồi tháng 9/1937, Tiểu thuyết thứ Bảy đăng một truyện ngắn của ông Thanh Châu: "Hoa ti-gôn". Ít ngày sau, tại tòa báo nhận được một bài thơ nhan đề "Bài thơ thứ nhất", rồi lại nhận được một bài nữa "Hai sắc hoa ti-gôn". Hai bài đều ký tên T.T.Kh. Và đều một nét chữ run run. Từ đấy tòa soạn Tiểu thuyết thứ Bảy không nhận được bài nào nữa và cũng không biết T.T.Kh ở đâu. Nhưng sau khi hai bài thơ kia đăng rồi, xóm nhà văn bỗng xôn xao. Có đến mấy người nhất quyết T.T.Kh chính là người yêu của mình. Và người ta đã phê bình rất náo nhiệt. Có kẻ không ngần ngại cho hai bài thơ ấy là những áng thơ kiệt tác…".

Theo hồi ký của Nguyễn Vỹ thì bài này do Thâm Tâm Tuấn Trình (chơi chung vs nhóm của Nguyễn Bính) viết do tương tư người tình là cô nữ sinh Trần Thị Khánh lên xe hoa cưới người khác, bỏ ảnh một mình.
Ảnh vào vai cô Khánh; viết câu "....Lấy chồng... trời ơi người ấy có buồn không...?"
Tuy nhiên, cô Khánh lấy chồng giàu sung sướng; chớ chả phải bị ép uổng đau khổ mẹ gì như trong tiểu thuyết hết. Cho nên đọc được bài thơ đó xong viết lá thơ... chửi Tuấn Trình: "...là giết đời nhau đấy biết không....?"
Nên TT làm tiếp 1,2 bài có câu"... Đây là bài thơ cuối tặng bạn..."
Thánh nữ xàm đầu tiên đây rồi!
===> Tuấn Trình cũng là xàm mơ F0 chánh hiệu. Ưa ảo tưởng :vozvn (3): .
Đọc Nguyễn Vỹ mới thấy ổng cũng không ưa Hoài Thanh, Hoài Chân mấy. Thôi thì viết sao nghe vậy thôi.
 
Theo hồi ký của Nguyễn Vỹ thì bài này do Thâm Tâm Tuấn Trình (chơi chung vs nhóm của Nguyễn Bính) viết do tương tư người tình là cô nữ sinh Trần Thị Khánh lên xe hoa cưới người khác, bỏ ảnh một mình.
Ảnh vào vai cô Khánh; viết câu "....Lấy chồng... trời ơi người ấy có buồn không...?"
Tuy nhiên, cô Khánh lấy chồng giàu sung sướng; chớ chả phải bị ép uổng đau khổ mẹ gì như trong tiểu thuyết hết. Cho nên đọc được bài thơ đó xong viết lá thơ... chửi Tuấn Trình: "...là giết đời nhau đấy biết không....?"
Nên TT làm tiếp 1,2 bài có câu"... Đây là bài thơ cuối tặng bạn..."

===> Tuấn Trình cũng là xàm mơ F0 chánh hiệu. Ưa ảo tưởng :vozvn (3): .
Đọc Nguyễn Vỹ mới thấy ổng cũng không ưa Hoài Thanh, Hoài Chân mấy. Thôi thì viết sao nghe vậy thôi.
Haha. Trong "Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh đã từng bình luận về Nguyễn Vỹ : "Chí cao nhưng tài mọn "!
Có lẽ vì thế các cụ ghét nhau chăng
 
Haha. Trong "Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh đã từng bình luận về Nguyễn Vỹ : "Chí cao nhưng tài mọn "!
Có lẽ vì thế các cụ ghét nhau chăng
Chắc vậy, ghét cả Trương Tửu, nói 2 ông "trang phục lố lắng"; LOL. Nếu nhớ k nhầm thì NV hục hặc với Thế Lữ, mà TL là họ hàng của HT,HC nên bị ghét lây.
Nhớ năm ấy chán đời về nhà sau 10 năm, lục tủ lòi ra mấy quyển hồi ký của NVy, với Requarque vẫn nguyên vẹn. Thế là gác võng nằm đọc lại một lèo mầy ngày, không bò ra khỏi phòng (trừ lúc: trưa ăn, tối nhậu, mệt ngủ).
 
Chắc vậy, ghét cả Trương Tửu, nói 2 ông "trang phục lố lắng"; LOL. Nếu nhớ k nhầm thì NV hục hặc với Thế Lữ, mà TL là họ hàng của HT,HC nên bị ghét lây.
Nhớ năm ấy chán đời về nhà sau 10 năm, lục tủ lòi ra mấy quyển hồi ký của NVy, với Requarque vẫn nguyên vẹn. Thế là gác võng nằm đọc lại một lèo mầy ngày, không bò ra khỏi phòng (trừ lúc: trưa ăn, tối nhậu, mệt ngủ).
Trong một lần rất say, Nguyễn Vỹ viết cho Trương Tửu một bài thơ trong ấy có đoạn:
"Thời thế bây giờ vẫn thấy khó
Nhà văn An Nam khổ như chó
Ngồi buồn lấy rượu uống say sưa
Bực chí thành say mấy cũng vừa "

Về sau ngồi với Tản Đà, Tản Đà có ý không vui hỏi rằng: Sao anh lại ví chúng mình với chó, anh không ngại à?"
Nguyễn Vỹ trả lời: ”Lũ chó nó còn không ngại, chúng ta phải ngại nỗi gì”
 
Sửa lần cuối:
Thế buồi nào cop nhặt mấy bài, bình luyên thuyên rồi thành mẹ nó nhà phê bình.
Rồi cái gì mà nghệ thuật vị nhân sinh
Đúng bọn trí thức lưu manh xứ Lừa
Thơ dở ẹc, hãy đọc thơ của Hiệp :

Anh đến thăm em một chiều mưa
Thấy em ngồi đái dưới gốc dừa
Róc ra róc rách như suối chảy
Anh hỏi xong chưa.....em nói chưa
 
Tao ko biết có phải cuốn thi nhân việt nam có phải là sách giáo khoa, sách gối đầu của một thế hệ văn nghệ sĩ trẻ ngoài Bắc ko nhỉ?

Hồi xưa có thời cũng đọc say mê. Cái tâm thế lãng mạn mộng mị ủ ê sầu muộn nó cũng ám lấy mình. Sau hữu duyên có 1 lần gặp Huy cận ngoài đời.

Cũng có một vài giọng thơ phóng khoáng như Phạm hầu, Thâm tâm nhưng ko đáng kể. Thơ thất ngôn của Nguyễn Bính cũng hay mà ko thấy trích.
 
Tao ko biết có phải cuốn thi nhân việt nam có phải là sách giáo khoa, sách gối đầu của một thế hệ văn nghệ sĩ trẻ ngoài Bắc ko nhỉ?

Hồi xưa có thời cũng đọc say mê. Cái tâm thế lãng mạn mộng mị ủ ê sầu muộn nó cũng ám lấy mình. Sau hữu duyên có 1 lần gặp Huy cận ngoài đời.

Cũng có một vài giọng thơ phóng khoáng như Phạm hầu, Thâm tâm nhưng ko đáng kể. Thơ thất ngôn của Nguyễn Bính cũng hay mà ko thấy trích.
Thất ngôn thì Hàn Mặc Tử vùng vẫy như chúa tể. Nguyễn Bính thuộc về dòng lục bát êm ru như sông quê vậy. Tôi nghe ông tôi kể lại rất nhiều câu chuyện về cuộc đời giang hồ của Nguyễn Bính. Một chủ nghĩa xê dịch kiểu Hemingway.
 
lần đầu lên xàm thấy bàn thơ tiền chiến, lúc nhỏ tao mê lắm, không biết đám trẻ bây giờ còn ai thích không.
nếu thích tao giới thiệu cho vài tác giả tuỳ theo tâm trạng

dang yêu : xuân diệu
chí lớn, muốn làm anh hùng: thế lữ, quang dũng
thằng nào đang sa cơ , thất thế tìm bài "hồ trường " của dương bá trạc
còn rất nhiều, tiếc là mấy chục năm nói tiếng mỹ quên hết rồi
TTKH còn thêm cả mấy bài xướng và hoạ nữa, bác vượng lên hết đi để đám hậu sính có dịp thưởng thức. hay hơn "RAP" nhiều
 
Trong một lần rất say, Nguyễn Vỹ viết cho Trương Tửu một bài thơ trong ấy có đoạn:
"Thời thế bây giờ vẫn thấy khó
Nhà văn An Nam khổ như chó
Ngồi buồn lấy rượu uống say sưa
Bực chí thành say mấy cũng vừa "

Về sau ngồi với Tản Đà, Tản Đà có ý không vui hỏi rằng: Sao anh lại ví chúng mình với chó, anh không ngại à?"
Nguyễn Vỹ trả lời: ”Lũ chó nó còn không ngại, chúng ta phải ngại nỗi gì”
"Đi ra rồi lại đi vào;
Vẩn vơ chỉ tốn thuốc lào mà thôi" :sexy_girl: -Đã Tàn (TảnĐà).
 
Thất ngôn thì Hàn Mặc Tử vùng vẫy như chúa tể. Nguyễn Bính thuộc về dòng lục bát êm ru như sông quê vậy. Tôi nghe ông tôi kể lại rất nhiều câu chuyện về cuộc đời giang hồ của Nguyễn Bính. Một chủ nghĩa xê dịch kiểu Hemingway.
Bính làm thơ thất ngôn ko nhiều, nhưng toàn bài đỉnh, như Hành phương nam, Giời mưa ở Huế, Xuân tha hương. Nhất là bài Hành của Bính thì giọng thơ bi tráng lẫm liệt, chứ ko còn cái dân dã mùi mẫn của lục bát nữa. Thơ lục bát của Bính, tôi ko còn nhớ đc mấy, chứ mấy bài thất ngôn thì vẫn mang máng.

Nói thất ngôn, ko hẳn là nói đến thể thơ đường như bát cú hay tứ tuyệt, chỉ là câu thơ có 7 chữ theo bằng trắc của thơ đường, nhịp điệu nó sẽ ko êm ả như 68, hay thể tự do khác. Nhiều ông Thơ mới, có lẽ sau khi chán nản với các trò cách tân thi ca thời thượng uốn éo này nọ, thì lại quay ra làm thơ thất ngôn, sa vào cái ko gian man mác hoằng viễn của đường thi, cổ phong. Như Vũ hoàng chương, Huy cận, và có lẽ cả Hàn mặc tử nữa, nói thế vì tôi cũng ko đọc thơ ông này mấy.
 
Bính làm thơ thất ngôn ko nhiều, nhưng toàn bài đỉnh, như Hành phương nam, Giời mưa ở Huế, Xuân tha hương. Nhất là bài Hành của Bính thì giọng thơ bi tráng lẫm liệt, chứ ko còn cái dân dã mùi mẫn của lục bát nữa. Thơ lục bát của Bính, tôi ko còn nhớ đc mấy, chứ mấy bài thất ngôn thì vẫn mang máng.

Nói thất ngôn, ko hẳn là nói đến thể thơ đường như bát cú hay tứ tuyệt, chỉ là câu thơ có 7 chữ theo bằng trắc của thơ đường, nhịp điệu nó sẽ ko êm ả như 68, hay thể tự do khác. Nhiều ông Thơ mới, có lẽ sau khi chán nản với các trò cách tân thi ca thời thượng uốn éo này nọ, thì lại quay ra làm thơ thất ngôn, sa vào cái ko gian man mác hoằng viễn của đường thi, cổ phong. Như Vũ hoàng chương, Huy cận, và có lẽ cả Hàn mặc tử nữa, nói thế vì tôi cũng ko đọc thơ ông này mấy.
thơ, văn,nhạc, hoạ, vốn cũng chỉ để diễn tả một tâm trạng của tác giả lúc đó thôi. Tâm trạng thì muôn ngàn hình thức mà ngôn ngữ thì hạn hẹp. Dã vậy lại còn áp đặt thêm luật , pháp cú, càng hạn chế khả năng diễn tả của tác giả.
không phải thơ tự do là hơn thất ngôn lục bát, hay haiku, nhưng nó phóng khoáng, tự do hơn, tác giả có thể diẽn tả ý tưởng dễ dàng hơn.
á châu quan trọng hình thức, âu châu quan trọng ý nghĩa hơn. mình không thấy thơ anh, mỹ có điều luật gí cả
(không nghiên cứu nhiều không dám chắc)
 
nhưng khi nhắc đến thơ văn, tao phải chửi cha thằng Tố Hữu. cái thằng nịnh bợ, không có tư cách mà còn gọi là nhà thơ thì nhục nhã cho những thi sĩ. không chửi để trong lòng ấm ức lắm. đám con cháu Tố Hữu đâu lên đây nghe chửi
 
thơ, văn,nhạc, hoạ, vốn cũng chỉ để diễn tả một tâm trạng của tác giả lúc đó thôi. Tâm trạng thì muôn ngàn hình thức mà ngôn ngữ thì hạn hẹp. Dã vậy lại còn áp đặt thêm luật , pháp cú, càng hạn chế khả năng diễn tả của tác giả.
không phải thơ tự do là hơn thất ngôn lục bát, hay haiku, nhưng nó phóng khoáng, tự do hơn, tác giả có thể diẽn tả ý tưởng dễ dàng hơn.
á châu quan trọng hình thức, âu châu quan trọng ý nghĩa hơn. mình không thấy thơ anh, mỹ có điều luật gí cả
(không nghiên cứu nhiều không dám chắc)
cái gì cũng có 2 mặt của nó mày ơi. Con dao dài thì chém đc xa mạnh, con dao ngắn thì gần hiểm. Thơ châu âu thời xưa cũng có thể loại, có luật nhấn nhả nhịp điệu hết đó
 
  • Vodka
Reactions: Ftm
nhưng khi nhắc đến thơ văn, tao phải chửi cha thằng Tố Hữu. cái thằng nịnh bợ, không có tư cách mà còn gọi là nhà thơ thì nhục nhã cho những thi sĩ. không chửi để trong lòng ấm ức lắm. đám con cháu Tố Hữu đâu lên đây nghe chửi
Nó bưng bô lên thủ tướng đấy, thời éo nào bọn hoạn quan chả lộng quyền
 
thơ, văn,nhạc, hoạ, vốn cũng chỉ để diễn tả một tâm trạng của tác giả lúc đó thôi. Tâm trạng thì muôn ngàn hình thức mà ngôn ngữ thì hạn hẹp. Dã vậy lại còn áp đặt thêm luật , pháp cú, càng hạn chế khả năng diễn tả của tác giả.
không phải thơ tự do là hơn thất ngôn lục bát, hay haiku, nhưng nó phóng khoáng, tự do hơn, tác giả có thể diẽn tả ý tưởng dễ dàng hơn.
á châu quan trọng hình thức, âu châu quan trọng ý nghĩa hơn. mình không thấy thơ anh, mỹ có điều luật gí cả
(không nghiên cứu nhiều không dám chắc)
Đã vậy lại còn kỵ huý, phạm huý nữa
 
nhưng khi nhắc đến thơ văn, tao phải chửi cha thằng Tố Hữu. cái thằng nịnh bợ, không có tư cách mà còn gọi là nhà thơ thì nhục nhã cho những thi sĩ. không chửi để trong lòng ấm ức lắm. đám con cháu Tố Hữu đâu lên đây nghe chửi
Thực tình thì thơ của Tố Hữu ko phải là dở.nó chỉ ko xuất sắc thôi.Tố Hữu đã hoàn toàn triệt tiêu nền văn học nghệ thuật nước nhà :)).những thứ đc sáng tác sau đó hoàn toàn là rác rưởi.
 
Top