minhsama2109
Cái lồn nhăn nheo
Xưa kia, Nam Bộ là nơi rừng thiêng nước độc, lưu dân ít ai dám đặt chân tới. Ca dao xưa còn ghi lại cảnh khắc nghiệt ấy:
“Tháp Mười nước mặn, đồng chua
Nửa mùa nắng cháy, nửa mùa nước dâng”
“Cà Mau khỉ khọt trên bưng
Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp kêu”
Chỉ mấy câu ca dao thôi mà đã hiện lên cả một bức tranh: đất phèn, nước mặn, mùa nắng thì hạn cháy nứt nẻ, mùa mưa thì nước ngập trắng đồng. Người đi khai phá không chỉ đối mặt với thiên nhiên khắc nghiệt, mà còn phải chống chọi thú dữ như cá sấu, cọp, rắn rít…
Vậy mà chính từ những vùng đất “đồng chua nước mặn” ấy, ông cha ta đã từng bước biến Nam Bộ thành nơi trù phú, đông đúc, là vựa lúa và thủy sản lớn nhất cả nước như hôm nay.
Nhìn lại để thấy: mỗi tấc đất ta đang sống đều thấm mồ hôi, máu và sự kiên cường của bao thế hệ đi trước. Có lẽ, tri ân lớn nhất của chúng ta với cha ông không chỉ là nhớ về quá khứ, mà còn là tiếp tục gìn giữ, phát triển vùng đất này – để Nam Bộ mãi mãi là miền đất của sự sống, tình người và thịnh vượng.
“Tháp Mười nước mặn, đồng chua
Nửa mùa nắng cháy, nửa mùa nước dâng”
“Cà Mau khỉ khọt trên bưng
Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp kêu”
Chỉ mấy câu ca dao thôi mà đã hiện lên cả một bức tranh: đất phèn, nước mặn, mùa nắng thì hạn cháy nứt nẻ, mùa mưa thì nước ngập trắng đồng. Người đi khai phá không chỉ đối mặt với thiên nhiên khắc nghiệt, mà còn phải chống chọi thú dữ như cá sấu, cọp, rắn rít…
Vậy mà chính từ những vùng đất “đồng chua nước mặn” ấy, ông cha ta đã từng bước biến Nam Bộ thành nơi trù phú, đông đúc, là vựa lúa và thủy sản lớn nhất cả nước như hôm nay.
Nhìn lại để thấy: mỗi tấc đất ta đang sống đều thấm mồ hôi, máu và sự kiên cường của bao thế hệ đi trước. Có lẽ, tri ân lớn nhất của chúng ta với cha ông không chỉ là nhớ về quá khứ, mà còn là tiếp tục gìn giữ, phát triển vùng đất này – để Nam Bộ mãi mãi là miền đất của sự sống, tình người và thịnh vượng.
Sửa lần cuối: