Bế tắc trong vòng lập không lối thoát

Mỗi ngày, trên đường đi làm về, tao chợt nhận ra rằng ngày mai, ngày kia, và thậm chí là những ngày sau này của tao cũng sẽ đều như vậy. Cuộc sống mà tao từng hằng mơ ước, giờ đây xem ra cũng chỉ là một ảo ảnh mà thôi.

Tao buộc phải chấp nhận rằng mình chỉ là một người bình thường. Mỗi ngày, chuông báo thức reo, tao thức dậy, trên đường đi làm thì tiện ăn một bữa sáng, nhận vài đồng bạc với mức lương không nhiều, không ít. Làm công việc mà bản thân chẳng hề có hứng thú.

Ngày qua ngày, tháng thành năm, tuổi trẻ dần tiêu hao. Những thứ tưởng chừng quý giá như vàng, nhưng lại chẳng đáng một xu. Con người cũng dần trở nên chai sạn và u uất. Cuộc sống “giải trí” chỉ là lướt xàm, xem anime, nhìn cuộc đời rực rỡ của người khác rồi lại sục sôi căm phẫn, ghen tức thù hận. Mỗi ngày khẽ sống, đời khẽ trôi,cuộc đời ba điểm thẳng hàng ấy, tao thấy rất buồn.

Tao của trước đây không phải như vậy. Tao từng háo hức chờ đón mỗi ngày mới, từng thích hoa, thích cây, thích tất cả mọi thứ trên đời này. Tao từng mơ mộng rằng sau này lớn lên sẽ làm gì đó có ích, sống một cuộc đời rực rỡ chứ không cam tâm tình nguyện làm lá xanh trong thiên hạ.

Lúc đó, tao nghĩ cuộc sống ít nhất phải là như thế này… thế kia ... Nhưng hiện tại, tao lại lẫn vào trong đám đông, muốn thoát ly khỏi cuộc sống thực tại. Vậy rốt cuộc, con người sống là vì điều gì?

Tao nghĩ mãi mà không thông...
 
Mày đăng phật pháp mà chẳng hiểu gì cạ
Chả có cái ta nào ở đây cả bình thường hay nổi tiếng chỉ là cái danh hảo,
Cuộc sống cũng như ngũ uẩn
Nó bao gồm nhiều thứ hợp lại với nhau
Mày muốn tốt thì tìm cái thứ kiềm hãm mày lại mà thay đổi
Cuộc sống là những khoảng khắc, phải chăng mày đang ngó khoảng khắc của ng khác mà quên
Thất bại cũng có khoảng khắc thất bại vậy
 
Quá buồn, mỗi ngày sống là một vòng lập bất tận không lối thoát với những như cầu ăn ngủ đụ ỉa...
Giờ mày làm 3 cái thẻ tín dụng mỗi thẻ 50tr. Rút sạch ra được 150tr, đem đi trải nghiệm cuộc sống thượng lưu 7 ngày. Sau đó mày sẽ biết cuộc sống là thế nào rồi cày cuốc:still_dreaming:
 
Giờ mày làm 3 cái thẻ tín dụng mỗi thẻ 50tr. Rút sạch ra được 150tr, đem đi trải nghiệm cuộc sống thượng lưu 7 ngày. Sau đó mày sẽ biết cuộc sống là thế nào rồi cày cuốc:still_dreaming:
Phải có nợ mới có động lực cày để trả nợ bạn. Mới có động lực lăn xả kiếm chác.
Thành ra con người sống là phải dựa vào sự điên cuồng và niềm yêu thích một điều gì đó để duy trì sức sống của mình.
Sức sống ấy được hình thành từ ba yếu tố: hưởng thụ, tiền bạc, tình dục, danh vọng, địa vị, quyền lực, tiền bạc... Những yếu tố này hòa quyện vào nhau, tạo nên một con người nhiệt huyết, sôi nổi và tràn đầy năng lượng sống. Phải có những khát khao cháy bỏng đó thì mới có động lực.

Chứ một khi không còn khao khát nhiều quá thì nhìn cuộc sống này lập đi lập lại nhàm chán, bế tắc lắm. Nếu mày mặc quần áo chỉ để giữ ấm, ăn uống chỉ để khỏi đói, đi làm chỉ để trang trải. Mọi việc mày làm đều chỉ vì mục đích thực dụng, thì dù thân thể vẫn còn sống, tâm hồn con người đã trở nên vô cảm rồi....

Vậy thì đi chết thôi. Đó là sự giải thoát, là con đường hướng tới niết bàn.
Tao không ham sống, nhưng cũng không muốn chết. Đau đớn lắm.
 
Việc thức dậy mỗi ngày và quyết định làm một điều gì đó.
Nhưng trong đầu tự hỏi : "tại sao phải thức dậy, tại sao phải cố gắng?"

Mỗi ngày trôi qua cứ như việc lăn tảng đá lên sườn dốc và nó lại lăn xuống. Và khi tao nhìn nó lăn xuống, tao lại tiếp tục tự hỏi tại sao phải tiếp tục lăn tảng đá nếu không có ý nghĩa gì và nếu lăn thành công thì thậm chí còn không được đảm bảo. Đó là câu hỏi khó khăn, dày vò những người trầm cảm, những người chán nản ....
 
Niết bàn là trạng thái của tâm. Khi chơi lô đề trượt hay ăn mà tâm vẫn tĩnh lặng thì đã vào trạng thái niết bàn
Khó lắm bạn, khi đã có lòng chơi lô đề thì tâm khó tĩnh lặng lắm. Chơi mà không thắng thì chơi làm gì, đã chơi là phải thắng. Nhưng bạn ơi lô đề đi dễ khó về ...
 
Top