Có Hình { Bình dân học vu } Yêu và chia tay văn minh !

méo ai học triết để buồn cười -.- Cak Mát vs Lê cumINside đội mồ vật chết h :vozvn (22):
Bạn biết Diogenes mà phải không. Ông tổ nghề xàmer đó, ổng chết bao nhiêu thế kỷ nhưng di sản ổng để lại đã ngầm dạy mấy thằng trên xàmer này biết cười khi đọc triết của thằng khác.
 
Hạnh phúc là khi được ngồi uống trà cùng Hà Lan trên ban công penthouse tầng 69, nhìn xuống Sài Gòn nhấp nháy. Và sau đó rủ nhau xem bắn pháo hoa trong nhà tắm phiên bản classic có đặt toilet màu hồng.
Tại xao nại nà tầng 69 mà không phải nà 68 ?
 
thế bạn méo cười là bạn phụ lòng ông tổ nghề thử thách 24h làm chó rồi :shame: xám hối đi
Bạn biết Diogenes mà phải không. Ông tổ nghề xàmer đó, ổng chết bao nhiêu thế kỷ nhưng di sản ổng để lại đã ngầm dạy mấy thằng trên xàmer này biết cười khi đọc triết của thằng khác.
 
Vì 69 là thái cực đồ của thời hiện đại. Tôi muốn cosplay Lão Tử phiên bản uống trà sữa, nói đạo lý về vô vi khi nằm yên để 69 tự vận hành.
Xin đừng nói những điều cao siêu với Ngạn , Ngạn cũng chỉ là phàm nhân , cũng thèm 69 với Hà Lan như bao xammer khác . :embarrassed:
 
Đau lắm ….

QzNLVkh.jpeg
Tiếc là mấy con như vầy thường là xấu quắc
 
Lão Tử dạy đệ tử:
Vô vi là đụ mà không đụ.
Đệ tử: Thế nào ạ?
Lão Tử: Nằm im, để nàng tự đẩy.
Rồi , nó đơn giản hơn rồi đấy . Có một vị cao tăng @Thích Vét Máng đã từng nói : " đụ mà không xuất tinh là không phạm giới luật " , Adidas fuck !

Tiếc là mấy con như vầy thường là xấu quắc
Khi chọn vợ Ngạn thấy hai từ rất quan trọng : phù hợp !
 
Rồi , nó đơn giản hơn rồi đấy . Có một vị cao tăng @Thích Vét Máng đã từng nói : " đụ mà không xuất tinh là không phạm giới luật " , Adidas fuck !


Khi chọn vợ Ngạn thấy hai từ rất quan trọng : phù hợp !
Đụ mà không xuất, như sông không chảy, núi không mòn, đó là hữu vi giả tạo, phạm Đạo tự nhiên.
 
Bạn phổ nhạc cuộc đời của mình đi b

Có những đêm, tao biết rõ là mình nên đi ngủ sớm. Nhưng rồi, 1–2 giờ sáng, tao vẫn cầm điện thoại, lướt vài dòng linh tinh, nghe lại mấy bài nhạc cũ, nằm hồi tưởng, hoài niệm về những gì trôi qua chỉ để cảm thấy mình vẫn còn đang sống.

Cả một ngày dài, bị kéo đi bởi công việc, trách nhiệm, những điều không phải lựa chọn của mình. Tao phải nghe, phải làm, phải chịu như một cái máy sống trong 1 vòng lập bất tận ngày qua ngày tháng thành năm. Và khi màn đêm buông xuống, nhiều khi mắt mở không lên, lờ đờ uể oái nhưng tâm trí tao vùng dậy đòi lại chút tự do ít ỏi, như một phản kháng âm thầm của người đã mệt nhưng chưa chịu gục.

Đêm đến, cô đơn và trống vắng,cơn đau tràn về, triền miên, dai dẳng, không có điểm dừng. Trong căn phòng ọp ẹp với 4 bức tường lạnh ngắt. Không ai hỏi han, không phải cười gượng. Chỉ còn tao, căn phòng, và một sự yên tĩnh đến nghẹt thở. Nhưng chính cái yên tĩnh đó lại mở ra một cơn sóng khác trong nội tâm tao. Nó không ồn ào, không gào thét, chỉ rỉ rả trong đầu, như tiếng nước nhỏ giọt mãi không ngừng. Tao không biết nó là buồn, là cô đơn, hay chỉ là cái mệt không tên. Tao chỉ biết, mỗi khi im lặng, là tim tao bắt đau đáu.

Khi người ta ngủ, đầu óc tao lại tỉnh táo nhất, nghĩ nhiều nhất, nhớ nhiều nhất. Tao sống bằng ký ức, bằng những điều chưa nói, bằng những điều đã qua mà chưa buông được. Đêm, đối với tao, là cả một khoảng trời để sống bù, để thở, để gặm nhấm nỗi đau như một thói quen.

Tao biết thức khuya không tốt. Điều đó biểu hiện rõ vào mỗi sáng sớm thức dậy : mệt, mắt sụp, đầu nặng, da sạm đi. Những vòng lập trên vẫn theo tao từ ngày này qua ngày khác.
 

Có thể bạn quan tâm

Top