Bọn trẻ giờ thích tu tập nhỉ?

Đa phần đều hiểu sai về tu tập, hiểu đúng chưa chắc đã tu tập đc thôi.
Bản chất cái việc tu tập nó ko phải hướng đến cuộc sống kiếp sau hoặc sau khi chết hoặc an lành bình yên méo gì cả
Việc ăn chay, đọc kinh, nhịn ăn, thiền định,... nó chỉ là hình thái thôi chứ nó ko phải là tu tập.
Bản chất việc tu tập nó là việc tập trung trí não để đạt đến trạng thái cao hơn của tâm trí, tâm thức.

Khi làm được việc này thì làm công việc gì cũng tập trung, xử lý vấn đề hanh thông và cảm giác tăng được hiệu suất của bộ não.
Khi mà làm được việc này tức là tu tập có hiệu quả. Còn cái hành động dẫn đến việc này nó có rất nhiều nên người ta lầm tưởng là cứ làm những việc như trên là tu tập. Nhưng làm xong chỉ thấy ngu đi thì ko gọi là tu tập.

Ví dụ: Khi chúng mày từng trải qua những việc như nhịn ăn, ăn chay, hay chịu tổn thương lớn, nghĩ về 1 vấn đề quá nhiều hay bất kì điều gì làm cơ thể nó khó chịu nó sẽ dẫn đến việc tăng khả năng xử lý của não bộ dù là trong thời gian rất nhỏ.
Khi này cmay sẽ có cảm giác nhìn thông suốt mọi việc, quyết định đúng đắn hay còn gọi là aha moment (hơi khó diễn tả) nhưng đại loại là thế và chúng mày tăng các cái việc này lên để nâng cao trạng thái của trí tuệ hay tâm thức thì được gọi là tu tập.
Còn bản chất linh hồn cần trải nghiệm chứ nó đéo phân biệt được sướng khổ giàu nghèo nên các kiếp sống sẽ đều phải trải qua mọi cung bậc cảm xúc và hoàn cảnh. Tu tập nó đéo giải quyết được vấn đề này. Khi tu tập một trình độ đủ cao thì linh hồn m mới được phép quyết định có ở lại vòng luân hồi hay thoát ra rồi đắc đạo thành phật hay ko thôi (cái này thì hơi tâm linh nên ko bàn)

Theo kinh nghiệm cá nhân khi cơ thể ở 1 vùng thoải mái như cơm ngon nhà đẹp xe đẹp vk ngon ăn chơi đầy đủ thì thường trí não nó sẽ chỉ hưởng thụ và ngu đi thôi và con người ngày càng kém đi. Cái việc tu tập là phải đặt con người thoát khỏi cái vòng này. Tất nhiên là 1 mức giới hạn thời gian thôi chứ đéo phải mọi time trong ngày vì đéo ai cũng có cuộc sống và cần hưởng thụ nhất định.
Ví dụ ở phần này là như Qa Vũ Trung Nguyên hay mấy ông nhiều tiền nhưng suốt ngày thiện định mặc dù cuộc sống ngta thừa mức để ăn chơi rồi
mày viết được thế này chứng tỏ mày cũng là thằng có tri thức. Tu ở đây nó có nghĩa là sửa - hoàn thiện. Trong Nho giáo : Cách vật, trí tri, thành ý, chính tâm, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.
Chứ ko phải tu ở đây là lên chùa đi tu, cạo đầu ăn chay.
 
Tao thấy thằng này nó nói đúng mà.
Mình sống ở nơi trần tục, nhưng lại đi nghe lời giảng của những vị chân tu đã thoát tục, không phải là tự mâu thuẫn lắm sao?
Đâu có j mâu thuẫn , để thoát tục dc trước tiên phải trần trùng trục trong trần tục
Cuộc sống là phải hướng lên chứ k lẽ hướng xuống
 
Đa phần đều hiểu sai về tu tập, hiểu đúng chưa chắc đã tu tập đc thôi.
Bản chất cái việc tu tập nó ko phải hướng đến cuộc sống kiếp sau hoặc sau khi chết hoặc an lành bình yên méo gì cả
Việc ăn chay, đọc kinh, nhịn ăn, thiền định,... nó chỉ là hình thái thôi chứ nó ko phải là tu tập.
Bản chất việc tu tập nó là việc tập trung trí não để đạt đến trạng thái cao hơn của tâm trí, tâm thức.

Khi làm được việc này thì làm công việc gì cũng tập trung, xử lý vấn đề hanh thông và cảm giác tăng được hiệu suất của bộ não.
Khi mà làm được việc này tức là tu tập có hiệu quả. Còn cái hành động dẫn đến việc này nó có rất nhiều nên người ta lầm tưởng là cứ làm những việc như trên là tu tập. Nhưng làm xong chỉ thấy ngu đi thì ko gọi là tu tập.

Ví dụ: Khi chúng mày từng trải qua những việc như nhịn ăn, ăn chay, hay chịu tổn thương lớn, nghĩ về 1 vấn đề quá nhiều hay bất kì điều gì làm cơ thể nó khó chịu nó sẽ dẫn đến việc tăng khả năng xử lý của não bộ dù là trong thời gian rất nhỏ.
Khi này cmay sẽ có cảm giác nhìn thông suốt mọi việc, quyết định đúng đắn hay còn gọi là aha moment (hơi khó diễn tả) nhưng đại loại là thế và chúng mày tăng các cái việc này lên để nâng cao trạng thái của trí tuệ hay tâm thức thì được gọi là tu tập.
Còn bản chất linh hồn cần trải nghiệm chứ nó đéo phân biệt được sướng khổ giàu nghèo nên các kiếp sống sẽ đều phải trải qua mọi cung bậc cảm xúc và hoàn cảnh. Tu tập nó đéo giải quyết được vấn đề này. Khi tu tập một trình độ đủ cao thì linh hồn m mới được phép quyết định có ở lại vòng luân hồi hay thoát ra rồi đắc đạo thành phật hay ko thôi (cái này thì hơi tâm linh nên ko bàn)

Theo kinh nghiệm cá nhân khi cơ thể ở 1 vùng thoải mái như cơm ngon nhà đẹp xe đẹp vk ngon ăn chơi đầy đủ thì thường trí não nó sẽ chỉ hưởng thụ và ngu đi thôi và con người ngày càng kém đi. Cái việc tu tập là phải đặt con người thoát khỏi cái vòng này. Tất nhiên là 1 mức giới hạn thời gian thôi chứ đéo phải mọi time trong ngày vì đéo ai cũng có cuộc sống và cần hưởng thụ nhất định.
Ví dụ ở phần này là như Qa Vũ Trung Nguyên hay mấy ông nhiều tiền nhưng suốt ngày thiện định mặc dù cuộc sống ngta thừa mức để ăn chơi rồi
nâng cao thật ko?có nghiên cứu khoa học nào chỉ ra không mày nhỉ?
tao thấy bọn Ấn Đụ chúng nó nhiều tôn giáo vl mà sao dân nó khổ như chó.Thằng bạn tao ng Ấn thậm chí nó có hẳn 3 đạo.
 

Có thể bạn quan tâm

Top