Bầu cử ở xứ Lừa

pos

Địt mẹ đau lòng
(Bài viết được thực hiện theo đề nghị của Triển đại hiệp @TrienChjeu )

Bầu cử ở xứ Lừa diễn ra như thế nào?

Việc bầu cử thì ở xứ Lừa người dân sẽ bầu ra đại biểu quốc hội (cấp trung ương) và hội đồng nhân dân các cấp địa phương (tỉnh - thành, huyện- quận, xã- phường), trong phạm vi bài viết này, chúng ta sẽ bàn luận cụ thể về quy trình bầu cử ở cấp trung ương mà thôi. Ở xứ Lừa thì cơ quan lập pháp chỉ có một đơn vị duy nhất được gọi là quốc hội thôi, chứ không phân chia thượng viện (đại diện vùng, bang) và hạ viện (viện dân biểu - đại diện nhân dân) như các nước khác.

Về mặt quy trình thì nhân dân xứ Lừa bầu ra đại biểu quốc hội, sau đó quốc hội sẽ bầu ra thành viên các cơ quan khác như chủ tịch nước, thủ tướng và nội các, chủ tịch quốc hội…. Vậy là người dân không trực tiếp bầu ra chính phủ mà chính phủ được bầu gián tiếp, thủ tướng và nội các cũng chính là thành viên quốc hội, điểm này cũng giống như ở các nước cộng hòa đại nghị bên châu Âu.

Vậy bầu cử ở xứ Lừa khác các nước dân chủ văn minh tiến bộ như thế nào?

Điểm khác biệt lớn nhất là bên các xứ dân chủ chính là đa đảng đa nguyên, tức là bất kỳ cuộc bầu cử nào của họ cũng sẽ có ít nhất hai đảng phái hoặc liên minh, phong trào chính trị đối lập nhau (lưu ý là phải đối lập nhau một cách rõ ràng nhé), cạnh tranh với nhau khốc liệt để cho nhân dân lựa chọn.

Trước các cuộc bầu cử thì các chính đảng và các ứng cử viên đương nhiên phải đi vận động tranh cử, trình bày rõ ràng cho nhân dân thấy các đường lối chính trị, sự hoạch định chính sách công của mình, chỉ rõ cho nhân dân thấy các đường lối, chính sách đó có lợi ra sao đối với đất nước…. Đảng nào, cá nhân nào càng trình bày được rõ ràng thì người dân càng hiểu rõ và càng có cơ hội được nhiều lá phiếu của người dân, vì vậy nên họ hoạt động tranh cử rất mạnh và liên tục, thậm chí tranh luận công khai với các ứng cử viên đối lập để cho nhân dân chứng kiến, hiểu rõ chính sách và cả trình độ của họ. Trong hệ thống bầu cử đó thì nhân dân đóng vai trò tối cao, lá phiếu của họ là chính là quyết định cuối cùng cho hệ thống công quyền nhà nước.

Còn ở các nước độc tài khác, ví dụ như Trung cộng thì vẫn có đa đảng, nhưng không có đa nguyên, tức là ở TQ thì đảng cộng-sản vẫn cho một số các đảng phái khác hoạt động công khai, nhưng các đảng này chỉ là hoa lá cành trang trí cho đảng cộng-sản, không có đối lập, không có cạnh tranh, tức là trông cho có vẻ dân chủ chứ thực chất bản chất vẫn là độc tài gộc, toàn trị gộc. Ở đó dù cho bầu cử thế nào thì kết quả cuối cùng vẫn là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, chỉ duy nhất đảng cộng-sản đưa ra đường lối chính trị và chính sách của quốc gia, tôi gọi đó là đa đảng Fake. Ở Nga những năm gần đây cũng xảy ra hiện tượng như vậy, ứng cử viên tổng thống Nga còn tuyên bố là ra ứng cử nhưng không lấy phiếu của Putin, không chống lại Putin, còn nói Putin sẽ thắng lớn, không hiểu ông này đi ứng cử tổng thống hay đi diễn hài? Điều đó cho thấy rằng hoạt động chính trị mà không có các yếu tố cạnh tranh, đối lập thì nó tào lao cỡ nào.

Riêng ở xứ Lừa, hệ thống của nó cũng hoạt động tương tự như bên trung cộng, tức là bầu gì thì bầu kết quả cuối cùng cũng phải là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, nhưng nó nâng thêm một tầm cao mới, nó đếch cần các đảng phái hoa lá cành kia nữa. Trước đây ở xứ Lừa thì bên cạnh đảng cộng-sản còn có đảng Dân chủ và đảng Xã hội, cũng tham gia phong trào cách mạng, cũng có công lao nọ kia, cũng đi theo con đường chủ nghĩa xã hội, tóm lại là cánh tay nối dài của đảng cộng-sản, vậy mà cũng bị dẹp tiệm phút mốt, trích dẫn:

Ngày 13 tháng 10 năm 1988, Hội đồng Nhà nước đã tặng Huân chương Sao Vàng – Huân chương cao quý nhất của nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho Đảng Dân chủ Việt Nam để ghi nhận những cống hiến của Đảng Dân chủ Việt Nam trong sự nghiệp Cách mạng chung của dân tộc trong 2 cuộc kháng chiến, trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc.
Sau khi được tặng Huân chương Sao Vàng, Đảng Dân chủ Việt Nam tuyên bố giải thể vào ngày 20 tháng 10 năm 1988.

Khi trào lưu đa nguyên đa đảng bắt đầu nảy nở ở một số nước cộng-sản Đông Âu, với lý do đã kết thúc sứ mạng lịch sử, Đại hội đại biểu Đảng Xã hội họp từ ngày 21 đến ngày 22 tháng 7 năm 1988Nguyễn Lân đã ra tuyên bố giải thể Đảng.


Xứ Lừa chuyển từ “đa đảng Fake” sang “độc đảng Real”, vừa không có đa nguyên vừa không có đa đảng.
 
Quy trình bầu cử thông thường

Thông thường một cuộc bầu cử ở quốc hội thì sẽ có các ứng cử viên thuộc một đảng phái nào đó và các ứng cử viên độc lập (không thuộc đảng phái nào). Ở các nước dân chủ văn minh thì các đảng phái chấp nhận cuộc đua và tìm cách chiến thắng bằng lá phiếu trước đối thủ trong cuộc đua đó và giành đa số trong hạ viện, được quyền thành lập chính phủ. Còn xứ lừa thì cộng-sản tìm cách loại bỏ đối thủ trước khi vào cuộc đua chứ họ không đua với ai cả, kể cả ứng cử viên đảng phái và ứng cử viên độc lập.
Nói nôm na thế này cho dễ hiểu, trong một cuộc thi tuyển (thi cấp 3, thi đại học, thi tuyển chọn nhân viên…) bình thường thì hàng trăm thí sinh vào phòng thi, làm bài thi đổ mồ hôi hàng tiếng đồng hồ, sau đó ban giám khảo chấm bài thi và lựa chọn ra được các bài thi xuất sắc nhất để tuyển chọn, nhờ vậy mà họ tìm được người thông minh nhất, giỏi giang nhất.

Ở các nước dân chủ văn minh thì có tự do ứng cử, thành phần gồm hai loại chính là ứng cử viên đảng phái và ứng cử viên tự do.

- Ứng cử viên đảng phái là ứng cử viên sau khi vượt qua được vòng tranh cử nội bộ của đảng, đảng đó sẽ cử người đó ra tranh cử ở vòng bầu cử thật sự. Như kiểu Trump, trước vòng bầu cử chính thức thì ông này cũng phải vượt qua bao nhiêu ứng cử viên khác của đảng cộng hòa ở các vòng bầu cử nội bộ đảng để trở thành người duy nhất đại diện cho đảng cộng hòa bước vào tranh cử tổng thống Mỹ chính thức, đương nhiên các cuộc bầu cử ở cấp nghị viện cũng theo lề lối như vậy.

- Ứng cử viên tự do (hay còn gọi ứng cử viên độc lập) nghĩa là người này không thuộc một đảng nào cả, người ta tự ứng cử hoặc được người khác, cộng đồng khác đề cử. Vì mỗi người đều có quyền công dân cơ bản, hiến pháp quy định mỗi người đều có thể ứng cử vị trí vào cơ quan công quyền, miễn đáp ứng đủ các điều kiện cơ bản, đủ tuổi theo hiến pháp, không phải chịu án tích (là tội phạm), có năng lực hành vi dân sự bình thường…. Những ứng cử viên độc lập này nếu có đủ uy tín, sẽ tiến hành thu thập chữ ký ủng hộ, đủ khoảng vài nghìn chữ ký ủng hộ là có thể vào vòng bỏ phiếu chính thức.

Chiến thuật trong bầu cử của cộng-sản xứ Lừa.

Đương nhiên, mỗi cuộc bầu cử ở xứ lừa thì mục tiêu cuối cùng của cộng-sản là nắm toàn bộ quyền lực, một cách tuyệt đối, không cho bất kỳ một lực lượng nào khác có bất kỳ cơ hội nào vào được các cơ quan công quyền như là quốc hội. Cộng-sản họ vẫn để dân đi bỏ phiếu, nhưng họ dùng các thủ thuật để loại bỏ tất cả các ứng cử viên khác phi cộng-sản từ trước khi cuộc bỏ phiếu được diễn ra.

Do đó cộng-sản còn được dịp tuyên truyền là dân có tự do bầu cử, rồi nô nức đi bỏ phiếu, lờ đi sự thật rằng tự do bầu cử mà không đi đôi với tự do ứng cử thì cũng như mặc áo mà không mặc quần. Không có tự do ứng cử thì việc bầu cử chỉ là hợp thức hóa việc cầm quyền của cộng-sản mà thôi, chứ không phải là một cuộc bầu cử tự do theo đúng nghĩa của nó.

Cộng-sản xứ Lừa loại bỏ ứng cử viên đảng phái như thế nào?

Trong toàn bộ hiến pháp xứ Lừa năm 2013 thì không có bất kỳ điều khoản nào ngăn cấm các đảng phái khác thành lập và hoạt động chính trị, kể cả điều 4. Nội dung điều 4 nói rằng đảng cộng-sản Xứ lừa là đại diện của giai cấp công nhân, dân lao động, lấy nền tảng tư tưởng là chủ nghĩa Dâu dài- Đầu hói, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.

Tôi đã có bài viết phân tích về điều 4 hiến pháp này trên xàm, tuy điều khoản này nó rất vô duyên và tào lao nhưng đọc đi đọc lại, đọc kỹ nhiều lần cũng không thấy có sự liên quan gì giữa việc “đảng cộng-sản là lực lượng lãnh đạo” và “các đảng phái khác thành lập và hoạt động” cả. Chẳng phải trước đây cũng có các đảng Dân chủ và Xã hội hoạt động bên cạnh sự lãnh đạo của đảng cộng-sản đấy thôi.

Thế nhưng các cơ quan công quyền thì rất tích cực suy diễn, cứ hễ có một phong trào chính trị nào đó manh nha thành lập là đã gây khó khăn, dồn ép, đàn áp, đấu tố cho bằng chết rồi chứ chưa cần phải là đảng phái. Đối xử với các phong trào đó, nhẹ thì vu cho là phản động, ba sọc đu càng dũa nai, nặng thì cho các tội lợi dụng quyền tự do dân chủ vi phạm lợi ích nhà nước, nữa thì cho hẳn tội bạo loạn, phá hoại, khủng bố, lật đổ chống lại chính quyền nhân dân thì có mà rũ tù.

Vậy là bằng các biện pháp tuyên truyền, bạo lực, còng tay, nhà tù, đảng cộng-sản đã dẹp hết được toàn bộ các ứng cử viên đảng phái bằng cách bóp chết các đảng phái từ trong trứng nước, không cho thành lập.
 
Thế m biết tổ chức bầu cử như Mỹ, tốn kém bao nhiêu tiền của không?
Nội việc đô-nát cho các ứng viên, cũng tiêu tan tiền tỷ usd.
Trong khi dân thì hưởng gì? Được bầu cử, thực ra là được tung đồng xu, ~50% dân bên phe thua - bất mãn - chống đối.
 
Cộng-sản xứ Lừa loại bỏ ứng cử viên độc lập như thế nào?

Hiến pháp xứ Lừa quy định công dân đủ 21 tuổi có quyền ứng cử đại biểu quốc hội. Vậy làm thế nào để loại bỏ các ứng cử viên này?

Nếu làm như các nước dân chủ văn minh, đặt điều kiện cho các ứng cử viên độc lập phải thu thập đủ vài nghìn chữ ký để vào vòng bỏ phiếu chính thức thì chắc chắn sẽ có nhiều vị nhân sỹ trí thức có tiếng nói, uy tín với nhân dân đáp ứng được. Khi vào đến vòng bỏ phiếu chính thức thì chắc chắn các vị này ăn đứt đám ứng cử viên của đảng, vì các vị nhân sỹ trí thức người ta có phát biểu công khai các chủ kiến chính trị, phê phán phản biện các chính sách công, lên tiếng đấu tranh cho sự bất công trong xã hội…., chứ đám ứng cử viên của đảng thì có con mẹ thông tin gì mà bầu với bán.

Ngụy biện “lấy thiểu số đại diện cho toàn thể”.

Ngụy biện "lấy thiểu số đại diện cho toàn thể" là một lỗi logic trong lập luận, khi một người đưa ra kết luận về một nhóm lớn dựa trên quan sát hoặc kinh nghiệm với một nhóm nhỏ, không đại diện cho toàn bộ. Nói cách khác, họ khái quát hóa từ một vài trường hợp cá biệt để áp dụng cho cả một cộng đồng rộng lớn, bỏ qua sự đa dạng và khác biệt có thể có.

Ví dụ như phát biểu: Tôi về xứ Lừa hay thấy xe ferrari đi ngoài đường, chứng tỏ dân xứ Lừa giàu, chứ bên Âu Mỹ đi có thấy xe hạng sang đó đâu.

Ngụy biện trên đã lấy thiểu số là một vài chiếc xe sang đi trên đường đã vội vã đi đến kết luận dân xứ Lừa giàu có, trong khi chỉ số thu nhập trung bình của toàn thể dân chúng chỉ ở mức khoảng 4k usd, chỉ bằng 1/10~1/20 so với các nước thu nhập cao, và bằng 1/3 so với mức trung bình toàn cầu (13k~14k).

Vì vậy việc lấy một mẫu nhỏ không đại diện cho toàn thể, đặc biệt trong việc bầu cử ứng cử không được lấy thông tin của mẫu nhỏ để tác động vào kết quả bầu cử, ứng cử. Ở các nước thông thường trước các cuộc bầu cử thì các hãng tin, hãng truyền thông hay tổ chức phỏng vấn, lấy thông tin thí điểm từ một tập hợp nhỏ cử tri (khoảng trên dưới 1000 người) để thăm dò dư luận quần chúng về xu hướng bầu cử. Họ đưa thông tin đó lên truyền thông, nhân dân nắm bắt và các ứng cử viên cũng dựa vào đó để tăng sự cạnh tranh, thay đổi điều chỉnh chiến lược tranh cử. Tuy nhiên các kết quả thăm dò chỉ dừng lại ở đó, tuyệt đối không được lấy kết quả của tập nhỏ đó để tác động đến kết quả ứng cử, bầu cử cuối cùng. Nhiều khi các ứng cử viên có số điểm thăm dò cao đấy, hơn hẳn đối phương đấy, vậy mà đến vòng bỏ phiếu thật còn thua đứt đuôi.

Cộng-sản đưa ngụy biện vào áp dụng thực tế

Ấy vậy mà cộng-sản đi áp dụng kết quả của mẫu nhỏ tác động đến quy trình bầu cử xứ Lừa, áp dụng ngụy biện “lấy thiểu số đại diện cho toàn thể” ở cấp quốc gia luôn.

Cộng-sản xứ Lừa đưa ra một thủ thuật hết sức tinh vi, gọi là hiệp thương đánh giá ứng cử viên, tức là xem xét đánh giá tư cách của ứng cử viên. Một trong các bước của hiệp thương là các ứng cử viên sẽ phải tham gia hội nghị cử tri để các cử tri đánh giá xem ứng cử viên đó có đủ tư cách ứng cử hay không, nếu không đủ 50% số phiếu ủng hộ tại hội nghị cử tri thì bị loại.
https://vov.vn/chinh-tri/nguoi-ung-cu-khong-dat-tren-50-tin-nhiem-cu-tri-se-bi-loai-823309.vov

Hội nghị cử tri tổ chức ở hai chỗ, hội nghị cử tri ở nơi cư trú là ở tổ dân phố (quy mô vài chục người), hội nghị cử tri ở nơi công tác, làm việc (chắc cũng có khoản vài chục người).

Vậy là kết quả bỏ phiếu của vài chục người này tác động hoàn toàn đến kết quả ứng cử, bầu cử của hàng trăm, hàng triệu người ở cấp quốc gia. Đây chính là điểm mấu chốt của ngụy biện “lấy thiểu số đại diện cho toàn thể” được cộng-sản áp dụng ”real life” tại xứ lừa.

Tại sao vài chục người ở tổ dân phố, vài chục người ở cơ quan, nơi làm việc lại có cái quyền xem xét loại bỏ tư cách ứng cử viên trong cuộc bầu cử quốc hội? Người ứng cử họ cần đéo gì vài chục lá phiếu ở tổ dân phố nếu như họ có hàng trăm nghìn, hàng triệu phiếu ủng hộ của nhân dân trong tỉnh, trong cả nước.

Để bạn đọc nắm rõ được sự nguy hại của thủ thuật này, ta sẽ xem xét một vài ví dụ.

Như ta đã biết, cuộc bầu cử vừa rồi ở Mỹ thì Trump đã chiến thắng tuyệt đối với số phiếu áp đảo ở cả phiếu phổ thông lẫn phiếu đại cử tri, trở thành tổng thống Mỹ không có gì phải bàn cãi. Giờ ta sẽ tưởng tượng ra một tình huống, giả dụ thôi nhé, ở Mỹ cũng có hội nghị cử tri (giống như xứ Lừa) ở tổ dân phố chỗ Trump đang sống, mà vô phúc cái tổ dân phố chỗ Trump ở toàn người ghét Trump, tất nhiên người ghét Trump ở Mỹ thiếu gì, có đến ít cũng phải vài chục triệu. Hội nghị cử tri ở tổ dân phố của, có nhõn vài chục người bỏ phiếu, chưa đủ 50% số phiếu cho Trump, vậy là Trump cút không kèn không trống chứ không vô được cuộc bầu cử chính thức.

Ta sang tiếp ví dụ thứ hai, giờ giả dụ ông Cung, chủ tịch đảng – người được cộng-sản coi là cha già dân tộc xứ Lừa còn sống và tham gia ứng cử quốc hội xứ Lừa. Chà chà, đến đây bạn đọc đương nhiên biết được kết quả là ông ấy sẽ chiến thắng tuyệt đối ở bất kỳ cấp bầu cử chính thức nào, do sự tuyên truyền về ông ấy như huyền thoại hàng chục năm qua, do tật sùng bái cá nhân, do bò đỏ còn quá nhiều ở xứ Lừa, kết quả chính chức không ít hơn 96.69% số người sẽ bỏ phiếu cho ông ta. Thế nhưng nếu ông ấy phải tham gia hội nghị cử tri ở tổ dân phố theo quy định, vô phúc thế nào vào tổ dân phố Xamvn, tổ trưởng là anh @TrienChjeu , tổ phó là anh @de Star , thì chuyện gì sẽ xảy ra?

Hội nghị này chắc chắn sẽ cho ông ấy một kết quả không mong muốn, số phiếu ủng hộ cực kỳ thấp, thậm chí là không có phiếu nào vì các thành viên xàm là người hiểu rõ về thân thế, sự nghiệp cũng như các thủ đoạn của ông Cung. Trước khi bỏ phiếu thì “tổ dân phố” này sẽ hành hạ bằng hàng loạt các câu hỏi:
  • Tại sao ông tiến hành cải cách ruộng đất làm chết oan bao người vô tội?
  • Tại sao ông viết bài báo vu oan bà Năm mà không có bất cứ một lý lẽ, dẫn chứng nào phù hợp, các điều ông viết trong đó đều là sự quy chụp vô căn cứ, phi logic không khác gì bài viết của một con bò đỏ hạng bét.
  • Tại sao ông lấy tên chung NAQ của nhóm ông Trinh, ông Trường nhận làm tên của riêng mình?
  • Tại sao ông phá hoại, vi phạm hiệp định Geneve, tuồn quân đội, vũ khí vào miền nam tiến hành chiến tranh?
Kết thúc hội nghị cử tri tổ dân phố, ông Cung dù có mười cái mồm cũng không cãi được và đương nhiên bị loại không được trở thành ứng cử viên chính thức trong sự tẽn tò, ngỡ ngàng, thất vọng của hàng chục triệu bò đỏ đang háo hức chờ được bỏ phiếu cho ông.

Như vậy, qua hai ví dụ trên ta đã thấy rõ sự sai trái của ngụy biện “lấy thiểu số đại diện cho toàn thể” áp dụng ở cấp quốc gia, không những vậy, ở xứ Lừa thì cộng-sản còn có thể tác động vào các mẫu nhỏ hội nghị cử tri, bằng các cuộc họp tổ dân phố trước đó, định hướng bầu cử, mớm nội dung bỏ phiếu cho các ông bà già ở tổ dân phố, thậm chí cho cả các cử tri ở nơi khác đến bỏ phiếu theo định hướng để loại bỏ ứng cử viên.

Mấu chốt của thủ thuật là “đa số của thiểu số”
Tìm được cả trăm triệu cử tri ghét Trump thì khó, nhưng tìm được vài chục người ghét Trump thì rất dễ.
Tìm được vài chục triệu người ghét ông Cung thì khó, tìm được vài chục người ghét ông Cung quá dễ
 
Sửa lần cuối:
Nạn nhân ngoài đời thực

Cộng-sản xứ lừa áp dụng thủ thuật trên một cách tuyệt đối, bằng biện pháp đó thì họ có thể loại bỏ bất kỳ (nhắc lại là bất kỳ) ứng cử viên nào họ không mong muốn. Một ví dụ tiêu biểu là ông tiến sỹ Nguyễn Quang A, ông này có tự ứng cử đại biểu quốc hội đàng hoàng, có cương lĩnh tranh cử, có chủ trương chính trị dân chủ hóa xã hội một cách ôn hòa, có uy tín trong dư luận về các hoạt động kinh tế, khoa học, quản trị, xã hội dân sự, có cả biểu tình phản đối TQ xâm lược biển đông…. Với một lý lịch và đường lối tiến bộ, được nhiều người biết đến như vậy thì hiển nhiên ông hơn đứt tụi ứng cử viên của đảng, khả năng cao nếu ông vào được vòng bỏ phiếu chính thức thì ông sẽ thắng cử. Thế nhưng:

(trích dẫn) Tháng 3 năm 2016 ông ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XIV, nhiệm kỳ 2016-2021 với tư cách chuyên gia độc lập về tin học, kinh tế, tài chính, nhà báo tự do[7]. Kết quả ông bị loại từ ngay vòng lấy phiếu tín nhiệm tại nơi cư trú khi chỉ giành được 6/75 phiếu ủng hộ. Ông Nguyễn Sỹ Phúc, Trưởng ban công tác mặt trận tổ 13, phường Gia Thụy, nơi ông Quang A cư trú nêu lý do rằng hai vợ chồng ông Quang A ở tại đây được mấy năm nhưng không tham gia các hoạt động tổ dân phố, ít giao lưu với hàng xóm nên ông không có được tín nhiệm của người dân ở nơi cư trú.

Hội nghị cử tri ở nơi làm việc

Hội nghị cử tri ở nơi làm việc thì cũng được tổ chức tương tự như ở nơi cư trú (tổ dân phố), tức là người ứng cử cũng phải có được số phiếu 50% thì mới được vào vòng tiếp theo. Tức là về cơ bản thì hội nghị ở nơi làm việc cũng tha hồ áp dụng thủ thuật “đa số của thiểu số”, nhưng còn có những thứ khôi hài khác nữa.

Câu chuyện anh công nhân Nhõi

Nhõi là một anh công nhân hiền lành chăm chỉ, tuy chỉ học hết cấp 1 nhưng anh sớm giác ngộ cách mạng, giác ngộ chủ nghĩa Marx-Lenin, nguyện hy sinh cả đời để cống hiến cho cách mạng, cho đảng và bác hồ vĩ đại. Đương nhiên anh là lực lượng nòng cốt của đảng, anh sẵn sàng đứng ra ứng cử đại biểu quốc hội nước CHXHCN Xứ Lừa để đại diện cho quyền lợi của công nhân và tầng lớp lao động, không còn gì tuyệt vời hơn cho hàng triệu công nhân khi có anh làm đại diện ở quốc hội.

Theo như quy định bầu cử thì anh Nhõi phải qua được vòng hội nghị cử tri ở nơi làm việc, mà chỗ anh làm việc là nhà máy Samsung của bọn ngoại bang mắt híp, đương nhiên mấy thằng mắt híp chủ doanh nghiệp nó có trách nhiệm tổ chức hội nghị cử tri.

Thế thôi chết mẹ rồi, hội nghị cử tri của doanh nghiệp nước ngoài, do bọn ngoại bang chủ doanh nghiệp điều hành, bọn nó thiếu gì cách tác động lên phiếu tín nhiệm của công nhân (bằng đe dọa, lương ,thưởng…) để tác động lên kết quả bỏ phiếu tín nhiệm. Rồi biên bản họp hội nghị cử tri anh Nhõi được dưới 50% số phiếu, bọn mắt híp nó còn viết thêm vào biên bản là “Nhõi chỉ phù hợp làm công nhân và các việc tay chân, không đủ hiểu biết và tri thức để làm đại biểu quốc hội” quá bằng bôi tro trát trấu vào mặt đảng. Thế là giai cấp công nhân, tầng lớp lao động đã mất đi một đại diện ưu tú vừa là công nhân vừa là đảng viên nhẽ ra đã có thể đại diện cho họ tại cơ quan quyền lực cao nhất của xứ Lừa, dm bọn mắt híp quá mất dạy.

Ở xứ Lừa thì bọn ngoại bang nó đầu tư nhà máy, xí nghiệp, công ty ở khắp mọi nơi, vậy nó hoàn toàn có thể tác động vào bầu cử quốc hội xứ Lừa mất rồi, thế có chết dở không?
 
Những điểm khôi hài trong bầu cử xứ Lừa

Với thiên la địa võng như vậy, chắc chắn 100% rằng chỉ có những ứng cử viên được đảng đồng ý thì mới có mặt tại vòng bỏ phiếu chính thức. Vậy nên kỳ bầu cử quốc hội xứ Lừa có những thực tế khôi hài như sau:

- Một cụm bầu cử thường có 5 ứng cử viên (đã qua vòng hiệp thương sàng lọc) đều là cộng-sản hoặc ủng hộ cộng-sản cả, cử tri được chọn 3, tri thích chọn thế nào thì chọn đương nhiên kết quả vẫn là các ông cộng-sản thắng cử.

- Các ứng cử viên chả cần cương lĩnh tranh cử, chả cần vận động cử tri, chả cần tranh luận công khai, cũng chả cần ra mắt quốc dân, thậm chí một lời hứa suông với nhân dân cũng không có luôn. Còn nhân dân đương nhiên chả biết mấy ông ứng cử là cha vơ chú váo bỏ mẹ nào ở đâu vẫn cầm phiếu đi bầu, ai không đi thì người nhà bầu hộ cũng được.

- Thông tin về người ứng cử chỉ vẻn vẹn họ tên, ngày sinh, dân tộc, quê quán, trình độ chuyên môn, nghề nghiệp chức vụ, tuyệt đối không có một dòng nào liên quan đến đường lối chính trị, hoạch định chính sách công, luật pháp.

Tại sao?

Như ta đã biết hoạt động chính trị là hoạt động liên quan đến toàn bộ đời sống xã hội, trong một xã hội lành mạnh thì người dân quan tâm đến hoạt động chính trị là hoạt động cao cấp nhất, sẽ quyết định các chính sách liên quan mật thiết đến đời sống của chính họ.

Ta đi đến một ví dụ đang hot trong đời sống, là chuyện có nên cấm xe xăng vào nội đô thành phố hay không? Giờ cuộc bầu cử diễn ra thì các ứng cử viên sẽ thể hiện quan điểm của mình, ủng hộ hay phản đối cái đó, lý lẽ, luật pháp, nghiên cứu liên quan là gì, các ứng cử viên thậm chí còn phải tranh luận với nhau công khai. Đương nhiên trong bộ phận nhân dân cũng sẽ có những phân hóa ý kiến về chính sách đó, có ủng hộ, có phản đối, và nhân dân sẽ đưa ra lựa chọn tối cao bằng cách bỏ phiếu cho ứng cử viên mình ủng hộ. Vậy ứng cử viên có đường lối chính sách phù hợp với “đa số” ý chí nguyện vọng của người dân thì sẽ được nhiều phiếu hơn và thắng cử. Khi nắm được quyền lực nhà nước trong tay thì ứng cử viên đó sẽ có trách nhiệm thực hiện đúng những gì mình đã hứa hẹn, thuyết phục cử tri.

Một hoạt động chính trị lành mạnh như vậy không được thực hiện ở xứ Lừa, đại biểu không trả lời hay hứa hẹn gì về chính sách với nhân dân,

Đại biểu không biết con mẹ gì mà trả lời hay hứa hẹn với nhân dân? Cũng chả có chủ trương đường lối gì do không hiểu biết gì về luật pháp, chính trị, chính sách công…, không có lý lẽ dẫn chứng để ủng hộ hay phản đối bất kỳ một vấn dề gì trong xã hội.

Đại biểu biết nhưng không thể trả lời hay hứa hẹn vì đại biểu còn phải chờ ý kiến của đảng, đảng bảo sao thì đại biểu bỏ phiếu như vậy, có thế thôi. Chứ nhỡ giờ trả lời thế này mai đảng bảo thế khác thì hố mồm à?

Quy trình là như vậy, thì thôi đảng dẹp mẹ nó bầu cử đi cho xong, dẹp luôn cả đống đại biểu đi đỡ tốn tiền, vì đại biểu vô họp chỉ có việc bấm nút theo ý đảng thì con bò nó cũng làm được mà, chỉ việc cho mấy trăm con bò vào hội trường quốc hội ngồi rồi đảng bảo nó bấm nút là nó bấm, có thế thôi việc gì phải tổ chức bầu cử lôi thôi, còn được ưu điểm là nhân dân đỡ phải tốn tiền trả lương cho các đại biểu, vì bò nó ấn nút xong thì quẳng cho nó bó cỏ là được, bọn bò nó có đòi lương đâu?

Đảng cử dân bầu

Cơ quan tuyên truyền vẫn cứ lý luận rằng đảng cử dân bầu là đúng đắn, các nước tiến bộ khác cũng đảng cử dân bầu. Đúng là các nước khác thì đảng chính trị cũng cử ra ứng cử viên rồi nhân dân bầu chọn, cũng có thể gọi là đảng cử dân bầu được, nhưng điểm khác là họ chỉ cử ra thôi chứ họ không cấm các đảng khác cử ra, họ cũng không cấm, hạn chế các ứng cử viên độc lập. Đảng cộng-sản xứ Lừa thì cấm tuyệt đối các đảng khác, bày trò hạn chế, vùi dập các ứng cử viên độc lập khác, chỗ này thì đảng lờ tịt đi, đảng khôn hết phần thiên hạ.

Vậy nên các nước khác có thể coi họ là “đảng cử dân bầu”, còn xứ Lừa thì khẩu hiệu đúng phải là
“đảng (có) cử (thì) dân (mới được) bầu”.
 
Không phải vì Mỹ dân chủ mà ổn định, nó ổn định là do quân đội mạnh, không thằng nào dám đụng.
Đất nước nó lộn xộn 4 năm, thì cũng có lúc an ổn 4 - 8 năm, chứ không phải lúc lộn xộn thì bị đánh úp.
Đám dân đen dù có súng, cũng chẳng thể chống lại được quân đội hùng mạnh, nó giã cho ra bã, việc lật đổ chính quyền gần như ~ 0.
Nhóm NATO cũng vậy, lộn xộn nhưng loại trừ được khả năng ngoại xâm.
Chỉ cần khả năng ngoại xâm ~ 0, có thể diễn trò dân chủ cho m xem.
 
Bầu cử lần đầu tiên:
- 90-95% dân số mù chữ thì có cán bộ hướng dẫn điền vào phiếu bầu cử.
- chiếm 30% phiếu bầu thì có quyền mời các đảng phái khác vào Quốc hội cho đủ ghế
- Ai cũng được tự do bầu cử, tự do ứng cử. Quan trọng là “ta” kiểm phiếu
- …
Lần sau cứ thế mà làm
 
(Bài viết được thực hiện theo đề nghị của Triển đại hiệp @TrienChjeu )

Bầu cử ở xứ Lừa diễn ra như thế nào?

Việc bầu cử thì ở xứ Lừa người dân sẽ bầu ra đại biểu quốc hội (cấp trung ương) và hội đồng nhân dân các cấp địa phương (tỉnh - thành, huyện- quận, xã- phường), trong phạm vi bài viết này, chúng ta sẽ bàn luận cụ thể về quy trình bầu cử ở cấp trung ương mà thôi. Ở xứ Lừa thì cơ quan lập pháp chỉ có một đơn vị duy nhất được gọi là quốc hội thôi, chứ không phân chia thượng viện (đại diện vùng, bang) và hạ viện (viện dân biểu - đại diện nhân dân) như các nước khác.

Về mặt quy trình thì nhân dân xứ Lừa bầu ra đại biểu quốc hội, sau đó quốc hội sẽ bầu ra thành viên các cơ quan khác như chủ tịch nước, thủ tướng và nội các, chủ tịch quốc hội…. Vậy là người dân không trực tiếp bầu ra chính phủ mà chính phủ được bầu gián tiếp, thủ tướng và nội các cũng chính là thành viên quốc hội, điểm này cũng giống như ở các nước cộng hòa đại nghị bên châu Âu.

Vậy bầu cử ở xứ Lừa khác các nước dân chủ văn minh tiến bộ như thế nào?

Điểm khác biệt lớn nhất là bên các xứ dân chủ chính là đa đảng đa nguyên, tức là bất kỳ cuộc bầu cử nào của họ cũng sẽ có ít nhất hai đảng phái hoặc liên minh, phong trào chính trị đối lập nhau (lưu ý là phải đối lập nhau một cách rõ ràng nhé), cạnh tranh với nhau khốc liệt để cho nhân dân lựa chọn.

Trước các cuộc bầu cử thì các chính đảng và các ứng cử viên đương nhiên phải đi vận động tranh cử, trình bày rõ ràng cho nhân dân thấy các đường lối chính trị, sự hoạch định chính sách công của mình, chỉ rõ cho nhân dân thấy các đường lối, chính sách đó có lợi ra sao đối với đất nước…. Đảng nào, cá nhân nào càng trình bày được rõ ràng thì người dân càng hiểu rõ và càng có cơ hội được nhiều lá phiếu của người dân, vì vậy nên họ hoạt động tranh cử rất mạnh và liên tục, thậm chí tranh luận công khai với các ứng cử viên đối lập để cho nhân dân chứng kiến, hiểu rõ chính sách và cả trình độ của họ. Trong hệ thống bầu cử đó thì nhân dân đóng vai trò tối cao, lá phiếu của họ là chính là quyết định cuối cùng cho hệ thống công quyền nhà nước.

Còn ở các nước độc tài khác, ví dụ như Trung cộng thì vẫn có đa đảng, nhưng không có đa nguyên, tức là ở TQ thì đảng cộng-sản vẫn cho một số các đảng phái khác hoạt động công khai, nhưng các đảng này chỉ là hoa lá cành trang trí cho đảng cộng-sản, không có đối lập, không có cạnh tranh, tức là trông cho có vẻ dân chủ chứ thực chất bản chất vẫn là độc tài gộc, toàn trị gộc. Ở đó dù cho bầu cử thế nào thì kết quả cuối cùng vẫn là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, chỉ duy nhất đảng cộng-sản đưa ra đường lối chính trị và chính sách của quốc gia, tôi gọi đó là đa đảng Fake. Ở Nga những năm gần đây cũng xảy ra hiện tượng như vậy, ứng cử viên tổng thống Nga còn tuyên bố là ra ứng cử nhưng không lấy phiếu của Putin, không chống lại Putin, còn nói Putin sẽ thắng lớn, không hiểu ông này đi ứng cử tổng thống hay đi diễn hài? Điều đó cho thấy rằng hoạt động chính trị mà không có các yếu tố cạnh tranh, đối lập thì nó tào lao cỡ nào.

Riêng ở xứ Lừa, hệ thống của nó cũng hoạt động tương tự như bên trung cộng, tức là bầu gì thì bầu kết quả cuối cùng cũng phải là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, nhưng nó nâng thêm một tầm cao mới, nó đếch cần các đảng phái hoa lá cành kia nữa. Trước đây ở xứ Lừa thì bên cạnh đảng cộng-sản còn có đảng Dân chủ và đảng Xã hội, cũng tham gia phong trào cách mạng, cũng có công lao nọ kia, cũng đi theo con đường chủ nghĩa xã hội, tóm lại là cánh tay nối dài của đảng cộng-sản, vậy mà cũng bị dẹp tiệm phút mốt, trích dẫn:

Ngày 13 tháng 10 năm 1988, Hội đồng Nhà nước đã tặng Huân chương Sao Vàng – Huân chương cao quý nhất của nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho Đảng Dân chủ Việt Nam để ghi nhận những cống hiến của Đảng Dân chủ Việt Nam trong sự nghiệp Cách mạng chung của dân tộc trong 2 cuộc kháng chiến, trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc.
Sau khi được tặng Huân chương Sao Vàng, Đảng Dân chủ Việt Nam tuyên bố giải thể vào ngày 20 tháng 10 năm 1988.

Khi trào lưu đa nguyên đa đảng bắt đầu nảy nở ở một số nước cộng-sản Đông Âu, với lý do đã kết thúc sứ mạng lịch sử, Đại hội đại biểu Đảng Xã hội họp từ ngày 21 đến ngày 22 tháng 7 năm 1988Nguyễn Lân đã ra tuyên bố giải thể Đảng.


Xứ Lừa chuyển từ “đa đảng Fake” sang “độc đảng Real”, vừa không có đa nguyên vừa không có đa đảng.
Oh hóa ra trước năm 88 cũng có 2 đảng giả cầy, giờ cái giả cầy cũng bị bức tử luôn.
Nguyên Lân là 1 tên phố dọc bờ sông thối ở Thanh Xuân, HN thì phải
 
Thế m biết tổ chức bầu cử như Mỹ, tốn kém bao nhiêu tiền của không?
Thế nước Mỹ tốn tiền kệ nước Mỹ, sao phải lo cho nước Mỹ?
Xứ Lừa cũng tổ chức bầu cử đấy, hô hào toàn dân đi bỏ phiếu đấy, có tốn kém không?
Từ bao giờ việc bầu cử là việc trọng đại của quốc gia, là trách nhiệm của nhà nước, là quyền của nhân dân lại đi đem cái tốn kém ra để kêu, trong khi đấy bao nhiêu việc lãng phí tiền thuế của nhân dân thì không kêu, nào là xây tượng đài khắp nơi, chi tiền cho bọn vô tích sự đoàn thanh niên, mặt trận tổ quốc, hội nông dân, hội phụ nữ hội nhà văn ...
Nội việc đô-nát cho các ứng viên, cũng tiêu tan tiền tỷ usd.
donate tiền túi của nó mặc xác nó, bọn nó bỏ tiền túi ra để thực hiện quyền tự do, quyền dân chủ, tăng cao dân trí của chúng nó, chứ nó có lấy tiền thuế của dân ra đâu mà lo hộ.
Trong khi dân thì hưởng gì? Được bầu cử, thực ra là được tung đồng xu, ~50% dân bên phe thua - bất mãn - chống đối.
Dân hưởng quyền bầu cử ứng cử tự do chứ hưởng gì? từ đó khiến cho chính quyền làm việc phải cân nhắc đến lợi ích của quốc gia, của xã hội, của nhân dân. Các ứng cử viên muốn có lá phiếu của cử tri thì phải có chương trình hành động cụ thể, có hứa hẹn với cử tri, và khi làm việc thì phải bám sát chương trình đó
Bầu cử không phải tung đồng xu, đó là đỏ đen cờ bạc. Việc có nhiều người không ủng hộ là chuyện bình thường, kể cả số không ủng hộ lên đến gần 50%, vì xã hội vốn có bản chất đa nguyên, 9 người 10 ý

Không phải vì Mỹ dân chủ mà ổn định, nó ổn định là do quân đội mạnh, không thằng nào dám đụng.
Đất nước nó lộn xộn 4 năm, thì cũng có lúc an ổn 4 - 8 năm, chứ không phải lúc lộn xộn thì bị đánh úp.
Nó không bị ngoại xâm, không bị đánh úp thì liên quan gì đến việc tự do bầu cử, tự do ứng cử hả anh bạn?
Thế Nga, Trung cộng nó có khả năng bị đánh úp không mà sao nó không có tự do bầu cử, tự do ứng cử thế?
Lỗi ngụy biện phi logic, hai cái chả liên quan gì nhau đi gộp vào nhau.
Đám dân đen dù có súng, cũng chẳng thể chống lại được quân đội hùng mạnh, nó giã cho ra bã, việc lật đổ chính quyền gần như ~ 0.
Dân Mỹ cứ 2 năm nó được bầu quốc hội một lần, 4 năm nó được bầu tổng thống một lần, nó thích nó thay đổi chính quyền, thay đổi tổng thống bằng cách văn minh hợp pháp thì tội gì nó đi dùng súng để thay đổi cái quyền tự do vốn có trong tay nó? Nó có ngu đâu mà đi bỏ cái tự do dân chủ để rước bọn khỉ rừng về bóp cổ chúng nó như ở Cuba à?
Quân đội Mỹ nó ăn lương, sắm sửa trang thiết bị vũ khí từ tiền thuế của dân Mỹ thì trách nhiệm của nó phải phục vụ nhân dân Mỹ, chứ nó có ngu đâu đi nghe theo một đảng phái ất ơ nào đấy quay súng bắn vào dân Mỹ.
Giả thuyết của anh bạn phải dựa trên ít nhất hai điều kiện : dân Mỹ ngu, quân đội Mỹ cũng ngu thì may ra nó mới xảy ra, rất tiếc điều đó không thực tế.
Nhóm NATO cũng vậy, lộn xộn nhưng loại trừ được khả năng ngoại xâm.
Vẫn chả liên quan gì đến quyền tự do dân chủ.
Chỉ cần khả năng ngoại xâm ~ 0, có thể diễn trò dân chủ cho m xem.
Thế mấy chục năm nay xứ Lừa có ngoại xâm à?
Theo ý anh bạn thì xứ lừa mấy chục năm nay không có ngoại xâm mà có băng đảng vẫn khư khư không cho dân có quyền tự do cơ bản thì băng đó quá bố láo nhỉ.

Mời các anh @de Star , @Nangdem vô thảo luận
 
Không phải vì Mỹ dân chủ mà ổn định, nó ổn định là do quân đội mạnh, không thằng nào dám đụng.
Đất nước nó lộn xộn 4 năm, thì cũng có lúc an ổn 4 - 8 năm, chứ không phải lúc lộn xộn thì bị đánh úp.
Đám dân đen dù có súng, cũng chẳng thể chống lại được quân đội hùng mạnh, nó giã cho ra bã, việc lật đổ chính quyền gần như ~ 0.
Nhóm NATO cũng vậy, lộn xộn nhưng loại trừ được khả năng ngoại xâm.
Chỉ cần khả năng ngoại xâm ~ 0, có thể diễn trò dân chủ cho m xem.
Mày cứ ngơ ngơ thế nào ấy nhỉ, cường quốc số 1 thế giới mà mày nói như mấy thằng đáy xã hội như việt nam ko bằng.
Dân nó lật chính quyền bằng lá phiếu đấy, lão trump nhiệm kì 1 làm tốt mọi thứ trừ chống covid thôi mà thua trắng dái.
Thậm chí tổng thống phạm tội quốc hội nó còn luận tội cách chức được.
Thậm chí thằng Lồn nào bất tài thì đéo qua nổi vòng sơ loại trong đảng mà đại diện ra ứng cử tổng thống, nói chó mày biết là vòng sơ loại của các ứng viên trong đảng cũng đa số lấy lá phiếu của dân đấy.
Bọn nó qua rất nhiều vòng bầu cử mới thắng cử nên rất khó 1 thằng vô dụng có thể lên làm tổng thống như kiểu thằng lú lên làm lãnh đạo phá nát đất nước
Tao ko hiểu mày nói vũ khí, nato, quân đội mạnh mấy cái đấy có liên quan gì đến chính quyền. Quân đội của bọn nó chỉ trung thành với tổ quốc chứ đéo phải trung thành với đảng nào nhé. Quân đội tàu là tao thấy dùng xe tăng cán chết dân đen ở thiên an môn rồi đấy
 
Mày cứ ngơ ngơ thế nào ấy nhỉ, cường quốc số 1 thế giới mà mày nói như mấy thằng đáy xã hội như việt nam ko bằng.
Dân nó lật chính quyền bằng lá phiếu đấy, lão trump nhiệm kì 1 làm tốt mọi thứ trừ chống covid thôi mà thua trắng dái.
Thậm chí tổng thống phạm tội quốc hội nó còn luận tội cách chức được.
Thậm chí thằng lồn nào bất tài thì đéo qua nổi vòng sơ loại trong đảng mà đại diện ra ứng cử tổng thống, nói chó mày biết là vòng sơ loại của các ứng viên trong đảng cũng đa số lấy lá phiếu của dân đấy.
Bọn nó qua rất nhiều vòng bầu cử mới thắng cử nên rất khó 1 thằng vô dụng có thể lên làm tổng thống như kiểu thằng lú lên làm lãnh đạo phá nát đất nước
Tao ko hiểu mày nói vũ khí, nato, quân đội mạnh mấy cái đấy có liên quan gì đến chính quyền. Quân đội của bọn nó chỉ trung thành với tổ quốc chứ đéo phải trung thành với đảng nào nhé. Quân đội tàu là tao thấy dùng xe tăng cán chết dân đen ở thiên an môn rồi đấy
M giải thích làm gì mắc công, mấy đứa phát biểu kiểu này cứ ignore cho nhanh. Nó quên mất 1 điều có tư duy đa chiều mới có tml Marx rảnh háng ngồi chế cháo ra cái cncs quái thai mà ngày nay tụi nó đội lên đầu hơn cả đất nước dân tộc, ông bà cha mẹ. Xã hội mà tư duy phản biện chính trị bị bóp nghẹt như VN thì k bao h nghĩ ra được cái gì khác, chỉ có tôn sùng mù quáng
 
Có đợt đám ca phường vào vận động việc lên app vneid lấy ý kiến cá nhân sửa đổi hiến pháp. Tao mở app ra chỉ thấy mỗi dấu tick đồng ý, ko có ko đồng ý hay ý kiến khác nên bảo bno về luôn ko có nhu cầu có ý kiến. Tao tay ko tấc sắt chả làm j dc ai cả nhưng tao có quyền ko bầu, ko chơi với tụi nó. H thử tất cả ko bỏ phiếu xem tụi nó có fake ra dc số liệu báo cáo qte ko.
 
  • Vodka
Reactions: pos
Bầu cử là một hình thức dân chủ và nhân quyền, nhưng nếu thực hành không đúng thì sẽ gây ra nội loạn và nội đấu liên miên, nên cần phải có nền cộng hoà cân bằng lại.

Các cha già lập quốc nước Mỹ xây dựng nền Dân Chủ-Cộng Hoà nước Mỹ dựa trên cơ sở của 2 nền Dân Chủ Hy Lạp và Cộng Hoà La Mã, họ gộp 2 cái lại với nhau và chỉnh sửa những sai lầm dẫn đến sự suy tàn của 2 đế chế này.

Nền dân chủ thực hành không đúng thì sẽ dẫn đến nội đấu liên miên và xụp đổ, thành bang Hy Lạp là một dẫn chứng điển hình, và Mỹ đã xảy ra nội đấu, và những tranh chấp quyền lực giữa 2 phe Lừa và Voi cũng như lợi ích giữa các Bang. Nên các cha già khai quốc đã lồng thêm Cộng Hoà với xương sống Tam quyền phân lập của La Mã vào để tránh tình trạng dân chủ quá đà.

Giống như La Mã có: Hội đồng các, Quan chấp chính, Viện nguyên lão. Mỹ có: Quốc hội, tổng thống, tòa án tối cao.
Đây là hình thức tam quyền, mỗi nhánh có thể kiểm soát các nhánh khác.

Chính sự hợp nhất này tạo ra một nước Mỹ đặc biệt, nơi mà Dân chủ với chu kì 4 năm bầu tổng thống có thể ngăn chặn những kẻ tham vọng muốn khôi phục chế độ độc tài quân chủ, và cộng hoà khi đất nước lâm nguy có thể bổ nhiệm tổng thống thành một nhà độc tài với quyền lực hợp nhất có giới hạn thời gian làm những gì cần thiết để bảo vệ quốc gia.

Cuối cùng cần phải có hình thức pháp lý để bảo vệ mô hình này, đó chính là HIẾN PHÁP chặt chẽ không thể phá vỡ.

Nên thực hiện dân chủ nó không hề dễ, sai một bước là đi vào bạo loạn liên miên không có ngày ổn định.
 
Sửa lần cuối:
Tại sao nước Mỹ chỉ có 2 đảng dân chủ và cộng hoà thay nhau nắm quyền, còn mấy Đảng khác thì tao cảm giác như nó chưa từng tồn tại luôn :amazed: cảm giác cho tao nước Mỹ như tư do nửa mùa vậy
 
Bầu cử ở xứ Lừa diễn ra như thế nào?

Việc bầu cử thì ở xứ Lừa người dân sẽ bầu ra đại biểu quốc hội (cấp trung ương) và hội đồng nhân dân các cấp địa phương (tỉnh - thành, huyện- quận, xã- phường), trong phạm vi bài viết này, chúng ta sẽ bàn luận cụ thể về quy trình bầu cử ở cấp trung ương mà thôi. Ở xứ Lừa thì cơ quan lập pháp chỉ có một đơn vị duy nhất được gọi là quốc hội thôi, chứ không phân chia thượng viện (đại diện vùng, bang) và hạ viện (viện dân biểu - đại diện nhân dân) như các nước khác.

Về mặt quy trình thì nhân dân xứ Lừa bầu ra đại biểu quốc hội, sau đó quốc hội sẽ bầu ra thành viên các cơ quan khác như chủ tịch nước, thủ tướng và nội các, chủ tịch quốc hội…. Vậy là người dân không trực tiếp bầu ra chính phủ mà chính phủ được bầu gián tiếp, thủ tướng và nội các cũng chính là thành viên quốc hội, điểm này cũng giống như ở các nước cộng hòa đại nghị bên châu Âu.
Các quan trên chia chác tiền bạc, lợi ích mới vào được cái ghế đầu buồi đó chứ dân có cái đb mà bầu được đb quắc hội :vozvn (53):
 
  • Vodka
Reactions: pos
Tại sao nước Mỹ chỉ có 2 đảng dân chủ và cộng hoà thay nhau nắm quyền, còn mấy Đảng khác thì tao cảm giác như nó chưa từng tồn tại luôn :amazed: cảm giác cho tao nước Mỹ như tư do nửa mùa vậy
Ban đầu thì nước Mỹ không có Đảng nào cả. Đến 1928 thì AJ mới lập ra Đảng Dân chủ và 1950 thì phe Cộng Hoà mới lập Đảng đối lập. Có rất nhiều Đảng ở Mỹ, có cả Đảng Cộng Sản nữa nhưng không uy tín nên không có thành viên và dân không bầu. 3 năm sau mày có thể thấy Đảng mới của Elon Mút nếu gã may mắn.
 
Thế m biết tổ chức bầu cử như Mỹ, tốn kém bao nhiêu tiền của không?
Nội việc đô-nát cho các ứng viên, cũng tiêu tan tiền tỷ usd.
Trong khi dân thì hưởng gì? Được bầu cử, thực ra là được tung đồng xu, ~50% dân bên phe thua - bất mãn - chống đối.
ngu
 
Tại sao nước Mỹ chỉ có 2 đảng dân chủ và cộng hoà thay nhau nắm quyền, còn mấy Đảng khác thì tao cảm giác như nó chưa từng tồn tại luôn :amazed: cảm giác cho tao nước Mỹ như tư do nửa mùa vậy
Mấy đảng kia yếu nên xác nhập với 2 đảng lớn và cương lĩnh của 2 đảng cũng thay đổi để trung dung với cương lĩnh của các đảng nhỏ. Thế nên chính trị mĩ 2 đảng lớn nhưng luôn biến động và tiến hóa, ai nghĩ trùm bds như trump lại lên làm tổng thống được đâu, mặc dù cưỡng lĩnh tranh cử của lão rất rối loạn và ko theo lề lối nào cả
 

Có thể bạn quan tâm

Top