Wavyyyy3112
Bát sứ hư hỏng

Xanh là màu của hy vọng, nhưng là xanh lá, còn xanh đẫm lại là màu nỗi buồn trong cách diễn đạt của người phương Tây; tên bộ phim đã nói lên phần nào cách biểu hiện và kết cục của nó.
Blue Valentine kể một câu chuyện tình với lối phi tuyến tính - một mốc thời gian khởi đầu và một mốc thời gian cho những điều còn lại, đan xen nhau mượt mà.
Hai nhân vật chính, Cindy - cô gái theo học ngành Y có một gia đình không êm ấm, cô thích chuyện chăn gối, đến với nhiều người đàn ông nhưng lại ngại mở lòng mình còn Dean là chàng trai có một gia đình cũng không trọn vẹn, học không hết phổ thông, làm công việc khuân vác nặng nhọc nhưng luôn lạc quan, lịch thiệp với mọi người, đặc biệt là thích tìm hiểu về mọi điều trong cuộc sống. Dean chấp nhận lấy Cindy mặc cho cái bầu của cô có phải của anh hay không, anh tạm gác lại tuổi trẻ nhiệt huyết để học làm chồng, làm bố; nhưng ‘’đứa trẻ’’ buộc phải ‘’chín ép’’ bên trong anh vẫn chưa thực sự sẵn sàng và để lại hệ quả cay đắng sau này. Hai con người với những vết rạn trong tâm hồn đến bên nhau, bù đắp cho nhau một phần nào đó trong đời mỗi người. Đến bên nhau là lựa chọn của cả hai nhưng để ở cùng nhau đến cuối cùng lại là một quyết định riêng lẻ của từng người. Cơm áo gạo tiền, thời gian, ngoại hình… đã phần nào làm mất đi những cảm xúc yêu ban đầu họ dành cho nhau. Một người đầy những nghĩ suy, lo lắng nhưng cố tỏ ra bình thường như không có gì xảy ra; một người vẫn giữ nét hồn nhiên, vô tư như thời trai trẻ, không dấn thân sâu vào nội tâm của đối phương. Kết quả cho những xa cách về tinh thần của cả 2 là một buổi tối Valentine nhạt nhẽo với màn làm tình sống sượng, không chút ấm nồng.
Blue Valentine là một bộ phim của hiện thực, mọi thứ quá thực, từ việc xây dựng chemistry của hai nhân vật chính; những khó khăn, khắc nghiệt trong đời sống hôn nhân; tình cảm dành cho con cái và song thân; những cảnh sinh hoạt riêng tư vợ chồng từ nồng cháy cho đến rệu rã, lụi tàn. Cảnh cuối phim cũng không cho khán giả biết số phận của cặp vợ chồng Dean - Cindy sẽ đi về đâu nhưng với mình, không cảm thấy ray rứt vì biết rằng cuộc đời vốn cũng như thế. Không có ai sẽ vui sướng, hạnh phúc mãi mãi; cũng không có ai âu sầu mãi mãi.
Với kinh phí của một bộ phim độc lập, chỉ 1 triệu đô nhưng thu về gấp 17 lần cũng cho thấy phần nào sự quan tâm của khán giả dành cho phim. Ryan Gosling, Michelle Williams là những tên tuổi khá nổi bật ở thời gian này nhưng đã thực sự dành hết tâm tư cho nhân vật của mình; đây cũng là một điều mà mình nể phục khi nhìn vào tầm nhìn của một người nghệ sĩ.
Mình rất thích màu phim, đẹp đẽ và hoài niệm như màu của Fujifim; các cảnh phim đa phần được quay góc cận, đôi khi rung lắc như được quay từ chiếc máy ảnh du lịch nhưng tạo cảm giác gần gũi, chân thật.
Tuy buồn nhưng với mình phim vừa vặn để xem vào đêm Valentine, một mình hay nhiều mình cũng được; xem không phải để buồn mà để xem mình đã thực sự hiểu hay giải tỏa được những khúc mắc của bản thân/ của nhau hay chưa. Đừng vì phút say nắng mà nghĩ sẽ có thể gắn kết cùng nhau cả đời, hôn nhân chưa bao giờ là một phép thử!

Blue Valentine kể một câu chuyện tình với lối phi tuyến tính - một mốc thời gian khởi đầu và một mốc thời gian cho những điều còn lại, đan xen nhau mượt mà.
Hai nhân vật chính, Cindy - cô gái theo học ngành Y có một gia đình không êm ấm, cô thích chuyện chăn gối, đến với nhiều người đàn ông nhưng lại ngại mở lòng mình còn Dean là chàng trai có một gia đình cũng không trọn vẹn, học không hết phổ thông, làm công việc khuân vác nặng nhọc nhưng luôn lạc quan, lịch thiệp với mọi người, đặc biệt là thích tìm hiểu về mọi điều trong cuộc sống. Dean chấp nhận lấy Cindy mặc cho cái bầu của cô có phải của anh hay không, anh tạm gác lại tuổi trẻ nhiệt huyết để học làm chồng, làm bố; nhưng ‘’đứa trẻ’’ buộc phải ‘’chín ép’’ bên trong anh vẫn chưa thực sự sẵn sàng và để lại hệ quả cay đắng sau này. Hai con người với những vết rạn trong tâm hồn đến bên nhau, bù đắp cho nhau một phần nào đó trong đời mỗi người. Đến bên nhau là lựa chọn của cả hai nhưng để ở cùng nhau đến cuối cùng lại là một quyết định riêng lẻ của từng người. Cơm áo gạo tiền, thời gian, ngoại hình… đã phần nào làm mất đi những cảm xúc yêu ban đầu họ dành cho nhau. Một người đầy những nghĩ suy, lo lắng nhưng cố tỏ ra bình thường như không có gì xảy ra; một người vẫn giữ nét hồn nhiên, vô tư như thời trai trẻ, không dấn thân sâu vào nội tâm của đối phương. Kết quả cho những xa cách về tinh thần của cả 2 là một buổi tối Valentine nhạt nhẽo với màn làm tình sống sượng, không chút ấm nồng.
Blue Valentine là một bộ phim của hiện thực, mọi thứ quá thực, từ việc xây dựng chemistry của hai nhân vật chính; những khó khăn, khắc nghiệt trong đời sống hôn nhân; tình cảm dành cho con cái và song thân; những cảnh sinh hoạt riêng tư vợ chồng từ nồng cháy cho đến rệu rã, lụi tàn. Cảnh cuối phim cũng không cho khán giả biết số phận của cặp vợ chồng Dean - Cindy sẽ đi về đâu nhưng với mình, không cảm thấy ray rứt vì biết rằng cuộc đời vốn cũng như thế. Không có ai sẽ vui sướng, hạnh phúc mãi mãi; cũng không có ai âu sầu mãi mãi.
Với kinh phí của một bộ phim độc lập, chỉ 1 triệu đô nhưng thu về gấp 17 lần cũng cho thấy phần nào sự quan tâm của khán giả dành cho phim. Ryan Gosling, Michelle Williams là những tên tuổi khá nổi bật ở thời gian này nhưng đã thực sự dành hết tâm tư cho nhân vật của mình; đây cũng là một điều mà mình nể phục khi nhìn vào tầm nhìn của một người nghệ sĩ.
Mình rất thích màu phim, đẹp đẽ và hoài niệm như màu của Fujifim; các cảnh phim đa phần được quay góc cận, đôi khi rung lắc như được quay từ chiếc máy ảnh du lịch nhưng tạo cảm giác gần gũi, chân thật.
Tuy buồn nhưng với mình phim vừa vặn để xem vào đêm Valentine, một mình hay nhiều mình cũng được; xem không phải để buồn mà để xem mình đã thực sự hiểu hay giải tỏa được những khúc mắc của bản thân/ của nhau hay chưa. Đừng vì phút say nắng mà nghĩ sẽ có thể gắn kết cùng nhau cả đời, hôn nhân chưa bao giờ là một phép thử!

Sửa lần cuối: