Live Bọn bò đỏ giờ đỗ lỗi vnch làm mất hsts đụ mẹ bọn này đéo bik nhục

Mấy thằng óc cứt nakyky lại ảo tưởng bản thân à? Cái thằng chúng mày gọi là bố ấy nó chỉ coi mày như con chó thôi. Ngoan thì nó nuôi, hư là nó cho vào nồi. Cọng hành chúng mày làm lồn có chủ quyền mà đòi làm người ;))

Diệm hư vào nồi nè

Screenshot-20250901-090449-Chrome.jpg


Thiệu hư suýt nữa cũng vào nồi nè
Screenshot-20250901-085206-Chrome.jpg
Muốn không vào nồi thì đồng chí tổng lý chúng tôi tán thành tuyên bố của đồng chí
Hoặc chúng tôi xin chỉ thị của đồng chí về cải cách ruộng đất và chúng tôi xin gửi đồng chí về đề cương cải cách ruộng đất của chúng tôi
 
Muốn không vào nồi thì đồng chí tổng lý chúng tôi tán thành tuyên bố của đồng chí
Hoặc chúng tôi xin chỉ thị của đồng chí về cải cách ruộng đất và chúng tôi xin gửi đồng chí về đề cương cải cách ruộng đất của chúng tôi
Không vào nồi thì nhồi bông. :vozvn (3): lít đờ xứ này ko có đường ra
 
Không vào nồi thì nhồi bông. :vozvn (3): lít đờ xứ này ko có đường ra
Dân tộc Đông Lào từ khi có nước, có đế, có vương, có lập quốc. Chưa bao giờ trong lịch sử có vị quân chủ nào gửi thư cho ngoại bang, xin chỉ thị của nó để tuân theo. Về lôi dân nước mình ra giết để làm vừa lòng ngoại bang hết.
 
Trước trên voz cũng phân tích nát vấn đề này , tao trích lại
- Thứ nhất văn bản này nhiều thằng bảo chỉ là văn bản ngoại giao đéo có giá trị , Thật sự sai hoàn toàn đéo thể coi nó là không có giá trị người ký là ông phạm văn đồng (thủ tướng của 1 nước ) , nếu bảo văn bản của 1 thủ tướng đéo có giá trị thì việt nam chơi trò trẻ con à , lật lọng à ?
- Thứ Hai Việt nam hay nói là văn bản này không đề cập HSTS , thật ra sai hoàn toàn , đây chưa phải phần nội dung ( vì bản tuyên bố của cộng hòa nhân dân trung hoa vào ngày 4/9/1958 còn có phần nội dụng nữa ) , phần nội dung với bản gốc ( bên bắc kinh - trung quốc )
- Thứ Ba nhiều thằng ở Việt Nam bảo ông Phạm Văn Đồng chỉ tán thành chứ không đồng ý bán chác hay gì cả , Thật ra sai hoàn toàn nốt , ông Phạm Văn Đồng tán thành ( tán thành ngày 14/09/1958 sau tuyên bố trung quốc 10 ngày ) nhưng lại đéo bác cái nội dung yêu sách của cộng hòa nhân dân trung hoa , giờ về lý mình sai mẹ rồi ( coi như trung quốc có cớ hợp lý rồi nếu sau này có kiện cáo hay nó phang việt nam ) . Giống như bọn mày mua nhà , tiền trao rồi , có hợp đồng thằng bán cũng tán thành và ký giấy đóng giấu rồi , xong đùng 1 cái thằng con của thằng bán nó sủa câu " hợp đồng của bố nó với mày đéo giá trị gì " liệu bọn mày có cay dái không ? .... ( còn chưa kể trung quốc ngoài vật lực tiền bạc nó còn hỗ trợ về nhân lực nữa .. )


Thằng nào xammer bổ sung tiếp
@đéo có hình chó nó tin @kenzyn @EdisonChen @atlas05 @vuichoidi @dit me @dmin @toilagamer852 @ragerod @vuhaanh234qwe @AgentCodyBanks96 @gicungduocabcxyz @Lenhhoxung82
@luongcuong19999 @pos @dhtbomay @Vnandrei
Trong bản của Trung Quốc nó nói từ Tây Sa (Hoàng Sa theo cách gọi của VN) ra 15 hải lý là thuộc quyền của nó và ông Đồng trong công văn xác nhận những gì Trung Quốc nói là đúng thì bò đỏ còn cãi cái qq gì nữa!
 
Tuyên bố ngày 4/9/1958 của Chính phủ Trung Quốc nói gì?
Luật Khoa dịch từ bản tiếng Anh một lá thư đề ngày 9/6/2014 của Đại sứ thường trực CHND Trung Hoa tại Liên Hiệp Quốc gửi Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc.

“Bắc Kinh, ngày 4/9/1958

Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tuyên bố:

(1) Bề rộng lãnh hải của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là 12 hải lý. Ðiều này áp dụng đối với toàn bộ lãnh thổ của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, bao gồm Trung Hoa lục địa và các đảo ngoài khơi lục địa, cũng như Ðài Loan và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu (Bành Hồ), quần đảo Dongsha (Ðông Sa), quần đảo Xisha (Tây Sa), quần đảo Zhongsha (Trung Sa), quần đảo Nansha (Nam Sa), và tất cả các đảo khác thuộc Trung Quốc, vốn bị đại dương ngăn cách với Trung Hoa lục địa và các đảo ngoài khơi lục địa.

(2) Phần lãnh hải của Trung Quốc bao quanh Trung Hoa lục địa và các đảo ngoài khơi lục địa xác định đường cơ sở là đường bao gồm các đoạn thẳng nối những điểm cơ sở trên bờ biển bao quanh lục địa và trên các đảo xa nhất ngoài khơi; vùng biển 12 hải lý tính từ đường cơ sở trở ra là lãnh hải (territorial sea) của Trung Quốc (có tài liệu dịch “territorial sea” là hải phận – NV). Vùng biển bên trong đường cơ sở, gồm cả vịnh Bohai và eo biển Giongzhou, là vùng nội thủy (inland waters) của Trung Quốc. Các đảo bên trong các đường cơ sở, gồm cả đảo Dongyin, đảo Gaodeng, đảo Mazu, đảo Baiquan, đảo Niaoqin, đảo Ðại và Tiểu Jinmen, đảo Dada, đảo Erdan, và đảo Dongdinh, là các đảo thuộc nội thủy Trung Quốc.

(3) Máy bay và tàu thuyền nước ngoài, vì mục đích quân sự, không được vào lãnh hải Trung Quốc và vùng trời phía trên lãnh hải đó, nếu không có sự cho phép của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Khi qua lại trong lãnh hải của Trung Quốc, tất cả tàu bè nước ngoài đều phải tuân thủ các luật lệ có liên quan, do Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đặt ra.

(4) Ðiều (2) và (3) nêu trên cũng áp dụng cho Ðài Loan và các đảo xung quanh Đài Loan, quần đảo Penghu, quần đảo Dongsha, quần đảo Xisha, quần đảo Zhongsha, quần đảo Nansha, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.

Ðài Loan và Penghu hiện vẫn còn bị lực lượng vũ trang Hoa Kỳ chiếm đóng. Ðây là hành động bất hợp pháp, xâm phạm chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Tuy nhiên, Đài Loan, Penghu và các khu vực khác trong tình trạng tương tự đều sẽ được lấy lại, và Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền lấy lại các khu vực này bằng mọi phương cách thích hợp vào một thời điểm thích hợp. Đây là chuyện nội bộ của Trung Quốc, không dung thứ mọi sự can thiệp của nước ngoài”.

5. Như vậy, Tuyên bố ngày 4/9/1958 của Chính phủ Trung Quốc có nhắc đến Trường Sa, Hoàng Sa không?
Có. Nó nhắc đến Xisha và Nansha. Quần đảo Xisha, tên Hán Việt là Tây Sa, chính là Hoàng Sa theo cách gọi của Việt Nam, và quần đảo Nansha, tên Hán Việt là Nam Sa, là Trường Sa theo cách gọi của Việt Nam.
 
Trước trên voz cũng phân tích nát vấn đề này , tao trích lại
- Thứ nhất văn bản này nhiều thằng bảo chỉ là văn bản ngoại giao đéo có giá trị , Thật sự sai hoàn toàn đéo thể coi nó là không có giá trị người ký là ông phạm văn đồng (thủ tướng của 1 nước ) , nếu bảo văn bản của 1 thủ tướng đéo có giá trị thì việt nam chơi trò trẻ con à , lật lọng à ?
- Thứ Hai Việt nam hay nói là văn bản này không đề cập HSTS , thật ra sai hoàn toàn , đây chưa phải phần nội dung ( vì bản tuyên bố của cộng hòa nhân dân trung hoa vào ngày 4/9/1958 còn có phần nội dụng nữa ) , phần nội dung với bản gốc ( bên bắc kinh - trung quốc )
- Thứ Ba nhiều thằng ở Việt Nam bảo ông Phạm Văn Đồng chỉ tán thành chứ không đồng ý bán chác hay gì cả , Thật ra sai hoàn toàn nốt , ông Phạm Văn Đồng tán thành ( tán thành ngày 14/09/1958 sau tuyên bố trung quốc 10 ngày ) nhưng lại đéo bác cái nội dung yêu sách của cộng hòa nhân dân trung hoa , giờ về lý mình sai mẹ rồi ( coi như trung quốc có cớ hợp lý rồi nếu sau này có kiện cáo hay nó phang việt nam ) . Giống như bọn mày mua nhà , tiền trao rồi , có hợp đồng thằng bán cũng tán thành và ký giấy đóng giấu rồi , xong đùng 1 cái thằng con của thằng bán nó sủa câu " hợp đồng của bố nó với mày đéo giá trị gì " liệu bọn mày có cay dái không ? .... ( còn chưa kể trung quốc ngoài vật lực tiền bạc nó còn hỗ trợ về nhân lực nữa .. )


Thằng nào xammer bổ sung tiếp
@đéo có hình chó nó tin @kenzyn @EdisonChen @atlas05 @vuichoidi @dit me @dmin @toilagamer852 @ragerod @vuhaanh234qwe @AgentCodyBanks96 @gicungduocabcxyz @Lenhhoxung82
@luongcuong19999 @pos @dhtbomay @Vnandrei
- Bổ sung chỗ thứ hai và thứ ba:
Công hàm phía thủ tướng VN ghi: Chính phủ nước VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958. Thôi ghi thế này chết mẹ rồi, ông tán thành thế là toàn bộ nội dung của nó ông tán thành hết, mà trong nội dung nó nói là gì, là quần đảo Tây Sa, nam sa là của nó, may là nó không ghi hà nội là của nó luôn chứ không mất mẹ cả hà nội.
Nếu đã viết công văn thì ghi rõ là tán thành chuyện gì, chưa tán thành chuyện gì, ví dụ như tán thành chuyện 12 hải lý ở đại lục, các quần đảo đài loan, bành hồ, còn đéo tán thành các quần đảo ở khu vực biển đông.
hoặc không đơn giản là đéo cần viết công văn trả lời.

- Điểm thứ tư nó hay lý luận như sau: quần đảo HS, TS khi đó không thuộc quyền quản lý của VNDCCH.
Thứ nhất TQ nó chỉ cần phản biện đơn giản, đã không phải quyền quản lý của ông thì mời ông cút, sự việc này đéo liên quan đến ông luôn.
Thứ hai nếu ông bảo ông có quyền thừa kế từ VNCH, thì nó bảo là chính ông công nhận tài sản này là của tôi, có phải của VNCH đâu mà ông đòi thừa kế, ông đòi thừa kế cái tài sản mà người cho thừa kế còn không sở hữu nó à?

Giải pháp đề xuất
Về nguyên tắc thì CHXHCNVN là quốc gia hợp nhất bởi hai quốc gia là VNDCCH và VNCH, tức là nó cùng một lúc kế thừa hai ý chí của VNDCCH và VNCH:

- Ý chí của VNCH luôn khẳng định hai quần đảo HS, TS là của VN.
- Ý chí của VNDCCH từ bỏ chủ quyền ở hai quần đảo HS, TS bằng công hàm năm 1958 có đủ con dấu chữ ký của thủ tướng VNDCCH lúc đó là ông Phạm Trọng Tội.
Về mặt logic nội dung thì hai ý chí này đối ngược nhau, vậy chỉ được chọn một trong hai.

Vậy giờ VN muốn chứng minh quyền sở hữu hai quần đảo HS, TS (về mặt lý lẽ) thì chỉ có cách duy nhất là chứng minh CHXHCNVN có quyền và muốn thừa kế, tiếp nối ý chí của VNCH đồng thời bác bỏ ý chí của VNDCCH.
 
- Bổ sung chỗ thứ hai và thứ ba:
Công hàm phía thủ tướng VN ghi: Chính phủ nước VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958. Thôi ghi thế này chết mẹ rồi, ông tán thành thế là toàn bộ nội dung của nó ông tán thành hết, mà trong nội dung nó nói là gì, là quần đảo Tây Sa, nam sa là của nó, may là nó không ghi hà nội là của nó luôn chứ không mất mẹ cả hà nội.
Nếu đã viết công văn thì ghi rõ là tán thành chuyện gì, chưa tán thành chuyện gì, ví dụ như tán thành chuyện 12 hải lý ở đại lục, các quần đảo đài loan, bành hồ, còn đéo tán thành các quần đảo ở khu vực biển đông.
hoặc không đơn giản là đéo cần viết công văn trả lời.

- Điểm thứ tư nó hay lý luận như sau: quần đảo HS, TS khi đó không thuộc quyền quản lý của VNDCCH.
Thứ nhất TQ nó chỉ cần phản biện đơn giản, đã không phải quyền quản lý của ông thì mời ông cút, sự việc này đéo liên quan đến ông luôn.
Thứ hai nếu ông bảo ông có quyền thừa kế từ VNCH, thì nó bảo là chính ông công nhận tài sản này là của tôi, có phải của VNCH đâu mà ông đòi thừa kế, ông đòi thừa kế cái tài sản mà người cho thừa kế còn không sở hữu nó à?

Giải pháp đề xuất
Về nguyên tắc thì CHXHCNVN là quốc gia hợp nhất bởi hai quốc gia là VNDCCH và VNCH, tức là nó cùng một lúc kế thừa hai ý chí của VNDCCH và VNCH:

- Ý chí của VNCH luôn khẳng định hai quần đảo HS, TS là của VN.
- Ý chí của VNDCCH từ bỏ chủ quyền ở hai quần đảo HS, TS bằng công hàm năm 1958 có đủ con dấu chữ ký của thủ tướng VNDCCH lúc đó là ông Phạm Trọng Tội.
Về mặt logic nội dung thì hai ý chí này đối ngược nhau, vậy chỉ được chọn một trong hai.

Vậy giờ VN muốn chứng minh quyền sở hữu hai quần đảo HS, TS (về mặt lý lẽ) thì chỉ có cách duy nhất là chứng minh CHXHCNVN có quyền và muốn thừa kế, tiếp nối ý chí của VNCH đồng thời bác bỏ ý chí của VNDCCH.
nói chung tao thấy đéo lật lọng được đâu , giống trò thay đổi chế độ mà xù nợ đời trước dù lý do gì , vẫn là mất uy tín
 
  • Vodka
Reactions: pos
- Bổ sung chỗ thứ hai và thứ ba:
Công hàm phía thủ tướng VN ghi: Chính phủ nước VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958. Thôi ghi thế này chết mẹ rồi, ông tán thành thế là toàn bộ nội dung của nó ông tán thành hết, mà trong nội dung nó nói là gì, là quần đảo Tây Sa, nam sa là của nó, may là nó không ghi hà nội là của nó luôn chứ không mất mẹ cả hà nội.
Nếu đã viết công văn thì ghi rõ là tán thành chuyện gì, chưa tán thành chuyện gì, ví dụ như tán thành chuyện 12 hải lý ở đại lục, các quần đảo đài loan, bành hồ, còn đéo tán thành các quần đảo ở khu vực biển đông.
hoặc không đơn giản là đéo cần viết công văn trả lời.

- Điểm thứ tư nó hay lý luận như sau: quần đảo HS, TS khi đó không thuộc quyền quản lý của VNDCCH.
Thứ nhất TQ nó chỉ cần phản biện đơn giản, đã không phải quyền quản lý của ông thì mời ông cút, sự việc này đéo liên quan đến ông luôn.
Thứ hai nếu ông bảo ông có quyền thừa kế từ VNCH, thì nó bảo là chính ông công nhận tài sản này là của tôi, có phải của VNCH đâu mà ông đòi thừa kế, ông đòi thừa kế cái tài sản mà người cho thừa kế còn không sở hữu nó à?

Giải pháp đề xuất
Về nguyên tắc thì CHXHCNVN là quốc gia hợp nhất bởi hai quốc gia là VNDCCH và VNCH, tức là nó cùng một lúc kế thừa hai ý chí của VNDCCH và VNCH:

- Ý chí của VNCH luôn khẳng định hai quần đảo HS, TS là của VN.
- Ý chí của VNDCCH từ bỏ chủ quyền ở hai quần đảo HS, TS bằng công hàm năm 1958 có đủ con dấu chữ ký của thủ tướng VNDCCH lúc đó là ông Phạm Trọng Tội.
Về mặt logic nội dung thì hai ý chí này đối ngược nhau, vậy chỉ được chọn một trong hai.

Vậy giờ VN muốn chứng minh quyền sở hữu hai quần đảo HS, TS (về mặt lý lẽ) thì chỉ có cách duy nhất là chứng minh CHXHCNVN có quyền và muốn thừa kế, tiếp nối ý chí của VNCH đồng thời bác bỏ ý chí của VNDCCH.
chứng minh trên giấy tờ được thì khựa nó cũng lỳ mặt nó cứ đóng quân với cho dân ở trên đảo đấy làm đéo gì được nó, solo hải quân chắc, địt mẹ thế nó chả thích quá
 
- Bổ sung chỗ thứ hai và thứ ba:
Công hàm phía thủ tướng VN ghi: Chính phủ nước VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958. Thôi ghi thế này chết mẹ rồi, ông tán thành thế là toàn bộ nội dung của nó ông tán thành hết, mà trong nội dung nó nói là gì, là quần đảo Tây Sa, nam sa là của nó, may là nó không ghi hà nội là của nó luôn chứ không mất mẹ cả hà nội.
Nếu đã viết công văn thì ghi rõ là tán thành chuyện gì, chưa tán thành chuyện gì, ví dụ như tán thành chuyện 12 hải lý ở đại lục, các quần đảo đài loan, bành hồ, còn đéo tán thành các quần đảo ở khu vực biển đông.
hoặc không đơn giản là đéo cần viết công văn trả lời.

- Điểm thứ tư nó hay lý luận như sau: quần đảo HS, TS khi đó không thuộc quyền quản lý của VNDCCH.
Thứ nhất TQ nó chỉ cần phản biện đơn giản, đã không phải quyền quản lý của ông thì mời ông cút, sự việc này đéo liên quan đến ông luôn.
Thứ hai nếu ông bảo ông có quyền thừa kế từ VNCH, thì nó bảo là chính ông công nhận tài sản này là của tôi, có phải của VNCH đâu mà ông đòi thừa kế, ông đòi thừa kế cái tài sản mà người cho thừa kế còn không sở hữu nó à?

Giải pháp đề xuất
Về nguyên tắc thì CHXHCNVN là quốc gia hợp nhất bởi hai quốc gia là VNDCCH và VNCH, tức là nó cùng một lúc kế thừa hai ý chí của VNDCCH và VNCH:

- Ý chí của VNCH luôn khẳng định hai quần đảo HS, TS là của VN.
- Ý chí của VNDCCH từ bỏ chủ quyền ở hai quần đảo HS, TS bằng công hàm năm 1958 có đủ con dấu chữ ký của thủ tướng VNDCCH lúc đó là ông Phạm Trọng Tội.
Về mặt logic nội dung thì hai ý chí này đối ngược nhau, vậy chỉ được chọn một trong hai.

Vậy giờ VN muốn chứng minh quyền sở hữu hai quần đảo HS, TS (về mặt lý lẽ) thì chỉ có cách duy nhất là chứng minh CHXHCNVN có quyền và muốn thừa kế, tiếp nối ý chí của VNCH đồng thời bác bỏ ý chí của VNDCCH.

Xin mạn phép được bổ sung thêm ( múa rìu qua mắt thợ):
- vào thời điểm đó thì VNDCCH không có quyền sở hữu HS TS vì cả hai đều nằm dưới vĩ tuyến 17 <=> do đó không có quyền từ chối/công nhận tài sản không sở hữu => văn bản vô hiệu
- công nhận quyền sở hữu của chính thể VNCH đối với HS TS và tính kế thừa của CHXHCN VN, tuy nhiên khó vì năm 1975 đã từ chối bàn giao từ chính thể VNCH
=> chỉ có một cách là như trong bài báo đã đưa link
 
Tụi mày hạn chế bàn luận về VNCH vì đám bò đỏ dễ lái về trận năm 1975 rồi thủ dâm với cái xác khô 3 /. Cách đám bò đỏ, bê hồng ní nuận là ngạo nghễ, dùng sự ngạo nghễ để đập tan mọi luận điệu = ))
 
  • Vodka
Reactions: pos
Mao Đại Ca chính là người chủ trì quân ủy trung ương ĐCSTQ đánh chiếm nốt quần đảo Hoàng Sa năm 1974 từ tay phía VNCH lúc đó hạm đội 7 của Mỹ ở biển Đông ngó lơ không biết.
Năm 1988 Đặng Tam Ca lại ra lệnh cho quân đội ĐCSTQ đánh chiếm một số đảo ở quần đảo Trường Sa lúc đó hạm đội Thái Bình Dương của Liên Xô đóng ở cảng Cam Ranh cũng không có động thái gì.

Công bằng mà nói lính VNCH hay VNCS đều chiến đấu quên mình quyết tâm giữ đảo thế nhưng kẻ thù ngàn đời phương Bắc quá ư là nham hiểm chúng biết chọn đúng thời điểm để ra tay
 
Mấy film tuyên truyền trước còn đéo bán được vé rạp nào mà giờ film mưa đỏ tranh nhau xem
Tuyên láo +s thực sự lợi hại, đúng là tỷ đô bơm vào có khác
Nên việc 16 tấn vàng có lặp đi lặp lại tao cũng k có gì bất ngờ
 
Quan trọng tìm ra bản 4/9/1958 để xem trong đấy viết gì
Bản tuyên bố của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, được thông qua bởi kỳ họp thứ 100 của Ủy ban thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc tại Bắc Kinh vào ngày 4 tháng 9 năm 1958, có nội dung gồm 4 điều như sau (từ nguồn tiếng Trung):

(1) Chiều rộng lãnh hải của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là mười hai hải lý. Quy định này áp dụng cho toàn bộ lãnh thổ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, bao gồm Trung Quốc đại lục và các đảo ven biển, Đài Loan và các đảo xung quanh, quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa và các đảo khác thuộc Trung Quốc bị ngăn cách với đất liền và các đảo ven biển bởi biển cả.
(2) Lãnh hải của Trung Quốc đại lục và các đảo ven bờ là các đường thẳng nối các điểm cơ sở trên đất liền và các đảo dọc bờ biển. Vùng nước kéo dài mười hai hải lý ra ngoài tính từ đường cơ sở là lãnh hải của Trung Quốc. Vùng biển bên trong đường cơ sở, bao gồm Vịnh Bột Hải và Eo biển Quỳnh Châu, là vùng biển nội địa của Trung Quốc. Các đảo nằm trong đường cơ sở, bao gồm đảo Đông Âm, đảo Cao Đức, đảo Mã Tổ, đảo Bạch Tuyền, đảo Niêu Thu, đảo Đại Tiểu Kim Môn, đảo Đại Đan, đảo Nhị Đan và đảo Đông, đều là các đảo nội địa của Trung Quốc.
(3) Không có máy bay hoặc tàu quân sự nước ngoài nào được phép xâm nhập vào vùng biển lãnh thổ hoặc không phận của Trung Quốc nếu không được Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cho phép. Bất kỳ tàu thuyền nước ngoài nào đi vào vùng biển lãnh thổ của Trung Quốc đều phải tuân thủ luật pháp và quy định có liên quan của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
(4) Các nguyên tắc nêu tại khoản (2) và (3) trên cũng áp dụng đối với Đài Loan và các đảo xung quanh, quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa và các đảo khác thuộc Trung Quốc. Đài Loan và khu vực Bành Hồ vẫn bị Hoa Kỳ chiếm đóng bằng vũ lực, đây là hành động bất hợp pháp xâm phạm toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Đài Loan, Bành Hồ và các khu vực khác vẫn chưa được thu hồi. Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền thực hiện mọi biện pháp thích hợp để thu hồi các khu vực này vào thời điểm thích hợp. Đây là vấn đề nội bộ của Trung Quốc và không cho phép bất kỳ sự can thiệp nào của nước ngoài.
 
Bản tuyên bố của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, được thông qua bởi kỳ họp thứ 100 của Ủy ban thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc tại Bắc Kinh vào ngày 4 tháng 9 năm 1958, có nội dung gồm 4 điều như sau (từ nguồn tiếng Trung):

(1) Chiều rộng lãnh hải của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là mười hai hải lý. Quy định này áp dụng cho toàn bộ lãnh thổ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, bao gồm Trung Quốc đại lục và các đảo ven biển, Đài Loan và các đảo xung quanh, quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa và các đảo khác thuộc Trung Quốc bị ngăn cách với đất liền và các đảo ven biển bởi biển cả.
(2) Lãnh hải của Trung Quốc đại lục và các đảo ven bờ là các đường thẳng nối các điểm cơ sở trên đất liền và các đảo dọc bờ biển. Vùng nước kéo dài mười hai hải lý ra ngoài tính từ đường cơ sở là lãnh hải của Trung Quốc. Vùng biển bên trong đường cơ sở, bao gồm Vịnh Bột Hải và Eo biển Quỳnh Châu, là vùng biển nội địa của Trung Quốc. Các đảo nằm trong đường cơ sở, bao gồm đảo Đông Âm, đảo Cao Đức, đảo Mã Tổ, đảo Bạch Tuyền, đảo Niêu Thu, đảo Đại Tiểu Kim Môn, đảo Đại Đan, đảo Nhị Đan và đảo Đông, đều là các đảo nội địa của Trung Quốc.
(3) Không có máy bay hoặc tàu quân sự nước ngoài nào được phép xâm nhập vào vùng biển lãnh thổ hoặc không phận của Trung Quốc nếu không được Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cho phép. Bất kỳ tàu thuyền nước ngoài nào đi vào vùng biển lãnh thổ của Trung Quốc đều phải tuân thủ luật pháp và quy định có liên quan của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
(4) Các nguyên tắc nêu tại khoản (2) và (3) trên cũng áp dụng đối với Đài Loan và các đảo xung quanh, quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa và các đảo khác thuộc Trung Quốc. Đài Loan và khu vực Bành Hồ vẫn bị Hoa Kỳ chiếm đóng bằng vũ lực, đây là hành động bất hợp pháp xâm phạm toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Đài Loan, Bành Hồ và các khu vực khác vẫn chưa được thu hồi. Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền thực hiện mọi biện pháp thích hợp để thu hồi các khu vực này vào thời điểm thích hợp. Đây là vấn đề nội bộ của Trung Quốc và không cho phép bất kỳ sự can thiệp nào của nước ngoài.
Tuyên bố ngày 4/9/1958 của Chính phủ Trung Quốc nói gì?
Luật Khoa dịch từ bản tiếng Anh một lá thư đề ngày 9/6/2014 của Đại sứ thường trực CHND Trung Hoa tại Liên Hiệp Quốc gửi Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc.

“Bắc Kinh, ngày 4/9/1958

Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tuyên bố:

(1) Bề rộng lãnh hải của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là 12 hải lý. Ðiều này áp dụng đối với toàn bộ lãnh thổ của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, bao gồm Trung Hoa lục địa và các đảo ngoài khơi lục địa, cũng như Ðài Loan và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu (Bành Hồ), quần đảo Dongsha (Ðông Sa), quần đảo Xisha (Tây Sa), quần đảo Zhongsha (Trung Sa), quần đảo Nansha (Nam Sa), và tất cả các đảo khác thuộc Trung Quốc, vốn bị đại dương ngăn cách với Trung Hoa lục địa và các đảo ngoài khơi lục địa.

(2) Phần lãnh hải của Trung Quốc bao quanh Trung Hoa lục địa và các đảo ngoài khơi lục địa xác định đường cơ sở là đường bao gồm các đoạn thẳng nối những điểm cơ sở trên bờ biển bao quanh lục địa và trên các đảo xa nhất ngoài khơi; vùng biển 12 hải lý tính từ đường cơ sở trở ra là lãnh hải (territorial sea) của Trung Quốc (có tài liệu dịch “territorial sea” là hải phận – NV). Vùng biển bên trong đường cơ sở, gồm cả vịnh Bohai và eo biển Giongzhou, là vùng nội thủy (inland waters) của Trung Quốc. Các đảo bên trong các đường cơ sở, gồm cả đảo Dongyin, đảo Gaodeng, đảo Mazu, đảo Baiquan, đảo Niaoqin, đảo Ðại và Tiểu Jinmen, đảo Dada, đảo Erdan, và đảo Dongdinh, là các đảo thuộc nội thủy Trung Quốc.

(3) Máy bay và tàu thuyền nước ngoài, vì mục đích quân sự, không được vào lãnh hải Trung Quốc và vùng trời phía trên lãnh hải đó, nếu không có sự cho phép của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Khi qua lại trong lãnh hải của Trung Quốc, tất cả tàu bè nước ngoài đều phải tuân thủ các luật lệ có liên quan, do Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đặt ra.

(4) Ðiều (2) và (3) nêu trên cũng áp dụng cho Ðài Loan và các đảo xung quanh Đài Loan, quần đảo Penghu, quần đảo Dongsha, quần đảo Xisha, quần đảo Zhongsha, quần đảo Nansha, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.

Ðài Loan và Penghu hiện vẫn còn bị lực lượng vũ trang Hoa Kỳ chiếm đóng. Ðây là hành động bất hợp pháp, xâm phạm chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Tuy nhiên, Đài Loan, Penghu và các khu vực khác trong tình trạng tương tự đều sẽ được lấy lại, và Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền lấy lại các khu vực này bằng mọi phương cách thích hợp vào một thời điểm thích hợp. Đây là chuyện nội bộ của Trung Quốc, không dung thứ mọi sự can thiệp của nước ngoài”.

5. Như vậy, Tuyên bố ngày 4/9/1958 của Chính phủ Trung Quốc có nhắc đến Trường Sa, Hoàng Sa không?
Có. Nó nhắc đến Xisha và Nansha. Quần đảo Xisha, tên Hán Việt là Tây Sa, chính là Hoàng Sa theo cách gọi của Việt Nam, và quần đảo Nansha, tên Hán Việt là Nam Sa, là Trường Sa theo cách gọi của Việt Nam.
Vậy là chính quyền VNDCCH đã công nhận HS, TS của TQ rồi, bảo sao TQ nó đánh chiếm HS mà VNDCCH lại im lặng.
Nếu sau này có chiến tranh ở biển Đông, bọn TQ chắc chắn sẽ lôi văn kiện này ra để truyền thông với thế giới.
Cách lý giải hợp lý nhất là CHXHCN VN là hợp thể của 2 nhà nước VNDCCH và Cách Mạng Giải Phóng Miền Nam VN nên văn bản xác nhận từ VNDCCH không đủ tính pháp lý.
Đây là cách giải thích lươn lẹo, sau này có bất cứ văn bản ngoại giao với VN thì TQ sẽ không ký.

==> Trường hợp VN kiện TQ ra toà án quốc tế thì cũng chưa chắc thắng được nếu văn bản này bị lôi ra ngoài.

==> Theo tao HS, TS chính là gót chân Achilles của nhà nước VN hiện tại. Nếu TQ chiếm được toàn bộ chỗ này mà quân đội VN không lấy được đảo và toà án quốc tế phán quyết TQ thắng kiện từ văn bản trên thì sự sụp đổ là chuyện 1 sớm 1 chiều.
 
Hehe, vụ này t khắc chế bò đỏ cái một.
Tụi m hãy hỏi bò đỏ, lúc VNCH làm mất HSTS thì VNDCCH vui hay buồn? --> Hỏi câu này là chí mạng:
- Nếu tụi nó nói VNDCCH vui: thì hỏi tụi nó là thế là chúng m thừa nhận TQ chiếm đảo thì giờ đòi làm cặc gì :))). Còn nếu tụi nó bảo là sau 75 tiếp quản từ VNCH, thì bắt chết tụi nó "thế là tụi m thừa nhận tính chính danh của VNCH, sao còn gọi là Ngụy, nếu thừa nhận tính chính danh thì sự hiện diện của bộ đội Bắc Việt ở SG có phải là hành vi xâm lược?"
- Nếu tụi nó nói VNDCCH buồn : thì bảo là có phải đảo của tụi nó đâu mà buồn
 
  • Haha
Reactions: pos
Vậy là chính quyền VNDCCH đã công nhận HS, TS của TQ rồi, bảo sao TQ nó đánh chiếm HS mà VNDCCH lại im lặng.
Nếu sau này có chiến tranh ở biển Đông, bọn TQ chắc chắn sẽ lôi văn kiện này ra để truyền thông với thế giới.
Cách lý giải hợp lý nhất là CHXHCN VN là hợp thể của 2 nhà nước VNDCCH và Cách Mạng Giải Phóng Miền Nam VN nên văn bản xác nhận từ VNDCCH không đủ tính pháp lý.
Đây là cách giải thích lươn lẹo, sau này có bất cứ văn bản ngoại giao với VN thì TQ sẽ không ký.

==> Trường hợp VN kiện TQ ra toà án quốc tế thì cũng chưa chắc thắng được nếu văn bản này bị lôi ra ngoài.

==> Theo tao HS, TS chính là gót chân Achilles của nhà nước VN hiện tại. Nếu TQ chiếm được toàn bộ chỗ này mà quân đội VN không lấy được đảo và toà án quốc tế phán quyết TQ thắng kiện từ văn bản trên thì sự sụp đổ là chuyện 1 sớm 1 chiều.
Cách mạng giải phóng Miền Nam chưa bao giờ tự công nhận mình là một quốc gia
Nó chỉ là một chính phủ
 
  • Vodka
Reactions: pos

Xin mạn phép được bổ sung thêm ( múa rìu qua mắt thợ):
- vào thời điểm đó thì VNDCCH không có quyền sở hữu HS TS vì cả hai đều nằm dưới vĩ tuyến 17 <=> do đó không có quyền từ chối/công nhận tài sản không sở hữu => văn bản vô hiệu
- công nhận quyền sở hữu của chính thể VNCH đối với HS TS và tính kế thừa của CHXHCN VN, tuy nhiên khó vì năm 1975 đã từ chối bàn giao từ chính thể VNCH
=> chỉ có một cách là như trong bài báo đã đưa link
Thừa nhận Việt Nam Cộng Hòa là một quốc gia hợp pháp thì còn chết nửa
Lúc đó cuộc chiến 1954 1975 trở thành cuộc chiến xâm lược
Và chiến dịch mùa xuân 75 trở thành chiến dịch xâm lược một quốc gia hợp pháp có chủ quyền
Như vậy bản thân bắc Việt Nam cũng xâm lược
Lấy tư cách gì tố cáo Trung Quốc?
Trung Quốc có thể lật ngược thế cờ tố cáo ngược lại Việt Nam
 
Vậy là chính quyền VNDCCH đã công nhận HS, TS của TQ rồi, bảo sao TQ nó đánh chiếm HS mà VNDCCH lại im lặng.
Nếu sau này có chiến tranh ở biển Đông, bọn TQ chắc chắn sẽ lôi văn kiện này ra để truyền thông với thế giới.
Cách lý giải hợp lý nhất là CHXHCN VN là hợp thể của 2 nhà nước VNDCCH và Cách Mạng Giải Phóng Miền Nam VN nên văn bản xác nhận từ VNDCCH không đủ tính pháp lý.
Đây là cách giải thích lươn lẹo, sau này có bất cứ văn bản ngoại giao với VN thì TQ sẽ không ký.

==> Trường hợp VN kiện TQ ra toà án quốc tế thì cũng chưa chắc thắng được nếu văn bản này bị lôi ra ngoài.

==> Theo tao HS, TS chính là gót chân Achilles của nhà nước VN hiện tại. Nếu TQ chiếm được toàn bộ chỗ này mà quân đội VN không lấy được đảo và toà án quốc tế phán quyết TQ thắng kiện từ văn bản trên thì sự sụp đổ là chuyện 1 sớm 1 chiều.

Tụi nó đang lươn lẹo bằng cách nói rằng HS lúc đó do Việt Nam Cộng Hòa quản lý nên chuyện Văn Đồng ký xác nhận là không có giá trị!
 

Có thể bạn quan tâm

Top